Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Chào thầy! Ngày nào con cũng nghe thầy giảng trên mạng. Nếu không nghe con cảm thấy thiếu vắng, thấy thiếu một cái gì đó. Con cũng nhận thấy như vậy là con đã bị phụ thuộc và trói buộc mình vào bài giảng của thầy nhưng liền sau đó con lại có ý nghĩ biện bạch là: mình là người mới nên cần phải có người nhắc nhở và việc nghe như vậy cũng như là hình thức nhắc nhở mà thôi. Con mong nhận được sự chỉ dẫn của thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lể Thầy. Mấy hôm nay con đọc những bài thơ do Thầy họa lại cho các bạn hữu, con vô cùng khâm phục Thầy. Lời thơ của Thầy đơn giản mà sâu xa và trọn vẹn Pháp vị, giúp các bạn hữu mở mang thêm. Đọc xong là con muốn thuộc lòng rồi vì những vần thơ ấy dễ tác động đến tâm thức con. Biết Thầy thật khoan dung nên con cũng xin tặng Thầy 1 bài thơ hoạ theo Thầy nếu có sai xin Thầy sửa dùm: Ta vốn tự thiên thu Đứng bên bờ giác ngộ Nhưng yêu đời bể khổ Ta chọn kiếp phù du. (Thầy) Vì yêu đời bể khổ Con sống kiếp phù du Nay rõ cảnh luân lưu Thấy ra rồi bến cũ. Con kính Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Trước Tết Giáp Ngọ vài tuần con có lên Bửu Long và tình cờ được tham dự buổi lễ xuất gia của bốn cô Tu nữ trong chùa. Hôm ấy, để trả lời câu hỏi của một tu sĩ, Thầy đã giảng một bài pháp về ý nghĩa đích thực của hai chữ “xuất gia”. Đến nay mỗi khi nhớ về bài pháp ấy con vẫn còn xúc động đến rơi lệ. Con của mười mấy năm về trước và rất nhiều đạo hữu khác đã không hiểu đúng cốt tủy của giáo lý chân truyền nên nuôi mãi lòng tham muốn thoát ly đời sống thực tại và mãi mê sống trong cơn viễn mộng “xuất gia“. Giờ đây con đã biết sống an vui với câu tùy duyên, thuận pháp, và tùy thuận chúng sanh… để học ra được những bài học dành riêng cho chính mình. Tuy lúc nào cũng nhận thấy mình là một học trò kém cỏi, nhưng từng ngày từng giờ con luôn tri ân cuộc sống náo động đầy trách nhiệm của con trong hiện tại – một trường đời tuyệt vời đã giúp con nhận chân ra ngày càng nhiều lẽ thật diệu kỳ. Mặc dù đã thấm đẫm tinh thần bài pháp nhưng con vẫn thỉnh cầu Thầy cho đưa bài pháp lên mục Pháp thoại hoặc Thư viện để cho lợi lạc quần sanh hơn và thỉnh thoảng chúng con lại được gội nhuần trong lời giáo huấn, nhắc nhở của Thầy tổ qua những bài pháp mang ý nghĩa khai sáng như vậy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con vừa đọc trên mục Hỏi Đáp một đạo hữu chia xẻ về bài Pháp tuyệt vời của Thầy giảng ý nghĩa đích thực của việc xuất gia. Con cũng là một trong nhũng người sống trong cơn “viễn mộng” đó nên con rất tha thiết mong mỏi được nghe bài Pháp này của Thầy. Kính mong Thầy mở lòng từ bi giảng lại cho chúng con nghe trên trang Pháp Thoại để cho chúng con được khai mở trí tuệ. Con xin đảnh lễ tri ân Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, có một đạo hữu mỗi ngày niệm khoảng bốn giờ niệm Phật, hiện nay lúc niệm có cảm giác bị nhiều xâu chuỗi rơi xuống đầu nên sinh tâm lo lắng. Một vị khác thì trong đầu lúc nào cũng văng vẳng câu niệm Phật cả ngày, nhưng tối ngủ lại thấy có người đến chỉ cho học kinh, ăn uống rất ít và không ngon miệng nữa. Con kính mong Thầy chỉ dạy giúp hai vị đó. Trong đầu lúc nào cũng tự động niệm Phật thì có bị sao không ạ?

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Con cám ơn Thầy đã chia sẻ những trải nghiệm quý báu. Lúc đó con cũng có suy nghĩ đến cái chết một cách rất bình an và nghĩ chết là một điều tuyệt vời Thầy ạ. Những điều mà trước đây con có nghe Thầy giảng, con nghĩ chỉ có những bậc đức hạnh như Thầy mới có thể đón nhận cái chết an nhiên như vậy, còn phàm phu như chúng con thì không thể, con thấy phần đông vẫn băn khoăn và lo sợ về cái chết mặc dầu đã học về kinh điển nói về điều này rất nhiều. Con xin tri ân sự chỉ dạy của Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Đầu năm mới, con kính chúc thầy dồi dào sức khỏe, kính chúc thầy và quý thầy cô tại chùa Bửu Long pháp thể khinh an. Hiện tại, con đang có điều thắc mắc, kính mong thầy chỉ dạy. Trong những cuộc gặp gỡ, giao tiếp bạn bè xong rồi, qua ngày hôm sau, con mới thấy mình có những lời nói thiếu tế nhị, nói thông thường gọi là vô duyên, hoặc bị hố. Hoặc lúc khác mình mới nhận ra hôm qua mình cư xử trong cơn giận mà mình không biết là mình đang giận, lời nói khiến người khác nghe không thiện cảm. Nhiều khi vui quá, hoặc đang giận trong lòng, lời nói theo cảm tính mà tuôn ra. Lúc đó, sao con không chánh niệm nhận ra ngay tại đó, mà phải lúc khác mới nhận ra. Thầy cho con xin lời khuyên về tình trạng của con. Con cám ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính xin được trình hỏi Thầy về trường hợp của con. Sau một thời gian rất dài nghe pháp, đọc trong mục hỏi đáp và hai cuốn sách “Sống trong thực tại” và “Thực tại hiện tiền”, cho đến thời gian gần đây con luôn tỉnh thức quan sát thân tâm trong từng phút giây của cuộc sống. Như lời Thầy dạy, con chỉ quan sát thôi, không xen vào thích thú hay chán ghét, không lấy làm kinh nghiệm hoặc lưu giữ, mỗi sự việc dù giống nhau nhưng con cảm nhận mỗi lần xảy ra là mỗi lần khác nhau Thầy ạ. Nhưng thời gian gần đây con băn khoăn tự hỏi, vậy học đạo theo ý thầy chỉ dạy như vậy thì quá đơn giản phải không? Rồi con mày mò đọc thêm kinh điển này nọ, nhưng con cảm thấy không hiểu gì thầy ạ, đôi khi làm rối thêm cuộc sống vốn vẫn cứ xảy ra theo quy luật của nó. Vậy con kính hỏi thầy rằng trường hợp của con nó như thế nào? Con có cần phải học thêm hay cứ ngay nơi thực tại mà thấy mọi việc xảy ra, cảm nhận và không tham ưu làm gì? Kính xin Thầy từ bi chỉ pháp.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy con lại có bài thơ nhỏ nhỏ tặng thầy: Chạy đâu cho thoát vô thường Chạy đâu cho khỏi vô lường khổ đau Thôi thì dang tay mà đón nhận Ai dè nó thoảng như hư không

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Trước Tết Nguyên đán con có bị một cơn tụt huyết áp (sau này con mới biết). Lúc đầu con thấy một cơn đau bụng và choáng khiến con đang đi phải ngồi một lúc và nằm xuống. Con cảm thấy lạnh ngắt toàn thân và kêu mẹ con đang ở gần đó trợ giúp. Vài phút sau, cơn đau quay trở lại và con đứng dậy tính đi vào nhà vệ sinh nhưng chỉ vài bước thì con chóng mặt, không thể đi tiếp và con ngồi xuống. Lúc này, con cảm nhận nhịp tim con đập rất chậm, toàn thân lạnh mà mồ hôi vã ra như tắm nhưng ý thức gần như không còn hoạt động Thầy ạ. Lúc đó, tâm con rất bình an, chỉ có sự hay biết bên trong mình và con cũng nghe tiếng em con đang nói chuyện điện thoại, tiếng mẹ con hốt hoảng mà không hề có phản ứng gì cả. Chợt lúc đó, con thấy ánh sáng và hình ảnh Đức Phật hiện ra, con chỉ tiếp tục biết mọi thứ đang là mà thôi. Em con đến lau mồ hôi trên trán và thoa dầu vào thái dương, hai lòng bàn tay, con cảm nhận hơi nóng làm mình tỉnh lại. Con mở mắt ra và uống hớp nước gừng nóng rồi đi nằm nghỉ. Sau sự việc đó, con có thắc mắc: phút lâm chung tâm mình cũng yếu ớt, không điều khiển được gì cả như trường hợp của con và mặc nhiên bắt cảnh bất kỳ lúc đó để đi tái sanh như trong kinh Vi Diệu Pháp phải không thưa Thầy? Và tánh biết vẫn luôn có lúc đó hay lúc có lúc không hay là tùy người ạ? Con xin cám ơn và mong Thầy luôn khỏe mạnh để hoàn thành nhiều Phật sự trong năm mới. Con kính đảnh lễ Thầy.

Xem câu trả lời