Câu hỏi:
Hỏi Đáp
Danh sách các chủ đề phổ biến
- trình pháp & chiêm nghiệm
- nguyên lý tu tập
- cuộc sống
- tinh tấn chánh niệm tỉnh giác
- tri ân
- thơ
- Hỏi & Đáp về Phật giáo
- Thiền
- vô ngã
Ngày gửi:
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy, Xin Thầy hoan hỷ khai thị con câu kinh: “vạn pháp do duyên sinh, duyên diệt vạn pháp diệt” Con cảm ơn Thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Thưa thầy tại sao con thấy tâm con giờ như đứa trẻ. Đôi khi con thấy con hơi lạc lõng. Con không hiểu mọi người đang làm gì. Ý con là sao thấy hành vi của mọi người thường khá vô nghĩa, hành động giống như vừa nhắm mắt ngủ vừa lái xe (khi nhìn lại thì đôi khi con thấy mình cũng có, nhưng giống như mắt cận mà muốn lái nhanh đến đích hơn). Có lẽ con cần sống trải nghiệm chiêm nghiệm hơn để lựa chọn đời sống thích hợp cho mình. (Gần đây con thấy hoan hỷ khi nghĩ đến việc được phục vụ những người đang muốn tìm hiểu con đường thầy đang chỉ dạy). Con.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Thưa thầy. Từ khi nghe được Pháp thầy. Con đang thực hành ứng dụng Tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha trong công việc đời sống hàng ngày tất cả đều là pháp để cho ta bài học. Trong con hiện nay đang trong tình trạng phiền não, có lúc vẫn nóng và tức giận. Nhưng khi con nhìn thấy sự nóng và tức giận vài phút sau thì con thấy trở lại bình thường. Cho con xin hỏi: Trong mọi việc đến và đi con vẫn còn phiền não. Cách thực hành thế nào để phiền não trong con giảm thiểu thưa thầy? con cảm ơn thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con xin trình bày chút nhận biết của cá nhân con với Thầy: Cái biết cho ta biết khi nhìn. Cái biết cho ta biết khi nghe. Cái biết cho ta biết khi ngửi. Cái biết cho ta biết khi nếm. Cái biết cho ta biết khi xúc chạm. Cái biết cho ta biết những gì xuất hiện trong tâm. Cái biết cho ta biết những phản ứng của ta trong 6 trường hợp trên. Cái biết cho ta biết điều ta làm trong tâm. Cái biết cho ta biết về chính nó. Chút nhận biết của con kính dâng lên Thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy. Khi con bị đau viêm đường tiêu hoá một cách khủng khiếp, đã từng tìm nhiều cách chữa trị, uống thuốc nhưng một thời gian bệnh lại tái phát. Con quyết định khi đau khởi lên con không uống thuốc giảm đau nữa, chấp nhận chết cũng được thì cơn đau lên đến đỉnh điểm rồi giảm dần và khi cơ thể tự thải hết độc tố ra thì hết đau. Trong quá trình đối diện với cơn đau con biết để trọn vẹn với nó thì bản ngã ảo tưởng lo lắng sợ hãi phải được buông xuống, chỉ còn bản năng muốn khỏi bệnh, muốn sống như có lần Thầy nói có tính tự nhiên hơn là chủ quan. Nhưng trong lúc đau nhất con thấy đây là cũng là khởi nguồn của bản ngã lo sợ khởi sinh nên con buông luôn bản năng này, đầu hàng hoàn toàn để chỉ còn tánh biết thấy pháp đau. Con thấy rằng không có bản năng sống thì trong lúc đau nhẹ biết đau nhẹ, lúc đau mạnh biết đau mạnh, khát vẫn biết lấy nước uống, đói biết lấy cháo ăn… Vậy mà khi người khỏe tâm dễ duôi nên khi người khác làm rồi dồn trách nhiệm cho mình gánh thì cơn sân bùng lên ngay để rồi mất công chánh niệm để hết sân. Từ đó con thấy bản ngã không bao giờ tự hết mà do mình không dùng trí tuệ thường trực sống với tâm rỗng lặng trong sáng một cách tự nhiên như lúc con đau hay còn khỏe thì phiền não không khởi sinh được dù ai đó nhục mạ mình vô cớ. Muốn vậy thì mình phải thu xếp đời sống tục đế của mình để tương thích với đời sống chân đế. Chứ không thể ham thích đời sống tương giao lại chủ động lao vào nhiều mối quan hệ thì dù muốn dù không vẫn bị các mối quan hệ chi phối làm cho mất chánh niệm tỉnh giác mà phải chịu phiền não, khổ đau. Con xin Thầy cho lời khuyên. Con xin tri ân Thầy. Con cũng chúc các Đạo hữu khỏe, thân tâm thường lạc, thành tựu Đạo hạnh chứ không phải chịu đau bệnh như Đạo hữu đây. Xin cảm ơn mọi người đã đọc.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính đảnh lễ sư ông. Sư ông cho con xin phép hỏi ngoài chuyện tu tập được không ạ, nhà con có treo tranh Ngọc Hoàng Thượng Đế và tranh mạn-đà-la, giờ con cảm thấy không phù hợp nữa lên muốn cúng ra nhà chùa của thôn vậy con có phải làm lễ không ạ, và tâm con phải như thế nào ạ. Con kính cảm ơn sư ông ạ.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính chào sư ông. Thưa sư ông! Nhờ có sư ông đã khai ngộ cho con, cho con biết thế nào là trọn vẹn với thực tại như nó đang là. Sư ông đã cho con thấy cái ta ảo tưởng lăng xăng bên trong con, dần dần con đã thấy ra. Có điều tuy thấy ra con vẫn còn bị chi phối bởi cái bản ngã nặng về tham dục. Bạch sư ông, điều con nên làm là tiếp tục thận trọng chú tâm quan sát, để thấy được bản chất tham dục phải không ạ? Đệ tử thành kính tri ân công đức của sư ông, con chúc sư ông nhiều sức khoẻ ạ.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính bạch Thầy! Con tên Cảnh, năm nay 32 tuổi. Con xin phép một chút thời gian của Thầy vì nếu viết ngắn gọn quá thì con không biết bắt đầu từ đâu, mong Thầy thông cảm cho con! Con biết đến Thầy qua người bạn tri kỉ của con, và bắt đầu nghe bài giảng đầu tiên của Thầy về Tánh Biết. Khoảng thời gian đó thì con đang hành thiền dòng quán tâm, tức là thiền có định và sử dụng định lực để quán tâm, con hành thiền ấy khoảng gần 1 năm. Và nhờ nghe thêm trọn vẹn bài giảng về thiền vipassana cho người mới tu của Thầy đã khai thị cho con rất nhiều, con bắt đầu có những sự so sánh và thấy ra những mắc kẹt trong phương pháp thiền ấy khi tương giao với cuộc sống thường ngày, thấy mọi sự tạo tác để đạt định trong thiền đều đến từ bản ngã và tiến trình phát sinh lên một bản ngã lớn hơn nữa trong quá trình hành thiền khi đạt được nhiều kết quả trong thiền định. Từ ấy con ngưng hẳn việc ngồi thiền và bắt đầu hành trình thiền trong hoạt động đời sống tương giao hàng ngày, nhờ nhẫn nại con trở nên điềm tĩnh hơn với những bất ổn, xáo trộn bên trong của mình. Con không còn muốn đạt được điều gì trong tu tập nữa, không còn cần phải đối trị với những nghịch cảnh đến nữa, mà cứ để mọi thứ tự nhiên đến và nhẫn nại để thấy ra mọi thái độ phản ứng nơi tâm mình. Con biết ơn Thầy, con cũng biết ơn chính những nghịch cảnh này đã cho con bài học và có cơ duyên biết đến Thầy! Con cảm tạ Thầy vì trong những thời gian khó khăn nhất Thầy đã đồng hành cùng với con qua các bài giảng rất ý nghĩa để giúp con thấy ra và mạnh mẽ lên rất nhiều. Con thấy được chánh pháp, con hiểu ra rằng con đường để hết khổ chỉ còn là thấy khổ và thực chứng khổ, hiện quán khổ chứ không phải tập trung đối trị khổ như trước nữa. Con biết ơn Thầy rất nhiều ạ! Đã 2 năm nay con ngưng mọi công việc của mình vì những bất ổn này, công việc của con là diễn viên, dự án gần đây nhất của con cách đây 2 năm đã diễn ra không suôn sẻ vì bỗng dưng con không thể tập trung vào việc diễn xuất của mình dẫn đến chất lượng công việc không tốt. Sáng nay con thấy những bất ổn bên trong nên con nghĩ hôm nay là thời điểm duyên đến, con mạn phép viết thư cho Thầy ạ. Con xin nói thêm về lý do con tìm đến Thiền: Vào một buổi tối năm 2019 con nói chuyện với bạn trợ lý của mình, con rất tin tưởng và quý bạn, con không hiểu sao hôm ấy bạn ấy nói về chuyện bùa ngãi với con và còn khuyên con phải có một thầy pháp sau lưng nếu muốn thành công trong nghề, rồi còn xin ảnh con để cúng (nhưng từ đó con biết bạn là xấu, theo tà đạo từ lúc đó nên không đưa bạn và cũng dần tách bạn ra), và ngay sau đó cảm giác sợ hãi bên trong con bắt đầu từ đó. Con vào nhìn mình trong gương sau đó con vẫn nhớ như in cảm giác sợ khi nhìn vào mắt chính mình trong gương, và sau đó con nghĩ mình bị yếm bùa rồi con tụng kinh mỗi tối, con tụng KINH A-DI-ĐÀ và rải tâm từ một khoảng thời gian trước khi biết đến thiền định. Cũng từ đó con mất hết sự tự tin khi diễn xuất và nhìn vào mắt bạn diễn của mình. Thần sắc con cũng không còn bình thường và tỉnh táo nữa, mọi thứ xám xịt và con bị mất tập trung nhiều. Đó là lý do con ngưng công việc hơn 2 năm nay dù nhiều dự án ngõ lời, con không còn tự tin vì vậy mà con rơi vào trạng thái trầm cảm. Nhờ có Thiền mà con đã quay về với chính mình suốt thời gian qua, con biết sống sâu sắc và kết nối sâu hơn với hiện tại, thời gian dịch cũng là lúc con sống chấp nhận nhất, con nghe pháp, tập thể dục, kết nối thiên nhiên và qua va chạm mỗi ngày con thấy mọi phản ứng trên tâm mình nên thời gian đó là lúc con bình tâm nhất. Có nhiều lúc con nghĩ mình ổn rồi nhưng rồi dự án đến con lại không đủ tự tin để làm. Con cần mình ổn hơn để trở lại, con không biết mình có đang mắc kẹt ở đâu khiến con chưa thể quay lại với công việc Thầy ạ. Trong thời gian 2 năm đó con cũng cố gắng đi học diễn xuất, đi casting nhưng con thấy được rất rõ những gì đang chi phối bên trong mình, con không hiểu vì sao nó lại mạnh đến thế và con cũng không còn tâm trí gặp bạn bè hay giữ những mối quan hệ xung quanh mình. Bây giờ con không còn nhiều sợ hãi vì con đã trải qua nó đủ lâu, nhưng thời gian gần đây con lại bị mất tập trung và đầu con như bị siết chặt, căng cứng, con có lúc phải chườm đá vào đầu để dễ chịu hơn và rất khó tập trung để đọc sách hay làm việc. Con lại nhớ về khoảng thời gian trước lúc con mới rơi vào trạng thái này. Hai hôm nay con bắt đầu lại việc niệm kinh phước đức, niệm Phật và quán niệm rải tâm từ cho những oan gia trái chủ đang theo mình và mong họ tái sinh ở cõi giới an lành và con chỉ niệm khi tâm con không có sân hận và oan trái với họ. Không biết con làm vậy có được không ạ, dù con không biết điều ấy có thật hay không thật nhưng nó đang là vấn đề hiện hữu trong tâm trí con suốt thời gian qua. Nhưng khi con làm việc này thì những năng lượng cũ lại quay về hiện diện trên tâm con vì cũng đã một năm con không còn nhớ về nó nữa. Con thấy đó và con cũng thấy một dòng suy nghĩ theo sau đó rằng liệu có khi mình lại bắt đầu cuộc sống giống 2 năm qua. Con không ngại đối diện với nỗi sợ kia, nhưng con không biết rằng khi nào con mới trở lại được với cuộc sống và công việc bình thường như trước nên hôm nay con xin phép viết thư cho Thầy. Con xin Thầy giúp con tháo gỡ những vướng kẹt, vô minh nơi con ạ. Namo tassa Bhagavato Arahato Sammā Sambuddhassa! Con xin thành kính ơn Thầy!
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Sự Vận Động Của 18 Giới. Con vừa đọc lại chương này trong cuốn ‘Thực tại hiện tiền’, và ngay lập tức chiêm nghiệm rõ hơn luật nhân quả nghiệp báo và Thập nhị nhân duyên nên rất vui, con muốn trình Sư về sự thấy của mình. Do nghiệp quá khứ mà ta tái sinh vào thân và cảnh này, trong thân, cảnh này còn chứa đựng rất nhiều duyên nghiệp trong quá khứ, khi thân và cảnh duyên với nhau sinh ra thế giới xung quanh ta đang sống, cùng với đó là những cảm thọ nơi thân và tâm. Chúng đều là nhân quả nghiệp báo vận hành theo quy luật của pháp. Nếu Vô minh không thấy ra điều này thì lập tức Tham, sân, si dẫn dắt mọi suy nghĩ hành động (Phi như lý tác ý) và tiếp tục tạo nhân hiện tại và lãnh quả tương lai. Liên tục luân hồi sinh tử như vậy từ kiếp này qua kiếm khác. Còn Minh lập tức nhận ra chúng, thấy cảm thọ, thấy tư tưởng, thấy tham sân si tức thấy pháp và mọi thứ còn lại chỉ pháp với pháp (Như lý tác ý) trong lành, sáng suốt. Chính lúc này con dần thấy ra quá khứ của mình, dần thấy ra chúng do tâm, hành động nào gây ra trong quá khứ. Thấy ra điều này thật tuyệt vời thưa thầy! Con ngàn lần xin tri ân thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời