Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy! Con nghe thầy giảng về cuộc sống tùy duyên thuận pháp, vô ngã vị tha. Con có một thắc mắc mong thầy giải nghi cho con, con cám ơn thầy nhiều. Trong cuộc sống hiện tại, con muốn làm gì cũng bị gia đình, vợ con của con hay gây khó dễ cho con, ví dụ như đi chùa, ăn chay… Nếu con tùy duyên thuận pháp thì con phải nghe theo lời của gia đình hả thầy? Làm việc gì cũng bị chi phối như vậy có phải là nhu nhược không thưa thầy? Cư xử sao cho đúng khi mà con muốn một đường còn người nhà con lại muốn khác? Nếu không giải quyết triệt để thì lâu ngày sẽ làm tan vỡ hạnh phúc gia đình. Con phải làm sao, mong thầy từ bi chỉ dạy, con mang ơn thầy nhiều lắm ạ! Con chúc thầy sức khỏe!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Giờ thì con đã hiểu rõ câu “Khi sân thì mình đã tự đốt cháy cả rừng công đức”. Vì mỗi khi tâm sân nổi lên, con chỉ quan sát nó để thấy ra những tác hại của nó chứ con không bị nó chiếm ngự hoàn toàn đến mức phát ra hành động một cách mất kiểm soát nên con đã không hiểu rõ câu đó. Con thành kính tri ân Thầy, người Thầy, người Cha tinh thần của con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con người chúng ta là những cá thể và đều gồm có đất, nước, gió, lửa, hư không và tánh biết. Như vậy có thể hiểu là các cá thể giống nhau. Tuy nhiên trên thực tế mỗi cá thể lại khác nhau ngay từ khi sinh ra do duyên nghiệp như thế nào đó. Ví dụ: một số người có những khả năng đặc biệt về âm nhạc, hội họa… và những điều này được bộc lộ từ rất sớm. Liệu có sự mâu thuẫn ở đây không thưa Thầy? Nếu tánh biết hoàn toàn rỗng lặng, trong sáng (và giống nhau ở mỗi cá thể) thì những khả năng đặt biệt được bộc lộ sớm ở một số người sẽ được hiểu như thế nào ạ? Xin Thầy chỉ dạy, con cảm ơn Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, Chúng con thường hay hùn phước để cúng dường, làm phước. Con thấy tâm mình hay suy tính, sắp đặt,tưởng tượng trước về những gì sẽ xảy ra. Mỗi lần tưởng tượng đến những gì sẽ làm trong tương lai, con thấy rất hoan hỷ và vui sướng vì những gì mình làm đem lại niềm vui và lợi ích cho người khác. Hỏi ra con biết các bạn đạo của con đều có cùng suy tư như vậy. Nếu như cả ngày chúng con cứ lo nghĩ và suy tính đến những phước thiện sẽ làm, chúng con có đang sống trong ảo tưởng không, thưa thầy? Con cảm ơn thầy. Con kính chúc thầy luôn an vui.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Chồng con ngoại tình, yêu một người phụ nữ khác nhỏ hơn tuổi con gái của chúng con. Anh ấy về ép con phải ly dị chia tài sản và đối xử phũ phàng với con. Bây giờ anh ấy bị cô ấy hại, không còn tiền, muốn quay trở lại với con nhưng con không còn muốn sống với anh ấy nữa vì đã trải qua nhiều đau khổ và không còn tin vào tình cảm của thế gian nữa. Như vậy con có ích kỷ và cố chấp hay không? Như thế nào là đúng là sai? Kính xin Thầy từ bi chỉ giáo cho con. Con kính chúc Thầy được mạnh khỏe để luôn luôn là chỗ dựa tâm linh cho chúng con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con thấy tâm vắng lặng quá, sợ mọi người bỏ rơi con, với một nỗi đau như đá trong tim con, cảm giác như sống lâu mãi không chết. Xin Thầy cứu con.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Đường thế tục mịt mù tăm tối Biết đâu là đường lối thoát thân?

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính, có người gặp nghịch cảnh, con chỉ chia sẻ một câu là họ ứng dụng lợi ích ngay. Sao có người con chia sẻ cả năm trời mà không thấy có sự chuyển hóa nào? Chắc con và họ không có duyên. Từ đó con không nói nữa, con cũng không buồn gì cả, chuyện của họ để họ giải quyết, con trở lại việc làm của con. Con xử lý vậy có đúng không thưa Thầy? Con kính chúc Thầy an vui.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính mến, con rất mừng vì sáng nay mở máy tính đã thấy Thầy trả lời câu hỏi cho con. Qua đó con thấy Thầy động viên con nên hỏi Thầy. Vì thế con xin phép chép lại đoạn văn mà con lúng túng khi đọc lên đây: “Tuy nhiên, có một điều rất nguy hiểm dễ đưa đến nhầm lẫn giữa cái không tên nhưng có khái niệm và cái không tên vượt ngoài khái niệm. Chính vì điều này mà trong văn học Abhidhamma, Đức Phật đã phân tích “cái tên không tên” một cách rõ ràng hơn Lão Tử Đạo Đức Kinh nhiều. Có hai cái không tên: a) Cái không tên nhưng có khái niệm gọi là nghĩa khái niệm hay vật khái niệm (attha pannatti), nghĩa là tưởng chỉ nắm bắt đối tượng qua ý tượng (hình ảnh) hay ý niệm (ý nghĩa) chứ không thâm nhập được bản thể chân như (yathàtathatà) hay tự tánh (sabhàva) của pháp. Nói gọn là chỉ thấy tướng không thấy tánh. Hay chỉ thấy ngoại diện mà không thấy toàn diện. Ngoại diện đại khái gồm có: – Khái niệm về hình dáng (santhàna) như núi cao, sông dài, đất rộng, mây trắng, nước trong v.v… – Khái niệm về tổng hợp (samùha) như xe, nhà, làng, bức tranh, pho tượng v.v.. phải tập hợp nhiều yếu tố mà thành chứ không thể tự nhiên có. – Khái niệm về phương hướng (disà) như Đông, Tây, Nam, Bắc, trên, dưới, trong, ngoài v.v… – Khái niệm về thời gian (kàla) như sáng, trưa, chiều, tối, xuân, hạ, thu, đông v.v… – Khái niệm về khoảng không (àkàsa) như hư không, lỗ trống, kẽ hở giữa các sắc tứ đại v.v… – Khái niệm về đề mục thiền (Kasina) như đất, nưốc, lủa, gió, xanh, vàng, đỏ, trắng v.v… – Khái niệm về thiền tướng (nimitta) như những hình ảnh thô tướng, tợ tướng, quang tướng v.v… trong thiền định. b) Cái không tên không khái niệm tạm gọi là chân đế hay đệ nhất nghĩa đế (paramattha sacca), chính cái thực tánh này Lão Tử cũng nói không có tên nhưng tạm gọi là Đạo (Ngô bất tri kỳ danh, tự chi viết Đạo). Đó là thế giới bản nguyên, tự nhiên, của thiên địa vạn vật mà Đạo Phật gọi là tự tánh pháp (paramattha dhammà). Trong danh chỉ định nếu ta bỏ cái danh đi mà chỉ thấy cái được chỉ định thì có hai trường hợp: – Trong trường hợp thấy bằng tưởng tri (sanjànàti) hay thức tri (vijànàti) chỉ thấy được vật khái niệm hay nghĩa khái niệm mà thôi (thấy ngoại diện và phiến diện) – Trường hợp thấy bằng tuệ tri (pajànàti) thì mới thấy được thế giới đệ nhất nghĩa đế hay bản nguyên chân thực của Đạo (thấy toàn diện) Con lúng túng vì không chắc mình hiểu hết ý Thầy cảnh báo. Và con cũng lúng túng khi liên hệ với việc thực hành trong thấy chỉ có thấy, khi thực hành con nên thấy như thế nào để có thể biết được là đang thấy như mục a hay thấy như mục b trong đoạn văn trên. Ví dụ khi con đang suy nghĩ con thấy đầu tiên là đang suy nghĩ rồi tiếp tới con thấy cả trán đang nhăn, hơi thở không đều, tay chân không tự nhiên… vậy có phải cái thấy đầu tiên là thấy qua khái niệm “suy nghĩ” tức là vẫn ở cảnh báo trong mục (a) phải không ạ, thưa Thầy? Kính mong Thầy chỉ dạy cho con. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Thầy có nói: Khi mình sân thì mình đã đốt cháy cả một rừng công đức. Con vẫn chưa hiểu câu này, con cứ tự hỏi vì sao sân lại đốt cháy cả rừng công đức được. Con quan sát bản thân mình thì thấy khi tâm sân khởi lên do những ý nghĩ tham, không thỏa mãn của cái Ta xuất hiện, tùy theo mức độ sân ít hay nhiều thì nó sẽ ảnh hưởng đến nội tạng của mình theo mức độ đó. Khi mình sân nhiều, con thấy rõ cái sân ấy đang thiêu đốt nội tạng của mình. Và cũng thấy tùy theo mức độ sân đó mà cơ thể mình sẽ tỏa ra 1 luồng khí xấu mạnh hay nhẹ xung quanh mình và luồng khí này sẽ ảnh hưởng không tốt đến những người xung quanh. Và con hiểu rằng khi sân, mình đã tự đánh mất sự bình an, hạnh phúc của chính mình ngay lúc đó và cũng ảnh hưởng không tốt đến người xung quanh mình. Con quan sát và chỉ hiểu được vậy, còn việc tâm sân đó đốt cháy cả rừng công đức của mình thì con vẫn không thể hiểu được tại sao. Kính xin Thầy chỉ dạy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời