Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, đầu tiên con kính chúc Thầy sức khoẻ. Con xin phép được hỏi Thầy một câu hỏi. Con có nghe nhiều người nói về Thiền và Yoga. Có người nói rằng Yoga bao quát hơn Thiền, thiền có trong Yoga. Vậy nói rằng Yoga bao quát hơn thiền có đúng không ạ? Xin Thầy chỉ cho con để con có thể hiểu rõ thêm về sự khác nhau giữa thiền và yoga cũng như mục đích của nó. Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con đã có duyên may được đến nghe Thầy giảng Thiền (Khóa thứ 5 tại Tổ đình Bửu Long) vừa qua, con vô cùng cảm ơn Thầy đã khai thị cho con một số không ít những vấn đề về Phật pháp. Nay con có một thắc mắc này, xin Thầy vui lòng chỉ bảo, giải thích giúp con: Thưa Thầy, đọc qua một số kinh sách Bắc Tông, con thấy các vị Bồ-tát thường có hạnh nguyện: “Khi nào chúng sinh chưa được độ tận thì ta chưa thành Phật”, hoặc khi đã thành Phật thì nguyện rằng: “Khi nào chúng sinh còn khổ thì ta còn trở lại thế giới Sa-bà này để độ chúng sinh qua bến giác”. Thưa Thầy, theo con hiểu thì khi những hạnh lành (Bồ-tát) hay tánh biết (Tánh Giác, Phật) nơi ta khai mở thì ta sẽ có từ bi, trí tuệ… tương ứng, và vấn đề hạnh nguyện chỉ là một cách diễn dịch của người đời bằng khái niệm hình tượng, ngôn từ mà thôi. Hoặc những người còn mê muội như chúng con, trên con đường học Phật, cần nói như vậy để khuyến khích phát triển hạnh nguyện hầu tiến dần đến khai mở tánh biết và hạnh lành. Còn nếu nhìn bằng nhãn quan nhị nguyên hoặc xét từ góc độ của quy luật âm dương thái cực, thì chẳng lẽ Phật và Bồ-tát cũng vẫn còn luân hồi sinh tử, vì mọi sự vật hiện tượng khi đã đạt mức cực dương thì sẽ chuyển sang âm: giống như khi ta đã đạt được quả vị Phật rồi thì lại trở xuống làm chúng sinh. Nói cách khác, khi nào còn “Ma” thì còn “Phật” (mà cuộc sống thì chẳng bao giờ hết “Ma” nên nếu hiểu thế giới theo kiểu nhị nguyên đối đãi: luôn có sai có đúng, có Ma có Phật, có yêu có ghét…), và chỉ khi nào không còn bản ngã tham sân si thì mới thấy thế giới như thực tánh, không còn thấy Ma thấy Phật nữa mà thôi. Con xin tóm lại, điều con muốn hỏi là phải chăng từ Phật trong quan niệm này là chỉ cho tánh giác và Bồ-tát là ám chỉ cho hạnh từ bi, trí tuệ… Khi khai mở được tánh biết(Phật) và các hạnh làmh (Bồ-tát) đến tột độ thì chỉ thấy từ bi, trí tuệ… không còn thấy ma thấy Phật, thấy sinh thấy tử nữa. Chứ Phật và Bồ tát nếu còn thị hiện một cách hữu vi như chúng sinh thì vẫn luân hồi sinh tử như thường, có phải không ạ? Thành kính cảm ơn Thầy. Ngọc Thu

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con có một người quen, cô ấy sống vô cùng hạnh phúc, tài vật trên thiên hạ không thiếu thứ gì, con cái đề huề, gia đình sung túc. Thế nhưng chồng cô ấy đột ngột ra đi. Do tình yêu thương quá sâu nặng, đã ba năm nay, ngày nào cô ấy cũng nhìn di ảnh của chồng và khóc đến nỗi đôi mắt đã mờ và gần như muốm mù. Gia đình bạn bè khuyên can mà không thể giúp được cô ấy. Con xin Thầy chỉ cho con khuyên cô ấy ra sao để cô ấy bớt đau khổ. Con cảm ơn Thầy

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Một anh bạn có nghe Thầy giảng đại ý là làm gì thì cũng nên thuận pháp, đừng có miễn cưỡng. Ví dụ, nếu mình làm kinh doanh, mà tự thấy sức của mình, tiềm lực tài chính của mình chỉ có thể làm 100 cái bánh mỗi ngày để bán, thì chỉ nên làm từng đó, chứ đừng cố làm nhiều hơn, vừa mệt người vừa dễ thất bại. Nhưng cuộc sống không đơn giản cho ta làm theo ý mình mà còn phải đối đầu với luật cạnh tranh. Ví dụ cần phải tăng hay giảm theo mức cung cầu hoặc theo luật cạnh tranh trong kinh tế thị trường. Vậy thuận pháp là làm theo khả năng như thầy nói hay phải thuận theo luật cạnh tranh khốc liệt? Ngả nào cũng bị thua thiệt, vậy có nên thuận pháp không và phải thuận pháp như thế nào? Kính xin thầy giải đáp cho chúng con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Hiện nay con vẫn chuyên tâm đọc sách và chuyển tâm hướng thiện với mục đích là sau khi thoát bỏ kiếp sống hiện nay thì con có thể tái sinh nơi Cực Lạc. Vậy việc con nghĩ và làm có đúng không? Mục đích của việc con làm có đúng theo tinh thần của đạo Phật không? Con mong Thầy chỉ đường dẫn lối cho con được sáng tỏ. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Có vị nói nếu còn thấy phiền não tức chưa thấy pháp. Nhưng cái gọi là phiền não tức là pháp bởi vì nó là chất lửa để rèn dũa tôi luyện chất vàng là lòng từ bi, hỷ xả, nhẫn nhục v.v…

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con xin phép được hỏi Thầy, mong Thầy hoan hỉ chỉ dạy cho con ạ. Thầy chỉ giúp con sự khác biệt giữa CHUYỂN HÓA HỮU NGÃ VÀ VÔ NGÃ. Theo con hiểu khi vô ngã thì đâu có ai khởi tâm chuyển hóa và vô ngã thì thế nào cũng được, không chấp không trụ, tâm luôn bình thản, rỗng lặng, trong sáng thì chuyển hóa để làm gì. Còn khi hữu ngã thì chuyển hóa chỉ để trở thành bản ngã khác, vậy chuyển hóa cũng chỉ trong vòng luẩn quẩn mà thôi. Con mong Thầy chỉ dạy cho con thêm sáng tỏ. Con kính chúc Thầy thân tâm an lạc. Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con đọc Kinh, nghiên cứu Phật Pháp, muốn thực hành để chứng nghiệm ý Kinh, nhưng trong quá trình thực hiện cũng không phải dễ dàng. Thưa thầy, khi sự lo âu sợ hãi diễn ra, mình phải làm thế nào? Xin thầy cho con biết quá trình tu tập các sư có gặp như vậy không? Con xin cảm ơn

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con có một câu hỏi muốn nhờ thầy giải đáp. Khi con nghe pháp thoại, tâm của con cảm thấy thật an lạc và thoải mái, như vậy có nghĩa là sống thật với hiện tại chưa hay là chỉ thỏa mãn bản ngã tham sân si? Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy con cảm thấy hình như tánh biết của Phật với tánh biết của mỗi người chúng ta đều khác nhau. Vì sao vậy? Vì khi người khác ăn cơm thì người khác no chớ chúng ta không có no. Người khác bệnh thì người khác đau đớn chớ chúng ta không có đau đớn. Người khác nhập định thì người khác an lạc chớ chúng ta không có an lạc. Vì vậy theo con tánh biết đó chính là ta. Nếu ta trở về sống với tánh biết đó thì ta sẽ được giải thoát khỏi mọi khổ đau. Còn nếu chúng ta bỏ quên tánh biết đó chạy theo trần cảnh thì sẽ bị trầm luân sanh tử. Con hiểu như vậy có đúng không xin Thầy hoan hỷ chỉ dạy. Nam mô Hoan hỷ tạng bồ tát.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | | |

Xem câu trả lời