Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy! Chính con và rất nhiều người học đạo đã và đang đặt ra câu hỏi tương tự như thế này: Vậy người ta làm gì mình thì mình ngồi im hay sao? Hoặc trong hoàn cảnh như thế… như thế… thì mình không làm gì à? Vậy tu để làm gì? Tác dụng Phật đạo trong trường hợp này là gì?… và rất nhiều câu hỏi đại loại như thế. Cho đến nay, bằng quan sát con đã tự thấy ra câu trả lời, mà con cho rằng rất thuyết phục. Con xin phép chưa trình bày với thầy ngay, và xin thầy cho con thêm thời gian để trải nghiệm. Cũng có thể sự trải nghiệm để sáng rõ câu trả lời này sẽ kéo dài đến suốt cả cuộc đời con. Tuy nhiên, hạnh phúc thay, ánh sáng soi đến đâu thì ảo tưởng ở đó liền biến mất. Thấy rõ bản chất thì không còn nghi. Không còn nghi thì còn gì nữa đây? Con lạy thầy!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thành kính đảnh lễ Thầy. Thưa Thầy, khi sân có mặt, muốn có hành động với đối tượng, con dừng lại vì kiềm chế, nhớ lời Thầy không chống đối, chỉ có quan sát nhưng không thể, vì quan sát với sân hận cũng là con. Khi con gõ những dòng chữ này, sự kiện sân hận đã tự rời khỏi. Con thật lúng túng chợt biết mình đã buông lung phóng dật. Nhưng con vẫn chưa thật hiểu, nếu vắng sự thận trọng, chú tâm, quan sát trọn vẹn với thực tại, sân hận dấy khởi, không chống lại cứ để sân nổi dậy, dạy cho con bài học khổ phải không thưa Thầy? Con loay hoay như có một điều gì đó muốn tự phá bỏ chính mình, cảm giác này con không dám đối diện. Tham sân si khiến con vô minh, pháp Thầy nói đã trọn vẹn mà sao con cứ muốn nương tựa, muốn nhờ cậy Thầy, mong Thầy từ bi tha thứ và giúp con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy ạ! Thưa thầy con đã tìm thấy được cái tính biết của con rồi thầy ạ! Khi con ngồi thiền thì con thấy cái biết của con nó đứng im, những vọng tưởng khởi lên cũng không dính mắc vào đó, chỉ có cái biết là thường hằng. Có những lúc con độc có quan sát cái biết đó và có những lúc vọng tưởng kéo con đi xa rời với cái biết và con lại quan sát lại. Thưa thầy cái biết đó quả thật là đứng im chẳng có đúng sai, cũng chẳng có gì có thể vào được cái biết đó. Thưa thầy đó được gọi là chánh niệm tỉnh giác chưa thầy? Mình thấy được cái biết và an trụ được vào đó thì tâm quả nhiên chẳng có khởi lên vọng niệm nào chỉ có trong sáng an lạc. Thưa thầy con xin trình lên thầy và xin thầy chỉ cho con thêm ạ. Con cảm ơn thầy.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Trưa nay con ngồi thiền, lúc ban đầu đề mục con ghi nhận không có rõ. Rồi con cũng ghi nhận với thái độ bình thường, chỉ biết suôn vậy thôi, chứ cũng không đối kháng, hay tìm cách nhìn cho rõ. Khi con ghi nhận như vậy đều đều khoảng độ 20 phút sau, thì bỗng nhiên trong tâm con bừng lên một ánh sáng, làm con thấy rõ hết mọi thứ, tâm ghi nhận trở nên tự động, không cần phải cố gắng mà vẫn thấy đối tượng đến và đi một cách rõ rệt, tự nhiên, toàn cơ thể trở nên nhẹ nhàng dể chịu, lúc bấy giờ tự nhiên có cái lực mạnh kéo tư thế ngồi của con thẳng đứng như một tảng đá, khi có trạng thái như vậy thì con ngồi được rất lâu, ghi nhận tất cả đề mục mà không thấy mệt mỏi gì cả. Một thời thiền trôi qua rất nhanh, con cảm giác như chỉ mới ngồi vài phút, nhưng thật ra nó đã mấy tiếng rồi. Khi xả thiền ra con cảm thấy rất khỏe, tâm phơi phới như được ngủ một giấc ngủ dày và sâu. Trạng thái như vầy lâu lâu con mới gặp một lần, không thường xuyên xảy ra trong mỗi thời thiền ạ. Vậy là sao thưa thầy?

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy, hôm nay con lại thấy bất an và suy nghĩ nhiều. Con nhớ hồi mới đọc Phật, con đã rất sốc khi đọc câu chuyện về người hay đi diễn hề, và tưởng mình rồi sẽ được sanh vào hý tiếu thiên, nhưng Đức Phật đã trả lời sau 3 lần từ chối, rằng người đó sẽ sinh địa ngục, bởi làm phát sanh tham, sân và mê đắm cho người khác. Trong công việc bây giờ, chỉ một chính sách đưa ra cũng làm mọi người ganh đua nhau, mặc dù trong ý tưởng ban đầu chỉ là tạo thêm động lực giúp mọi người phát huy tốt hơn cái đã có để hoàn tất nhiệm vụ được giao. Con không hiểu sao mọi người lại ăn thua đến như vậy? Con rất lúng túng. Khi muốn nói điều gì để động viên và tạo động lực cho người khác, con cũng sợ mình đang làm phát sinh tham sân si, mặc dù làm như vậy vào lúc đó là đúng, và mặc dù con biết nếu làm mà tâm không dính mắc thì không sao, nhưng con vẫn e dè. Hơn nữa khi mọi người vô tình nhận ra con hơi già dặn, mọi người cũng bắt đầu suy nghĩ. Cuộc sống này khó quá phải không Thầy, nhưng tính cách con cũng không hành xử giống như mọi người được. Con phải ứng xử thế nào thưa Thầy? Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Con là tu sĩ bên Bắc Tông, muốn theo đường lối tu hành bên Nam Tông nơi Thầy thì cần thủ tục gì ạ.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa sư con là một tu sĩ ở Biên Hoà. Con nghe nói sư đã về lại Việt Nam sau chuyến hoằng pháp ở Âu châu, con muốn gặp sư ở chùa thì thời gian nào con sẽ gặp thuận tiện nhất cho sư ạ? Con cảm ơn nhiều.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy, đã gần một tuần lễ kể từ khi con có hạnh ngộ được gặp Thầy ở Geneva, con mong Thầy vẫn được mạnh khỏe, an lạc. Thưa Thầy, dù con chỉ được ở gần và nghe Thầy giảng có 2 ngày, nhưng đó là một khoảng thời gian vô cùng ý nghĩa đối với con. Cái cảm giác “trực chỉ nhân tâm” khi ngồi nghe Thầy giảng quả thực vô cùng đặc biệt. Giờ đây con quay trở lại với những eo sèo của nhân thế, nhưng con đã hiểu ra rằng không thể có Giải Thoát nếu không có Ràng Buộc, không thể có Bến Giác nếu không có Bờ Mê. Trước đây con cứ mãi loay hoay đi tìm kiếm một cách tu nào đó để mà thoát ly khỏi cái căng thẳng của cuộc sống thường nhật, ban ngày thì đi làm còn buổi tối thì ngồi tu, thực là ngốc có phải không Thầy? Thưa Thầy, con không có câu hỏi gì mà chỉ viết mấy dòng vấn an Thầy và kính đảnh lễ Thầy bằng vài câu góp nhặt dông dài. Ngay nơi cuộc Lữ khôn cùng, Áo vàng ôm trọn muôn trùng núi sông. Ai thong dong giữa Sắc – Không, Bờ Mê – Bến Giác giờ con tự tìm. Trăm năm nơi cõi tử sinh, Một mai tỉnh giấc, thấy mình hư không.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con xin đảnh lễ thầy ạ. Con có tính cách thường hay ưa thích trải nghiệm, đương đầu với thử thách. Thường những gì càng khó khăn, chướng ngại thì càng làm con gia tăng thêm ý chí, nỗ lực, tinh tấn để bước qua. Trong việc tu tâm con cũng không ngại những khó khăn, phiền não để từ đó vun bồi nết hạnh nhẫn nại, kiên trì, bao dung và từ trong những trải nghiệm đó con học ra được bài học của Pháp về tùy duyên, thuận pháp, vô ngã vị tha. Bây giờ con đã có thể sống và ứng xử được tương đối quân bình, buông xả trong những hoàn cảnh không được như ý mình muốn. Sau 1 quá trình nỗ lực nơi nội tâm và đạt được những thành quả nhất định trong việc tu tập thì con thấy hoan hỷ vì con đã chinh phục được những khó khăn, trở ngại đến từ cái tôi. Dạ thầy cho con hỏi cảm giác vui thích đó có phải con đã bị đánh lừa bởi ngã mạn không ạ?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, con có điều muốn hỏi thầy ạ. Kính mong thầy giúp con giải đáp. Con cảm thấy dường như con bị stress thầy ạ. Gánh nặng về kinh tế đè nặng lên con khiến con thấy ngột ngạt. Con không tập trung được vào công việc của mình! Con ngày càng muốn thu mình lại hơn, lúc nào con cũng suy tư về vấn đề làm sao để có tiền đủ sống? Con cảm thấy mệt mỏi lắm thầy ạ. Con cảm ơn thầy rất nhiều!

Xem câu trả lời