Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Hiện nay Đại tạng Kinh có thể nghe MP3 trên mạng (như trang tusachphathoc.com). Kính xin Thầy chỉ dạy trình tự nghe Bộ Kinh nào trước, Bộ nào sau để có hiệu quả nhất. Vì hàng ngày con mất nhiều giờ ngồi xe đi làm, nên thay vì đọc Kinh, con nghĩ có thể nghe MP3. Kính xin Thầy Chỉ dạy. Con xin cám ơn Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ thầy! Con xin tri ân thầy vì nhờ thầy mà giờ đây con không còn sợ chết nữa. Thì ra lâu nay tự con gán ghép cho “thân” là đang sống nên mới sợ đến lúc nào đó nó phải chết, chẳng ngờ đâu khi con quan sát thân thì nhận ra lâu nay nó đâu có “trình bày” với con là nó đang sống, đang chết hay gì gì đâu, tất cả là do con tự đặt ra cho nó rồi tự… sợ. Hi! Con cũng không ngờ rằng lâu nay tất cả mọi thứ đều do con tự áp đặt lên chứ bản thân sự vật chưa từng “trình bày” điều gì cả. Giờ đây con đã hiểu Phật Pháp thật là đơn giản chứ không siêu huyền như bao nhiêu năm con vẫn nghĩ! Con xin chúc thầy luôn khỏe mạnh để có thể dạy chánh pháp cho mọi người!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, xin thầy cho con được trình pháp. Con là người dễ bị ngoại cảnh chi phối và nhiều xung động chi phối. Qua quá trình quan sát con thấy việc con bị chi phối như vậy là do khi làm việc con chưa trọn vẹn, hết lòng và thấu đáo với công việc, nên những điều đó tạo thành xung động và cứ thỉnh thoảng lại trồi lên trong suy nghĩ rồi bị cuốn theo, rồi lại bị một việc khác tiếp đến, rồi lại bị cuốn theo… Con muốn hỏi thầy là trong những hoàn cảnh như vậy mình nên làm gì ạ? Con khó trở lại được với thân tâm vì chỉ một thời gian ngắn thôi con sẽ bị cuốn theo những miên man đó! Xin thầy chỉ bày giúp con. Con cảm ơn thầy. Con kính chúc thầy được mạnh khoẻ và an lạc!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thưa Sư, con xin đảnh lễ Sư. Xin Sư chỉ dùm con phóng dật ra sao và xin cho con thí dụ để con hành. Con cám ơn Sư.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con có một vấn đề xin thầy chỉ dạy! Lúc vô sự thì: trở về + trọn vẹn + trong sáng, tâm rỗng lặng thấy biết thân, thọ, tâm, pháp. Nhưng khi hữu sự thì phải ứng ra, lúc ứng ra đó thì không còn trong sáng nữa? Và thấy biết cũng bị che? Vậy là không còn tỉnh giác? Tâm lúc này chỉ “chầm hâm” vào đối tượng! “Thận trọng, chú tâm, quan sát” lúc này tập trung hết trên đối tượng? Thật khó diễn tả bằng ngôn từ, con xin đưa ví dụ cụ thể. Ví dụ: Khi đọc một bài diễn văn, hay một bức thư của ai đó gửi đến (tức là hữu sự), lúc đó mắt vẫn thấy lá thư, nhưng tâm phải khởi lên để xử lý chuyển hình ảnh những con chữ mà mắt thấy đó thành thông tin, rồi đọc lên… thành một quá trình phải xử lý nên tâm không còn rỗng lặng trong sáng nữa. Người đọc bây giờ buộc phải “chú tâm”, tập trung thì mới xử lý thông tin được! Như vậy “thận trọng, chú tâm, quan sát” chỉ có thể thấy biết mình trước khi đọc thư, còn trong quá trình đọc thư thì tâm đã tập trung xử lý rồi! Sau khi đọc xong thư thì tâm mới có thể trở về vô sự. Không như sự việc đơn giản là làm vệ sinh buổi sáng, vì việc này làm đi làm lại hằng ngày thành phản xạ nên chỉ cần chú tâm quan sát sẽ thấy biết từng hành động một lần lượt diễn ra tự nhiên trong hiện tại! Ơn Thầy to lớn, chúc thầy mạnh khỏe!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, xin Thầy cho con trình pháp: Sau một thời gian dài quan sát, con chợt nhận ra những suy nghĩ về Pháp học cũng là vọng. Bỏ luôn vọng này thì có phải là chỗ Phật dạy: “Chánh Pháp còn phải bỏ huống chi phi pháp” đúng không Thầy? Nhiều lúc không có việc gì suy nghĩ, nhưng tâm luôn luôn khởi vọng, hết chuyện này đến chuyện khác, cũng chỉ là những chuyện hàng ngày mình gặp thôi. Ban đầu con còn bị nó lừa, bây giờ cũng còn, nhưng bắt đầu nhận ra được rồi Thầy ạ. Điều này làm con liên tưởng đến từ Lậu Hoặc – tâm liên tục tiết ra tư tưởng, suy nghĩ, cảm xúc… và nếu mình chấp đó là thật, nó liền quay trở lại ràng buộc mình, bắt mình hành động và suy nghĩ theo nó, hình thành nên các Kiết Sử, kéo dẫn chúng sinh trong cõi luân hồi. Vậy nhìn tổng quát thì tất cả chúng sinh đều đang bị điều kiện hóa và bị chi phối như những con rối bởi các Lậu Hoặc và Kiết Sử này, và tất cả những điều này chính là điều được gọi là Nghiệp, đúng không Thầy? Thấy và nghĩ đến đó làm con thấy rất xúc động và có vẻ như những điều Đức Phật giảng dù rất khó hiểu, khó tin, nhưng đều là sự thật. Con đọc đi đọc lại vài lần về “16 tuệ minh sát”, nhưng con không thể xác định được mình đang ở giai đoạn nào. Thưa Thầy, mình cứ sống bình thường rồi khi nào “đến” sẽ biết vậy có được không? Con xin trình pháp với Thầy như vậy. Nếu cái thấy và suy nghĩ của con còn chỗ nào sai, xin Thầy chỉ giúp cho con để con tiến tu. Con xin cám ơn Thầy và kính chúc Thầy an lạc.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kinh thưa Thầy, Con là kỹ sư công nghệ thông tin, ra trường và đi làm được 10 năm. Cách đây hơn 2 năm, “nhờ” bị tai nạn giao thông, phải nghỉ ở nhà 2 tuần thì đây chính là duyên lành cho con biết đến Phật Giáo Nguyên Thủy, rồi biết đến Thầy, học Pháp Thiền Thầy dạy. Nhờ tinh tấn trong việc học: đọc sách, nghe Pháp thoại, tham dự các khóa thiền Thầy dạy ở chùa Bửu Long, xem mục hỏi đáp rồi ứng dụng vào đời sống, khi có chỗ nào ứng dụng sai, còn vướng mắc thì con nghe lại các bài giảng, đọc sách của Thầy lại để điều chỉnh hành vi, suy nghĩ, cách sống cho đúng tốt. Từ đó con phát hiện ra rằng công nghệ thông tin không phải là ngành học con yêu thích mà là ngành Tâm Lý Học mới là ngành phù hợp với con, một ngành hoàn toàn trái ngược với nghề nghiệp hiện tại của con. Nên năm nay con đăng ký thi văn bằng 2 ngành Tâm Lý Học. Con viết lên đây để thành kính tri ân Thầy, nhờ có Thầy, càng ngày con càng thấy rõ con đường mình đi. Một lần nữa con thành kính tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy. Con đang là sinh viên ở Huế, sáng nay con vừa gặp đệ tử của Thầy và sư cô đó cho con biết trang web này và con đã tìm đến đây. Thưa Thầy con đã mất ngủ 1 thời gian và con cũng không biết được lí do. Mỗi khi nhắm mắt, con lại rất lo sợ, một cảm giác bất an vô hình mà con không rõ đó là gì. Thực sự con đang rất đuối sức. Con mong Thầy cho con lời khuyên. Con cám ơn Thầy rất nhiều. Con chúc Thầy sức khỏe.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con có 1 vấn đề xin được hỏi thầy. Đó là về việc quan sát. Sau những lần thực tập và trải nghiệm, con thấy thật lạ. Khi con không có chủ định tìm hiểu rõ tâm mình, những ham muốn hay cảm xúc hay suy nghĩ của mình, con chỉ đơn thuần tôn trọng, để nguyên nó như vậy và quan sát, thì con thấy được rất nhiều cái đột ngột xuất hiện. Những phát hiện rất mới. Ví dụ, tại sao khi đắm chìm vào cảm xúc thì cảm xúc tăng, khi cố kiềm nén thì cảm xúc cũng tăng, nhưng khi quan sát được thì cảm xúc lại biến mất… Con cảm thấy rất hứng khởi với những phát hiện đó, nên con muốn tìm hiểu nó rõ hơn, sâu hơn… Nhưng ngay sau đó, con giống như bị bịt tắt, không quan sát được, không thấy được gì hết… Đến khi con buông xuống, không có ý định gì trong đầu… thì một vài điều lại dần dần hiện ra trở lại… Con thấy điều này thật lạ và cũng thật hay. Con mong được thầy giải thích cặn kẽ hơn cho con hiểu. Và con cũng thắc mắc, liệu ta có thể ứng dụng điều này như thế nào vào những vấn đề khác trong cuộc sống. Khi mà có quá nhiều rắc rối: giáo dục, kinh doanh, tình cảm,… Khi mà ai ai cũng muốn hiểu rõ hơn vấn đề nhưng đa số vẫn lâm vào bế tắc, và phải chấp nhận một giải pháp hạn chế. Con thấy giống như là, khi mình không còn cố gắng giải quyết cái gì hết thì tự nhiên giải pháp hiện ra. Con rất mong được thầy chỉ dẫn. Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Nhờ duyên lành mà con học và ứng dụng được nguyên lý mà Thầy chỉ dạy, mặc dầu sự thấy biết của con rất nhỏ nhoi so với sự sống vô hạn này. Sau một trải nghiệm xảy ra cách đây gần hai tuần thì trong con có nhiều điều thay đổi lắm Thầy ạ! Hôm đó con có thắc mắc là những vị thiền sư nổi tiếng ở Miến Điện khi tu tập đến một giai đoạn nào đó sẽ thấy thực tánh pháp sau khi loại bỏ tưởng tri. Vậy tại sao các ngài không hướng dẫn hàng hậu học vào thẳng thực tánh như Thầy mà vẫn hướng dẫn theo phương pháp mà các ngài đã học? Lý trí con cứ muốn tìm tòi giải đáp trong những lý do mà con từng nghe Thầy giảng trước đây nhưng con vẫn không thấy thỏa mãn. Lúc đó, tâm con chạm đến trạng thái không có gì để bám víu, để thỏa mãn hết Thầy ạ. Con thật sự hoang mang và sợ hãi. May thay, một ý nghĩ lóe lên trong đầu con, “Hãy trở về với thực tại, chân lý chỉ có ngay thực tại mà thôi”. Con buông ra, thư giãn, trở về lắng nghe nỗi sợ hãi đến khi nó qua đi… Sự việc đơn giản nhưng đã chuyển hóa nhận thức của con sâu sắc. Con thấy nếu hiểu biết qua lý trí mà không thấy biết, không qua trải nghiệm sự thật thì cũng như chưa biết gì cả. Những lý tưởng cao siêu như giải thoát, đi tìm chân lý phải chăng chỉ là ảo tưởng do bản ngã dựng lên rồi loay hoay tìm kiếm để sở đắc? Con chợt nhớ bài thơ Hẹn và lời bình của Thầy sao mà sâu sắc quá! Khi ngồi viết những dòng này, lòng con rất xúc động và thấy thương bản thân mình quá Thầy ạ. Hôm chủ nhật vừa rồi đi nghe Thầy giảng và trả lời các câu hỏi, con hoan hỷ vô cùng. Con nghĩ chắc Thầy đọc được những suy nghĩ của con hay sao mà giảng ngay những điều con vừa trải qua. Bây giờ, mỗi khi trở về với thực tại con nhìn mọi việc đang là tự nhiên, giản dị, vô tâm hơn trước. Con xin lỗi vì đã viết thư hơi dài. Con xin tri ân Thầy đã khai sáng cho con và chúc Thầy thân tâm thường an lạc. Con mong tiếp tục được nhận sự chỉ dạy của Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời