Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy, Con tập quan sát tâm thường xuyên, và liên tục rơi vào trạng thái chán nản, ớn lạnh những chuyện xung quanh. Con thấy con người chơi với nhau phần nhiều vì được lợi từ nhau, nên con không có động lực vun bồi cho mối quan hệ láng giềng. Trong gia đình, con thấy việc sinh con quá hệ trọng tới người già và các thành viên trưởng thành. Những khi nghe bàn về con cái, khen ngợi con cháu mình, con ngồi nghe gia đình nói mà thấy lạc lõng và mất kết nối, vì con không thấy có sự chân thật, mà đâu đâu cũng con tôi, cháu tôi. Con thấy mình tụt mood khó tả khi phải vào vai một phần của cuộc trò chuyện, còn nếu im lặng thì sẽ bị cho là không thân thiện. Con chỉ thấy lúc nghe giảng, chăm cây là ổn định tinh thần thưa Thầy. Con còn yếu đuối quá phải không Thầy?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Mô phật. Kính bạch HT! Con là nữ 27 tuổi. Con có câu hỏi gửi đến HT ạ. Có những ngày con rất buồn, buồn da diết rồi suy nghĩ những chuyện không đâu vào đâu, con biết là con đang buồn mà những nỗi buồn con không biết xuất phát từ đâu, con tự ngồi lại tự hỏi mình tại sao mình lại buồn và buồn vì chuyện gì thì sự buồn tạm lắng xuống và vài ngày sau nỗi buồn đó lại khởi lên và con cũng ngồi lại và suy nghĩ như trên, thời gian gần đây con thấy tần suất xuất hiện sự buồn lại càng nhiều hơn nữa ạ. Con kính HT cho con lời khuyên ạ. Mô phật.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa sư thầy, con hay nghe pháp thoại và đọc bài của thầy đăng. Con còn chỗ chưa thấu là có đoạn thầy bảo chỉ cần thấy ra sự sinh diệt của tư tưởng là được. Con thì thấy nó sinh, nhưng thấy nó diệt thì con phải nhìn theo nó mới thấy nó diệt phải không ạ, con cảm thấy hình như con sai chỗ nào đó bởi vì, để thấy nó diệt con càng nhìn thì nó càng nhân lên, hơi mệt thầy ơi. Con cám ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con đảnh lễ thầy! Con nhờ thầy phiên âm lại tiếng Việt và giải thích giúp con ý nghĩa của câu kinh thầy hay đọc khi kết thúc bài giảng là 1/ Nam mô tá xá phá gá quá tô á rá há tô sam ma sam bu hà sa 2/ Y đằng nô nhá ti nằng hô tú sú khí ta hon tù nha tá dô Con cám ơn thầy

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Sư ông, quả thực “Thấy ra” là một điều kì diệu, nhưng từ “thấy ra” và chuyển hóa được quả là một con đường dài. Trong mỗi phút giây quay trở lại với thực tại đang là, cái bóng dáng của cái Ngã luôn luôn hiện diện. Cái Ngã của con nó khôn ngoan quá, nó lẩn khuất với nhiều hình thức khác nhau, nhất là khi tiếp xúc với những điều liên quan với lợi, danh, được mất, hơn thua, xấu, tốt,… hàng ngày. Cái Ngã nó làm con mệt, nhưng khi nhớ lại lời Sư ông thì con lại giật mình: mong muốn vô Ngã lại chính là một cái Ngã khác tinh vi hơn đã được sinh ra. Lại sinh diệt tiếp nối, luân hồi. Chỉ cần thấy, trở về, trọn vẹn,… đó chính là tinh tấn rồi. Thuộc bài rồi, Sư ông nhắc đi nhắc lại rồi mà vẫn cứ nỗ lực, cứ ép, cứ muốn… quen của cái Tâm này thật sâu dày quá! Con lại càng thấm thía, càng mang ơn Ngã, cái tham, sân, si, buồn đau, hơn thua, được mất, xấu tốt,… quả thật không có những cái đó thì lấy gì Tu? Con hiểu hơn lời dạy của Phật, của Sư ông, các cõi khác thiếu những điều đó đúng là thiệt thòi. Cái nhiệm mầu của cõi người thật là lớn lao. Con cảm thấy rằng, con không còn có nhu cầu được chuyển hóa hoàn toàn nữa, con nghĩ nếu đột nhiên mình được chuyển hóa hoàn toàn, cái Tâm đột nhiên giải thoát hết, mà không trải qua những bài học này, thì chắc là con sẽ bị hụt hẫng lắm. Sẽ không còn những giây phút mầu nhiệm với Khổ, không được hưởng cảm giác thực chứng cái Khổ này và vượt qua được cái Khổ đó. Vượt xong mỗi cái Khổ to nhỏ hàng ngày này mới thú vị, cảm giác không tả bằng ngôn từ được. Vậy thì, chính con đường chuyển hóa mà con đang đi này đã là quá đầy đủ, còn mong gì quả nào, mong gì hơn nữa? Trong mỗi phút giây con trở về, trọn vẹn chiêm nghiệm, con đều phát hiện ra những chân lý thật kì diệu từ những điều nhỏ nhặt đó, mỗi điều nhỏ nhặt đó nó đều bao gồm trọn vẹn tất cả cái cần Học và bao gồm tất cả cái Thấy và khi xong là nó Hết (gọi là giải thoát, đoạn diệt, niết-bàn, chấm dứt sinh tử luân hồi… gì cũng được). Nó thôi thúc con muốn trình cho Sư Ông cái thấy hàng ngày của con mỗi giây, mỗi phút, nhưng con chỉ trình Pháp thầm trong lòng lúc đó thôi. Con không có câu hỏi mà chỉ trình bày cho Sư Ông những điều này thôi ạ! Những điều này Sư Ông đã nói hết, đã lặp đi lặp lại, đã nhắc nhở liên tục – nhưng tự con thực chứng, tự thấy ra thì nó mới mẻ vô cùng. Mỗi phút mỗi giây đều mới mẻ với những cái thấy cơ bản đó! Sài Gòn chuyển lạnh, mong Sư Ông giữ ấm cơ thể giữ gìn sức khỏe ạ! Con

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT Con kính đảnh lễ Thầy ạ, đầu thư cho con gửi lời chúc sức khỏe Thầy ạ. Cũng hơi lâu con chưa có câu hỏi nào gửi Thầy, một phần vì con cũng bận, bố chồng con vừa mới mất, nữa là có những việc lúc đầu mình chưa hiểu nhưng sau pháp đến lại thấy câu trả lời. Giờ con ngồi nhớ lại, mặc dù bận việc nhưng con lại thấy tâm con rất là an lạc. Những lúc rảnh con đều tranh thủ nghe các bài Pháp của Thầy, tự nhiên con lại thấy sáng ra bao nhiêu vấn đề. Con thật biết ơn Thầy, biết ơn lời chỉ dạy của Thầy, biết ơn pháp, nhờ thế mà con mới trưởng thành lên được, mắt thấy rõ các vấn đề mà người tục đế bị vướng phải, nhưng tùy căn cơ của mỗi người mà họ chưa thấy ra được. Con có lẽ được may mắn là biết đến Thầy, biết đến pháp học của Thầy, biết đến chánh pháp nên cũng tỉnh táo trước mọi cám dỗ của cuộc sống. Con thật tri ân Thầy. Dạ con muốn hỏi Thầy một việc, trước đây thì con có ngồi thiền với mục đích giúp cho tâm được bình an, nhưng con hay bị đau đầu và phản ứng với sự việc không được linh hoạt nên con đã từ bỏ không thiền định nữa mà quay về thực hành thiền trong mọi hoạt động sống, soi lại chính mình trong mọi hoạt động và quan sát tâm mình thì con nhận thấy mình mới thật sự có bình an ở trong tâm. Nhưng do thời gian vừa qua con phải ở nhà nhiều không có ra ngoài đi bộ vì dịch covid nên sức khoẻ không được như trước, con đang muốn ngồi thiền lại để duy trì sức khoẻ, khai thông khí huyết, con không biết có nên ngồi thiền để duy trì sức khoẻ nữa không? Thầy có thể hướng dẫn giúp con ạ. Một lần nữa con xin tri ân Thầy đã khai pháp cho con. Con kính chúc Thầy luôn an lạc, mạnh khoẻ, trụ thế dài lâu để cho đàn đệ tử chúng con còn nương tựa ạ! Kính thư, Con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

NAMO SAKYA MUNI BUDDHA! Con xin chấp tay, cúi đầu đảnh lễ Thầy. Dạ kính Thầy, hôm nay con chia sẻ câu chuyện tâm linh ở ngay nhà con, để thấy được giá trị luật nhân quả, luân hồi, pháp vận hành và ứng dụng của Phật pháp. Quê con ở xã Ninh Hòa, con ở Nha Trang để học và làm việc, công việc chính là nhân viên hành lý khách sạn, mùa Covid này tất cả khách sạn ngưng hoạt động và con chuyển công việc, đó là công việc đi giao gas. Khoảng thời gian cách ly, phong tỏa, con chưa thể về quê, và ở lại Nha Trang để đi làm kiếm tiền trang trải mưu sinh. Lúc này ở nhà, để bớt buồn, bố con đã nhận nuôi một con cún con và đặt tên nó là Lucky. Qua video call con thấy Lucky từng ngày và thấy nó lớn dần trong khoảng thời gian con không về nhà. Bài chia sẻ trước con có nói đến việc vì lao động nặng nên tay con bị đau nên buộc phải nghỉ việc và chữa trị, lúc này lệnh phong tỏa cũng dỡ bỏ nên con đi về nhà, việc đầu tiên Lucky thấy con là nó sủa và sợ bỏ chạy khi gặp con, con nghĩ đó là chuyện bình thường vì con mới nó mới. Nhưng câu chuyện bất thường là nữa tháng rồi mà con đi đâu về, gặp mặt là Lucky sủa inh ỏi, lúc nửa đêm thức dậy đi vệ sinh nó cũng sợ và sủa inh ỏi cả nhà, mẹ con phải la nó mới nín bằng không nó cứ sủa mãi. Lúc này con mới nhớ lại 10 năm trước, nhà con có nuôi một con chó và cũng đặt tên cho nó là Lucky, Lucky nó hay sủa hùa với đám chó ngoài khi có người lạ đến, điều đó khiến con rất bực mình khi nghe tiếng sủa của nó, thế là con lấy cây ra đánh đập nó, nếu nó im thì thôi, nhưng nếu nó sủa phản kháng lại là con lại càng đánh đập nó nhiều hơn. Con thấy ra được sự sân hận, sợ hãi và sự thâm thù của Lucky hiện tại, con thấy ra được nhân quả, luân hồi, khi Lucky sủa con mắng quát nó nhưng điều đó lại làm cho Lucky càng sợ và càng sân hận con hơn. Con thấy ra pháp vận hành đã trọn vẹn cho Lucky lại một lần có hình hài mới, có duyên đến nhà con một lần nữa, và cho con nhận ra là con nên chuyển thái độ và hành vi mới chứ không phải lập lại thái độ và hành vi cũ, thế nên con đã ứng dụng lời Phật dạy. Con vẫn đi đi về về bình thường, Lucky vẫn sủa khi gặp con nhưng con không nổi sân và quát tháo nữa, con vẫn để mọi chuyện diễn ra bình thường, con cho Lucky ăn, lúc đầu thì khoảng cách xa, nhưng con vẫn kiên trì liên tục, và con vui mừng khi con đã chuyển được nghiệp, Lucky không sủa khi gặp con mà thay vào đó nó vẫy đuôi và mừng rỡ khi con đến gần nó, đây là một quá trình dài, con thấy Phật pháp nhiệm mầu, con xin chia sẻ câu chuyện tâm linh của con cho quý Thầy và quý đạo hữu ạ. NAMO BUDDHAYA!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính lễ Thầy! Có xin phép hỏi thầy các ý thắc mắc này. Việc thực tập Chánh niệm tỉnh giác có giống như rèn tâm trí không? Chánh niệm tỉnh giác có độ sâu và rộng không? Có các trường hợp sau: 1. Con hay quên, ví dụ, Chiếc xe hơi để ngoài đường quá nắng, bước vào nhà lấy chìa khoá chạy xe vào. Nhưng khi vào nhà có ai hỏi việc gì đó đứng nói chuyện, thì quên luôn chiếc xe ngoài đường. Vậy là mất chánh niệm phải không? 2. Một người quản lý 1 nhà máy sản xuất. Đang tiếp nhóm khách thảo luận công việc. Ở phòng kế bên có 1 sự cố xảy ra, một số người không nghe biết vẫn thảo luận. người quản lý đó nghe biết, liền đưa ra cách giải quyết sự cố và vẫn nắm bắt nội dung cuộc họp tốt, vậy có phải người đó Chánh nhiệm tỉnh giác sâu rộng hơn không? Trường họp người đó tập trung họp, không nghe thấy sự cố xảy ra, Có phải khả năng chánh niệm tỉnh giác còn kém không? Xin cám ơn Thầy. Chúc Thầy nhiều sức khoẻ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy, trước kia con không quá tin vào Phật pháp, con chỉ nghĩ đó là một tôn giáo để người ta tín ngưỡng và không có thật, nhưng con lại biết có ma quỷ. Rồi từ khi bố của con mất, con biết được cầu siêu, con từ từ tìm hiểu và bỗng nhiên con thấy lòng con tin tưởng vào Phật vô cùng. Dù ba con mới mất chưa được 49 ngày mà nhiều lúc con như được kéo ra khỏi đau buồn này, lòng con bỗng nhẹ nhàng mặc dù trước đó con đau khổ, cào cấu và như sụp đổ tất cả. Rồi thời gian gần đây trong tâm trí con lúc nào cũng hiện lên suy nghĩ về kinh Phật, thờ Phật. Rồi con được 1 thầy tặng con tượng Phật, trong lòng con cứ nao nức lập bàn thờ và chuẩn bị mọi thứ để thỉnh ngài về nhà con sớm. Khi thỉnh về rồi con nhìn rất vui và hạnh phúc, con luôn nghĩ về kinh Phật và hướng Phật. Vì sự ra đi của bố con mà con như được bố dẫn đường cho con tìm hiểu từng bước về đạo Phật. Cứ thôi thúc con thật mãnh liệt. Như vậy là con đã khởi duyên chưa ạ? Con đã luôn tâm niệm sẽ làm phước, cúng dường, đọc kinh và hồi hướng cho bố của con và các vong hồn khác. Thì như vậy có phải là bố con đã dẫn lối cho con đi tìm tới Phật không ạ? Con cảm ơn thầy nhiều lắm.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy ạ! Dạ Con hay bị vọng niệm kéo đi mà 1 lúc sau con mới nhìn ra nó ạ. Thầy có cách nào giúp con nhận biết nó nhanh hơn không ạ? Con cảm ơn thầy chúc thầy sức khoẻ.

Xem câu trả lời