Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, có phải giải thoát là giải thoát tâm khỏi nỗi sợ hãi, lo âu… trước mọi biến cố, nghịch cảnh? Có câu “Ta không vào địa ngục thì ai vào thay?” Ngay cả việc dù bị phanh thây, xẻ thịt… vì chân lý cũng sẵn sàng. Tuy vậy, con vẫn thấy ma chướng ngăn trở con đường học đạo và đến với Thầy, cũng như việc con đem các bài pháp của Thầy đến với người khác. Con chỉ còn tự tâm, tùy duyên không phan duyên nữa. Con vẫn sống với tục đế, với mọi quan hệ xã hội… không quy y được nhưng tâm con luôn hướng về Đạo, về Thầy. Vẫn luôn có cái thấy lặng lẽ quan sát mọi sinh hoạt hàng ngày. Thấy hết tâm sinh diệt… mỗi thời khắc.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, hôm nay con dùng hết lòng thành kính cám ơn thầy, cám ơn Tam Bảo đã soi sáng đường cho con và con xin thầy, xin Tam Bảo chứng giám và thành tựu cho con lời sám hối và nguyện như sau: Con tên là…, pháp danh… Xin sám hối tội lỗi con đã gây ra do thân, khẩu, ý nhất là khẩu nghiệp, con đã nguyền rủa, hứa không làm, thề độc, rắp tâm trả thù hại người, ý dụ dỗ người khác, khinh thường người thiểu năng, tâm thần, kém phúc, không tài giỏi, tội ngạo mạn, hiếu thắng, trù ếm, bùa chú lên người khác, trù ẻo mong người khác tan gia bại sản, thù ghét, ôm hận, ý muốn giết người trả thù do điên loạn, nói lời không giữ, nói xấu người khác, nói chia rẻ, đâm thọc, hủy báng bậc Thánh, nói mà không làm, nói lời đùa cợt, thiếu nghiêm túc trong lời nói và hành vi, ăn cắp, ăn trộm, ích kỷ, tham lam, bỏn xẻn, hù dọa người… và còn rất nhiều tội mà con không kể hết mà con đã làm. Nay con đã thấu hiểu nỗi đau mà người khác phải chịu con xin nguyện có đủ sức chịu đựng để gánh hết những nỗi đau mà con đã gây ra cho mọi người và cầu mong mọi người và tất cả chúng sinh đều an lạc. Con nguyện từ nay về sau trong thân khẩu ý, trong nhận thức và hành vi, con đều hành động đúng tốt, không hại mình hại người, làm lợi lạc quần sinh, cùng đạt đạo Bồ Đề. Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy Con cảm ơn lời giải thích cho câu hỏi con lần trước. Nay con có thêm một câu hỏi kính nhớ Thấy giảng rộng thêm. Con đọc sách và nghe quý Thầy Cô nói con đường tu tập để dẫn đến Đạo và Quả là Bát Chánh Đạo. Con đường này con có thể dùng trong đời sống hằng ngày được không? Và tu tập như thế nào? Chẳng hạn như con đi tập thể dục hay muốn đi băng qua lộ. Chánh kiến, Chánh tư duy, Chánh ngữ, Chánh nghiệp, Chánh mang, Chánh tinh tấn, Chánh niệm và Chánh định được hiểu và làm như thế nào trong hai thí dụ trên? Con không có ngồi thiền, hay tung kinh niệm Phật, nên con muốn tu tập theo cuộc sống của đời bình thường. Con rất cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Sư ông thân mến! Hôm nay con lại muốn trình lên sư ông cái thấy của con ạ! Từ hồi con bị vọng tưởng khởi lên nhiều dẫn đến bất an, lo lắng, sợ hãi. Cũng may nhờ có pháp của sư ông con mới học cách buông xả, trở về với thực tại đang là. Hôm nay khi con đang làm việc ở công xưởng thì con lại chợt nhận ra là các vọng tưởng kia, thật ra cũng đang là pháp, nó đến để nói cho chúng ta điều gì đó. Chỉ cần ta buông ra những suy nghĩ chống đối, muốn bỏ cái bất an thành an nên chúng ta ko nhận ra thôi. Sư ông ơi, khi vọng tưởng xảy ra thì con có nhớ tới khi con còn trẻ, con và vợ con bấy giờ điều kiện kinh tế khó khăn, cũng mong muốn có thẻ xanh để được ở lại bên đất Úc lập nghiệp mà chúng con đã phạm phải lỗi lầm nghiêm trọng đó là phá thai sư ông ạ. Từ thời gian đó đến giờ con cứ canh cánh trong lòng đau khổ dằn vặt. Nhưng vì cơm áo gạo tiền và mải mê những thứ bên ngoài, đã làm con quên đi. Cũng may nhờ có những vọng tưởng con mới nhận ra con có lỗi với các con của mình. Sư ông ơi, con xin thành tâm sám hối. Mong sư ông chứng minh cho con. và con kính xin nhờ sư ông và chư tăng ni rải tâm từ cho các cháu ạ. Từ hôm nay con xin nguyện giữ 5 giới trọn vẹn. Con xin cám ơn sư ông đã lắng nghe con ạ . Con chúc sư ông và các chư tăng ni luôn mạnh khỏe ạ.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, thấy mọi sự mọi vật như nó là, không qua khái niệm, thì thật là khỏe, nhưng còn tâm truyền tâm thì sao? Nghiệp chướng theo con, luôn cố tình giao tiếp với con qua những dòng chữ và truyền vô tâm tưởng con không ngừng. Đôi khi con không dám dứt khoát vì sợ mình và người thân bị đe dọa hoài. Nhưng hôm nay con nhớ ra một câu, muốn bay thì hãy bỏ gánh nặng xuống. Con đã quá mệt, con sẽ bỏ hết mọi thứ truyền tâm mà gọi là tâm thần đó, thử xem thực tế sẽ ra làm sao. Con xin trình thầy. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, xin thầy chỉ dẫn con làm sao để con có thể hoàn thiện mình trong trường hợp này: Con được gieo duyên Phật pháp từ chị con. Trước đây con là một người khép kín và nhạy cảm, khi con chưa biết nhiều về Phật pháp, con rất thích đi núi, đi chùa, vì tâm được rỗng lặng, con như được là chính mình vui vẻ và cởi mở hơn. Nhưng sau khi biết nhiều hơn 1 chút, thì mỗi lần đi núi đi chùa, chị con hoặc những người đi trước luôn hỏi con, cái này là như thế nào? pháp như thế nào?… rất nhiều câu hỏi con không thật sự có câu trả lời. Nhưng khi đôi lần con vô tình nghe được những người đi trước và chị con trao đổi về những người không trả lời được, những người không thực hành tốt… con có hỏi trực tiếp chị con tại sao lại trao đổi như vậy (cảm giác của con là như đang nói xấu người khác vậy), chị trả lời rằng: “trao đổi để từ đó giúp đỡ những người đi không đúng, giúp họ tiến bộ hơn. Nếu họ làm đúng, đi đúng thì những câu hỏi đó sẽ trả lời được”… Tự nhiên từ đó trong con sinh khởi tâm niệm sợ hãi việc đi núi đi chùa và gặp gỡ cùng những người trước đây con vẫn đi. Con sợ rằng nếu mình không trả lời được liệu mình có bị quở trách, mình không trả lời được là mình đang đi thụt lùi trong sự tu tập? hay mình có gì đúng là mình nên không trả lời được?… hàng ngàn câu hỏi như vậy trong đầu con, rồi con tự trách bản thân mình. Con luôn tự nhủ bản thân là mình đã suy nghĩ quá nhiều, mình cứ làm đúng trách nhiệm của mình, tu tập là tự mình nhận ra, là trải nghiệm của riêng mình, không có gì phải sợ hãi… để tâm tĩnh lặng mọi việc ắt được ổn thỏa. Hằng ngày con cũng tập thiền định để tâm con tĩnh lặng, nhưng con biết rõ con chỉ đang trốn tránh và lấy thiền định che lấp tạm thời cái sợ hãi, cái tự trách móc bản thân vì đã không yêu thương bản thân mình, cứ làm cho bản thân luôn sống trong sợ hãi. Nhưng rồi mỗi khi con được rủ đi núi, đi chùa cùng những người đã có mặt trong cuộc hội thoại con vô tình nghe thì tâm con lại sợ hãi và buồn bã, từ chối đi rồi lại tự trách móc bản thân mình đã không tu tập cho tốt. Rồi cứ như vậy, tâm con cả ngày không phút giây nào được yên. Kính xin sư thầy cho con lời khuyên làm thế nào để tâm con không còn sợ hãi và có thể đối diện được với những người trước đây con từng đi theo học hỏi.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông ạ, Dạo gần đây con phải tiếp nhận công việc mới, áp lực nhiều hơn, có thể con cũng đang tự mình trấn an mình khi áp lực có thể do mình đang tự tạo ra, muốn mọi thứ phải hoàn hảo và sẵn sàng theo ý mình. Con chợt nhận ra Thiền không phương pháp là cái cao diệu nhất, không thể miên mật nào miên mật hơn, không có cái khuôn nào lớn hơn là chính cuộc đời vô hạn này cả, giờ giấc nào bằng giờ giấc toàn hiện này. Con biết ơn sư Ông đã tận tình chỉ dạy chúng con. Biết đằng trước còn nhiều thử thách mà Pháp sẽ đưa đến, nhưng cũng không sao, cứ Ung Dung đi thôi.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

CON CẢM ƠN THẦY ĐÃ TẬN TÌNH CHỈ DẠY CHO CON. HÔM QUA CON CÓ TRÌNH PHÁP, BÀI THƠ: “KHỔ VÀ VUI” LÊN THẦY, THẦY ĐÃ SỬA LẠI MỘT VÀI TỪ CHO CON. HÔM NAY CON ĐƯỢC HỌC TỪ THẦY MỘT BÀI HỌC RẤT LỚN, ĐÓ LÀ: KHỞI “TÂM TỪ”, TRONG NHẬN THỨC VÀ HÀNH VI CỦA MÌNH, TRONG TẤT CẢ MỌI VIỆC. PHẢI LUÔN THẬN TRỌNG, CHÚ TÂM, QUAN SÁT TỪ NHỮNG VIỆC NHỎ NHẤT. QUA ĐÂY CON XIN GỬI LỜI SÁM HỐI CHÂN THÀNH ĐẾN NHỮNG CÔ, CHÚ, BÁC, ANH, CHỊ, EM THIẾU MAY MẮN TRONG CUỘC SỐNG NÀY. VÌ CON ĐÃ SỬ DỤNG NHỮNG NGÔN TỪ DÙ VÔ TÌNH HAY HỮU Ý, ĐỀU DỄ LÀM TỔN THƯƠNG VỚI MỌI NGƯỜI. LẦN NỮA CON XIN CẢM ƠN THẦY ĐÃ TẬN TÌNH CHỈ DẠY CHO CON.

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Mô Phật! Kính bạch Thầy! Xin Thầy cho con được hỏi ạ: Để nhận biết một vị Chân tu hay vị đã giác ngộ, có phải vị đó ko còn thương, ghét, phân biệt đối xử, thiện cảm, ưu tiên v.v… một ai (trừ những người có bệnh khổ cần an ủi, xoa dịu) mà luôn đối xử với tất cả bình đẳng giống nhau? Bởi vì vị đó đã có cái Thấy tất cả chúng sinh đồng một thể Tánh, chứ ko còn phân biệt trên Tướng, trên Bản ngã nữa. Còn thương ghét, phân biệt đối xử… thì nói thế nào cũng ko phải bậc giác ngộ thật sự. Có đúng ko ạ thưa Thầy? Con xin cảm ơn Thầy ạ!

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, sau khi tìm hiểu cách hóa giải bùa chú cho mình con rút ra một số điều sau khi đã trì chú, lạy Phật, sám hối,… nói chung là cầu bên ngoài mà hiệu quả rất ít: – Như con nít bị dụ bởi Tò He, càng muốn quan tâm lo chu toàn vấn đề gì là bị bắt được sợi dây trong não, hay phẫn nộ, phán xét người khác thậm chí muốn cứu giúp người khác cũng sẽ bị lợi dụng. Do đó, làm gì cũng tự nhiên vô tâm như thầy dạy là tốt nhất. – Họ đánh trên vùng não trước để điều khiển mình là chủ yếu, rồi sau đó là đánh trong thân để điều khiển nội tạng, có thể là dùng chú hoặc thuốc độc vào một thời gian nhất định. Đây là cơ hội để sử dụng Tánh biết – Chánh niệm tỉnh giác, hay Budhho trên đầu và tâm trong thân (Người Tỉnh thức). – Chỉ chuyên tâm vào Chánh pháp, dù giáo lý khác có hay ra sao, mình cũng chỉ chuyên tâm vào Cái biết, nếu không sẽ bị lợi dụng, dẫn dụ vào Tà đạo không hay, chính mình gây nghiệp nặng và Tà đạo lại xoay chuyển mình, một vòng luân hồi lẩn quẩn. – Con được biết, nếu mình phá được Ngải, người bỏ Ngải sẽ chịu điên loạn và Ngải “quật” lại. Con thực tình không muốn trả thù, cũng không muốn ai phải chịu quả báo. Mong họ sớm dừng lại. Con giờ chỉ chuyên tâm tu hành, không có niệm khác. Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem câu trả lời