Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Hòa Thượng. Kính xin HT cho con hỏi một câu ạ. Con là đệ tử hầu cận cho Thầy con đã nhiều năm từ ngày con vào tu, cũng được xem là một trong những đệ tử đắc lực. Bao nhiêu năm qua con một lòng hướng về thầy tổ và chưa từng đi đâu xa. Sắp tới đây con có một hữu sự phải rời chùa để làm giấy tờ, trong tiền vé tàu đi là tầm hơn 3 triệu nhưng Thầy con chỉ cho con 1 triệu, đương nhiên là con không lấy. Khi về lại cốc, con có suy nghĩ như thế này: Bao nhiêu năm trôi qua mà Thầy của mình cũng không cho mình tiền vé tàu, rồi con thấy buồn rầu vì chuyện đó. Con đã quan sát kĩ tâm của mình hôm qua nay và con thấy rằng con làm mọi thứ xưa nay, tu tập hay phục vụ đều là vì bản ngã, con cần sự đền đáp, sự phục vụ có yêu cầu – là được đáp lại. Tuy hiểu như vậy nhưng con vẫn cảm thấy khá buồn pha chút tủi thân. Mong Hòa Thượng có thể cho con một lời khuyên để con tỉnh ra ạ. Nếu thực sự Sư phụ con có đưa cho con 3 triệu để đi tàu thì con cũng sẽ trả lại cho Thầy con chứ con cũng không lấy. Mà đằng này, Thầy con chỉ đưa con có 1 triệu duy nhất dù thầy biết tiền vé là như vậy nên lòng con thấy tủi thân… Con kính đảnh lễ Hòa thượng, mong Hòa Thượng đừng cười sự ngu si nhỏ nhen của con… A Di Đà Phật!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư Ông! Con là giáo viên, đã đi dạy được 13 năm. Con bị bệnh rối loạn cảm xúc lưỡng cực hồi năm cuối Đại học. Con cứ hay bị lo âu, sợ hãi lung tung và rất hay trách mình với bất kì lỗi nào. Đến bây giờ con vẫn phải dùng thuốc mới đi dạy được. Trong con luôn có suy nghĩ chống đối lại bệnh đó và không chấp nhận. Nhưng như vậy thì bệnh lại nặng hơn. Từ khi bị bệnh, bác sĩ khuyên con tìm hiểu Phật Pháp. Từ đó đến bây giờ con vẫn đọc sách, nghe Pháp thoại. Nhưng cứ sách gì liên quan đến Phật Giáo là con lại đọc nên tư tưởng của con cứ loạn lên vì việc đọc để tích lũy kiến thức chứ không phải để thực hành. Con cũng có thời gian 5 năm ăn chay và đi chùa. Nhưng bệnh của con vẫn cứ như vậy. Con đã li hôn và có được một đứa con. Do hay đi chùa nên có gặp các sư và các Phật Tử có khuyên cho bé đi xuất gia. Con có cho bé đi chùa tu, làm chú tiểu ở chùa nơi gần quê con. Nhưng sau đó vì quá nhớ bé và lo lắng cho bé nên con lại đưa về nhà sau 1 năm ở chùa. Thế là đã 2 năm nay bé ở nhà với con. Từ khi về nhà, 2 mẹ con đều ăn mặn trở lại vì con thấy bé ốm yếu và xanh xao quá. Con ăn mặn lại cho bé ăn theo. Hè vừa rồi, con không đi chùa nữa mà chỉ nghe Pháp thoại của Sư Ông và xem mục hỏi đáp trên trang web trungtamhotong. Con thấy tư tưởng của mình nhẹ nhàng hơn, không còn mặc cảm tội lỗi nữa. Tinh thần của con khá hơn trước nhiều. Hiện tại con vẫn còn dùng thuốc nhưng với liều thấp hơn. Con đã chấp nhận bệnh của con như 1 hiển nhiên vậy, không còn chống đối nữa. Con không còn ngồi thiền và đọc sách lung tung để mong trị bệnh đó nữa. Vì càng làm như vậy thì bệnh cứ nặng hơn. Giờ đây con đã buông lỏng tất cả mọi thứ. Chỉ nghe Pháp thoại của Sư Ông, làm việc nhà, đi dạy, vui chơi với bé, bày bé học. Con xin thành kính tri ân Sư Ông. Con mong một ngày nào đó được gặp và đảnh lễ Sư Ông. Con viết thư này cho Sư Ông với mong muốn Sư Ông chỉ dạy thêm cho con ạ. Con chân thành cảm ơn Sư Ông. Ps: Con mới gởi chút ít tịnh tài cúng dường quý Tăng, Ni chùa Bửu Long. Con kính chúc Sư Ông luôn mạnh khỏe, luôn là chỗ tựa tinh thần cho chúng con ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông, Ngày hôm nay đối với con rất là bình thường. Sau mấy ngày liền quán sát tình trạng thân và tâm, đôi khi có sự dằn co, đôi khi có sự trách móc hoặc tham đắm. Nhưng hôm nay dường như khác hẳn mà con phải dùng hai chữ ‘bình thường’. Mọi thứ xung quanh con như dừng lại. Lá thì vẫn rơi, mọi người xung quanh vẫn cười nói ồn ào, thác nước của hòn non bộ trước phòng con vẫn chảy, và hơi thở của con cứ vào ra. Các pháp có vẻ như đang xảy ra theo quy luật của chúng và cái gọi là ‘con’ đây không muốn làm gì thêm nữa. Phần nào sự sống như được hiển bày trước mắt con. Kể cả cái gọi là tâm sân hay tham mà con đã cố gắng đoạn trừ cũng trở thành cái gọi là bình thường như lá rơi trước nhà vậy. Con thầm biết rằng các pháp vốn dĩ đã là vậy rồi, chỉ cần trả pháp lại cho pháp. Tuy nhiên, tận thâm sâu trong con vẫn còn tồn dư một số tập nghiệp cũ, nhưng với cái bình thường này con tin rằng chỉ cần thời gian thôi thì chúng sẽ tan mất theo quy tắc của chúng. Ngoài ra con rất thích nghe sư ông làm kệ ạ, sư ông có thể tặng cho con một câu được không? Con xin tri ân Sư ông.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy. Thưa Thầy con có chuyện muốn hỏi. Con có một người bạn, anh trai nhà bác bạn ấy bị tai nạn ở tuổi hơn 30 và giờ giống như người thực vật, con biết là do xưa tạo nghiệp. Thưa Thầy, vậy nên làm những gì để hồi hướng cho anh ấy ạ?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư cho con xin hỏi, con có một người bạn đi tu đã thọ giới tỳ kheo vài năm. Sau đó bạn hoàn tục nhưng không làm lễ xả giới. Có người cho rằng như vậy sẽ bị hậu quả không tốt về sau, vậy bạn con có cần làm lễ xả giới không, có quá trễ không (đã ra sống đời thường vài năm) Kính xin sư một lời khuyên cho bạn con. Cám ơn Sư.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con có một câu hỏi xin Thầy từ bi chỉ dạy. Làm sao biết được pháp môn nào phù hợp với căn cơ của mình? Có phải là khi thực hành mình thấy được lợi lạc từ đó, hay là pháp môn mình thấy thích và dễ hiểu? Con xin tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con xin đảnh lễ thầy ạ. Thưa thầy, chiều nay con đi tiêm vắc xin ngừa Covid, dù tiếp tục ở lại đây hay sẽ phải đi tiếp cuộc luân hồi tới nơi đâu, con cũng đều sẵn sàng, không có gì ngại. Con chỉ xin thầy chúc nguyện cho con, dù có đi đâu con cũng biết đi trên đường chánh pháp, hướng tới giác ngộ giải thoát. Đây là nguyện mà con hằng nguyện trong các kiếp. Thầy có thể giúp con không ạ? Con xin cảm ơn thầy. Namo Buddhaya.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính lạy Đức Phật Thích Ca Mâu Ni! Kính bạch Hoà Thượng! Trong quá trình con tìm hiểu kinh Nikāya, theo con cảm nhận, ngay cả trong 4 bộ đầu (bản dịch của cố trưởng lão Hoà Thượng Thích Minh Châu) được xem là có giá trị gần nhất với lời dạy của Thế Tôn thì vẫn chứa đựng một vài tư tưởng và thông tin có vẻ như không thuần đạo Phật Nguyên Thuỷ. Khi gặp các tư tưởng này con thường ghi chú lại, để so sánh và đối chiếu thêm các nguồn tài liệu khác, cũng như tham khảo ý kiến của các bậc tiền bối đi trước. Nhưng thật sự để làm rõ những vấn đề này thì ít nhiều sẽ đụng chạm đến cái hiểu hiện tại của số đông. Kính bạch Hoà Thượng, là một tu sĩ trẻ với tâm nguyện là giúp mọi người thấy ra sự thật nơi chính thân tâm và nhìn nhận vạn pháp bằng bản chất của nó thông qua ba đặc tính vô thường, khổ, vô ngã, thì con cần làm gì với những tư tưởng tu học có phần mù mờ hiện nay của phần đông người tu học ạ. Con kính mong Hoà Thượng chỉ dạy cho con ạ! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Con phát hiện bản thân con rất yếu đuối về sức khoẻ lẫn tinh thần. Con không biết việc này có liên hệ đến quá khứ của con không hay vì một lí do gì mà con không biết. Khi đối diện với những đối tượng bên ngoài tim con luôn đập mạnh, người run rẩy mặc dù không có gì nghiêm trọng. Con đã cảm nhận được sự thay đổi thái độ từ con đối với nhiều sự việc theo pháp mà Thầy chỉ dạy thay vì trước đây con chỉ biết phản ứng lại, con đã nhận ra thêm nhiều cái sai ở nơi con. Điều này làm con biết ơn Thầy vô hạn. Sức khoẻ con rất yếu nên việc hơi nặng là phải nhờ người khác, mặc dù người con không có bệnh gì, nhưng điều này con vẫn không để ý bằng việc người con hay hồi hợp, tim đập mạnh, người run lên khi tiếp xúc với một đối tượng nào đó, hay làm một việc gì đó, có xích mích với ai dù con đúng con vẫn không thể mạnh dạn để đối diện vì người con cứ run rẩy như vậy; (khi con còn đi học có nhiều lần thầy, cô gọi đứng dậy đọc bài con chỉ đọc được một ít rồi đọc không nổi nữa, tay run rẩy, miệng đọc không ra chữ, mặc dù con không có bệnh gì, và con là học sinh học giỏi nhất lớp rất được lòng thầy cô) nên con rất làm lạ, con không có sợ thầy, cô, tại sao xảy ra điều này. Mong Thầy dạy cho con biết con đã sai điều gì, con nên làm thế nào để sửa lỗi, bây giờ con vẫn thường xuyên thấy nó như lời Thầy dạy. Con cảm ơn Thầy rất nhiều!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Cháu con năm nay 6 tuổi. Từ khi chưa được 4 tuổi cháu đã hay đổ lỗi, đến giờ thì hay nói sai sự thật để đạt được ý muốn của mình. Con mông lung về việc này lắm, con mong Thầy chỉ dạy! 1) Đây là quả của nghiệp nhân đời trươc của bé, khi lớn, phải trả giá rồi bé sẽ học ra bài học của mình, sẽ thay đổi? Con có nên tạo cơ hội để bé học ra không? 2) Môi trường nào (duyên nào) làm nhân cũ trổ quả sớm như thế? (mặc dù ở trường, ở nhà không ai như vậy) 3) Bố mẹ cháu và bà nội kinh doanh cùng Amway (đa cấp), mọi người luôn phải nghĩ cách nói khéo để vận động người khác mua hàng và tham gia với mình. (nói cách khác là luôn bày mưu tính kế dụ dỗ người khác để đạt được mục đích của mình). Từ lúc có bầu đến nay, bé luôn sống trong trường sinh học vụ lợi này! Trường sinh học này có ảnh hưởng? có tạo duyên? để nghiệp nhân cũ của bé trổ quả sớm thế không ạ? 4) Con định giúp bé sớm nhận ra bài học của mình bằng cách: Mỗi lần bé nói sai sự thật thì phân tích kỹ cho bé, sau đó là hình phạt, ví dụ không được xem hoạt hình, không được đi chơi, không được mua đồ chơi… nói chung là cấm những sở thích của bé một thời gian có nên không Thầy ơi? Con Cám ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời