Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy Tôn kính! Bạch Thầy, con có một thắc mắc xin trình lên Thầy mong Thầy từ bi giảng thêm cho con được hiểu rõ hơn ạ. Thưa Thầy, con có duyên lành nghe được đoạn pháp Thầy giảng rằng: “Sau một ngày với rất nhiều việc, với rất nhiều sự sinh diệt của thân-thọ-tâm-pháp thì giấc ngủ sẽ có nhiệm vụ sắp xếp và cân bằng lại mọi thứ vì lúc đó tánh biết vẫn tiếp tục làm việc và những nhân đã gieo vào tiềm thức vẫn hình thành quả”. Vốn kiến thức ít ỏi và sự trải nghiệm của con thì con chưa thông suốt được “tánh biết vẫn làm việc trong giấc ngủ”, mong Thầy giảng thêm cho con đựợc hiểu câu này ạ. Ví như bản thân con, rất hiếm khi con có đựợc giấc ngủ trọn vẹn và bình yên, lúc thì con cứ hay thấy về thế giới vô hình, lúc thì con luôn bị ám ảnh chuyện lúc nhỏ, chuyện gia đình… Con nghĩ do thần kinh con yếu, sức khỏe không tốt nên con mới bị như vậy. Nhưng khi con nghe Thầy giảng đoạn pháp trên, con tự hỏi phải chăng con không có giấc ngủ trọn vẹn như người khác là do cái Ý, cái SUY NGHĨ của con vẫn làm việc liên tục trong cả giấc ngủ mà vô tình che lấp đi cái tánh biết nên con mới bị như vậy? Con mong Thầy khai sáng cho con. Con xin tri ân và kính chúc Thầy thân Tâm luôn an lạc ạ!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy. Xin thầy giải giúp con vướng mắc mà con đang gặp phải trong cuộc sống của con. Kính thưa Thầy, từ khi gặp được pháp thoại của thầy trên mạng con học và làm theo, con luôn tác ý rằng tâm sáng suốt định tĩnh trong lành như lời thầy dạy. Con cũng thấy được an tịnh rất nhiều. Nhưng gần đây con có đi sinh hoạt ở nhà thờ tin lành, ở đó giáo lý nói rằng chỉ có duy nhất qua sự cứu chuộc của Chúa Jesus mới là con đường giải phóng con người ra khỏi xác thân tội lỗi nầy, và không một người nào có khả năng tự thân thoát được. Vậy nếu nói là tất cả mọi con đường đều dẫn đến MỘT tại sao chổ nầy có sự sai biệt? Vậy con hoang mang không biết thế nào là đúng. Kính xin Thầy giảng cho con hiểu. Kính cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Hôm nay con có vấn đề này xin thầy chỉ dạy! Khi mới tìm hiểu đạo Phật, con có đọc “Tâm Kinh Bát–nhã ba–la–mật– đa“. Lúc đó con chẳng hiểu gì cả, thấy vừa mơ hồ, vừa thú vị muốn tìm hiểu và ấn tượng nhất cái câu “Độ nhất thiết khổ ách!” mà con bắt đầu tìm hiểu về Tâm Kinh . 1/ Đầu tiên: Có cô Phật tử bảo với con rằng: ”đọc tụng kinh này nhiều lần, sẽ được nhiều phước đức, mọi việc thi cử sẽ dễ dàng (lúc đó con đang là sinh viên năm 2), tai qua nạn khỏi!“ trong lòng con thấy sao nó mơ hồ và “mê tín” quá! Con hỏi cô Phật tử này: ”Cô có hiểu về Tâm Kinh muốn dạy gì không?” Cô trả lời: ”Bồ tát Quan Thế Âm thực hành theo Tâm Kinh này mới thành tựu, Còn mình người trần mắt thịt làm sao hiểu hết được! Đạo Phật cao siêu lắm, cố gắng tu được bao nhiêu thì tu!” Con thấy cô nói có lý, và câu “Độ nhất thiết khổ ách” lúc này được con hiểu là: Tụng kinh này nhiều sẽ được Bồ Tát Quan Thế Âm phù hộ vượt qua mọi đau khổ, tai ách vì đây là “Thị đại thần chú, thị đại minh chú, thị vô thượng chú, thị vô đẳng đẳng chú, năng trừ nhất thiết khổ, chân thật bất hư.” 2/ Một thời gian sau, Con có duyên đọc được những bài viết giải thích về Tâm Kinh trên mạng, con đã có những hiểu biết (sở tri) chút ít, tuy vậy vẫn thấy rất “lơ mơ” khi nhắc tới câu “Sắc bất dị không, không bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc”! Mơ hồ về cái được gọi là “Tánh Không”! Bằng sở học, con cố dùng tri thức và lý luận để giải thích và cố tạo cho mình một cách hiểu: Tất cả các vật chất trên cuộc đời này đều do những phân tử, nguyên tử kết hợp lại với nhau nên thành có, Không ở đây là khoảng không giữa các phân tử, nguyên tử chứ không phải không có vật thể đó! Thân người cũng từ tứ đại hợp thành, khi hết duyên thì tan rã! Về mặt “Tâm” thì do “Thọ tưởng hành thức” kết hợp lại mà thành và giữa “Thọ Tưởng Hành thức” nó cũng có cái khoảng không? Vậy không là khoảng không và “bất sanh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm“! Nhưng “Thọ Tưởng hành thức diệc phục như thị” tức là: “Thọ Tưởng hành thức “bất dị không, không bất dị “Thọ Tưởng Hành Thức”, nếu lý luận như trên thì cái khoảng không của Thọ là gì? Của Tưởng, hành, thức là gì?! Thật là khó hiểu, đau đầu, phiền não! Còn lý luận, còn suy tư, càng thấy rối rắm, và mệt mỏi! Nên thôi không quan tâm đến nó nữa, Và tự thấy căn cơ mình thật thấp kém! Chấp nhận tạm thời chưa hiểu nó, còn hơn cố hiểu để thấy rối loạn hơn! 3/ Hôm nay, tự dưng con thấy ra một điều mới lạ từ “Tâm Kinh” cái mà đã lâu rồi con không muốn nghĩ đến! Con xin trình bày ra đây cái thấy của mình, xin thầy chỉ dạy: – Trong câu “Sắc bất dị không, không bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc”, từ “Không” trong câu này hay còn gọi là “Tánh Không” chính là “Cái Thấy Biết” khi tâm rỗng lặng trong sáng! Là cái “thấy biết” thầm lặng như một nhân chứng đứng độc lập chỉ quan sát, quan sát tự nhiên thôi, không có cái cố gắng quan sát và không có một cái nhận xét nào! “Thấy chỉ là thấy, trong thấy chỉ có thấy”! – “Tánh KHông” này sẵn có của Tâm chứ không phải trên sự vật hiện tượng! Khi tâm rỗng lặng trong sáng thì nhìn thấy sắc là sắc! Nhưng khi bị che mờ bởi khái niệm định nghĩa, kinh nghiệm… đã được ghi nhớ (bản ngã) thì nhìn thấy sắc không là sắc nữa mà là “tùm lum” theo cái biết đã được tiếp thu và giữ lại (Sợi dây thừng đã thành con rắn)! Thật là khó diễn tả, con xin lấy ví dụ cụ thể: Ví dụ như nhìn thấy “cái ghế”! Trước đây nhìn thấy cái ghế là: có bốn chân, được đóng từ gỗ và dùng để ngồi! Bây giờ khi tâm rỗng lặng trong sáng nhìn thấy cái ghế là “cái ghế” mà không phải là cái gọi là “cái ghế”! – Tương tự như sắc thì: “Thanh Hương vị xúc pháp, Nhãn nhĩ tỷ thiệt thân ý, Thân Thọ Tâm Pháp “Tức thị không & bất dị không, tức thị & bất dị “Thanh Hương vị xúc pháp, Nhãn nhĩ tỷ thiệt thân ý, Thân Thọ Tâm Pháp“! Chỉ là khi ứng ra để sinh hoạt trong đời sống thì như cái biết thông thường, còn khi rỗng lặng trong sáng thì “nó như nó đang là”! – Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức tạo ra Bản Ngã, Cái bản ngã này không chân thật, ảo tưởng! Nên khi thấy biết thông qua cái bản ngã này rồi coi nó là thật là mình thì đem đến phiền não, tham lam, giận hờn, thù oán… khổ đau! Nhìn nhận thông qua cái bản ngã thì đúng như câu “Nhất thiết duy tâm tạo”, tưởng tượng tạo ra đủ thứ hết như Đôn-ky-hốt nhìn cối xay gió rồi tưởng là người khổng lồ nên mới “đánh nhau với cối xay gió”! Sợi dây thì cho là con rắn! Nhưng cũng cần cái bản ngã này (ứng ra) để tham gia vào đời sống, để trao đổi, học tập và vẫn biết nó chỉ là cái bản ngã không thật thì không còn phiền muộn nữa! (Độ nhất thiết khổ ách)! Nếu không có cái bản ngã này thì cũng không có phương tiện để học tập, tiếp thu, để được thầy chỉ dạy! Bản ngã là phương tiện, thấy nó biết nó thì không khổ còn đồng nhất với nó thì sẽ khổ! – “Tâm kinh” là dạy và chỉ rõ “Tâm” như thế đó! Chứ không phải “Tâm Kinh” là kinh thuộc lòng để luôn ghi nhớ trong trí não! Chắc có lẽ vì hành “Thâm Bát-nhã” kinh này nên mới gọi người hành là “Quán Tự Tại Bồ Tát”! – “Vô đắc, dĩ vô sở đắc cố!” Cố tu để đắc cái này, đắc cái kia tức là đem cái bản ngã đi tìm cái “đắc” và đồng nhất với cái bản ngã tìm cầu đó thì chắc chắn đau khổ! – Trong cuộc sống khi gặp hoàn cảnh không thuận lợi, lòng tự hỏi tại sao hoàn cảnh này lại đến với mình mà không đến với người khác! Sở tri mới giải thích rằng đó là do nghiệp trong quá khứ gây ra, giờ phải nhận quả! Vì vậy phải thực hành nhẫn nhục để trả hết sẽ vượt qua! Nhưng nếu thấy cái hoàn cảnh đó và sự nhẫn nhục của cái bản ngã như nó đang là một cách định tĩnh trong lành thì cuối cùng gọi là nhẫn nhục mà là không có cái gì gọi là nhẫn nhục! Thật là khó diễn đạt và trình bày nên con viết hơi dài! Mong thầy từ bi hoan hỉ chỉ dạy! Ơn Thầy to lớn!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Ngày nào con cũng vào đây đọc và vẫn thấy thầy thật gần gũi. Vẫn chỉ dạy cho chúng con mỗi ngày. Hôm nay là ngày giỗ Ngài Hộ Tông, mọi người chia sẻ ảnh trên Facebook con thấy thật ấm áp và xúc động. Con thấy nhớ muốn về thăm chùa Tổ và thăm thầy quá! Dù lâu con không viết thư hay liên lạc với thầy nhưng thầy vẫn luôn ở trong tâm con bởi mỗi ngày con vẫn vào đây để nghe thầy dạy bảo. Thưa thầy, cuộc đời là những chuỗi dài những bất toàn và nhàm chán nhưng nghe thầy giảng rồi con thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn! ,p> Hà Nội đang vào Thu, con viết mấy dòng thăm thầy và thêm một lần nữa con muốn nói lời tri thầy và tri ân Tổ. Con kính chúc thầy mạnh khỏe, an vui, thầy nhé!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ở trên cao chẳng vọng cầu Cao nhân khó gặp, biết tìm đâu Chỉ đợi pháp duyên giờ hội ngộ Thầm mong thân phận phút cơ mầu Trong khổ mong sao cho bớt khổ Trên đầu muốn được có thêm đầu Đêm tối tìm trăng sao chẳng thấy Để rồi thao thức suốt canh thâu!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy, Đây không phải là câu hỏi nữa mà là những lời tri ân của con kính dâng lên Thầy. Con vô cùng xúc động về tấm lòng từ bi của Thầy, thấy con vẫn u mê không hiểu, nên Thầy đã tận tường cặn kẽ chỉ dạy cho con. Nay con đã hiểu rồi Thầy ạ. Những lời chỉ dạy của Thầy như ánh thái dương rực chiếu quét sạch những mảng tăm tối trong tâm hồn con, làm cho tâm trí con bừng sáng tỉnh ngộ như người vừa qua một cơn mê. Ơn khai thị của Thầy con không biết lấy gì để đền đáp, con cảm thấy như mình vừa được hồi sinh trở lại, nhìn thấy mọi sự chung quanh thật là tươi đẹp và đáng yêu và trong lòng dâng lên một niềm an lạc vô vàn. Bây giờ niềm nguyện ước của con là được gặp Thầy để được quỳ dưới chân Thầy nghe Thầy dạy dỗ, Thầy có lịch trình nào sắp đi Canada hay Mỹ không thưa Thầy, con sẽ thu xếp để tìm đền với Thầy, hiện giờ con đang ở Canada. Con kính mong Thầy sống lâu thật lâu để là chỗ nương tựa tinh thần cho chúng con giữa biển đời mênh mông đầy sóng gió.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con vô cùng tri ân những lời dạy của Thầy. Con đọc đi đọc lại nhiều lần, cố gắng dùng trí tuệ kém cỏi và còn đầy vô minh của mình để tìm ra chân lý trong lời Thầy dạy. Có phải là Thầy muốn dạy con phải sống vô ngã vị tha, tuy nhiên phải biết giải thoát mình ra khỏi lụy phiền của những mối quan hệ ràng buộc nhờ nhận thức đúng đắn về Tứ Diệu Đế, con hiểu có đúng không Thầy, xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy cho con hỏi, gia đình con có người xin tu theo phái tâm ấn có được không? Con thật sự không hiểu về pháp môn tu này nên không dám góp ý với người thân, con chỉ nghe nói rất dễ bị tu lạc đường nên rất lo lắng, mong Thầy sớm giúp con. Thưa Thầy có phải những vị tu bên Thiền Tâm Ấn có thể biết trước được sắp phải chết không, bác của con đang trong tình trạng đó, con không biết phải giải thích với bác con thế nào? Đó có phải là sự thật không con cũng không rõ, xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con với. A-di-đà Phật.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con đem hết lòng thành kính xin đảnh lễ sư! Kính thưa sư! Bài thơ: Trải qua những bước thăng trầm Mới hay bậc trí giữ tâm làm đầu An nhiên giữa cuộc bể dâu Khổ đau nhẫn được, đạo mầu chẳng xa! (Viên Minh) 1- Bậc trí giữ tâm mình như thế nào hả sư? Con đang làm việc giữa chốn thị phi, con phải giữ tâm mình như thế nào? Chữ nhẫn, theo con hiểu là sự chịu đựng; vậy chữ nhẫn trong câu số 4 vẫn còn trong khuôn khổ bản ngã, nếu không thì ai nhẫn, ai chịu? Con chưa thông chỗ này, kính xin sư chỉ dạy. 2- Một người bạn đạo của con là phật tử rất lâu năm. Thế nhưng cô ấy có thói quen hay chỉ trích, phê bình các bậc tu sĩ nào cô ấy thấy tu hành không tốt, hay làm gì đó sai. Con muốn khuyên cô ấy nhưng không biết khuyên thế nào cho đúng để cô ấy không giận. Nhân quả của người hay chỉ trích người khác như thế nào, kính xin sư tư bi chỉ dạy. 3- Con của con còn nhỏ, con có nên buộc con mình phải lễ lạy Phật hàng ngày không sư? Nhiều người nói con còn nhỏ còn nghe lời mình nên bắt các bé làm từ nhỏ cho quen để lớn khó dạy. Nhưng con thấy nếu bắt các bé lạy Phật nhưng chưa hiểu ý nghĩa thì các bé sẽ lạy Phật một cách máy móc, như vậy có tốt không sư? Con muốn hướng dẫn các bé tu tập từ nhỏ con phải hướng dẫn thế nào cho đúng? Con hỏi nhiều quá làm mất thời gian của sư. Con sẽ nhớ mỗi phút giây hành pháp hành mà sư chỉ dạy để đền đáp công ơn của sư. Thành kính tri ân. Con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con xin cảm ơn thầy rất nhiều. Những lời dạy của thầy giúp con thấy rõ hơn về tâm mình. Thầy ơi con có góp ý để chỉnh sửa một vài điều trong một tập thể con đang sinh hoạt. Những lời góp ý của con bị hiểu lầm, và người điều hành nơi đó không thích con ra mặt. Bản ngã con khởi lên thấy khó chịu và nghĩ mình… hổng thèm đi chỗ này nữa. Con thấy tâm con rất phiền. Khi mình nói điều gì làm người khác hiểu lầm, mình có nên giải thích cho người đó hiểu không? Con thấy giải thích cũng có ngã, mà không giải thích cũng có ngã, con phải làm gì cho đúng, thưa thầy?

Xem câu trả lời