Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con đã được Thầy giải thích về câu Vô ngã vô tha của bạn con. Con có phần đã hiểu được điều Thầy nói. Con xin Thầy giải thích cho con “trầm không trệ tịch” là thế nào ạ, con không hiểu những từ đó. Con kính chúc Thầy luôn khỏe. Con xin đảnh lễ Thầy

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy quý kính, Con cám ơn Thầy thiệt là nhiều. Hôm nay con đọc được lời khuyên của Thầy cho một bạn là “Đừng trầm trọng quá. Giác ngộ chỉ như một trò chơi trốn tìm gay cấn giữa bản ngã và tánh biết thôi.” Con sực tỉnh và gỡ ra được chỗ đang bị kẹt của con. Thưa Thầy, gần đây con bị bản ngã gạt tơi bời, quả thật nó càng ngày càng nhiều chiêu, và khi nhận ra được đã bị gạt và dẫn đi hơi lâu, lúc tỉnh ra thì con có sự băn khoăn, hôm trước bởi ngủ quên, con lầm tưởng là bản ngã đã hoàn toàn rút lui, nên trong lời trình Pháp lên Thầy, con đã vọng ngôn, hôm nay con thành tâm sám hối với Thầy về lỗi lầm này và thành kính thỉnh Thầy chứng minh cho lòng thành của con. Thưa Thầy, sau những lần thua xiểng niển như vậy, hiện giờ mỗi khi bản ngã xuất hiện thì đa phần tánh biết có mặt ngay một cách rất tự nhiên và ngay khi bản ngã rút lui thì tánh biết cũng tự biết, hoàn toàn không có bất cứ sự can thiệp nào khác ở trong đó. I Con thành kính lắng nghe lời dạy của Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nếu trong mỗi người không tồn tại “tham” thì làm gì có tranh chấp. Nếu trong mỗi người không tồn tại “sân” thì làm gì có đố kị. Nếu trong mỗi người không tồn tại “si” thì làm gì có mê mờ. “Hãy trở lại là chính mình” thưa thầy con hiểu vậy có đúng không? Kính mong thầy chỉ cho con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, chúng con và những người bạn đạo thường hay nghe những bài pháp của Thầy và cùng nhau bàn bạc. Chúng con hết sức tôn kính và cảm xúc trước sự từ bi của Thầy. Thầy đã tận tình chỉ bảo cho mọi người trong đó có chúng con trên con đường đạo. Thưa Thầy trong nhóm con có một người đã nhiều lần nói với chúng con, Thầy dạy tùy duyên thuận pháp, vô ngã vị tha, nhưng đúng hơn phải là vô ngã vô tha, vì theo anh ấy vị tha vẫn còn ngã hay sao đó. Xin Thầy cho con biết phải nói sao cho người đó hiểu, thưa Thầy? Con thành kính đảnh lễ Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, Con là người đã thỉnh giáo thầy về trường hợp anh họ hay thề độc và anh con đã được thầy chỉ dạy dạo nọ. Anh con hiện nay vẫn hay thề độc nhắm vào bản thân hay người khác khi đứng trước bàn thờ các vị vô hình hay cả ngay trước thánh tượng đức Phật dù bản thân không hề muốn. Xin thầy chỉ dạy anh con phải làm gì để không thề độc nữa và những lời thề độc này với chư vị vô hình và với đức Phật có gây họa không? Nếu có thì chúng con phải làm sao để hóa giải hầu không ai bị họa. Xin đa tạ ân đức thầy. Kính chúc thầy thân tâm thường lạc. Xin tha lỗi vì những sơ sót trong thơ. Kính thư.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con có một câu hỏi có lẽ hơi không được chính đáng lắm, nhưng nếu được thì con vẫn muốn hỏi Thầy ạ. Theo con thấy thì sống “tuỳ duyên thuận pháp, vô ngã vị tha” giống như là một kế hoạch lâu dài hơn, giả sử như con có gặp phải một vấn đề mà nó choán tâm trí của con một cách quá đáng mà trước mắt thì con cần có cách nào để giải quyết nó đã thì liệu có phương cách gì không ạ. Vì con chưa đủ hiểu biết nên theo cảm nhận của con thì trong lúc con đang bị vấn đề kia choán lấy tâm trí thì rất khó để con có thể thực hành những phương pháp gián tiếp ví dụ như là quan sát thân tâm ạ. Con xin thành kính đảnh lễ Thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin phép được hỏi về cách để tập tâm bi. Theo con hiểu karuna có hai phần. Phần 1 là thấy nỗi đau khổ của chúng sinh khác như nỗi đau khổ của chính mình. Phần 2 là làm cái gì cho bớt nỗi khổ đau đó. Con thấy con rất kém về cả hai phương diện này. Xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con cách tu tập để cho khi con gặp cảnh này, con không bỏ lỡ môt dịp tạo phước báu. Con thành kính nhớ ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con có một cảm giác rất là vui khi thấy ra con và mọi sự vật là một sự vận hành của nghiệp. Nghiệp này nó biểu hiện qua những hiện tượng sinh và diệt luôn luôn. Khi những hiện tượng xấu hay tốt đến, con bây giờ không có đối kháng (than thân trách phận) hay bám víu vào những cảm giác vui đó nữa. Con chỉ chấp nhận chúng nó đang là tại phút giây này. Con bây giờ cũng thấy ra đâu đâu đều là tâm con, trong thấy chỉ có thấy, trong nghe chỉ có nghe thôi. Tâm con giống như nó trùm phủ cả con và sự vật. Thật là lạ Thầy ạ. Con nhận ra như vậy là đúng không Thầy, vì con vẫn còn lo rằng không biết lý trí nó có xen vào khi con thấy ra như vậy?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy. Đọc những dòng thơ của thầy trả lời xong, con cũng hiểu ra 1 vài phần thôi ạ, trí tuệ con vẫn còn kém nên chưa hiểu rõ lắm. Thưa thầy con nói theo ý kiến của con thầy trả lời giúp con được không ạ? Đúng là con có kinh nghiệm về cảnh ma tâm quá nhiều, trước con đã khổ vì pháp ma đó, nếu hôm qua con mà sợ thì chắc con không dám ngủ đêm mất vài bữa, con bị cái vọng tưởng ma đè bẹp con nhiều lần. Nhưng sau dần dần kinh nghiệm, hôm qua con vẫn để tâm con quan sát, trước đây con sợ con dừng lại và sợ hãi dính mắc hoài vào đó. Nhưng hôm qua con không sợ, con sinh tâm từ bi, thầy GL dạy con vậy, con cũng tự tin nhưng đúng là đối mặt với chính mình mà thắng được bản thân mình thì mới khó. Cái đó cũng do tự nhiên hiện lên, con đang ngồi sau đó tự dưng có tiếng gọi của mẹ con trong tâm “Cường ơi”! Ngoài trời thì mưa, sau đó con đi sâu vào bắt đầu hình ảnh người âm hiện ra đủ thứ. Con cứ dùng lời nói xuất phát từ tâm con nói thầm trong đầu, con cứ càng nói thì hiện đủ thứ của quá khứ tương lai của vọng tâm hiện lên, nếu con không bình tĩnh thì chắc con lại điên loạn vì sợ và tẩu hoả nhập ma mất. Con dùng tâm từ thì lại nhẹ bớt đi nhưng cái vững mạnh tính biết thì con cứ lấy hết tâm của mình và lúc đó con bỏ mặc sự sống chết không để ý gì và tự dưng vọng niệm ma thưa dần thưa dần chỉ còn tiếng mưa, sau đó con không thấy gì nữa và yên ổn, tâm con chỉ còn trạng thái an vui, rỗng lặng, con buông và xả thiền luôn. Và thưa thầy con nhận xét như thế này có được không ạ? Con thấy cái hay của pháp là làm nổi bật tính biết của mình lên nhưng pháp có tính tương đối pháp không có đúng sai, nếu an lạc của pháp mà mình dùng tính biết khai thác thì có nguy cơ 2 mặt… con cứ ví như tính biết là nhà máy điện, mình sử dụng đúng thì không sao, chứ điện có biết đâu là đúng sai đâu phải không thầy? Con xin cảm ơn thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con đã nhận được câu trả lời của Thầy. Con kính gởi đến Thầy 1 câu nói của người xưa: “Không Thầy đố mày làm nên”. Con cám ơn Thầy rất nhiều.

Xem câu trả lời