Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Hòa Thượng! Con muốn hỏi chỗ Thiền của hòa thượng có nhận tu sĩ nữ ở hệ phái khác qua tu được không ạ? Con muốn học hỏi thêm cách tu tập và cách sống có gì khác không ạ. Con cảm niệm hòa thượng đọc tin của con và trả lời con ạ.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con cúi đầu đảnh lễ thầy! Trong lần trình pháp trước con có trình với thầy là con bất ngờ “Thấy ra sự thật”. Sự thật nó đơn giản đến như vậy mà con cứ loay hoay tìm kiếm không biết sự thật là gì cho đến khi chợt ngộ thì ra sự thật là những gì đang diễn ra ngay đây. Khi thấy ra sự thật con lại thấy mình sống tùy duyên thuận pháp hơn, nhẫn nại và bao dung hơn, thấy rõ được sự sinh diệt vị ngọt và sự nguy hại khi một pháp khởi sinh… Thầy cho con hỏi có phải khi thấy ra sự thật là một tâm thiện khởi sinh thì các tâm thiện khác cùng khởi sinh không ạ? Con thấy khi một pháp gì đến nếu thấy nó 1 cách rõ ràng thì một chuỗi tâm thiện cùng xuất hiện cùng với cái thấy. Mong thầy khai sáng giúp con ạ. Con cám ơn thầy

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, mọi vấn đề của con đều do bản ngã tham sân si mà ra, như chiều nay ba con bảo lấy bản sao giấy khai sinh cháu ngoại cho ba, năm nay giấy khai sinh có màu không phải màu trắng nữa mà con không nhớ, cứ có hình ảnh trong đầu là giấy phải màu trắng và cái lười biếng khi thấy xấp giấy tờ thật khó lấy, thấy thật chán nản. Thế là con lục tung cái tủ tìm hoài không thấy, trong đầu liền “chửi” thầm chồng con để giấy tờ lung tung làm con không tìm ra được mà con đang bận chuyện nữa, thật bực bội. Ba con mới chỉ kìa, tấm giấy màu ép bìa kìa, con mới tỉnh hồn. Cái tạp niệm của tư tưởng là bản ngã đi kèm với tham sân si thật lộn xộn làm con phải phân biệt một hồi mới thấy mọi vấn đề điên khùng của con đều từ đây mà ra. Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con lại phiền thầy nữa, nhưng câu nói này luôn văng vẳng trong đầu con khi những tạp niệm vọng niệm thất niệm được “bơm” vào đầu và con thấy chúng là ảo: “Hoát đạt không bác nhân quả Mãn mãn đãng đãng chiêu ương họa Khí hữu chấp không bệnh diệc nhiên … tịch nhi đầu hỏa” (con không nhớ ra) Câu nói này luôn nhắc nhở con bao nhiêu năm nay phải chịu đựng những gì trong đầu vì con phải trả quả mà mình gây ra, con quán bản ngã là ảo thì quá khỏe, liệu con có đang trốn chạy cái quả mình đã gây ra không? Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ Thầy! Hoá ra thấy ra chính là như thực tại đang là. Thôi tìm kiếm thôi mong cầu, thôi sở đắc. Ngay đó là duyên khởi, tạo tác hay không tạo tác là sinh tử hay Niết-bàn. Tất cả mọi thứ hay Pháp đều có sẵn ngay nơi cái thực tại đang là phải thế không thưa Thầy? Con kính tri ân đức của Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính xin sư khai thị giúp con nhận biết rõ chỗ nghi hoặc ạ Khi con đang tọa thiền tham câu thoại đầu. Trong lúc mơ màng con chợt nghe âm thanh nhẹ rồi rùng mình kinh sợ liền ngay đó toàn thân con nổi gai ốc và con nhận biết được và trở lại tham thiền (chỉ xảy ra trong sát-na). Con chưa rõ sự nhận biết này khi con nghe âm thanh mà kinh sợ sau đó liền bình tâm. Dù rằng con có nhận biết nơi âm thanh và nhận biết mình rùng mình kinh sợ… Đoạn nhận biết này con đang nghi hoặc là sự nhận biết âm thanh khi tai nghe nơi đó liền trở về nơi thân. Vậy kính xin sư khai thị giúp con là nơi con nghe âm thanh sau đó liền nhận biết trở về là Ta hay là Tâm? Con cố gắng suy nghĩ nếu là Ta nghe thì mới kinh sợ, liền ngay đó trở về nơi tâm thì Tâm nghe này lại bình an… Vậy theo con biết thì đầu tiên là Tâm nhận âm thanh nơi tai mà nghe. Chứ nếu Ta nhận âm thanh nơi tai mà nghe thì con lại không rõ nghĩa. Kính xin sư khai thị giúp con ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy! Con có một việc chưa thông mong thầy khai thị giúp. Việc là khi con bi người khác tấn công, mặc dù sự việc con không sai, nhưng khi con chọn sự im lặng không đáp trả thì con rất khó chịu và luôn bất an, ngay cả tâm và thân. Nhưng khi con đáp trả thì con không có cảm giác như vậy. Mong thầy chỉ dẫn con phải làm sao. Con cảm ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Sư ông, con cũng xin mạn phép được chia sẻ về quá khứ của con, từ nhỏ đến lớn con chứng kiến nhiều lần Ba con đánh đập mẹ và quấy rầy, gây chuyện với những người xung quanh rất nhiều trong cơn say, còn những lúc bình thường ba không như vậy. Mỗi lần ba đi tụ họp với bạn bè hay tiệc tùng ở đâu về thì Ba như biểu hiện một con quỷ dữ mắt trợn trừng, đi đứng ngã nghiêng, gặp ai cũng chửi cũng mắng có những hành động rất kỳ quặc và khó chịu. Mẹ con thật là phi thường đứng trên phương diện là một người mẹ, một người vợ, nhiều lần kìm nén khi bị chồng mình hành hạ, nhiều lần mẹ bế đứa em con trốn lên bà cố để ngủ lại, nhưng mẹ vẫn rất quan tâm dù ông ấy vừa đánh mình xong còn dặn: “con nhớ canh chừng Ba, kẻo chừng ba bị trúng gió!” Hiếm có người vợ như vậy, kiên cường, kham nhẫn vì thương con cái mặc dù cũng rất khổ sở vì có người chồng nắng mưa thất thường như vậy. Hồi con còn đi học, con cũng có những lần cự cãi với ba mình vì chứng kiến ba như vậy, rồi mẹ la con: “không được nói ba như vậy!” Một hồi sau con nhận ra cái sai và xin lỗi ba mình dù trong tâm vẫn còn rất khó chịu. Đến bây giờ con vẫn còn bị ám ảnh từ trong giấc mơ không làm gì được ngoài việc khóc, mỗi lần giật mình dậy lúc nửa đêm khi sợ ba trong cơn say lại bỏ ra ngoài hay kiếm chuyện đánh đập mẹ… Đến khi con ra ngoài lập nghiệp cũng hay bị giật mình và ngủ không được sâu giấc… Trải qua nhiều chuyện như vậy cho đến khi con gặp được Phật pháp, con đã đối mặt với ba mình mới hiểu được khi xưa ba mình đã từng thiệt thòi như thế nào, mẹ (bà nội con) mất sớm, ba được chị nuôi lớn thiếu tình thương yêu và phải vất vả lao động từ nhỏ nên không thể tránh phải việc tiếp xúc với những thói quen, bạn bè xấu. Bây giờ mỗi lúc đi làm về con thường tâm sự với ba mình khuyên nhủ ba bỏ thuốc, sống đơn giản vui vẻ hơn, hai cha con ngồi uống trà đàm đạo như 2 ông lão. Đến bây giờ, Ba đã không còn hút thuốc như xưa, ba cũng còn uống rượu, còn khó chịu, nóng nảy (mỗi lần làm việc mệt mỏi hay thèm thuốc). Nhưng không sao, ba con đã có sự thay đổi. Con đã buông đi chuyện quá khứ, con không còn sân hận với ba mình, ba cũng rất trông mong khi hay tin con đi làm xa về, mẹ cũng thoải mái bớt suy nghĩ hơn… Con xin chia sẻ như vậy đến bạn có cha là vũ phu, mình cũng đã từng xảy ra như vậy, mong bạn có thể sáng suốt hơn để đối diện và hiểu ba mình hơn, bạn sẽ không còn ghét ba mình nữa, đó là bài học để bạn trưởng thành. Con xin đảnh lễ sư ông và cảm ơn bạn hữu đã chia sẻ!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật Con kính đảnh lễ thầy. Hôm nay con cùng bạn con Phùng Thu Hương (người bạn đã dẫn dắt con đến với pháp của thầy), cùng hai cháu gái của con, Nguyễn Thu Huyền, Nguyễn Hồng Nhung xin cúng dường vào tổ đình Bửu Long một chút tịnh tài nhỏ. Con không biết dùng lời lẽ gì để bày tỏ hết lòng biết ơn của con đối với thầy. Mấy tháng nay con vẫn thực hành theo pháp của thầy “tu mà như không tu”. Con nhận thấy cuộc sống của mình nhẹ nhàng hơn. Giảm bớt được phần nào tâm sân, tâm tham, tâm đố kỵ, dính mắc. Giờ đây trong cuộc sống hàng ngày vẫn những công việc đó trong gia đình hay ngoài cửa hàng (con buôn bán ngoài chợ), khi con tiếp xúc với những khách hàng khó tính hay những việc làm mình không hài lòng, con không còn cái tôi hay tâm đối kháng như trước kia nữa. Bây giờ con mới thực sự hiểu rõ đạo và đời phải gắn liền với nhau như thế nào ạ. Con cảm thấy rất vui thầy ạ. Thôi, con cũng không muốn làm mất thời gian của thầy. Con xin kính chúc thầy cùng chư tăng trong chùa thân tâm thường lạc ạ. Con chào thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông, Xin Sư Ông cho con trình bày đôi chút cảm nhận của mình: (1) Ỷ lại mình không cần biết gì nữa thì sẽ tự mãn, trì trệ, tụt hậu. (2) Thừa nhận mình không biết nhiều điều, nhưng lại quá hăng say tìm kiếm thông tin, vội vã đi đến kết luận thì cũng lại “bỏ hình bắt bóng”, tốn sức mà không biết cái mình cần. Và dường như (2) mà chấp sở đắc, chủ thuyết, học thuyết thì sẽ đưa đến (1). Như vậy, phải chăng “biết rằng mình không biết” (Lão Tử, Bankei,…) có nghĩa là thừa nhận có nhiều điều mình không biết, giữ một trạng thái tâm tò mò, khám phá nhưng luôn quan sát thận trọng, khách quan ạ? Nguyện cầu mọi chúng sinh được an vui!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời