Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, tính biết phân biệt được vạn pháp nhưng ở những người bị mù hay điếc thì khả năng “nghe, thấy” của họ không còn. Như vậy có phải là tính biết có thể bị biến dạng thay đổi hay mất đi không? Ví dụ như người bị cận thị, hay ở những người mù màu chẳng hạn, họ không còn phân biệt được màu sắc và nhìn thấy những thứ ở xa nữa?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy. Thưa Thầy, con được biết là 11h ngày Thứ Hai, 25/11 Thầy sẽ về tới Tân Sơn Nhất, con xin Thầy cho phép con ra sân bay đón Thầy và đưa Thầy về Chùa ạ. Con Chân Tuệ

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con là người gửi câu hỏi ngày 22/11 về căn bệnh trầm cảm lo âu. Con xin cảm ơn câu trả lời của Thầy và các chia sẻ của các bạn đạo. Con sẽ trở lại với chính mình để học ra bài học từ cuộc sống và bệnh tật của mình. Có gì thắc mắc con sẽ hỏi sau ạ. Con chúc Thầy và các bạn khỏe mạnh và an vui trong pháp.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Hôm nay, Con xin trình pháp lên thầy, những điều trình bày sau có gì sai con xin sám hối cùng thầy. Qua quan sát, Con nhận ra rằng điểm mấu chốt khác biệt giữa thấy biết của tánh biết và ý thức của bản ngã là ở chỗ thái độ nơi thời điểm ban đầu khi tiếp xúc với pháp. Khi có đối tượng ở thân thọ tâm, nếu ta có thái độ bám víu nắm bắt qua khái niệm rồi sau đó tư duy thì lúc đó ta đã bị cuốn trôi từ một ý niệm khởi lên ban đầu nó kéo theo rất nhiều suy nghĩ phải làm thế này, phản ứng thế kia v.v… gây ra phiền não khổ đau. Còn nếu ta có thái độ để yên cho pháp đến đi như chính nó mà không khởi lên ý niệm thì lúc đó ta như trút đi một gánh nặng rất lớn. Điểm khác biệt giữa thấy biết của tánh biết và ý thức của bản ngã là bất kỳ pháp nào xuất hiện thì tánh biết biết rất rõ mà không cố giữ lại. Còn bản ngã rất sợ sẽ quên mất đối tượng nên cố tư duy liên tục để tích lũy sự hiểu biết càng nhiều càng tốt. Con còn bị mắc kẹt chưa thông ở điểm là: Do còn nhiều tập khí nên có những đối tượng ngoại cảnh hoặc một số pháp bỗng nhiên xuất hiện nơi tâm, chúng cuốn con đi rất nhanh, sau một lúc con mới biết được. Tuy biết, nhưng con rất lúng túng, khó khăn để tỏ thái độ không chạy theo nó nữa. Mong thầy hoan hỷ khai thị giúp con. Con chúc thầy nhiều sức khỏe. Con xin cảm ơn.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào Thầy. Con là một cán bộ đang công tác tại một trường đại học. Con theo biết đến giáo lý cũng đã được 6,7 năm. Con bị mắc chứng trầm cảm lo âu, đó là theo lời của bác sĩ hiện nay. Nhưng con vẫn không tin lắm, vì mỗi bác sĩ khám lại đưa một đơn và một chẩn đoán khác nhau. Con cảm thấy bệnh này mông lung mơ hồ lắm và lắm lúc con ghét bác sĩ tâm thần hay nhà tâm lý học vì cảm thấy họ không khoa học. Từ khi biết đến đạo, con tự hỏi có thể dùng chánh niệm tỉnh giác để chữa bệnh không? Phải chăng những đau khổ tâm lý của con là do tham sân si chứ không phải thực sự là bệnh (vì chụp não vẫn bình thường)? Con có nên bỏ thuốc không hay vẫn dùng thuốc để hỗ trợ? Con đã nhiều lần nghĩ đến việc tự sát nhưng chưa bao giờ thực hiện hành vi đó. Xin thầy dùng tuệ giác cho con lời khuyên.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Theo con được biết thời còn Đức Phật chỉ có Kinh và Luật, còn Luận thì sau khi Phật nhập Niết Bàn mấy trăm năm mới có. Nhưng trong bài giảng ngày 6 ở Sydney Thầy có lấy ví dụ hồi còn Đức Phật, có một vị thông thuộc hết Tam Tạng (tức là Kinh, Luật, Luận) nhưng không biết gì về thực chứng hết. Con bị confuse chỗ này. Kính mong Thầy giảng cho con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con rất vui khi nhận được câu trả lời của Thầy sớm như vậy. Thưa Thầy, con đã hiểu ra câu trả lời của Thầy về tánh biết nó không nằm trong sắc, thọ, tưởng, hành hay thức. Nhưng Thầy chưa trả lời dùm con câu thứ hai, “Khi không còn bản ngã nữa thì sanh tử luân hồi sẽ chấm dứt có phải không thưa Thầy?” Con cám ơn Thầy rất nhiều.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính! Nhân đọc được ý định của đạo hữu phát tâm cúng dường những giỏ rác cho chùa, con xin đóng góp ý kiến: hôm trước đi một chùa nọ con có thấy Quý Sư chế một loại giỏ rác: dùng sọt rác bằng tre (hoặc chất liệu khác tùy thích), đặt lên một bệ đỡ có gắn 4 bánh xe, gắn thêm cần đẩy hoặc dây kéo. Giỏ rác đó rất phù hợp với những nơi rộng rãi, lá cây nhiều. Người quét sân có thể quét đến đâu kéo đến đó, nhìn vừa giản dị vừa ngộ nghĩnh. Con mạo muội góp chút ý kiến để bạn ấy tham khảo. Con kính đảnh lễ Thầy và kính chúc Thầy thân tâm thường an lạc.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thành kính đảnh lễ Thầy, Kính thưa Thầy, thời gian gần đây trong tâm con hay xảy ra hiện tượng như sau: con rất thường hay trải qua trạng thái “tắt-mở” ở giữa hai trạng thái tĩnh lặng (thấy biết không vọng động) và động (suy nghĩ, làm việc). Từ tĩnh chuyển sang động, sự “tắt-mở” tương đối vi tế, không gây cho con nhiều sự chú ý. Ngược lại, từ đang động chuyển về tĩnh, cảm giác của lúc “mở-tắt” mạnh hơn nhiều, đôi khi giống như 1 sự rùng mình rất là vi tế của cảm giác hỷ lạc. Dù là rất vi tế nhưng nó mạnh hơn “tắt-mở” nhiều. Cái trạng thái trung gian này, trước đây trong thời gian khi tu học với Thầy và sau đó, con ít gặp. Chỉ là vài tuần gần đây xảy ra thường xuyên hơn. Và con trở về trạng thái tĩnh lặng cũng thường xuyên hơn. Con cũng chỉ ghi nhận như vậy, không chủ tâm thêm bớt gì. Nay con kính trình lên Thầy sự việc này. Con vừa đọc những lời Pháp thoại của Thầy, kính xin dâng Thầy một chút cảm xúc nhỏ của con: ,p> Thân thọ tâm pháp sẵn đấy thôi Trọn vẹn thấy nghe, thế đủ rồi Thêm chi đề mục hư hư ảo Rồi dòm ngó với TA lăn trôi! Kính mong Thầy luôn khỏe, tứ đại điều hòa. Con thành kính đảnh lễ Thầy, lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba. Đứa con Pháp của Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy, hôm nay con nghe mấy chuyện cứ thấy buồn buồn, tự nhiên con chợt nhớ ra những chuyện cũ nên con xin thỉnh ý Thầy: Con có quen một người bạn, ngày xưa bạn học gần chỗ con trọ. Bạn cao ráo, đẹp trai, học giỏi, cấp 3 học chuyên, lớn vào đại học. Nghe bảo hồi cấp 3 đã hay ngồi thiền. Con đi hoạt động ngoại khoá thì tình cờ quen. Bạn có kể về Osho, nên con cũng mua vài cuốn của Osho để đọc, nhưng thú thật lúc đó con không hiểu nhiều lắm, một phần vì giọng văn của Osho hay lặp đi lặp lại, một phần vì lúc đó con bị thúc đẩy bởi nhiều giá trị khác… Một ngày bạn bảo đi chỗ này hay lắm, rồi đưa con đến một ngôi nhà, nghe một buổi giảng về Nhân điện. Đó là buổi giới thiệu, theo đó thì sau này, lên những bậc cao hơn, sẽ được mở luân xa qua điện thoại bởi một vị thầy về Nhân điện, có thể chữa bệnh, rồi thực hành với Kim tự tháp, và cũng phải ngồi thiền hàng ngày để duy trì khi đã mở luân xa… (Con xin không có ý gì bàn sâu ở đây, vì con nghĩ Nhân điện cũng có những mặt tích cực – con tìm hiểu qua mạng). Lúc đó, vì sinh viên không có nhiều tiền, nên con không thể theo tiếp được, bởi sau mỗi buổi thì có đóng góp một khoản phí nhỏ… Sau này gặp lại, bạn có kể là sau khi mở luân xa, mỗi khi ra đường gặp người âm, cơ thể thường có giật giật ra dấu hiệu. Bạn cũng luôn suy nghĩ về việc mở doanh nghiệp, làm ông chủ. Rồi nghe nói bạn bỏ dở học để theo đuổi. Thỉnh thoảng gặp, bạn trao cho con tờ giấy ghi những bài thơ thiền, và những kế hoạch khác, bẵng lâu lắm không gặp nữa. Lúc đó con không có khái niệm gì về thiền. Hôm nay, người ta bảo với con là bạn đã hoang tưởng nặng. Đôi lúc không kiểm soát được quá trình trao đổi chất ra bên ngoài nữa, cứ thế mà cứ cho lên quần áo. Bố mất đã lâu. Mẹ phải chăm sóc và cho ăn. Thưa Thầy, quá trình tìm chân lý cũng gian nan phải không Thầy? Tự nhiên con thấy e dè khi chia sẻ sâu về giáo pháp với người khác. Con cũng không hiểu sao một người có thể hiểu được pháp mà người khác lại không nữa? Con thấy bối rối. Thỉnh thoảng con làm phước hồi hướng cho bạn thì có tác dụng không Thầy? Xin Thầy cho con lời khuyên về trường hợp này. Con cám ơn Thầy và kính chúc Thầy an lạc. Con xin đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời