Câu hỏi:
Hỏi Đáp
Danh sách các chủ đề phổ biến
- trình pháp & chiêm nghiệm
- nguyên lý tu tập
- cuộc sống
- tinh tấn chánh niệm tỉnh giác
- tri ân
- thơ
- Hỏi & Đáp về Phật giáo
- Thiền
- vô ngã
Ngày gửi:
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy! Con là Phật tử đã quy y tại Thiền Viện Nguyên Thuỷ. Con nguyện được xuất gia gieo duyên 3 tháng, sau đó thì xin xuất gia luôn. Thuận duyên như ước nguyện, là phước báu lớn. Nhưng khi con đi như vậy thì chồng, con, gia đình sẽ phần nào không hài lòng. Con phân vân, nếu đi như nguyện của con thì có tạo cho mọi thành viên trong gia đình khởi tâm buồn phiền, sân hận hoặc luyến ái… Con xin Thầy cho con lời khuyên, làm sao để ổn thoả. Con xin thành kính tri ân Thầy. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính đảnh lể Thầy. Đọc thơ Thầy con rất cảm động. Những điều Thầy nói thật gần gũi thân thiện như lời cha lành dạy con. Nhìn Thầy tĩnh lặng vô tư như vậy mà tình thương của Thầy đối với mọi người thật bao la. Phải nói là có duyên lành lắm mới hạnh ngộ được Thầy. Con sẽ chuyển lời thăm hỏi của Thầy đến với các bạn ở đây. Chúng con thật sự cũng mong có dịp được gặp lại Thầy. Con cảm ơn Thầy đã sửa lỗi bài thơ cho con. Với lòng quý kính tri ân của chúng con.
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con chào Thầy! Con có đọc một vài bài Hỏi đáp giữa Phật tử và Thầy, trong đó có vài từ con chưa hiểu như vọng tưởng, ảo tưởng, bản ngã, ngũ uẩn… Con xin Thầy chỉ dạy cho con hiểu ý nghĩa của những từ trên nhằm khai thông sự hiểu biết. Con thành kính đảnh lễ Thầy.
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính chào Thầy. Số là hôm trước con từ SG đi Thủ Đức để thắp hương ở Chùa “Nam Thiên Nhất Trụ”. Trên đường về thì gặp một cô cho con trang web này và kể về Thầy. Cũng là cơ duyên. Hôm nay con viết thư trước xin chúc Thầy luôn mạnh khỏe, thư thái để dạy dỗ và dẫn lối cho chúng con. Sau con muốn hỏi Thầy về một vấn đề mà con và nhiều bạn trẻ khác hay vướng phải mà băn khoăn, lo lắng, mặc dù vấn đề hơi lan man, con mong Thầy không giận. Con muốn hỏi Thầy, quan điểm của Phật giáo về việc bói toán, xem chỉ tay, đoán vận mệnh, tương lai… của một người là như thế nào ạ?
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính Bạch Sư! Con là hàng thiện tín của Hệ Phái Khất Sĩ, con có nghiên cứu Chơn Lý Tổ Sư Minh Đăng Quang và tập theo Sổ Tức Quán. Tuy nhiên con thực hành không qua vị Sư hay Thầy nào hướng dẫn. Có lần con cảm nhận được khi thực tập Sổ Tức Quán: xung quanh là ánh sáng, thân nhẹ nhàng như đang lơ lửng, không có cảm giác đau nhức tê chân… Vì không có trình Pháp với Vị Sư hay Thầy nào nên con sợ và không tiếp tục. Sau này khi con tìm hiểu qua mục Hỏi & Đáp của Sư thì đó là trạng thái Hỷ, như vậy Sư cho con hỏi khi con thực tập Sổ Tức Quán và có được Hỷ rồi thì tiếp theo con phải làm những gì, xin Sư chỉ dạy cho con. Con cám ơn Sư!
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Thưa Thầy, Con đã thấy ra điều sai của mình rồi. Chính vì cái ngã muốn tạo tác để trở thành nên con càng vướng, càng bị kẹt. Con rất xúc động vì trên con đường con đi, có Thầy chỉ hướng cho con đúng đắn, không lạc vào cái ta ảo tưởng. Đôi khi mình cho là điều mình làm là tốt nhưng cái đó chưa gọi là cái tốt tự nhiên theo pháp. Nghe Pháp của Thầy, mỗi ngày con luôn thấy nhẹ nhàng, tự nhiên như vạn vật đang là. Nhìn được như vậy tự nhiên con cũng biết mình nên làm gì và không nên làm gì để có cuộc sống an lạc và tự nhiên như nó đang là mà không vướng chấp nữa. Cách đây mấy hôm con nghe Thầy giảng “Sự vận hành của Nghiệp không cần phải bàn nhiều, vì Nghiệp là bất khả tư nghị”, con nghe xong rồi để đó chiêm nghiệm. Buổi chiều ngồi trên lan can nhìn mưa rơi, gió thổi mạnh làm cánh cửa đập mạnh. Con thấy rằng khi gió đủ lớn thì tự nhiên sẽ đẩy cái cánh cửa vào thôi, tất là sự vận hành rất tự nhiên. Con nghĩ tiếp, nếu mình thấy gió lớn thổi mạnh vào cánh cửa, sức đẩy của gió có thể làm cánh cửa va mạnh và vỡ kính chẳng hạn, thì mình đứng dậy chốt cánh cửa lại hoặc làm gì đó để cánh cửa không va đập làm vỡ kính. Từ đây con có thể suy luận thế này: Nghiệp vốn tự nhiên như gió thổi cánh cửa; hành động đứng dậy làm gì đó để cánh cửa không gây ra vỡ kính (kết quả của Nghiệp tạo nên) chính là sự nhận thức – hành vi đúng đắn, do đó sẽ không tạo nên kết quả nặng (vỡ kính) hoặc có thể làm cho kết quả xảy ra nhẹ hơn. Cho nên, Nghiệp vốn nó vậy, nhưng khi biết nhận thức – hành vi đúng đắn (biết tu đúng hướng) sẽ có thể chuyển đổi Nghiệp/Kết quả của Nghiệp theo hướng tốt hơn. Như vậy, Nghiệp có thể chuyển hóa tốt nêu mình biết tu hành đúng đắn. Mong Thầy chỉ dạy con ạ. Con cảm ơn Thầy nhiều.
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Xin thầy giảng giải “Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng”. Theo con hiểu thì cái gì có hình tướng thì phải chịu quy luật vô thường. Tâm không có hình tướng, vậy Tâm có chịu chi phối bởi quy luật vô thường không?
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con kính đảnh lễ Thầy. Tạm biệt Thầy sau chuyến hoằng pháp ở Châu Âu đã gần 2 tháng rồi mà sao chúng con cảm thấy như Thầy vẫn còn ở bên chúng con trên mọi nẻo đường, trong mọi trải nghiệm. Như con đã trình Thầy biết, con có một căn nghiệp cũ là bị kinh hãi thình lình rất nguy hiểm (chẳng hạn như đi trong rừng một mình hoặc lái xe vào ban đêm, đang bơi chỗ sâu hoặc một mình đi trong đêm tối). Khi đó thì tim con đập rối loạn và tay chân cong lại có thể xỉu được. Con biết nguyên nhân của nó nhưng bấy lâu nay con chưa can đảm đối diện thẳng. Thỉnh thoảng khi nó đến là con tránh liền bằng cách niệm Phật hay niệm Tăng hoặc tránh tối đa những môi trường thích hợp cho nó sinh khởi, nhờ vậy cũng giảm bớt nhưng không hết. Bây giờ thì con đã thật sự làm quen voi nó và phát hiện những điều kỳ thú từ sự kinh hoàng nầy Thầy ạ. Con kể Thấy nghe như là trình Pháp với Thầy. Con đi thử vào khu rừng mà còn thường bị phát sinh sợ hãi (chưa dám đi sâu). Con để tự nhiên xem cái sợ nó đến như thế nào. Lần đầu con thấy rõ có lực thúc dục bên trong biểu con phải sợ và bắt đầu cơ thể làm việc. Nếu thấy không ổn con quay trở ra lẹ chỗ có người. Vài lần nhìn ngắm như vậy con đi hết đoạn đường rừng không hay. Bỗng dưng một hôm con phát hiện dòng tư tưởng và cái thân này không liên hệ gì với nhau hết. Cái biết nhìn thấy thân đang bước khoan thai, tư tưởng khởi lên rồi vụt mất, rừng cây xanh ngắt, chim hót, suối chảy, ánh sáng xen kẻ vào cây… Đi hết cánh rừng thật an nhiên không có sự cố gắng nào hết mà chẳng có thấy run sợ gì cả. Rồi từ đó đến giờ con đi vào chỗ ấy thật bình thường, con thử hỏi có sợ không? Thì giống như chơi trò với trẻ nít vậy. Không biết chắc là cái bịnh ấy nó còn đến thăm con nữa không? Nhưng không sao vì con với nó cũng vậy thôi. Con thường ngâm nga bài thơ nầy của Thầy (không rõ con đọc được ở đâu và Thầy viết trong trường hợp nào và có đúng như vậy không): Nếu mai mốt còn vào ra sanh tử Bước thăng trầm đâu sá kể gian nan Nếu giờ đây vẫy tay chào cuộc lữ Cát bụi này xin trả lại trần gian. Con thật sự chưa dám “anh hùng“ như vậy nhưng mà theo dấu chân Phật chắc cũng phải đến đoạn đường đó thôi phải không Thầy? Thưa Thầy, hiện tại mỗi ngày con: Công phu chẳng chuỗi chẳng kinh Để lòng phục vụ chân tình thế gian Dù cho bao nỗi gian nan Nghe chim vui hót chuông vang mỉm cười. Con kính thăm Thầy và chúc Thầy nhiều sức khỏe để dìu dắt chúng con, những đứa con chưa vững bước một mình. Con kính đảnh lễ Thầy.
Xem câu trả lời
Ngày gửi:
Câu hỏi: