Câu hỏi:
Hỏi Đáp
Danh sách các chủ đề phổ biến
- trình pháp & chiêm nghiệm
- nguyên lý tu tập
- cuộc sống
- tinh tấn chánh niệm tỉnh giác
- tri ân
- thơ
- Hỏi & Đáp về Phật giáo
- Thiền
- vô ngã
Ngày gửi:
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Dạ con đảnh lễ Thầy ạ. Có lần Thầy dạy một bạn là “tham ái cũng có thể tướng dụng của nó, biết rõ thì vô hại, không biết thì tham ái gây phiền não khổ đau”. Thưa con chưa hiểu thể tướng dụng của tham ái là ra sao? Tham ái là điều nguy hại, vậy làm sao khi mình biết rõ nó thì nó lại hoá ra vô hại được ạ?
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính đê đầu đảnh lễ Thầy! Kính bạch Thầy, Con là người đã gọi điện thoại cho Thầy hôm chồng con bị tai nạn ạ! Con kính đê đầu đảnh lễ tri ân sâu sắc đến Thầy vì đã từ bi giúp chia phước cho Anh ấy trong lúc nguy nan, nay Anh ấy không còn nữa. Kính bạch Thầy, dạ xin Thầy cho Con được hỏi. Khi một người bị tai nạn hôn mê sâu đến lúc mất như thế, liệu khi triệu hồn họ có về nhà được không? (Vì khi hương linh đang ở trong nhà gia đình có mời Thầy về cúng để đưa Anh về nhưng Con vẫn có sự hoài nghi). Vậy nếu linh hồn họ chưa về nhập xác được thì con phải làm như thế nào ạ? Kính mong Thầy chỉ dạy giúp Con. Con kính đê đầu đảnh lễ tri ân đến Thầy ạ Kính Thầy!
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, cuối tháng Mười con từ Úc sẽ về Việt Nam chơi, con sẽ đến thăm chùa Bửu Long và có ý định ở lại chùa một vài hôm. Xin phép thầy cho con được lưu lại chùa. Hiện tại ngày đến chùa con chưa quyết định con sẽ liên hệ sau. Con xin cảm ơn thầy trước.
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Bạch Hòa thượng, con nghe Người sắp về Đak lak thuyết giảng. Vậy ngày nào HT về và giảng ở chùa nào ah?
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con chào Sư Ông ạ! Thưa Sư Ông, từ ngày thấy ra và thực hành như lời Sư Ông dạy, con nhận ra Pháp là người cần mẫn, ngày đêm chỉ dạy con. Người chồng con tính hay nhiếc móc, mắng vợ chửi con dù trước mặt bố mẹ con, bà nội con mà không mảy may sửa sai dù đã 11 năm lập gia đình. Trước kia con tủi thân ghê gớm, giờ thì con nín lặng và cảm nhận thấy rõ cơn sân nó bùng cháy trong mình. Con có thể nhẫn để nghe, nhưng khi để bố mẹ đẻ, bà nội con sang chơi phải nghe con thấy đau lòng. Dù vẫn biết sân đang có mặt, chỉ quan sát, 2h đêm con ngủ cũng tỉnh giấc vì sân chuyện đó. Con có thực hành sai ở đâu không thưa Sư Ông? Có phải do con mới chỉ thực hành trên bề mặt mà vi tế hơn là cần buông cái “bố, mẹ, bà nội mình” phải nghe cũng đau lòng nên Pháp tiếp tục dạy con ạ? Bài học này 11 năm nay vẫn lặp lại, nếu để người lớn tuổi phải nghe thì con cũng ái ngại. Mà trả pháp lại cho pháp, ai nói cứ nói, ai nghe cứ nghe, thì có đúng không ạ? Con biết ơn Sư Ông đã luôn từ bi, thương xót dạy chúng con mỗi ngày khi tuổi cao vẫn trả lời câu hỏi. Cầu mong Sư Ông và Chư tăng luôn mạnh khỏe, bình an. Con Giác Mẫn
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Dạ kính bạch sư ông, Sư ông cho con hỏi tác dụng bùa ngãi là có thật hay không? Đức Phật cấm chuyện bùa ngãi tại sao các nước như Thái Lan, Cam-pu-chia một số nhà sư lại luyện bùa ngãi? Bùa ngãi có lủng đoạn được nhân quả hay không? Nếu mình tu tập giữ giới thì bùa ngãi có tấn công được hay không ạ? Con xin sư ông từ bi giảng dạy cho con được hiểu ạ. Xin tri ân công đức của sư ông. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Thưa Thầy, con vẫn thường thấy biết thân-tâm-cảnh trong đời sống hàng ngày hơn một năm nay. Con không cần cố gắng gì, cái thấy biết đó rất tự nhiên (trong mọi hoạt động bình thường như ăn cơm, đi chợ, nấu ăn, đọc sách…) con cũng không cần tìm tòi nghe ngóng gì cả mà tự cứ thấy biết thế. Kể từ khi nghe Pháp của Thầy, con hiểu được sống để học các bài học và giác ngộ chính mình, nhưng cũng không đặt nặng khi nào con phải giác ngộ, chỉ cần hàng ngày thấy biết và không hại mình hại người là được rồi. Trong cuộc sống, con thấy mọi người rất thích được tâm sự và than oán nỗi lòng của họ với con, họ than vãn chỉ để trút được nỗi giận trong họ cho thỏa chứ không hề muốn được cải thiện hay xin lời khuyên gì cả, con luôn biết tất cả những đau khổ ấy là do chính mỗi người tự tạo nên cho mình, nhưng con chỉ có thể nghe và thông cảm, vì có lần con cũng lựa lời khuyên nhưng thực chất họ chỉ muốn con nghe và được than oán tiếp. Trước đây, mỗi khi nghe những tâm sự ấy, con vô cùng đồng cảm và cảm thấy những cảm xúc y hệt người đang kể ra câu chuyện đó với con, mỗi lần nghe xong con đều mệt, buồn lây, giận hộ và sau đó là thấy mình ngớ ngẩn vì cứ tự mang mình ra làm thùng rác để người khác xả các câu chuyện lên mình. Hôm nay, khi chị gái than vãn với con về những đau khổ trong đời chị ấy, con thấy những cơn khó chịu trong lòng lại đến, con cảm nhận được tâm trạng của chị mình. Nhưng bỗng nhiên con nhận ra, con đã ôm tất cả những cảm xúc, nỗi đau, câu chuyện, hoàn cảnh,… của những người xung quanh kể cho mình làm “của mình”. Chính vì ôm lấy làm của mình thế, mà không đơn thuần cho nó được đến đi tự nhiên như cơn gió, ôm lấy cảm xúc câu chuyện của chính mình đã khổ, đây con còn tự ôm lấy tất cả những đau đớn của mẹ của anh của chị… để làm của mình thì đúng là quá khổ rồi. Khi con nhận ra như thế bỗng lòng con nhẹ bẫng, con để cho tất cả được đi. Bỗng con hiểu được câu hãy làm tốt việc của mình, đừng xen vào việc của người khác và đừng lo việc của ông trời. Việc của mình chỉ có việc thận trọng chú tâm quan sát và cái gì đến để nó đến, cái gì đi để nó đi thôi. Con đã nghe Pháp của thầy rất nhiều, đến hôm nay con đã hiểu được và thấy được phần nào về việc một cái bản ngã ảo tưởng cứ ôm lấy tất cả mọi thứ và cho nó là của mình, do mình, vì mình như thế nào; không chỉ là tiền bạc, địa vị, danh tiếng, thân thể, sức khỏe,… ngay cả ôm lấy những cảm xúc, những tư tưởng,… cũng tự làm khổ mình, hại mình, và chẳng cần thiết đến thế, tự con thấy cái gì đến cứ nhiệt tình làm, cái gì đi mà buông ra được thì nhẹ cái đấy; con vẫn đang trên con đường học, thấy biết và buông thầy ạ. Con đã từng đến thăm thầy ở chùa Bửu Long, con đã được thầy chỉ cho thế nào là trọn vẹn thấy biết, được ngồi uống trà cùng thầy và các sư. Hôm nay con viết những dòng này, vì con xúc động khi nhận ra thêm 1 điều, ngày nào con cũng nhận ra những điều nhỏ bé và vỡ ra buông đi khi thấy biết chính mình thầy ạ. Con nghĩ khi hành theo Pháp thầy khai thị, chính là sự cúng dường lớn nhất đối với một người thầy mà con kính trọng. Con kính chúc thầy sức khỏe và thành kính cảm ơn thầy ạ.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con nghe nói cuối năm có hội xuất gia gieo duyên tại Tổ đình Bửu Long, nếu chưa đủ người thầy cho con xin đăng kí với ạ. Con cám ơn thầy!
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Thầy ơi, dù con đang Chay Trường nhưng có vẻ bản thân sẽ sớm chuyển sang ăn trai, ăn cả thịt rau mà không ăn phi thời. Giờ đây con nhận ra ăn chay cũng như ăn mặn, không khác gì nhau về phương diện sát sinh cả. Đôi khi cầm chén cơm chay mà có 5 10 con kiến chết trong đó con vô cùng đau lòng, sinh mạng chúng sinh là bình đẳng như nhau, tại sao lại thương yêu con vật to lớn không muốn giết chúng mà lại giết kiến, vi trùng, sâu bọ và cho là ko ảnh hưởng gì. Con người so với nhiều vật trong vũ trụ cũng ko khác gì con kiến, con vi trùng. Tốt nhất chúng ta chỉ nên xem chay mặn là phát nguyện theo kinh tế, sức khoẻ, hoặc bảo vệ môi trường. Bảo vệ môi trường thì có nhưng về phương diện sát sinh có lẽ là như nhau. Người ta đều phải sát sinh mới có vật thực hoặc gián tiếp làm nó, bản thân ta đừng trực tiếp ra tay hay sai khiến ai là rất tốt rồi, về mặt gián tiếp nếu tính vô thì ai ko phải là kẻ “ác”. Tốt nhất con nghĩ bây giờ là ăn trai: ăn với tâm thanh tịnh, ko quá mong cầu, giữ càng nhiều giới càng tốt và cách tốt nhất giảm sát sinh là giảm ăn phi thời.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời