Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con xin đảnh lễ Thầy. Con chỉ chia sẻ sau nhiều lần nóng giận, khi nóng giận bản thân như người mù, không còn thấy hay nhận biết gì sáng suốt được mà chỉ quơ quào làm theo cơn giận. Quả thật là mù loà như người mất trí, như con rối. Con cảm ơn Thầy đã nghe con trình bày.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Hôm nay con gặp một chuyện bất như ý, nếu như trước kia con gặp chuyện nầy là tâm con khởi lên sân si phiền não đủ thứ. Nhưng hôm nay đối diện với nó, tâm con lặng lẽ nhìn, con còn cảm thông cho họ nữa. Con không cố gắng giữ bình tĩnh mà trong tâm con nó tự như vậy. Về đến nhà nhìn lại sự việc, con mới thấy ra đau khổ hay an lạc là tại nơi đây. Xin thầy chỉ dạy cho con như vậy có đúng không? Con rất biết ơn thầy trong thời gian qua những bài pháp của thầy đã khai thị cho con. Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư Ông, Con hành thiền được 1 năm. Lúc trước nghe pháp trên Youtube con đi kinh hành là cố đi chậm. Con đi mỗi buổi tối trước sân, con thấy mình chìm trong cảm giác hỷ lạc lúc đi, quên mọi thứ xung quanh. Tình cờ một hôm có một anh say rượu ngang qua, anh đó hát hò, chân đi xiên quẹo, cảm giác rất hưng phấn. Con sực tỉnh, vậy con đi kinh hành với anh say rượu kia có gì khác nhau đâu! Một bên con cố đi chậm để đạt trạng thái định hỷ lạc. Còn anh kia cố uống rượu để tìm cảm giác bay bổng trong rượu. Hai cái này đều là do cố ý xen cái tham lam của bản ngã đem vào, là có điều kiện, mà cái gì có điều kiện thì sẽ biến mất nên con bỏ và đi tự nhiên. Con thấy bước chân nhẹ nhàng, bước đi trong nắng ấm hay dưới trời hoàng hôn, con thấy rất an lạc và mát mẻ. Con theo pháp thầy giảng “thận trọng chú tâm quan sát”. Trong lúc tập thể dục mệt quá, tình cờ con nằm buông tất cả. Con thấy khoảng 5 phút đó người con an lạc một cách lạ thường, vẫn rõ ràng thường biết. Chiếc xe tải bóp còi inh ỏi trong lúc con nằm, con nghe rõ mà vẫn sáng suốt an lành, không sân hận. Cảm giác lúc buông ra được 5 phút đó, con như chìm vào trong 1 con người khác. Cũng như lúc con nằm buông ra trước khi ngủ, con cũng có cảm giác an lạc như trên. Lúc con nghe tiếng trống đám tang người chết, con thấy rõ tư tưởng sợ hãi, hình ảnh tưởng tượng trong con. Con chú tâm quan sát, sau đó biến mất. Con tỉnh ra một điều, hóa ra “phiền não tức bồ đề” là như thế. Vì nhờ lúc con sợ hãi, con mới nhận ra, là do tâm do tưởng sinh. Con thấy nó giả tạm nên không bám víu nữa. Kính bạch sư ông chỉ điểm giùm cho con. Những điều con “thấy ra” có đúng với chánh pháp không, xin sư ông giảng cho con hiểu thêm ạ. Từ khi con nghe pháp sư Ông “trở về trọn vẹn tỉnh thức ở tại đây và ngay bây giờ” con mới thấy các hiện tượng trên. Con chỉ mới hành được 1 năm, nhưng theo lời sư ông thì mới có 3 tháng. Con xin cám ơn sư ông.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Thầy nói ai thích làm gì thì cứ làm, rồi pháp chỉ cho để học ra bài học đó. Con thấy pháp chỉ cho mình hàng ngày hàng giờ mà mình không thấy, đúng không thưa thầy? Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào Sư Ông! Con lại làm phiền Sư Ông nữa rồi ạ, hiện tại Ba Mẹ của con đều bị nhiễm covid nhưng do Ba con bị suy thận mãn tính (chưa chạy thận) việc ăn uống và dùng thuốc bị rất hạn chế nên con không biết có lướt qua được không. Con xin kính nhờ Sư Ông giúp con rải tâm từ đến Ba con (Phan Văn Đức – 1947) và Mẹ con (Cao Thị Mạnh – 1954) được không ạ? Con cũng xin hỏi Sư Ông là vì sao lúc nào Ba con bệnh nặng thì Mẹ con lại can ngăn việc dùng thuốc loại nào hoặc nên đưa đi bệnh viện hay không mặc dù là Mẹ con rất là lo lắng và chăm sóc cho Ba con rất nhiều (không phải Mẹ lo tốn tiền)? Con cảm thấy nhiều thành viên trong nhà con như bị vướng cái nghiệp ngăn cản từ việc nhỏ tới việc lớn vậy. Con xin cảm ơn Sư Ông! Con Chân Giác Thuận.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông, Con vừa đọc được một chia sẻ nói Pháp dạy mình hằng ngày hằng giờ. Lại có một câu hỏi về “nghiệp ngăn cản”. Con thấy rằng “nghiệp ngăn cản” này xuất hiện rất nhiều trong lịch sử, trong cả những điều con đã mắt thấy tai nghe. Dường như trong 1 mối quan hệ, hay có 1 người trội về “dương”, 1 người trội về “âm”, nếu phần “dương” hay áp đặt hoặc là phần “âm” cứ hay ngăn cản thì sẽ đối kháng nhau, thành ra không đạt được hiệu quả của sự hài hoà âm-dương phải không thưa Sư Ông? Nguyện Chư Tổ, Chư Thiên hộ trì Sư Ông trụ thế lâu dài ạ!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

kính thưa thầy! Thời gian qua con rất may mắn được nghe pháp của thầy. Thầy khai thị cho con thấy rõ sự thật để cho con sống giữa cuộc đời nầy không còn trói buộc đau khổ. Con vô cùng biết ơn thầy. Con chúc thầy được nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc để khai thị cho chúng sanh. A-Di-Đà Phật.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con cung kính cúi đầu chắp tay đảnh lễ Sư Ông. Kính bạch Sư Ông, Con chỉ là một tấm thân tứ đại bất tịnh nhỏ bé vừa tròn tuổi đôi mươi đang phải lao lực học tập vì tương lai để làm tròn ý nghĩa sự tồn tại của mình trong đời. Con vì có thiện duyên to lớn mà trong thế gian đầy phiền não trầm luân này lại có cơ hội được thấy biết Chánh Pháp của Đức Thế Tôn. Từ lúc con từ trong nghịch cảnh phiền não mà vô tình tìm thấy Cội Bồ Đề của Như Lai, con đã chặt được phần nào cái đầu đầy ngã mạn và bất thiện vô minh của mình xuống. Chính xác là vào khoảng đầu tháng 12 năm 2019 đến nay, con đã tự mình bắt đầu tìm hiểu, tư duy, suy ngẫm và áp dụng Chánh Pháp. Con biết con sơ cơ đi từ bước đầu nên luôn tinh tấn tìm hiểu rõ ngọn nguồn mọi thứ để không đi lầm lạc và đánh mất cái chủng tử Phật tánh đã vun trồng từ nhiều kiếp trôi lăn trong karma và samsara liên miên khổ đau này. Vấn đề đầu tiên: Tính đến thời điểm hiện tại, con có một vài nhận thức tự rút ra sau chừng ấy thời gian tìm hiểu Phật giáo, con kính mong Sư Ông từ bi thương xót khai thị cho con để con hiểu rõ liệu mình có đang đi sai đường hay không ạ. Con nghĩ rằng từ khởi nguồn của những lần kết tập kinh điển và phân chia tông phái cho đến nay, dù là Mahayana phát triển và phân chia ra bao nhiêu tông phái tư tưởng thế nào đi nữa, thì cũng có rất nhiều điểm giống nhau và tiếp nối mở rộng từ giáo pháp nguyên thuỷ của Đức Phật mà sinh ra. Chỉ cần là chân chính lý trí, dù có diễn giải cao siêu hay bát đại tinh thâm đến mức độ nào cũng đều không thể tách biệt khỏi giáo pháp nguyên thuỷ mà còn hướng về cội nguồn ấy, tận sâu trong tinh yếu của tất cả pháp môn Đại Thừa, dù tụng kinh niệm Phật đến nhất tâm bất loạn rồi vô niệm, dù trì chú liên miên đến vẹn toàn thân khẩu ý, dù tham kệ công án đốn ngộ cao siêu ảo diệu đến đâu cũng đều chứa đựng ý nghĩa cao vợi tột cùng của Tứ Diệu Đế cùng Bát Chánh Đạo, cùng những khái niệm vô cùng rõ rệt mà Nguyên Thủy đã hàm chứa bảo tồn gìn giữ hàng nghìn năm nay. Các tổ sư thiền dùng nghịch lý phá chấp, đánh thẳng vào cái tâm tán loạn, mong cầu sở đắc, tìm cái cao siêu nơi kinh điển văn tự của những người chưa có CHÁNH KIẾN. Khi Tổ Đạt Ma an cái tâm bất an cho tổ Huệ Khả, Ngài đã chỉ cho Tổ Huệ Khả cách quán tâm trong Tứ Niệm Xứ phải không ạ? Khi các tổ sư có những hành động đi ngược lẽ đời như quát, đánh, hét,… đó có phải là nhắc nhở hành giả quay về quán thọ, quán thân trong Tứ Niệm Xứ không ạ? Có một số hành giả vô tình nhìn thấy diễn biến ngoại cảnh mà kiến ngộ trong sát-na, đó phải chăng cũng chính là quán pháp trong Tứ Niệm Xứ? Vậy không gieo nhân tiệm, quả đốn nào đâu mà có? Con nghĩ rằng đối với người chưa thấy biết và hiểu rốt ráo về Chánh Pháp, khi họ đảnh lễ tôn tượng chư Phật và Bồ Tát, tác ý đầu tiên mà họ đưa ra sẽ có thiên hướng phó thác bản thân cho các Ngài, tâm thức họ hướng duy nhất đến việc quá nương tựa thành ra ỷ lại vào các Ngài, chỉ cầu mong các ngài gia hộ cứu vớt. Đóng tiền bảo hiểm công đức xong, ra khỏi cửa chùa quay về TỤC ĐẾ chứng nào tật nấy, nghĩa là họ chưa hề tu đúng cách, chưa hiểu tu thật sự là gì, chưa hề tiến bộ, không phải chỉ khi thấy thân tâm bất an thần hồn điên đảo mới tranh nhau đến chùa, đi làm việc thiện, ăn chay đọc kinh cúng dường mà không hiểu được ý nghĩa của tụng niệm. Cũng không phải tu là trốn chạy nghịch cảnh khổ đau để rồi vào chùa xuống tóc xuất gia, cũng như không phân biệt được hết sự khác giống giữa Phật Giáo và ngoại đạo, thành ra vừa không thắng được mình, vừa đem công đức cúng dường chỉ mong cầu cho cá nhân mình mà đổ sông biển, lại còn dung hòa với ngoại đạo và đi sai lạc tư tưởng. Còn đối với người có trí tuệ và hiểu đúng, khi đảnh lễ tôn tượng các bậc vô thượng, họ không cần khởi lên bất kì sự cầu xin xa vời nào, mà họ quán xét công hạnh của tất cả các Ngài, nhìn lại bản thân, thấy mình thiếu chỗ nào thì phát đại hạnh nguyện tu cho bằng được hết những đức hạnh y như thế mới thôi. Nghĩa là trong cái bể tha giác lại nhìn ra được sự quan trọng của tự giác. Công hạnh ưu việt của từng vị như móng nhà và 4 vách tường, phải tự đắp dần dần từng chỗ, đến khi vẹn toàn thì mới đội được cái mái nhà, bảo vệ cho cái trí tuệ vô lậu vô nhiễm bên trong; Như 5 ngón tay trên 1 bàn tay, ngón nào cũng quan trọng. Như vậy vừa không chỉ thắng được mình mà còn tự cứu được mình, vừa tự tạo ra màn công đức gia hộ chân chính cho mình toàn vẹn, không cầu cũng có thừa thuận lợi suôn sẻ mọi thứ, vừa chỉ có đi lên chứ không thể đi xuống. Con nghĩ cái thâm sâu của mọi tông phái Đại Thừa dù tu theo bất kỳ phương tiện nào cũng không nằm ngoài việc quay về cội nguồn Nguyên Thủy, là đánh vào việc nghĩ thấy xa vời nhưng gần ngay trước mặt, chỉ là vì bị che lấp và chưa thật sự phát tâm tìm hiểu đến nơi đến chốn nên mới dễ lầm đường lạc lối trong những cái quá cao siêu đi… Vấn đề thứ hai: Có một vị thầy tu học ở chùa Bắc Tông ở tỉnh quê hương con, con chưa gặp thầy bao giờ, vì nhân duyên thiện lành mà thầy biết con qua mạng xã hội, thầy ấy sau khi biết tâm nguyện cầu học thiền chỉ – thiền quán của con thì đã chỉ điểm cho con đi đến tổ đình Bửu Long nơi Sư Ông trụ trì, mong con có được cơ hội tìm ra minh sư chỉ dạy pháp thiền để không đi sai đường, vốn là điều mà con chỉ mới biết sơ và quá ít qua khái niệm và tự hành thiền mà không biết nên thực hành ra sao cho phải. Con chưa đọc qua kinh điển bài bản nào dù là của Đại Thừa hay Nguyên Thủy. Con chỉ mới đọc qua cuốn Pháp Bảo Đàn Kinh do thiền sư Duy Lực dịch, cuốn Silence – Tĩnh Lặng của sư ông Làng Mai, nghe bài hát về Tinh Túy Bát Nhã Ba La Mật Đa, đọc sơ qua kinh Bát Nhã. Còn lại trước giờ hầu như con chỉ tự tìm hiểu mọi khái niệm khắp trên mạng Internet, tự dính vào tư kiến, đặt vấn đề và suy nghĩ rồi rút ra rồi thử thực hành trải nghiệm. Trước giờ ít khi đi chùa, con còn rất nhiều điều chưa thông suốt, về pháp học chỉ mới đến đó nhưng còn chưa biết đã đúng rốt ráo chưa, pháp hành thì chưa ra sao, nay con chí tâm tha thiết cầu học thêm pháp hành và vun đắp thêm pháp học, thật tinh tấn, trang nghiêm đi từ cơ bản nhất, để con có thể dù trong giây phút nào, dù trong mọi hoạt động vật lí nào cũng đều có thể thấm nhuần Chánh Pháp. Con đã không sắp xếp được thời gian tốt nên vào ngày hôm qua (5h – 6h30 chiều ngày 03/04/2022) là lần đầu tiên con đến Tổ Đình Bửu Long nơi Sư Ông trụ trì, sau khi xin hỏi các tăng ni thì cuối cùng con biết con đã lỡ mất cơ hội để đảnh lễ và trình bày tâm tư với Sư Ông. Dù là đến hơi muộn nhưng đó là lần đầu tiên con có cơ may đặt bàn chân dính đầy tập khí luân hồi thế tục đến 1 ngôi chùa Nguyên Thủy trong đời mình, tính 5, 6 lần đi chùa từ bé đến giờ con chưa 1 lần nào được chiêm bái khung cảnh tĩnh lặng thiêng liêng của một ngôi chùa Nguyên Thủy, lòng con đầy sự kính ngưỡng tột cùng không thôi. Con ước mong được gặp Sư Ông, được Người khai thị chỉ điểm thêm, được nhìn thấy dung nghi của Người, được đảnh lễ người, dù chỉ một lần thôi lòng con cũng hoan hỷ vô cùng tận. Con còn bé nhỏ ngu muội và còn lắm lậu hoặc phiền não, là 1 cậu sinh viên năm hai đang phải nỗ lực vì tương lai, cố tìm đáp án cho ý nghĩa sự tồn tại của mình trong kiếp này. Con chỉ mong làm tròn trách nhiệm với gia đình thân quyến, đối diện với phiền não để tìm ra tâm Bồ Đề, học được tất thảy thiện pháp, có được sự thành đạt chân chính ngay trong chánh niệm, từ đó dùng hết công sức và khả năng để hoằng dương Chánh Pháp, noi hạnh Như Lai và hàng Thánh tăng – bậc mô phạm dẫn đầu chúng sanh, quyết chí song hành cùng bậc đại thiện hiền trí gìn giữ Chánh Pháp, nhân rộng chủng tử Phật tánh sáng soi muôn nơi. Trong thời đại bây giờ, chúng sanh có càng nhiều thì lại mất càng nhiều, chúng sanh nói chung hay dân tộc Việt Nam nói riêng, người thấy hiểu đúng ít, người si mê tìm lầm cầu lạc nhiều, cứ thời gian dài như vậy, người trẻ tìm cầu hiểu rõ Chánh Pháp ít, người cố “chấp” rằng mình vô duyên hay cho rằng Chánh Pháp k thiết thực và k thể ứng dụng do chưa hiểu đúng cũng sẽ nhiều hơn. Mưa dầm thấm lâu như vậy rồi Giáo Pháp chân chính Như Lai để lại cũng sẽ bị mờ nhạt che lấp dần, lòng con chua xót, trái tim con như bị bóp chặt lại khi nghĩ đến… Con hi vọng thiện duyên con đủ lớn để những khuất mắc trong con có thể lọt vào ánh nhìn của Sư Ông. Con xin cung kính tri ân công đức của Người. Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammāsambuddhassa

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con có thắc mắc, đứng trước sự việc, mình phân tích đúng sai có phải là “Thận Trọng Chú Tâm quan sát“ không ạ?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, tuần trước con bắt đầu chuyến đi vào Sài Gòn gặp thầy, con thấy rất vui vì được gặp thầy, được trò chuyện cùng thầy, con không có cảm giác xa lạ mà con thấy rất gần gũi đúng như những lúc con xem pháp thoại của thầy trên youtube vậy. Con tuy không theo đạo Phật, cũng lúc có nghĩ đến việc quy y Tam bảo, nhưng sau khi nghe trà đàm của thầy ngày hôm đó, con thấy việc mình thận trọng chú tâm quan sát, tinh tấn chánh niệm tỉnh giác đã là quy y Tam bảo rồi. Thầy là vị sư đầu tiên con được nói chuyện trên đời, con thấy thực sự mình rất may mắn tuy con còn rất nhiều bỡ ngỡ như con gặp các sư khác, màu áo khác, con không biết xưng hô thế nào, hay con cũng không thuộc bài kinh nào, hay cũng không biết quy tắc ứng xử trong chùa hay các lễ nghi, con mong thầy bỏ qua cho con. Con xin tri ân thầy đã cho con ở lại chùa, để nghe thầy giảng, để ngắm mặt trời lặn ở chùa Bửu Long thật sự rất đẹp, để nghe tiếng chuông gió trên bảo tháp thật là một trải nghiệm quý giá đối với con. Con xin chân thành tri ân thầy một lần nữa ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời