Câu hỏi:
Thưa Thầy cho con hỏi, Tứ Niệm Xứ và Bát Chánh Đạo có liên hệ gì với nhau không? Bát Chánh Đạo và Bát Thánh Đạo khác nhau như thế nào? Con xin cám ơn Thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiDanh sách các chủ đề phổ biến
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời1) Bát Chánh Đạo và Bát Thánh Đạo đều có 8 chi giống nhau. Một người còn đang tu tập, chưa chứng ngộ Thánh Đạo thì pháp hành của họ chỉ được gọi là Bát Chánh Đạo. Và khi chứng các Thánh Đạo Lộ thì mới được gọi là Bát Thánh Đạo. Bát Chánh (Thánh) Đạo được đức Phật đề cập ngay trong bài Pháp đầu tiên tại Rừng Nai cho 5 vị Kondañña, gọi là Pháp Thoại Chuyển Pháp Luân. Và chính đức Phật dạy cho những người dân xứ Kalama rằng ở đâu có Bát Chánh (Thánh) Đạo ở đó có các Bậc Thánh.
2) Trong Tứ Niệm Xứ thì 3 yếu tố Tinh Tấn, Chánh Niệm, Tỉnh Giác đều nằm trong Bát Chánh (Thánh) Đạo tức là Chánh Tinh Tấn, Chánh Niệm và Chánh Kiến mà đức Phật gọi là 3 yếu tố dẫn đầu các chi Chánh Đạo khác. Nghĩa là khi đã có Chánh Tinh tấn, Chánh Niệm và Chánh Kiến tức Tỉnh Giác, thì sẽ có Chánh Tư Duy, Chánh Ngữ, Chánh Nghiệp, Chánh Mạng và Chánh Định. Vì vậy, có thể nói Tứ Niệm Xứ là Pháp Môn ứng dụng 3 yếu tố dẫn đầu trong Bát Chánh (Thánh) Đạo để thể hiện toàn bộ Bát Chánh (Thánh) Đạo một cách vừa thực tế vừa vi diệu nhất.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCâu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời1) Tam minh thuộc về thiền tuệ là Thiên nhãn minh, Túc mạng minh và Lậu tận minh. Thiên nhãn minh là tuệ thấy rõ nhân quả nghiệp báo của chúng sanh. Túc mạng minh là tuệ thấy rõ nhiều kiếp quá khứ. Lậu tận minh là tuệ thấy rõ và chấm dứt phiền não khổ đau.
2) Lục Thông thuộc thiền định và thiền tuệ là: Biến hóa thông, Tha tâm thông, Thiên nhĩ thông, Thiên nhãn thông, Túc mạng thông và Lậu tận thông. Biến hóa thông là thần thông biến hóa như tri trên không, trên nước, dưới đất, biến hình, tàng hình v.v… Tha tâm thông là thần thông biết được tâm ý người khác. Thiên nhĩ thông là nghe được nhiều thứ tiếng hay nghe được rất xa. Thiên nhãn thông là thần thông thấy được rất xa, và thấy được những chiều không gian khác ngoài không gian 3 chiều. Túc mạng thông là thần thông biết được nhiều kiếp trước. Năm loại thần thông trên do thiền định mà có, nên chưa chứng đạo quả vẫn có được, riêng Lậu tận thông thì phải có thêm Đạo tuệ của bậc Alahán mới có được.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiKhi con làm một việc gì có liên quan đến người khác, ví dụ như việc con chăm sóc mẹ như con nói chẳng hạn, thì cần xem xét nhiều yếu tố. 1) Nguyện vọng và việc làm đưa mẹ về chăm sóc xuất phát từ thiện ý của lòng hiếu thảo. 2) Việc làm đó có được sự hoan hỷ chấp nhận của mẹ con không? 3) Có bàn bạc để lấy quyết định của cha và anh chị em trong gia đình không?
Tuy con hành động với lòng hiểu thảo và thiện ý giúp mọi người (cha và các anh chị em) nhưng có thể vì những nguyên nhân sau đây khiến con bị “làm ơn mắc oán”: Hoặc là biện pháp chăm sóc không vừa lòng mẹ và những người khác trong gia đình, hoặc là con chưa hỏi ý kiến mọi người để được sự đồng thuận. Nếu đúng như vậy thì dù con làm tốt cách mấy cũng vẫn bị phê phán như thường. Làm tốt cũng không phải dễ, nhất là không nên chủ quan.
Có thể là vì biện pháp thực hiện của con chưa đúng ý mọi người nên gây ra sự hiểu lầm từ các thành viên khác trong gia đình. Nhưng con đã làm với thiện tâm, thiện chí, thiện nguyện thì lương tâm con không có gì để buồn phiền áy náy. Chỉ là qua bài học này con thận trọng và tế nhị hơn trong cách thể hiện thiện tâm thiện chí của mình mà thôi.
Câu hỏi:
Câu hỏi:
Nếu là trình pháp hay sám hối thì con nên gởi email cho thầy thay vì vào mục Hỏi Đáp này. Địa chỉ email của thầy là [email protected] . Nếu chuyện gì cần thầy giải nghi thì thầy sẽ trả lời, nếu chỉ sám hối thì thầy sẽ chấp nhận và có thể không trả lời, nếu thầy bận vì im lặng tức là đã nhận lời rồi.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiThầy copy lại đây câu trả lời của thầy cho câu hỏi trước đây của con. Nếu con đọc thật kỹ con đã không hỏi thêm câu này nữa. Đơn giản là con đừng xem trọng việc thấy ra sự sinh diệt liên tục của đối tượng trạng thái tâm mà là thấy sự sinh diệt liên tục đó với thái độ tâm rỗng lặng trong sáng và vô ngã, không bị cuốn theo tính chất vô thường, khổ, vô ngã của sự sinh diệt đó.
“Con tọa thiền như vậy là theo trường phái niệm tâm nào đó rồi. Khi con niệm tâm theo kiểu đó thì đã rơi vào có người niệm và có đối tượng để niệm. Nghĩa là con đang thiết lập mối quan hệ chủ quan giữa ngã với pháp, trong đó con lấy cái ngã ý thức để biết các trạng thái tâm (pháp trần) chứ không để cho tánh biết và pháp tương giao một cách tự nhiên, rỗng lặng trong sáng, vô vi vô ngã.
Ý thức là do duyên sinh, nghĩa là khi có đối tượng pháp trần thì ý thức mới sinh khởi, như vậy bản chất của ý thức là có sinh có diệt, vì vậy cố gắng duy trì ý thức là một sai lầm, mặc khác, dùng ý thức sinh diệt đó để đi tìm trạng thái tâm cũng sinh diệt và muốn thấy sự liên tục giữa các tư tưởng là một sai lầm trầm trọng khác. Ý thức tự khởi khi đối tượng sinh, tự diệt khi đối tượng diệt trong đó hoàn toàn vô ngã. Như vậy khi đem cái ta ý thức ra để niệm pháp thì cả ngã lẫn pháp đều do tưởng sinh chứ không phải là pháp vô ngã. Đem cái tâm hữu ngã đi tìm kiếm pháp không phải là thiền mà chỉ là trò ảo thuật của cái ta ảo tưởng mà thôi.
Vậy tại sao con lại muốn duy trì “chánh niệm” để nhận ra sự chuyển tiếp từ tư tưởng này qua tư tưởng khác? (Sở dĩ thầy đóng ngoặc kép 2 chữ chánh niệm vì đúng ra con đang nói đến cái ta ý thức chứ không phải chánh niệm như con tưởng, đó chưa phải là chánh niệm đích thực). Sự cố gắng duy trì ý thức và đối tượng vô thường sinh diệt này là điều bất khả, nên may mà con không làm được, nếu con làm được thì chẳng lẽ suốt đời cứ ngồi để mong nhận ra sự chuyển tiếp từ tư tưởng này qua tư tưởng khác hay sao? Vậy con cố gắng như vậy làm gì cho mất thì giờ vô ích? Niệm (trạng thái) tâm là để thấy tâm vô thường sinh diệt, mà nó đang vô thường sinh diệt thì quá tốt rồi, con còn muốn duy trì điều gì nữa?
Con thử đừng cố gắng ý thức (cái mà con gọi là niệm!) gì cả, rồi để xem khi đó có phải tánh biết tự nhận ra pháp (thân, thọ, tâm hoặc pháp tùy duyên chứ không phải chọn lựa riêng một đối tượng nào) và tánh biết nhận ra luôn cả thấy, nghe, ngửi, nếm, xúc chạm và ý thức một cách dễ dàng mà không cần cái ta năng niệm của con xen vào hay không? Nếu thấy được như vậy mới là chính là chánh niệm tỉnh giác của tánh biết trên pháp tự nhiên và đó cũng là thiền mà không cần tọa.”
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời1) Con đã thấy được 2 loại ái như vậy là đúng, và buông chính là buông thái độ thủ xả của cái ta như con nói là đúng, vì không phải buông trạng thái dễ chịu hay khó chịu mà là buông ý niệm lấy bỏ. Và con hiểu thiền là thấy ra mọi diễn biến đó cũng đúng.
2) Tùy theo lúc đó hoạt động nào nổi bật, ví dụ khi con rửa bát thì hành động rửa bát là nổi bật vậy con để ý việc rửa bát là đúng, lúc đó con vẫn biết một cảm giác hay một ý tưởng khởi lên, nhưng nếu không nổi bật lắm thì con chỉ biết nó sinh diệt rồi trở lại niệm thân nơi hành động đang làm. Nói chung khi đối tượng thân là nổi bật thì không nên theo đuổi trạng thái tâm mà chỉ biết thôi rồi lo niệm thân thì tốt hơn. Nếu con lái xe mà lo để ý đến trạng thái tâm thì không ổn đâu.
3) Khi sợ hãi tức là đối tượng trạng thái tâm nổi bật, lúc đó con nên niệm tâm, nghĩa là chỉ quan sát tâm thôi chứ không truy tìm nguyên nhân, nguyên nhân sẽ tự xuất hiện khi con quan một cách sát khách quan trung thực. Vì vậy đúng là khi chánh niệm tỉnh giác đúng mức thì sẽ thấy hiện trạng và cả nguyên nhân.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCâu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời