Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch sư cho con hỏi sư đang tu pháp môn nào? Trước con tu quán niệm hơi thở, nay con đang đi pháp môn niệm tâm. Sư có thể chỉ cho con đi con đường nào cho phù hợp, hay sư giới thiệu dùm sách để con tìm đọc. Con thành kính cám ơn sư.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Khi ngồi kiết già hoặc bán già, một lúc sau thấy cảm giác tê, mỏi, không chịu được. Thời gian và cường độ của cảm giác nầy thay đổi tùy từng người, mức chịu đựng cũng tùy từng người. Một cách bình thường, cơ thể sẽ dần thích nghi, ngày càng khá hơn, cho tới có người có thể ung dung ngồi với tư thế trên trong nhiều giờ. Giải thích bằng sự thích nghi sinh lý thì tương đối rõ, dễ chấp nhận. Có người bạn nói rằng, nếu cứ chỉ ghi nhận cảm giác tê mỏi, thì tới lúc nào đó, sẽ không thấy nó nữa. Con đã làm thử nhiều lần, nhưng đều không thể vượt qua, và đành phải ngưng sau một thời gian cố chịu đựng. Như vậy, lời của người bạn có phải là sự thật? Và nếu đúng thật, thì cách nào vượt qua, để thấy cái cảm giác tê mỏi ghê gớm đó biến mất? Các hành giả có thể ngồi được lâu, là do cơ thể quen dần hay do người đó “thản nhiên” với sự khó chịu đó? Cảm giác tê mỏi, theo sinh lý học bình thường là “báo động” của cơ thể bình thường, trước “nguy cơ” thiếu sự lưu thông của máu, bảo vệ con người khỏi bị tác hại của sự thiếu máu tới nuôi phần cơ thể bị ảnh hưởng. Nếu liều mạng bỏ qua báo động nầy, liệu có tác hại cho phần cơ thể bị ảnh hưởng? Xin cám ơn Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, xin Thầy hoan hỉ cho con hỏi, với một người mang thân bệnh trầm trọng, không có dấu hiệu nhận biết một điều gì, đã nằm đời sống thực vật trong 3 năm rưỡi. Gia đình con đã rất tiếc thương và đến nay vẫn cố gắng không mệt mỏi chăm sóc cho người bệnh. Bác sĩ bảo, tình trạng của người bệnh đã chết não. Kính xin Thầy cho con hỏi, con là vợ của người bệnh, con có nên cầu nguyện cho anh ấy được lìa khỏi xác thân, để khỏi chịu những đau khổ cho chính bản thân người bệnh và gia đình? Mặc dầu con biết rằng, con cầu nguyện bằng chính sự thông cảm, chia sẻ, nhưng sao con vẫn cảm thấy không đành lòng vì người bệnh còn rất trẻ (hiện tại 37 tuổi). Con vẫn thường chiêm nghiệm rằng, cuộc sống là vô thường, mọi chuyện đều tùy duyên. Kính Thưa Thầy, khi con viết thư hỏi Thầy như vậy, con đã chảy nước mắt rất nhiều, kính xin Thầy từ bi cho con lời khuyên.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, tánh biết của tâm và Niết-bàn giống nhau hay khác nhau?

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Con có gởi câu hỏi cho Thầy vào ngày 18-05-2012 nhưng tới nay vẫn chưa nhận được Câu Trả Lời của Thầy. Xin hỏi con có nói điều gì làm buồn lòng Thầy không ạ? Nếu có con xin Sám hối!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con biết ơn Thầy đã nhanh chóng giải đáp thắc mắc của con. Xin Thầy hoan hỉ giải đáp tiếp thắc mắc nầy cho tới rốt ráo. Xin chép lại giải đáp của Thầy để xin hỏi tiếp: “Trả lời: Khi ngồi chưa quen thì cảm giác tê mỏi sẽ đến rất nhanh và rất khó chịu, ngồi quen thì thời gian tê mỏi đến chậm dần và nếu ngồi thường thì không còn thấy tê mỏi nữa. Lúc mới vào tu bất cứ khi nào làm việc gì với tư thế ngồi thì thầy đều tập ngồi kiết già, như ngồi học, ngồi ăn, ngồi nói chuyện, ngồi tụng kinh v.v… cho quen để khi ngồi thiền ít chịu đựng cảm giác tê hơn, nhờ vậy ngồi khoảng 45 phút mới thấy tê. Có mấy trường hợp sau đây xảy ra vơi thầy: – Cơn tê đến khi tâm đã an tịnh thì cơn tê không gây khó chịu gì cả. – Cơn tê đến khi tâm chưa an tịnh nhưng vẫn thản nhiên chịu đựng thì nó qua rất nhanh. – Cơn tê đến khi tâm chưa an tịnh nhưng không quan tâm chỉ chuyên chú vào đối tượng thiền thì không cảm thấy khó chịu lắm. – Cơn tê đến khi tâm chưa an tịnh và khởi tâm muốn loại bỏ nó thì sự đối kháng làm cho gia tăng cảm giác khó chịu lên thêm. Như vậy, con không chịu được vì 2 lý do: Một là chưa quen ngồi lâu, hai là con có ý chống lại nó, dù con theo cách của bạn là “ghi nhận” nó thì con vẫn thấy cảm giác tê gia tăng chứ không giảm như bạn ấy nói, vì khi “ghi nhận” con vẫn có ý chống lại nó. Thực ra không phải “ghi nhận” gì cả, chỉ cần biết một cách vô tâm thì đúng hơn. Biết một cách vô tâm tức là chỉ biết mà không có cái ta đối kháng trong đó. Nếu chưa làm được như vậy thì lúc đó con không nên niệm thọ như bạn ấy chỉ mà nên niệm thân hay niệm tâm thì tốt hơn.” 1/ Thưa Thầy, trong trường hợp thứ nhất và thứ hai của Thầy nói, thì hành giả có thể ngồi bao lâu tùy thích, ba, bốn giờ…, mà hoàn toàn không bị cảm giác tê mỏi làm trở ngại? Và trong trường hợp nầy thì ngay sau khi xả thiền, xả kiết già thì có còn cảm giác tê mỏi, kéo dài một thời gian sau đó, như bình thường không? Và do rằng khi trở lại trạng thái tâm bình thường, thì cảm giác tê mỏi có phải sẽ vô cùng dữ dội, vì ngồi kiết già kéo dài quá lâu hơn bình thường? Con thắc mắc vì muốn biết tác động của tâm trên hiện tượng vật lý, sinh lý. Hành giả không bị tê mỏi làm khó chịu, nhưng sự lưu thông của máu có thay đổi gì chăng? Trong chừng mực nào đó, cảm giác khó chịu, như đau đớn là dấu hiệu báo động cơ thể có thể bị đe dọa tổn hại, hành giả “không nhận” nó không bị “khổ”, nhưng có phải làm mất hệ thống báo động của cơ thể sinh vật lý? 2/ Có phải con phải tu tập khá lên tới một trình độ nào đó, mới có thể “biết” một cách vô tâm như Thầy dạy? Con trước giờ chỉ siêng năng tụng kinh, niệm Phật, gần đây nhờ cơ duyên mới tìm hiểu Vipassana. Xin Thầy hoan hỉ giúp con. Cám ơn Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con có 2 câu hỏi: 1. Thầy giảng luân hồi sinh tử hay Niết-bàn là tại đây và bây giờ. Vậy có nghĩa là không có chuyện một người khi giác ngộ rồi sẽ Niết-bàn mãi mãi. Khi nào sáng suốt định tĩnh trong lành thì Niết-bàn, nếu không là luân hồi sinh tử. Con hiểu vậy có đúng không? 2. Nếu vậy phạm trù (hay giới hạn) của thiền là ngay trong cuộc sống này. Khổ hay không khổ là ngay trong kiếp sống này. Thiền không có chuẩn bị cho cuộc sống sau này. Con nghĩ vậy là đúng hay sai?

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam-mô A-di-đà Phật! Kính bạch hòa thượng, con xin trình lên hòa thượng một việc, mong hòa thượng từ bi hoan hỷ cho con. Tuần vừa rồi con đã đưa đạo tràng hành hương lễ Phật, kết hợp với du lịch tại Đà Nẵng. Trên chuyến bay về, khi bay qua khu vực có thời tiết xấu thì máy bay chao đảo rất mạnh, hành khách rất hoang mang sợ hãi. Trong đạo tràng của con cũng có vài người như thế. Con nhìn thấy cảnh trên và có vài thắc mắc: 1. Khi tu tập con thấy họ tu tốt. Trong cuộc sống, trong công việc làm ăn, thỉnh thoảng gặp vài khó khăn thì họ giải quyết được. Thế nhưng khi gặp những chuyện lớn về tình cảm, về gút mắc trong cuộc sống thì họ lại khó có thể vượt qua. Tại sao họ phải cần một thời gian khá dài để có thể giải quyết, mà chỉ tạm thời chứ không rốt ráo, những vấn đề đó trong tâm? 2. Máy bay vào khu vực có thời tiết xấu, lắc lư rất mạnh, con không thấy họ sợ hãi mà lại rất chuyên tâm niệm Phật trong giờ phút đó, nghĩa là đứng trước sự sống chết họ không sợ. Thế nhưng khi đối diện với chuyện cơm áo gạo tiền, những chuyện xảy ra hàng ngày thì họ không giải quyết vấn đề bàng một cái tâm nhẹ nhàng thanh thản, mà luôn sống trong áp lực nặng nề. Con rất mong nhận được hồi âm của hòa thượng. Con kính chúc hòa thượng pháp thể khinh an, chúng sanh dị độ. Mãi là tàng cây cao, là bóng mát cho chúng con nương theo.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Xin Thầy giải thích cho con câu Đức Chúa nói: “Anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần”.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đánh lễ Thầy. Vừa qua con đã nghe đĩa giảng của Thầy tại chùa Pháp Luân, bạn con tặng cho con đĩa này. Những lời giảng của Thầy làm con thông suốt nhiều vấn đề tu tập mà từ trước đến giờ con bị dính chấp. Con hạnh phúc và xin cảm ơn Thầy rất nhiều. Con biết Thầy rất là bận công việc đi giảng và Phật sự. Con có một số vấn đề tu học mà con nghĩ là nên gặp Thầy trao đổi trực tiếp sẽ rõ hơn vì viết trong email thì dài quá. Con không biết con có thể đến chùa để gặp Thầy và Thầy có thể chỉ dạy con thêm về con đường tu tập không ạ? Thưa Thầy, trong tuần thường vào giờ nào Thầy có thời gian để con có thể đến xin Thầy chỉ dạy cho con được ạ? Con cảm ơn Thầy nhiều. Cầu nguyện Tam bảo phù hộ cho Thầy luôn thân tam an lạc.

Xem câu trả lời