Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Mỗi khi con làm việc gì tới lúc quan trọng trong đầu con hay nhắc nhở. Và khi đó con dừng lại và quán sát rồi làm mà k phải hối hận. Vd: đêm ngủ con nghe tiếng chuột cạy cửa ở góc nhà mà con tấn bằng miếng dậm chân. Con đè xuống miếng đó bất giác con thấy cái đầu con chuột nhỏ. Nếu con ấn mạnh có thể nó chết. Liền trong đầu con khởi lên mình đuổi nó hay giết nó. Thế là con ngưng lại đeo bao tay (nếu nó có cắn có bao tay k sao) và lần lần từ từ trong thảm để bắt nó thả ra ngoài. Nhưng xem kỉ lại k có nó. Có thể nhìn nhằm vì đang ngủ bật tỉnh nghe tiếng chuột hoặc là nó tẩu thoát trong lúc con đeo bao tay. (nhiều việc tương tự vậy). Thế có phải con chánh niệm tỉnh giác? Riêng việc con hay tưởng tượng rắn vào nhà không biết làm sao. Con rất sợ nó. Có lần con thấy nó ở cửa con chỉ khua tiếng động và k quá gấp gáp đủ để nó bò ra ngoài. Trong lúc đó con có nói “tao k cắn mày đâu ra ngoài đi” nói gấp đáng lẽ là “tao không giết mày đâu…”. Vậy nỗi sợ đó là sao thưa thầy. Và con nghe nói mình nghĩ tới là có. Mà nó cứ hay len lóm trong suy nghĩ mỗi khi thấy gì vắng vắng. Và một điều nữa. Con nghiệm thấy tình duyên lận đận là do con hay suy nghĩ rồi áp cho nó theo cái nghĩ của mình và có tính hay hờn. Có phải bản ngã quá lớn con phải làm sao? Mình từ chối k muốn tiếp tục mối quan hệ đó nữa vì mình thấy khổ đau vậy có gọi là k nhẫn nại? Dạ con cảm ơn Thầy! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

A-di-đà Phật. Con kính bạch thầy. Con xin thầy khai mở trí giúp cho con của con. Con xin cảm ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

CON KÍNH CHÀO THẦY, CHO CON HỎI VÀI ĐIỀU Ở BÀI THƠ KỆ NÀY CỦA THẦY Ạ: Trả kinh lại cho kinh Về chiêm ngoạn chính mình Không tìm cầu mong đợi Pháp tánh vốn vô sinh. HT Viên Minh “Trả kinh lại cho kinh Về chiêm ngoạn chính mình…” Câu này nghĩa là BỚT ĐỌC KINH SÁCH mà nên quay về đọc bản TÂM CHÍNH MÌNH đúng không thầy? Rảnh rang thầy giải đáp giúp con nhé. CON CÁM ƠN THẦY

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy ạ! Hôm trước con đọc lại bài kinh Kalama, rồi con nhớ đến lời thầy: “cứ đau khổ đi con” và tự nhiên mỉm cười. Thật tuyệt vời biết bao! Hôm nay con viết bài thơ xin kính trình thầy ạ. ĐƯỜNG VỀ Khi buồn “chỉ thấy” buồn thôi Khi vui cũng “chỉ thấy” vui đang là Khổ đau vẫn “chỉ thấy ra” Rỗng rang “chỉ thấy” để mà thấy thôi Không nắm giữ, chẳng đẩy lùi Không buông mà tự nhiên rời si mê Không tìm lại thấy lối về Thì ra vẫn ở bến quê thanh bình 26/12/2021

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kinh thua Thay! Giac ngo giai thoat van co the dat duoc giau co, manh khoe nhu thuong nhung khong chap vao nhung gi dat duoc, co dung khong Thay? Con xin cam on Thay!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con đã thực hành Thiền vipassanā một thời gian bằng cách tự tìm hiểu trên mạng qua đọc Pháp và nghe giảng trên Facebook hoặc youtube. Từ ngày con đọc và nghe được pháp thoại của Thầy con đã hiểu thêm được rất nhiều điều bổ ích. Con rất cảm kích ơn Thầy ! Hôm nay con có một việc trình Thầy. Hôm qua con đi dự tiệc Giáng Sinh ở nhà người thân (hầu hết trong nhà con là theo Công giáo, còn con theo đạo Phật), tình cờ con nghe một người nói xấu mẹ con. Lúc đó con cảm thấy tâm sân đang có mặt. Quan sát một hồi thì nó dịu đi và sau đó con vẫn nói chuyện bình thường với người đó như không có chuyện gì xảy ra. Khi về nhà con có kể lại cho mẹ nghe chuyện đó. Lúc đó con lại cảm thấy tâm sân xuất hiện và ngự trị. Thưa thầy, như vậy tâm sân đó nó chưa hề biến mất mà chỉ tạm thời ẩn đi phải không ạ? Xin Thầy chỉ dạy thêm cho con. Con thành kính đảnh lễ Thầy ạ! Nam mô Bổn sư Thích ca Mâu ni Phật!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Cali nắng ấm sau một tuần mưa liên tục, con và Ryan cùng nhau đi dạo bộ quanh khu xóm, thằng bé rất thích thú khi được ra ngoài, nó tung tăng líu lo, thỉnh thoảng quay lại nhìn mẹ với ánh mắt cười vui trìu mến. Lá cây rụng khắp nơi trên mặt đất theo quy luật tự nhiên, những chồi non của hoa đào, hoa mẫu đơn cũng đang dần đâm nụ trong khí trời se lạnh, cảnh vật trở nên im lắng, dễ thương và dịu dàng tịnh lặng đến lạ. Con nhìn theo dáng của Ryan đang tung tăng phía trước rồi chợt nhớ đến hai câu thơ của Thầy từng dạy: “Tự do là ung dung trong ràng buộc – Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau”. Sadhu! Hai câu thơ tuyệt vời, mà phải trải qua biết bao biến cố, sau bao khổ đau, nước mắt nụ cười, được mất, thăng trầm… thì đến bây giờ con mới thực sự cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc của nó mà không phải qua lý trí hay học thuộc lòng suông. Càng ngày con trở nên an tĩnh, lặng lẽ hơn, càng ngày con biết sống trọn vẹn với cái đang là hơn, càng ngày con càng thấy mình hạnh phúc và lòng rộng mở hơn. Con mong sao ai ai cũng đều được an vui, thanh thản như vậy dù trong hoàn cảnh nào! Vẫn câu nói cũ từ con, là con luôn luôn biết ơn Tam Bảo, ơn Thầy tổ, ơn cha mẹ, ơn tha nhân, nhất là con rất biết ơn đứa con trai bé nhỏ này đã giúp cho người mẹ trẻ học ra rất nhiều bài học quý báu trong đời lẫn đạo. Chúng con, cả nhà kính đảnh lễ Thầy, chúng con mong Thầy luôn thật nhiều sức khỏe, luôn an vui và sống lâu! Sadhu!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy ạ! Hôm nay gia đình con làm lễ giỗ cho bà nội chồng con. Con xin cúng dường chút tịnh tài, kính nhờ thầy và chư tăng ni trong chùa hồi hướng phước cho bà con. Con biết ơn thầy và chư tăng ni rất nhiều ạ!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, cháu của con bị tiểu đường từ nhỏ. Hôm qua test nhanh Covid bị dương tính. Chị con và bé đã sám hối và làm phước hồi hướng rồi ạ. Con xin thầy rải tâm từ đến oan gia trái chủ của bé giúp chúng con ạ! Xin cho chúng con được nương nhờ phước đức của thầy ạ! Chúng con xin tạ ơn thầy! Con xin đảnh lễ thầy ạ!

Xem câu trả lời