Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin chào Thầy. Thưa Thầy, đã có thời gian con sống mà ngày nào cũng là 1 ngày vui tươi hạnh phúc, cố gắng tu tập để được trở về với bản thân. Nhưng thời gian gần đây con có quan tâm đến một số vấn đề ngoài xã hội, hôm nay có thời gian viết thư cho Thầy, kính mong Thầy có thể chỉ lại và hướng dẫn cho con là làm thế nào và từ đâu để con tìm lại chính mình. Con xin cảm ơn Thầy và chúc mọi người sức khỏe an lạc.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cám ơn sư ông, với lứa tuổi học sinh như con được nghe những lời nói của sư ông thật là hạnh phúc, con ước gì được nghe sư ông giảng dạy cả đời để con tự tin đi trên con đường đời của mình. Con cảm thấy, mình thật may mắn khi còn nhỏ mà được thưa chuyện với sư ông. Khi nào có dịp con sẽ thưa chuyện tiếp với sư ông. Con xin chào ngài hòa thượng.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Ngày gởi: 10-9-2014 Kính thưa thầy, Mỗi khi con ngồi thiền, cảm giác đầu tiên khi con nhắm mắt quay vào bên trong để ý thân tâm là cảm giác vô cùng khoan khoái, tựa như một người đi đường xa mỏi mệt liền được nằm xuống chiếc giường êm mát, nhưng chỉ được mươi mười lăm phút hoặc có khi chỉ 5 phút, sau đó cảm giác đó từ từ không còn nữa mà nó trở lại bình thường như lúc chưa ngồi thiền thay vào đó là cảm giác gắng sức để tâm ngồi cho thẳng vì từ từ cái lưng chùng xuống mà không hay, chỉ khi con ngồi thẳng lên lại thì mới biết lưng mình đã chùng cộng thêm vào sự ngồi mỏi mệt căng cơ khiến không còn cảm giác thoải mái an tịnh nữa, tuy con không chống chọi lại nhưng con buồn vì không ngồi được lâu. Thầy cho con hỏi, cảm giác khoan khoái đầu tiên khi con ngồi xuống đó có phải gọi là cảm giác hỷ lạc không? Nếu phải thì làm sao duy trì để tiêp tục ngồi được lâu vì con cũng có vấn đề về xương khớp do lớn tuổi. Con xin thầy chỉ dạy và kính ơn thầy, con chúc thầy sức khoẻ dồi dào.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Hòa thượng. Nhờ nghe những bài giảng về thiền Vipassana của Ngài mà con đã nhận ra lâu nay mình đã tu sai nên bị tẩu hỏa nhập ma. Giờ con xin Ngài chỉ dẫn cho con. Bệnh tình con đã đỡ bớt nhưng đầu còn nặng và hay bị giật các cơ mắt, gáy cổ và tay chân. Không biết có pháp hành nào để điều trị không Hòa thượng? Xin Hòa thượng hoan hỷ chỉ dùm cho đệ tử. Con bị như vậy thì có nên ngồi thiền nữa không? Xin Ngài từ bi thương xót chỉ dẫn cho con.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con chúc thầy thật nhiều sức khỏe. Tình cờ con có xem clip trên youtube bản quay lại khóa thiền Vispassana thứ 8 của thầy. Con đã biết thêm được nhiều điều, nên cảm thấy rất may mắn. Con thích nhất là chuyện con rết, và cách thầy ví dụ về giọt nước và mưa. Giọt nước rơi xuống là biến mất, mà ta chỉ gọi 1 tiếng Mưa, gọi lên hình ảnh mưa trong đầu rồi bỏ qua bao nhiêu giọt nước. Nhờ nghe thầy giảng, con có tìm hiểu thêm. Nhờ đó con thấy, biết được cuộc sống luôn biến đổi, vụt qua, vụt qua,… Vậy nên “không” không phải là hư vô, phù du. Không phải sắc, không phải không, một điều luôn mới mẻ, luôn biến đổi. (Có lẽ chỉ là biết chứ chưa thực sự là thấy – trải nghiệm). Hai điều trên làm con thấy rất vui. Nhưng con có vấn đề như sau: Vấn đề 1: Mình nên sống trọn vẹn, biết việc mình làm, không bị đắm chìm. Nhưng ví như để thưởng thức 1 cuốn sách, 1 bộ phim,… nếu mình không đắm chìm vào nó thì mình đâu cảm được hết cái hay của sách hay phim, như vậy lại là không trọn vẹn? Thứ 2 là đôi lúc, con cần lập một kế hoạch cho bản thân hay cho công việc. Nếu mình không nghĩ đến tương lai, tưởng tượng như đang ở tương lai thì không lập được kế hoạch chu đáo. Mâu thuẫn này từ sau khi con xem khóa thiền của thầy đến nay là khoảng 4 tháng. Nhưng nghĩ chưa ra, nên mới nhờ thầy giải đáp. Vấn đề 2: Trong clip thầy nói về Phật giáo nói chung, chứ không nói nhiều về thiền. Vậy nên con thử quán thân, thì có thể cảm nhận được cơ thể mình một chút, dù chưa nhiều. Về thọ, thì khi con quán, chắc là đã tương đối bình tâm, nên lúc nào cũng thấy trung tính. Tâm và Pháp thì con thực chưa nhận diện được. Nhưng có câu quán Thân nơi thân. Nhưng thầy có nói tất cả là đối tượng của tâm. Điều này con chưa hiểu, và con có câu hỏi như sau: Nhiều khi quán thân, con tự hỏi là ai quán? Con thấy không phải là ta, mà cũng không phải là tâm. Thầy có nhắc đến tánh biết, nhưng con vẫn chưa rõ. Mong thầy giải đáp, hoặc giới thiệu cho con sách về Vipassana con sẽ đọc và hỏi lại thầy sau, để tiết kiệm thời gian của thầy. Một lần nữa cảm ơn thầy. Nhờ thầy và người quản lý trang web chỉnh sửa lại nội dung câu hỏi của con để không làm rối những người khác. Nếu được con xin được nói chuyện qua email riêng của thầy, cũng để không làm phiền những người vào trang web. Chúc thầy và mọi người bình an, khỏe mạnh.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin chào Thầy. Con xin bày tỏ lòng biết ơn đến Thầy và những người thực hiện trang web trungtamhotong.org. Hầu như ngày nào con cũng vào xem phần giải đáp thắc mắc của Thầy cho những bạn đạo gần xa và qua đó cũng là để học hỏi thêm những điều chưa thông suốt về pháp cho mình. Cũng nhờ những bài kinh tụng Pāli do Thầy chỉ dạy mà con có duyên lành được biết đến và yêu thích ngôn ngữ Pāli. Nhân đây con cũng xin chia sẻ giáo trình học ngôn ngữ Pāli căn bản tự học online cho những đạo hữu nào đang cần mà không có điều kiện gần Chùa và gần Thầy. Con xin kính chúc Thầy và mọi người sức khỏe. http://www.youtube.com/watch?v=Ck34Xj8sAQY Pāli Hàm Thụ: http://www.budsas.org/uni/u-paliht/01.htm Mẫu Tự Pāli và Cách Phát Âm: http://www.budsas.org/uni/u-palikinh/mautu_pali.htm

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Khi quy y thì việc đầu tiên là phải thọ trì ngũ giới, trong đó có một giới là tránh xa sự nói dối. Vậy thầy cho con hỏi là trong kinh doanh, việc buôn bán mua 1 bán 2, mua rẻ bán đắt thì có phải là phạm giới không ạ? Tại theo con nghĩ thì như vậy cũng đã là không nói lời chân thật rồi, còn nếu không muốn nói là hại người lợi mình nữa. Con mong thầy giảng giải rõ cho con điều này ạ! Con xin kính đảnh lễ Thầy!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy ạ! Xin thầy cho con trình pháp. Từ khi con được thầy chỉ dạy đạo không ở đâu xa mà ở trong những điều bình dị nhất con cảm thấy có một sự chuyển hóa lớn lao trong bản thân con. Những điều con làm đều tự nhiên hơn trước, không mang một sự gò bó hay ước thúc nào cả, mọi chuyện xảy ra tự nhiên hơn. Có những chuyển biến trong con khi con viết những dòng này cho thầy. Con cảm thấy khi con ngừng gõ chữ thì có thứ gì đó bao la hơn, con không muốn diễn tả nó bằng lời và nó chỉ thế thôi. Đan xen vào đó là những suy nghĩ của con về một vài thứ, nhưng nó cũng giản dị như chính những suy nghĩ đó vậy. Khi con gặp những khó khăn trong diễn đạt khi viết những dòng này, tưởng chúng như dòng chảy bị tắc ở đâu đó, suy nghĩ miên man về một chỗ nào đó, ý tưởng lạc vào một nơi nào đó nhưng nó lại là những điều bình dị thế thôi. Khi con kiểm tra chính tả lại những dòng này trong lòng con lại dấy lên suy nghĩ: “mày thấy cái gì mà viết chính tả sai hoài vậy? Chẳng phải là nếu mày cảm thấy sâu sắc như vậy thì cái gì cũng phải viết đúng và làm đúng trơn tru à?” Nhưng trong con lại có lời lại thế này: “Khi sai thì việc kiểm tra chính tả lại chính là điều thần kỳ của pháp đó cũng chính là những điều giản dị mà kì diệu sao?” Và một lần nữa khi đọc lại những điều này lần cuối con lại cảm thấy, ồ, hình như mình đang ảo tưởng về một thứ gì đó lớn lao sau những điều bình dị và lại tự thức tỉnh mình rằng đừng đi tìm thứ lớn lao đó nữa. Nó là đây thôi. Suy nghĩ giống như một dòng sông sóng này chồng sóng khác. Nhưng con cảm thấy rằng cuối cùng con cũng sẽ trở về thôi. Con cám ơn thầy nhiều lắm.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin chào sư Ông ạ. Con xin tự giới thiệu về mình: năm nay con 14 tuổi, con đang học lớp 8. Mặc dù còn nhỏ nhưng con cảm thấy mình không còn là một trẻ con khi con có thể hiểu được những gì mà các bạn cùng trang lứa không hiểu được. Con đã từng nghe các bài pháp của sư ông và con có thể hiểu được nhiều chỗ sư ông nói, không biết có phải kiếp trước con là một người tu hiểu đạo hay không mà tại sao kiếp này mặc dù còn nhỏ nhưng con có thể hiểu được rất nhiều thứ trong cuộc sống quanh mình. Từ nhỏ, đã có nhiều việc xảy ra với con và con cứ nghĩ nó tự nhiên đến với mình, nhưng bầy giờ con mới hiểu được đó là quả báo kiếp trước của con. Thế nhưng, với lứa tuổi học sinh của con đang rất thích có internet để sử dụng, mà con dù đã xin bố mẹ của mình nhưng lại không cho, tuy con thấy hơi buồn nhưng con biết rằng bố mẹ làm vậy là để con chăm chỉ học hành hơn để sau này cuộc sống của con tốt đẹp. Con nghĩ rằng, sư ông có thể thấy bất ngờ khi con đang nói chuyện với sư ông với lứa tuổi này, khi mà các bạn cùng tuổi con chỉ biết ăn chơi với học, còn mình thì lại muốn tìm hiểu và trở thành một con người thật sự, tuy nhiên con vẫn thích ăn và thích học vì đây là điều đương nhiên của lứa tuổi con. Ước mơ sau này của con là trở thành phi công, vì con thấy mình có đủ tố chất để làm nghề này, nhưng nhìn qua góc độ của mẹ con thì nói con có bộ óc của người hiểu biết tài giỏi nhưng vì theo gien di truyền của mẹ thì con có bộ óc rất yếu và rất dễ ảnh hưởng thần kinh mà phi công cần có thần kinh ổn định để lên độ cao nhất định. Nay con thưa chuyện với sư ông, con xin sư ông chỉ cho con biết với lứa tuổi học sinh như con, ngoài việc học để mở mang trí tuệ ra thì cần phải làm gì để tu tâm sửa tính và xin sư ông có thể cho con biết làm sao để bộ óc của mình trở nên khỏe mạnh để con có thể theo đuổi ước mơ của mình tiếp ạ. Con xin cảm ơn sư ông.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con chân thành cảm ơn lời giảng/lời dạy bình dị trong Pháp thoại và sách của Thầy đã giúp con thay đổi thái độ đối với mọi người và cuộc đời rất nhiều chỉ trong gần một năm qua. Càng ngày con càng thấy hạnh phúc hơn… Con không biết diễn tả lòng biết ơn với Thầy như thế nào luôn… Con xin thay mặt bạn bè đồng nghiệp gửi lời biết ơn đến thầy, vì nhờ thầy chỉ ra những chân lý giản dị mà nhiều khi con nhìn đời lạc quan hơn, nhìn người vị tha hơn… rồi con chia sẻ cảm nhận của con với những người bạn, đồng nghiệp, người thân tìm đến con để nhờ tư vấn những gút mắc, buồn khổ, thất vọng, giận hờn… trong cuộc sống. Con xin sám hối Thầy là nhiều khi con “trích dẫn” lời của Thầy để tư vấn luôn (mà do nhiều quá nên không phải lúc nào con cũng nhớ chú thích “tác giả”), thêm vào đó là một chút hài hước, lạc quan, nghịch ngợm đã nhiều lúc khiến các bạn con được cười vang vui vẻ & tìm lại cân bằng dù trước đó giọt ngắn giọt dài…  Nhưng thầy ơi, giúp người ta thì dễ mà đến mình khó quá chừng chừng!   Trước hai chữ “Ái Tình” con vẫn vô minh, rất rất là vô minh… vẫn luôn thật khờ khạo ngốc nghếch… mà không biết làm sao thoát khỏi những suy nghĩ vẩn vơ, thương nhớ mộng mơ này? Nó cám dỗ còn hơn cả một núi Đôla hay một nhà chocolate hay cả trăm cái đầm đẹp… Có phải vì con chưa xác định được tình cảm của nhau, vì chưa có được nhau nên rảnh rỗi tâm trí con lại lạc vào đủ thứ tưởng tượng ngọt ngào, biết là mình dở hơi mà không sao bỏ hẳn được! Thầy biết không, trước đây con nghe một bài Pháp thoại chừng 2-3 lần là được trọn bài (vì đôi khi lo ra hay ngủ quên), dạo này nghe tới lui cả 10 lần là hết 10 lần không trọn vì thả tâm trí đi lung tung… Pháp ơi, không biết Pháp sẽ dẫn con đi đâu! Con vừa muốn “để Pháp lo” vừa tò mò nôn nao muốn biết sẽ đi đến đâu. Thầy ơi, Thầy có lời khuyên nào giúp con đừng mộng đừng mơ nữa với… Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe. Mong tin Thầy! 

Xem câu trả lời