Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thấy mình rất là có Phước được nghe pháp của Thầy. Con xin nguyện làm theo lời thầy hầu mong giác ngộ giải thoát, giúp đỡ mọi người để tạ ân Thầy và ân Chư Phật.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính thưa Thầy! Con xin phép nhờ Thầy khai sáng giúp con điều này ạ. Con là Phật tử quy y năm 2016 hiện tại con đang làm nghành Tóc ạ nhưng thu nhập bấp bênh hiện tại con đang có ý định mở quán Phở mặn bán nhưng lại lo tội phước. Nên con xin nhờ Sư Ông cho con được hiểu rõ hơn khi buôn bán thức chay, mặn ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy. Con nghe lời thầy nhiều lúc thấy rất đúng. Mà nghe một thời gian sau nghe lại vẫn thấy đúng như phát hiện ra điều gì mới. Có phải con không tiếp thu được nên lần nào nghe cũng như mới phải không thầy?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính chào Sư Ông! Con xin bộc bạch với Sư Ông một số điểm thấy biết của con, mong Sư Ông cho con nhận xét định hướng: Phật dạy “chỉ nơi Pháp hiện tại – Tuệ quán chính là đây” và Ngài dạy chúng ta trở về tuệ tri nơi Thân, Thọ, Tâm, Pháp của mỗi người. Gộp hai điều đó lại, chính ngay nơi sự sống đang là trong từng khoảnh khắc hiện tại của mỗi người mà tuệ tri trọn vẹn thì sẽ thấy ra tất cả đều ở đó:Niết Bàn, Tịnh Độ, Cực Lạc, Chân Như, Đạo, Thượng Đế… đều ở đó cả. vì đó là cái thực, nếu chúng ta bỏ quên cái thực tại đang là nơi chính mình mà chìm đắm trong cái không thực, mang tính giả danh như danh xưng, địa vị, cái tôi ảo tưởng v.v. sẽ phát sinh phiền não khổ đau ngay. Bây giờ thì con đã hiểu vì sao Bồ-Đề Đạt-Ma khuyên: “trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật”. Rồi những vị Tổ xưa đánh hét, hoặc chỉ vào cây Tùng ngoài sân, hoặc hỏi nghe tiếng suối đang chảy không v.v. khi có người hỏi Đạo là gì, Niết-bàn ở đâu. chỉ vì các Tổ muốn người hỏi quay về với cái thực nơi thân tâm cảnh của mình mà tuệ tri, tất cả chân lý đều ở đó. con xin gửi bài thơ con làm khi nhận ra điều đó ạ : Pháp Nó chỉ là nó Ngay giây phút này Trong nơi sự sống Diệu kì ngay đây Nó chỉ là nó Định nghĩa làm chi Đến thì thấy rõ Đi thì tùy nghi Nó chỉ là nó Lưu tâm làm gì Nhạn qua hồ nước Bóng hiện rồi đi Nó là tự nó Chẳng phải do ai Duyên khởi trùng trùng Tương sinh, tương diệt Nó chỉ là nó Chỉ vô thường thôi Chỉ là vô ngã Chấp thì “than ôi”! Con xin cảm ơn những bài pháp thoại của Sư Ông đã khai sáng và truyền cảm hứng cho con!

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy, Con đang tự đọc kinh do hòa thượng Thích Minh Châu dịch, vừa rồi lại đọc lời thầy trả lời một đạo hữu về việc gặp thầy để thầy hướng dẫn học kinh. Con ở xa nên chưa có điều kiện gặp thầy trực tiếp, vậy mong thầy cho con một lời khuyên về việc này. Kính thầy,

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con thấy ngài Ajahn Chah cứ nhấn mạnh vô thường. Nhiều bài pháp của ngài thường nhắc đến vô thường. Cho đến hôm nay con mới ngộ ra. Quả thật vì chấp thủ nên không thấy vô thường. Mà cũng không thường ý thức mọi thứ là vô thường nên thường bị dính mắc chấp thủ. Khi điều tích cực đến thì quá vui. Khi tiêu cực đến thì quá buồn. Nếu nhận thức rằng được mất hơn thua, xấu tốt ở đời rồi cũng sẽ nhanh chóng đi qua thì không còn quá ham thích hay bám chấp nữa. Con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào sư ông ạ! Sư ông cho con hỏi ở melbourne úc châu có chùa nào tu tập theo phật giáo nguyên thủy ko ạ? Con rất muốn đến theo học ạ. Con cảm ơn sư ông ạ.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, Nay con xin chia sẻ với Thầy chuyện này ạ: Con đang thích một cô gái, cô ấy và con nói chuyện hợp nhau, đem lại niềm vui và tiếng cười cho đôi bên, những khoảnh khắc với cô ấy thật đẹp, và thế là con bắt đầu mơ mộng, mơ về một tương lai của hai đứa, mơ về… chắc thầy đã nghe nhiều rồi, đủ thứ trên trời dưới biển thầy ạ. Nhưng rồi con tự hỏi sau mỗi lần mình mộng tưởng đó rằng: Tại sao con lại mơ mộng? Con mơ mộng mỗi khi con rảnh rỗi và cảm giác trống vắng trong con xuất hiện, khi thấy sự buồn chán và tẻ nhạt của đời sống thường nhật… và thế là con mơ mộng. Con tự hỏi rằng phải chăng mình dùng giấc mơ như một lối thoát, một sự chạy trốn khỏi thực tại đang là… là sự tẻ nhạt, trống rỗng, khô cằn của tâm hồn v.v… Liệu một tâm hồn như vậy có thể yêu thương? Liệu khi mơ mộng, con có đang thực sự yêu cô ấy hay con đang yêu một người do chính tâm trí con vẽ nên, một người khác với vẻ ngoài giống như cô ấy? Nói đến đây con lại nhớ về bộ phim Tây Du Ký, nơi mà yêu quái luôn biến hình thành những cô gái trẻ đẹp để mê hoặc thầy trò Đường tăng, và con thấy hình ảnh mình trong đó Thầy ạ. Khi nhận ra đến đây, con đặt câu hỏi rằng: Liệu mình có thể thực sự yêu cô ấy trong khi mình cứ mơ mộng đi chơi với một cô gái khác, một cô gái khác có vẻ ngoài giống như người ấy? Liệu mình có thể yêu thương vợ mình, nếu suốt ngày mình đi chơi với cô hàng xóm, cô gái có vẻ ngoài giống như vợ mình? Con thấy rằng, khi đặt một câu hỏi đủ sâu sắc, thì tự thân trong câu hỏi đó đã có câu trả lời rồi, Thầy nhỉ? Và khi con nhận ra rằng, để thực sự yêu thương người ấy, con phải hoàn hoàn, hoàn toàn chấm dứt những mộng tưởng, không phải chấm dứt kiểu lên án, đè nén,… mà chấm dứt bởi sự thấu hiểu hoàn toàn sự nguy hại của quá trình mơ mộng này, sự phá hoại của nó tới tình cảm thực sự, tựa như người đi tới vách núi, quay đầu trở về bởi nhận thức rõ ràng về sự nguy hiểm mà mình đang đối diện. Và thật kỳ lạ thầy ơi, khi quá trình mộng tưởng này chấm dứt trong con, tình yêu lúc này mang một ý nghĩa thật khác so với ngày xưa con nghĩ Thầy ạ, nó không dành cụ thể cho một ai đó đặc biệt nữa, không còn là con yêu cô ấy hơn tất thảy, mà lúc ấy, cô ấy cũng tựa như bao người khác, con yêu cô ấy và con cũng yêu mọi người, ba mẹ, hàng xóm, bạn bè và thiên nhiên… Con vẫn trên con đường khám phá tình yêu thực sự là gì, mà trên con đường ấy, con thấy thật quan trọng để thấy cho rõ “cái gì không phải là tình yêu”, “Liệu yêu thương có đi cùng ghen tuông như mọi người thường nói?”, “Liệu có phải bắt buộc hai người phải có tương lai, cùng nồi cùng vung… thì mới được yêu?”, “Liệu tình yêu có bao giờ đòi hỏi chúng ta điều gì không?”… Và con nghĩ rằng, cái đúng sẽ tự nhiên xuất hiện khi ta dẹp qua một bên hoàn toàn những cái sai, sai không phải bởi Thầy nói, cũng không phải ai đó được ca ngợi là thông thái phát biểu… mà bằng sự nhận thức một cách rõ ràng về sự thật. Tối nay tự nhiên con muốn chia sẻ với Thầy như vậy ạ, Con cảm ơn Thầy đã đọc, chúc Thầy thường mạnh khỏe. Thành kính tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ kính thưa sư ông. Có phải khi tất cả ý niệm sinh dù đó là ý niệm gì, khi được ngăn chặn phòng hộ thì sẽ có sự định tâm. Nếu đi sâu hơn có thể đến tâm định phi phi tưởng xứ. Nhưng cuối cùng cũng phải buông xả để thân tâm tự nhiên tức không dụng tâm nữa thì sẽ thấy tâm niệm sinh và diệt. Thấy được tâm niệm sinh diệt tức chánh định buông xả. Vì đã hiểu bản chất tâm niệm sinh và diệt là vô thường bất tịnh khổ và vô ngã không thường trụ luôn thay đổi theo nhân duyên và nghiệp, do thức các căn tiếp xúc trần cảnh, tâm luôn quay về buông xả. Con xin trình bày pháp hành và những gì con thấy biết cũng như qua sự học hỏi chiêm nghiệm và trải nghiệm.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Con ví dụ như thác nước đang chảy tự nhiên mình không thể nào ngăn lại không cho nó chảy được. Cũng như cái tâm khởi lên tham sân si ảo tưởng mình không thể nào dẹp bỏ nó được. Cứ để nó tự nhiên để thấy nó sinh diệt như thế nào thấy nó như vậy. Thưa thầy con thấy như vậy có đúng không? Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời