Câu hỏi:
Kính bạch Thầy! Con đọc trong kinh Bắc tông có chỗ nói “chuyển sáu căn ra khỏi lầm mê” hoặc “xuất nam kha nhất mộng chi hương”. Xin Thầy dạy cho con nghĩa này! Con xin đảnh lễ tri ân Thầy!
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiDanh sách các chủ đề phổ biến
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCâu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCâu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCâu hỏi:
Trường hợp này có thể xuất phát từ nhiều nguồn khác nhau tùy theo lúc hay tùy theo trình độ của mỗi người:
– Do tâm vô ký, hay xung động của những khuynh hướng vô thức, hoặc theo thói quen quán tính
– Do tâm vô nhân dị thục (quả thiện, bất thiện và duy tác)
– Biểu hiện của tâm quả đại thiện dục giới
– Biểu hiện của tâm quả sắc giới hoặc vô sắc giới (như con nói là còn ảnh hưởng của tâm định)
– Biểu hiện của các loại tâm duy tác của các bậc Thánh.
Vậy con phải chiêm quan xem hành động trong lúc đó thuộc loại nào trong những lý do trên.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiThầy cũng thường gặp trường hợp như con, ví dụ như thầy vừa trả lời xong một câu hỏi, nhưng vì viết nhiều nên quên là đã quá thời hạn cho phép lưu, vì vậy mà khi bấm lưu thì câu trả lời cũng biến mất luôn, lúc đó vừa tiếc công vừa tiếc một câu trả lời tâm đắc. Thầy cố nhớ để trả lời lại nhưng như vậy còn mệt và mất thì giờ hơn, nên thấy cho qua luôn và vui vẻ trả lời mới lại. Thầy phát hiện là cứ quên đi cái đã qua – không cần lệ thuộc cái cũ – và làm lại cái mới thì cái sau còn phong phú hơn. Điều này chứng tỏ khả năng của con người thật diệu kỳ và bất tận nếu không bị vướng mắc.
Bài học thứ 2 là thời gian ngắn thì việc làm hiệu quả lại cao vì đòi hỏi phải chuyên chú hơn khi có thời gian dài. Hồi đó dạy Học Viện thầy không có thì giờ để soạn giáo án nên phải tranh thủ viết vào lúc sáng sớm mới thức dậy mới kịp có tài liệu cho sinh viên học trong ngày hôm đó, vậy mà trong một tiếng đồng hồ thầy có thể viết xong một bài mười mấy trang. Bình thường bài đó có khi viết cả ngày chưa xong. Như thế mới thấy sự bình tĩnh, chuyên tâm, và sáng suốt có hiệu quả thế nào trong cuộc sống. Và sự bất cẩn, lo lắng, bồn chồn, căng thẳng là trở ngại cho công việc ra làm sao. Nếu con thật trầm tĩnh trong sáng, con có thể viết lại 18 trang khác với một phong cách mới mà vẫn kịp thời gian.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiĐúng. Toàn bộ diễn biến dù vô ký, vô thức, thất niệm hay si thì tánh biết đều thấy được. Điều này cho thấy tánh biết không giới hạn trong lãnh vực ý thức mà thôi. Ý thức chỉ là một phần nhỏ của tánh biết. Mặt khác thiền định nhiều thì dễ rơi vào thói quen quán tính nên đức Phật cảnh báo là định nhiều thì bị hôn trầm thụ động – mà con gọi là định si cũng không sai.
Câu hỏi:
Câu hỏi:
Theo thầy thì con nên buông bỏ hết đi, đừng tu luyện tham thiền, tụng kinh, trì chú gì cả. Con nên chuyên tâm vào chuyện học hành và con chỉ cần sống biết mình trong mọi việc làm, lời nói, ý nghĩ hàng ngày là được. Tại người ta tham nên muốn tu luyện để trở thành cái này cái nọ, hoặc vì sân nên muốn thoát khỏi cái nọ cái kia, mà không biết rằng chỉ cần trở về trọn vẹn trong sáng với chính mình mới thật sự là tu đó con ạ.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCâu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời