Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy cho con hỏi: Con nhận thấy khi tâm phân biệt dù là tiêu cực hay tích cực thì nó vẫn mang cả hai thứ tốt và xấu vào (nhị nguyên) đồng thời con cũng rất mệt mỏi vì lúc nào cũng phải phán xét, phân biệt mọi thứ như vậy cho nên bây giờ con không còn muốn phán xét hay phân biệt nữa mà chỉ buông xả, không phán xét. Chỉ khi nào cần thiết như khi làm một việc gì đó, như khi ghi nhận cái ta ảo tưởng buông lung phóng dật thì mới dùng đến nó. Như vậy con đã hành đúng pháp chưa vậy Thầy? Con cảm ơn Thầy và chúc Thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, xin thầy cho con hỏi: tại sao đối với con người mình, những ký ức không vui, những sự kiện trong quá khứ chưa được giải tỏa, những mâu thuần chưa được giải quyết,… nói chung là những điều tiêu cực thường hay trồi lên từ tiềm thức, đặc biệt là người già? Người già trong gia đình con nhớ những chuyện không vui rất lâu, những chuyện này cứ quay ngược lên hoài. Trong khi những điều vui, những kỷ niệm tích cực, những sự kiện không còn khúc mắc lại ít khởi lên vậy thầy? Có phải bản chất con người là tập trung vào những điều tiêu cực mà không để ý đến điều tích cực không thầy? Con thấy bản thân con chưa già, còn trẻ nhưng cũng hay ít nhớ chuyện vui toàn nghĩ chuyện buồn, chuyện chưa đạt không thôi. Làm sao để con có thể thay đổi, nhớ chuyện vui nhiều hơn để về già sống thanh thản, không bị những điều tiêu cực quấy rầy tâm trí? Con xin chân thành cám ơn thầy. Con mong thầy luôn khỏe mạnh.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, do mấy hôm nay mệt nên con ngủ sớm, nhưng con lại ngủ không được sâu giấc, cứ miên man, nói chung hôm nào cũng mơ, ngay cả ngủ trưa, những giấc mơ của con có liên quan đến những người thân trong gia đình rồi con mơ cả việc học tập trên lớp nữa. Vậy thưa thầy, tại sao mình lại bị mơ khi đi ngủ và những giấc mơ ấy có bao giờ là sự thật không ạ? Khi con ngủ không được sâu giấc như thế thì con phải làm như thế nào ạ? Rất mong thầy giải đáp giúp con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào Thầy, xin thầy cho con hỏi 2 ý như sau: 1. Con sắp sửa lấy chồng và xuất ngoại, nhưng trong lòng con vẫn nặng trĩu tình cảm gia đình. Nhìn cha mẹ già, anh chị em, những người đã sống với con hơn 30 năm qua, giờ đây sắp chia xa họ, con đau lòng quá. Con ra đi vì hạnh phúc riêng cho bản thân và con biết rằng anh chị em con rồi cũng có gia đình riêng của mình, nhưng lòng con vẫn buồn khi nghĩ đến cảnh sống xa người thân suốt cả nửa đời còn lại. 2. Con sắp xuất ngoại theo chồng nhưng con đang rất lo lắng. Sang xứ người con sẽ làm gì để sinh sống? Ở Việt Nam, con cũng có công việc trí thức, thu nhập không cao nhưng cũng vừa nuôi sống bản thân. Sang xứ người, con muốn làm việc để vừa có thể tự lo cho mình, vừa có thể giúp đỡ gia đình ở Việt Nam. Và con cũng luôn tâm niệm, nếu có thể con sẽ giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh nghèo khổ ở quê nhà. Nhưng con luôn lo lắng không biết con sẽ làm gì nơi xứ người để có điều kiện giúp mình giúp người. Con đã từng sống và học tập ở nước ngoài nên con hiểu khá rõ cuộc sống ở đó. Con biết rõ khả năng của mình cũng khó tìm được một công việc phù hợp như mong muốn nên con cứ hay lo lắng trong lòng. Con thường đọc sách của thiền sư Thích Nhất Hạnh, sống ở đây, sống cho hiện tại, còn tương lai và quá khứ chúng ta không thể kiểm soát được. Biết vậy nhưng sâu thẳm trong lòng con vẫn lo, lo cho tương lai không biết mình sẽ thế nào. Con không trút bỏ được cái suy nghĩ này nên con xin thầy cho con một lời khuyên để con tìm lại sự an lạc, sống sao cho có ích, có ý nghĩa hơn để làm được nhiều việc cho mình và cho người. Con xin chân thành cám ơn thầy và kính chúc thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con là người rất tin tưởng vào giáo lí nhà Phật, con rất thích đi chùa bởi vì ở đó con thấy được bình yên và sự an lành. Nhưng thưa thầy, đột nhiên con lại gặp phải một sự việc đó là: mới đầu năm nay, khi con đi chùa, ngồi khoanh chân vào thì ngay lập tức con có cảm giác người con rung lên và lắc lư ngay lập tức, con sợ lắm, bố mẹ con từ đó cũng ít cho con đi chùa hơn, thầy có thể giải thích cho con được không ạ? Con không biết bây giờ phải làm như thế nào bởi vì từ đầu năm cho đến giờ ngay khi ở nhà, chỉ cần con ngồi yên một chỗ, không cần nhắm mắt là hiện tượng đó xảy ra, cơ mặt con đôi khi giật giật, rồi khi con nắm tay vào có một cảm giác cơ tay cũng rung lên, rồi khi con niệm Phật đôi lúc bụng con cứ nóng lên, lòng mình cứ nóng như lửa đốt, và đôi khi cảm nhận của con rất nhạy bén về những điều không hay xảy ra nữa, đôi lúc người con cứ quay quay không thể học nổi nữa, con thực sự là rất rối rắm không biết làm thế nào, mong thầy giúp con với?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy cho con hỏi. Mỗi khi tâm con bất an, lo nghĩ nhiều, thầy dạy mình tinh tấn bằng cách buông cái bản ngã ra và trở về với thực tại. Nhưng con thấy “buông bản ngã” trong lúc này khó quá! Con có thể tạm thời trở về với hơi thở rồi dùng đó như là điểm tựa để ý thức được thực tại đang xảy ra không? Tạm thời dùng hơi thở trong lúc đó có thể gọi là tinh tấn không? Xin thầy hoan hỷ chỉ dạy cho con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy xin cho con hỏi, khi con bị người khác nói nặng, chửi bới và đối với những việc xung quanh như người khác cùng với nhau nói về những thứ hữu ái (tình yêu, tiền bạc…), nếu lúc trước con nghe thấy thì rất là bực mình. Còn bây giờ khi con nghe thấy như vậy bỗng trong con như có một khoảng lặng như để nhìn lại phản ứng của tâm rồi sau đó là trở về bình thường không còn quan tâm nữa. Như vậy con đã thực hành đúng Pháp chưa? Con cảm ơn Thầy và mong Thầy luôn khỏe mạnh.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, khi con nói điều gì đó để khoe hoặc tạo ấn tượng với ai đó thì lời nói ấy chẳng còn chút giá trị gì nữa rồi. Ngay cả khi con muốn viết lên những lời sám hối để Thầy nhận cho con thì hình như đã có cái mùi bản ngã nấp sau định khoe gì đó rồi, con đã viết nhưng chẳng thể gửi tới Thầy vì bản ngã đã lẻn tới xuất hiện ở đó rồi, nó chẳng còn là thật nữa, khi như thế thì con phải làm sao Thầy ơi!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, đọc xong bài thơ của thầy viết trả lời con, con đã cười, một nụ cười để thấy rõ mình hơn. Đúng vậy: “… Niết-bàn sinh tử còn mơ mộng/ Tỉnh giấc cười khan mới tỏ tường.” Con không biết nói gì hơn, chỉ biết tạ ơn Pháp, tri ân thầy biết bao.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy ngày mới an lành hạnh phúc! Thưa Thầy, con có một trải nghiệm mà con không hiểu được. Kính mong Thầy hoan hỷ chỉ dạy giùm con. Một buổi sáng nọ, trong phòng làm việc, do công việc rảnh nên con đã cắm tai nghe và ngồi nghe Pháp. Nghe được một lúc thì con thấy mình đang ở một nơi bao la rộng lớn không có điểm dừng, tất cả như vô tận nhưng tiếng của vị giảng Sư thì vẫn rất rõ bên tai. Khi con vừa chợt khởi lên câu hỏi: “Ủa, mình đang ở đâu?” thì lập tức con trở về vị trí đang ngồi nơi bàn làm việc, trên tay vẫn cầm cây bút. Con có thói quen ghi chép khi nghe Pháp. Con nghĩ mình như người vừa bị “hôn trầm” nhưng bỗng nhiên con rất ngạc nhiên khi nhận ra những gì con nghe được khi đang ở không gian bao la kia bây giờ mới được phát ra từ vị giảng Sư. Như vậy là không phải con hôn trầm hay ngủ mê? Những danh từ mới mẻ mà con chưa hề được biết đến đã được con nghe và biết đến khi đang ở trạng thái ấy như là “tục đế, chân đế” rất rõ ràng và con cảm nhận các Pháp đến với con cũng rất rõ ràng, trong sáng. Con như một người mới với những kiến thức Phật pháp từ đâu ùa tràn về như có sẵn tự bao nhiêu năm dù con rất bận rộn việc mưu sinh và không có thời gian đến Chùa, nghe Pháp. Con vừa hạnh phúc vừa cảm thấy hoang mang. Con luôn tập cho mình sự định tĩnh, tự nhiên trong mọi việc. Không mong cầu, không cố gắng ép mình phải thế này phải thế kia. Nhưng không hiểu sao con lại gặp “hiện tượng” này. Con rất mong Thầy khai sáng giùm con. Con thành kính tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời