Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy! Thưa thầy, theo như sự chiêm nghiệm của con, những bạn mà bị khiếm khuyết về thân, thì bên trong họ cũng bị tổn thương hơn những người bình thường, thiếu sự tự tin, lo lắng, sợ hãi… thầy có lời khuyên gì cho những bạn nầy, ngay cả bản thân con cũng vậy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, ba con có thờ bàn thờ tượng Phật A-di-đà và Quán Thế Âm bồ-tát trên cao. Tối nay bỗng nhiên các tắt-ke bung dù được đóng rất chắc chắn, bàn thờ rớt xuống. Tượng Quán Thế Âm bằng sứ nên vỡ đứt ngang đầu. Con thì không sao nhưng ba mẹ thì rất lo lắng vì quá khứ cũng đã 2 lần bàn thờ bị sập và đều có những chuyện không may xảy ra sau đó. Con có nên tụng kinh gì để an định không, con còn 1 bàn thờ Phật Thích Ca nữa đối diện, hay chỉ lặng yên và quan sát thôi thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy hôm nay con mới đối diện cái chết ạ! Tối nay con đậu xe oto ở ven đường để chỉnh cái đèn (con trai 4 tuổi của con ngồi trong xe), thì một người xăm trổ đầy người đi xe máy tới chửi bới con vì đậu xe ở đó dù con đỗ không sai. Sau đó hắn lấy khẩu súng kíp đeo trên người chĩa vào con và chửi bới! Con rất sợ hãi, chỉ biết van xin rối rít. Một lúc sau hắn cất súng lại gần con và xin lỗi con. Kiểu như hắn say và đang đi tìm người gây chuyện thì phải. Con không bình tĩnh nổi ngay lúc đó, theo phản xạ chỉ biết van xin và không biết làm gì và rất lo lắng cho đứa bé ngồi trên xe! Con cũng thấy được sự sợ hãi của mình, rồi một lúc thì bình tĩnh hơn… Rồi hắn đi là hết chuyện! Có lẽ tâm con còn yếu phải không thầy? Con đã hoảng loạn mất mấy phút sợ hắn bắn và làm hại con của con. Sau khi hết chuyện thì con biết pháp đã giúp con toàn mạng…

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính tặng thiền sư Viên Minh Một miền trăng tịnh Sương năm cũ Bóng nhạn bên trời Rụng tiếng đêm Chuông mõ Lẫn trong hồn gió núi Đá trầm Tịch lặng Cõi như nhiên. CẢM ƠN Cảm ơn người đã khuyên tôi Biết đi Và biết Dừng nơi phải dừng Biết nhìn suốt cõi Có Không Biết buông bỏ hạt bụi hồng trần gian Biết trong Tâm có Niết Bàn Có hương huệ ngát cả trang kinh chiều Cảm ơn giọt sương trong veo Long lanh tận lúc tan vào vô biên. Kính Ngài

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Sư! Con kính đảnh lễ Sư! Vừa qua con có gặp một bạn, bạn ý cũng theo thiền, nhưng là định trước rồi mới đến vipassanā. Khi con có trình bày về sự tu tập là cứ bình thường biết nơi thân, thọ, tâm, pháp, thấy những trạng thái và thái độ tâm, thì bạn ấy có khuyên rằng đó là ở bậc cao, người định còn yếu thì sẽ lui sụt dần mà không thấy được sự thật, nên có thể tập tọa thiền để tăng định cho tâm. Bản thân con gần như không tọa thiền, chỉ lúc mê rồi lại tỉnh giác trong cả ngày hoạt động và nghỉ ngơi thôi ạ. Hơn nữa con cũng chưa được là Phật tử của Sư hay Thầy nào do đó con cũng không có hoạt động trình Pháp được với ai để biết xem thế nào. Con kính thưa Sư chỉ dạy giúp con ạ! Con cảm ơn Sư ạ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư Ông. Con có một thắc mắc đi theo từ rất lâu thuở tấm bé rằng tại sao mình lại ở đây, trong thể xác này, suy nghĩ như thế này, giữa những con người này mà mình không phải trong thể xác kia, ở chỗ kia… Con không rõ những suy nghĩ này thực sự có thể là manh mối gì đó con có thể lần tìm không vì con chưa lý giải được. Có thể diễn tả của con chưa rõ mong Sư Ông chỉ bày cho con lý giải niệm này theo chánh pháp để con tác ý cho phù hợp. Con xin cảm ơn Người!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông, Con có một vài trải nghiệm rất lạ. Trong cuộc sống hàng ngày, đôi lúc trong mọi việc đối đãi với mọi người trong các mối quan hệ, có lúc các tâm Sân, Tham nổi lên rõ, con vẫn quan sát được các trạng thái tâm này, đôi lúc cũng không ngăn các tâm này phát tác, dù con biết chắc chắn ngay từ đâu khi nhân duyên đến nó sẽ nổi lên, con lặng lẽ quan sát nó, và cũng thấy cách nó vận hành. Nhưng trong lúc các trạng thái Sân, Tham này con vẫn thấy có 1 bản ngã suy tính, thỏa thích trong các trạng thái đó, và còn thỏa mãn rằng đã khống chế được các tầng cảm xúc, lúc nào để nó phát lộ, lúc nào không, lúc nào cần để đạt được mục đích của các trạng thái đó, để sai khiến mọi thứ theo ý mình, hoặc đưa mọi quan hệ xung quanh chạy theo đúng như ý của bản ngã. Cái thỏa thích và mãn nguyện đó rất vi tế và cực kỳ ma mãnh. Làm sao để không bị nó đánh lừa và cho rằng là vô ngã vị tha được ạ. Con lại cảm thấy nó quá nguy hại, nhưng đôi khi trong cuộc sống không thể tìm đâu ra cách xử lý khác.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con nghe nói Hoa Nghiêm tối sơ tam nhất nhật, A-hàm thập nhị phương đẳng bát, Phật thuyết kinh Hoa Nghiêm trước, sau đó mới thuyết kinh A-hàm. Nhưng trong lịch sử Phật bắt đầu chuyển pháp luân từ bài giảng Tứ thánh đế cho 5 anh em Kiều Trần Như, nên có người phỉ báng cho kinh Đại thừa là ngụy. Nhưng theo con nghĩ Kinh Hoa Nghiêm trong những ngày đầu chính là tiếng nói trong nội tâm Phật, không hẳn là nói ra bằng lời như khi Phật thuyết Tứ thánh đế cho 5 anh em Kiều Trần Như, mọi câu chữ trong kinh Hoa Nghiêm đều chỉ về tâm và dụ cho tâm, như hoa tạng trang nghiêm thế giới hải chính là vô vàn trạng thái và cảnh quan đặc sắc do bông hoa giác tính phát minh ra trên biển sâu tự tính của tâm, trong thế giới hải ấy cõi tịnh độ của Vô Lượng Quang Thọ Công Đức Phật cách cõi Ta Bà muôn ức Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, đó là bởi vì trạng thái tham sân si cách một trời một vực với trạng thái trong lành định tĩnh sáng suốt, song “không gian cõi phật mười muôn ức, nhưng là khoảnh khắc tại tâm ta”, trong một khoảnh khắc trong lành định tĩnh sáng suốt thì tâm ta đã vượt qua mười muôn ức cõi địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, a tu la, nhân, dục giới thiên, sắc giới thiên, vô sắc giới thiên mà về ngay cõi tịnh độ, tuy nói là vượt qua và về đến nhưng thật ra vẫn là ở ngay đây và ngay lúc này. Có khi chỉ vô minh trong một phút thôi tâm ta đã trôi lăn khắp tam giới trong a tăng kỳ kiếp, khi đau khổ, khi đói khát, khi tật đố, khi giữ giới, khi tạo thiện, khi tạo thiền, khi tạo định,… tùy theo đó mà không thời gian xung quanh cũng bị biến dạng thành các cõi địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, a tu la, nhân, dục giới thiên, sắc giới thiên, vô sắc giới thiên,… Chẳng hạn như một người luôn có tâm tham lam (bụng to như vạc) và keo kiệt (cổ nhỏ như kim) của ngạ quỷ thì dù ở đâu hay vào lúc nào cũng luôn bị hành hạ bởi cảm giác thèm thuồng đói khát chủ quan, dù thực tại hiện tiền có hoàn mỹ đến đâu thì khi qua lăng vọng tâm của họ cũng đều bị bóp méo thành ra khuyết tật, đó chính là thế giới ngạ quỷ. Con thấy việc quay về tâm và nhận ra các trạng thái tâm là rất thiết thực, hoa tạng trang nghiêm thế giới hải như là một phương tiện, một tấm bản đồ tâm giúp ta biết mình đang ở đâu trong muôn vàn trạng thái mê ngộ, điều đó giúp ta không bị nhầm lẫn hay lạc lối, chẳng hạn nếu như nhận ra trạng thái này là Tha Hoá Tự Tại Thiên trên đỉnh cao của thế giới dục vọng thì ta cũng không tưởng rằng đó đã là Niết Bàn mà đắm chìm trong đó, hoặc giả sử có rơi vào Sắc Cứu Cánh Thiên trên đỉnh cao của thế giới hình tướng thì ta cũng biết đó chưa phải cứu cánh,… Con thấy việc ẩn dụ tâm thành một hệ thống thế giới như vậy trong kinh đại thừa là rất thông minh, hữu ích và phù hợp với lượng lớn đại chúng, trước hết có thể đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng của một bộ phận lớn đại chúng; tiếp nữa có thể giúp đại chúng có một cái nhìn bao quát, có hệ thống và sinh động về tâm;… Mỗi mỗi ẩn dụ trong kinh đại thừa đều rất thực tế, logic, uyên áo chứ không phải hoang đường, phi lý như những câu chuyện huyền huyễn chỉ để giải trí, mua vui. Con thấy vấn đề chân ngụy của câu chữ không quan trọng mà quan trọng là câu chữ ấy có giúp mình khám phá ra bản tâm trong lành, định tĩnh, sáng suốt hay không. Xin thầy chỉ thêm cho con, điều quan trọng nhất khi đọc kinh điển đại thừa là gì ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, hôm nay con nhận thấy tu hành không phải là bỏ rơi cái đơn giản để tìm kiếm cái phức tạp, mà là nhìn thấy cái đơn giản ngay trong cái phức tạp; thực ra không có cái phức tạp mà chỉ có tổ hợp của những cái đơn giản, thật ra cũng không có a-tăng-kỳ kiếp mà chỉ có sát-na hiện tiền. Vô minh phiền não đảo điên, Mau mau trực chỉ lại miền như như. Sát-na thị hiện vô tư, Bao nhiêu phức tạp bây giờ giản đơn.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con đảnh lễ thầy! Thầy cho con hỏi chữ “minh” (trái với vô minh) trong đạo Phật tương đồng với từ nào trong tiếng Anh ạ? Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời