Hỏi Đáp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy. Con là 1 tỳ kheo mới đang chật vật với căng thẳng do quá nổ lực tinh tấn sai khi mới tu. Con đã trình pháp với thầy 1 lần và được hướng dẫn chỉ nghe pháp thầy giảng mà không hành nữa. Lúc đầu thì có hiệu quả nhưng sau đó tâm con lại luôn quay lại với sự vọng động vốn có. Sau đó con đơn giản buông xả và có hiệu quả nhưng cũng chỉ 1 quãng thời gian thôi thì đâu lại vào đấy. Thưa thầy, con nên làm gì đây ạ. Mọi việc cứ lặp đi lặp lại làm mòn dần nghị lực của con. Con mong được thầy chỉ dẫn. Con xin tri ân thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin chia sẻ bài thơ: Tương ưng Mãi chąy ra bên ngoài Kiếm tìm nguồn hạnh phúc Không còn nhớ biết mình Mất hút theo hình tướng Hay căng thẳng bồn chồn Tâm thân thường giao động Cuộc sống mất hanh thông Phiền não tự sáng tạo Những điều mình thu hút Luật vũ trụ tương ưng Biết mình là tỉnh thức Khám phá quan sát mình Nhận chân nguồn phúc lạc Đã có sẵn đây rồi Tìm ngoài sao mà thấy

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con là đứa học trò lầm lạc từ lâu cho đến khi gặp thầy mới thấy một điểm đến ạ. Từ khi con học lớp 9, trong một khắc nào đó con đã từ bỏ việc học trong vô thức, nói từ bỏ vì con không hề cố gắng nữa, con vẫn học giỏi, đỗ cao nhưng trong tận sâu xa có 1 điều gì thật sự đã chết, như không còn niềm tin, hi vọng, chỉ sống thế thôi ạ. Lười biếng, dễ duôi… Thực ra từ bé con đã vô cùng sung sướng, ăn mặc chưa từng thiếu gì, cả nhà chiều chuộng nhưng con bị mẹ ghét thầy ạ. Sau con mới hiểu, mẹ con vì ác cảm với nhà nội đã trút mọi điều bằng lời nói lên con, con lại quá nhạy cảm nên tổn thương vô cùng. Luôn 1 mình trong góc, chỉ vùi đầu vào sách. Mẹ con tuy ghét con nhưng không cho con làm gì, con học rất giỏi nên lại càng khép mình, đến mức đi lao động với lớp con cũng không được đi thầy ạ. Đối với 1 đứa trẻ mà nói thì đó là bất hạnh, mỗi khi bị chửi con đều bịt tai, nghĩ đến 1 thế giới khác, không có mẹ và trong tưởng tượng của con thôi. Bố con thì công tác xa nhà đằng đẵng chỉ có vật chất là đầy đủ vô cùng so với xã hội ngày đó thầy ạ. Có lẽ thế nên năm con học lớp 9 con không học thật sự nữa, khi đó con cũng biết 1 phần trong con đã chết. 15 tuổi con vào trường chuyên của tỉnh học, rồi từ đó con xa nhà luôn. Xa cũng là 1 cách giải quyết mọi khúc mắc giữa con và mẹ. Thực ra năm lớp 9 con bỏ nhà ra đi 1 ngày với 1 bức thư hỏi mẹ: con có phải con đẻ của mẹ không? Sau việc đó mẹ và con kính nhi viễn chi, không ai động chạm vào ai cả về lời nói. 3 năm cấp 3 là 3 năm vui tươi nhất của con nhưng con cũng k hề học, chỉ học để đỗ đại học, k phấn đấu, không ý chí không yêu đời thầy ạ. Bi kịch bắt đầu khi con học đại học, con chán đời nhưng k yêu ai, đến khi ra HN thì con ở nhà bà con họ hàng và bước vào cuộc hôn nhân thứ 1 khi 20 tuổi, dấu bố mẹ vì sợ bị mắng do con trót mang bầu. Gia đình họ rất tốt, tạo điều kiện cho con đi học tiếp, bàn cưới nhưng con k chịu vì con trẻ con. Chính ở đây con học được bài học khiêm tốn, bỏ được sự cao ngạo về cái sự học giỏi vì tuy con k cố gắng nhưng việc học vẫn chưa khi nào kém cỏi. Họ cũng dạy con được học bài học về chấp niệm, con nhận ra sống thế thật khổ khi giữ khư khư sự thù hằn trong lòng. Con học thêm được cách giải quyết vấn đề gọn ghẽ khi họ cứ có chuyện là không lối thoát… Con học nhiều thứ nhưng con lại bỏ mất tốt nghiệp đại học. Rồi chồng con ngoại tình, con hiểu ra tình yêu không có giá trị vĩnh cửu, chấp nhận từng khoảnh khắc đó nhưng không có tính bất biến ạ. Khi đó 22 tuổi, con đã tự hứa không khi nào ngoại tình, vì lúc đó con nghĩ như thế này ạ: mình không phải vì quá yêu mà trả thù, không phải chán đời mà lựa chọn giống họ, đơn giản là mình tôn trọng mình và sợ lăng nhăng bệnh tật thôi chứ không phải đạo đức cao siêu gì hơn họ cả. Rồi con cố gắng ra đi, nhưng không đi được, rồi con chấp nhận không đi, sinh thêm 1 bé nữa. Trong suốt 10 năm đó, bố mẹ con chắc giận con mất 3 năm rồi cũng bình thường. Nhưng lại 1 lần nữa chồng con ngoại tình với người thứ 2, nói như thế nào nhỉ, con rất đau đớn, nhưng rồi cũng qua thầy ạ. Cho đến khi bé thứ 2 của con 1,5 tuổi, trong 1 khoảnh khắc con nhận ra rằng, à thì ra tha thứ lớn nhất chính là tha thứ cho chính mình, buông ra chấp niệm của chính mình. Khoảnh khắc đó con như đc giải thoát và chính thức từ trong tâm tư thoát ra khỏi mối quan hệ ấy, mặc dù trên danh nghĩa vẫn là vợ chồng ạ. Đời con bắt đầu sai khi năm 2011 con đi học đại học tiếp. Con đã gặp 1 người và ngoại tình với người đó, họ và con đều đã có gia đình. Rồi con ra ngoài sống cùng họ, sinh thêm 2 em bé, con thì bỏ chồng nhưng họ k bỏ vợ. Tuy từ ngày sống cùng con thì họ không còn quan hệ gì với vợ nữa nhưng con biết, thật ra đó chính là bi kịch thật sự của con. Con rơi vào nợ nần đổ vỡ, nói chung là khổ cực trăm đường thầy ạ. Con tự hỏi mình và nghĩ có thể con đã phạm phải quy tắc sống tự mình đề ra, không tránh đc tai kiếp. Nếu ông chồng cũ của con chơi bời, gái gú, cờ bạc thì ông này tuyệt nhiên không, nhưng con nghĩ về mặt nhân tính thì ông chồng cũ con hơn thầy ạ. Con choáng váng vì độ thô tục của người này, lâu dần cũng bị quen. Con bỏ cũng nhiều lần mà không dứt điểm được. Thực ra người này họ có bi kịch rất lớn (xảy ra trước khi gặp con) và con nghĩ họ không thoát ra đc nên sự ẩn ức càng ngày càng lớn mà bản thân không biết ạ. Bọn con đã cùng nhau lập 2 xưởng ở Lào, 1 xưởng ở VN nhưng con không hiểu sao đều làm rất chật vật. Rồi 2 năm covid mọi việc lại tệ hơn, con dùng những đồng tiền bán xe để họ mở xưởng riêng ra nhưng rồi mọi việc vẫn nát bét, người giỏi không ở lại, người lợi dụng thì lợi dụng rồi đi, người dốt ở lại vì không có lựa chọn cũng bởi cái tính chửi bới tùy ý nhân danh cơn giận của họ ạ. Còn con thì xây dựng công việc riêng của con, con luôn gặp may trên đường đời nên cũng sống qua được 2 năm covid. Rồi người này bị đối tác góp vốn tìm cách đẩy ra khỏi công ty, khi đó con mới nhìn nhận lại, thấy rõ, thật ra đây là sự hành hạ nhau, làm đau khổ nhau thầy ạ. Nhưng không còn cách nào khác, con khôi phục lại xưởng ở Lào để họ làm mảng thuốc, con làm nguyên liệu công nghiệp ạ. Giờ mới là điều con thật sự mong muốn, con xin thầy chứng giám cho sự sám hối của con trong sự lầm lạc của mối quan hệ bất chính này. Xin thầy hãy rải tâm từ cho họ, để họ quay về làm cha, làm chồng với gia đình họ, để con được tu sửa lại những gì đã sai trái. Con còn nuôi 4 đứa con và với sự hành hạ, sự bất ổn của họ thì thật sự con chỉ muốn trốn. Mà trốn không được vì con phải kiếm tiền nuôi con, nói nặng, nhẹ đều không được. Gần 50 tuổi mà con thật sự thấy xấu hổ vì mình là người không ra gì, họ k bỏ vợ nhưng k bỏ con, tết nhất thì về nội với vợ con, còn con của con chưa từng đc ăn tết nhà nội. Thật lòng con vô cùng hối hận và thương xót con cái, bản thân và chính họ nữa. Con cầu xin thầy chứng minh cho sự sám hối của con, xin thầy rải tâm từ giải thoát cho họ ạ. Con biết thầy nhiều việc nhưng con hết cách rồi. Giờ con quyết định làm nhà máy tại Lào nhưng con rất sợ những cơn nóng giận và cái tôi của họ dành cho mình. Thật ra con đã quá sai với mình rồi phải không thầy ơi? Con kính chúc thầy dồi dào sức khỏe, trụ thế lâu dài ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính chào thầy ạ, con là tín đồ của đạo Cao Đài ạ. Dạo gần đây con được đọc thông tin về đức Ngọc Hoàng Thượng Đế theo giáo lý Phật giáo chính là vị Thích Đề Hoàn Nhơn hoặc còn gọi là Đế Thích, ngài cai quản 33 cõi, và chỉ là vị hộ pháp của đạo Phật. Còn theo giáo lý Cao Đài thì ngài là vị thượng đế tối cao, sáng tạo vạn vật và các tôn giáo, cho rằng Phật Thích Ca, Quan Âm… là đệ tử của Thượng Đế. Con phân vân về sự trái ngược giáo lý ấy và chẳng biết nên dựa vào đâu nữa. Hữu duyên xin thầy cho con được tỏ ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, Con bị mất ngủ đã 5 năm nay (từ lúc gặp biến cố trong cuộc sống và bắt đầu con đường tìm đạo, tu sai, ảo tưởng nhiều…). Mỗi tối đến với con như một cuộc tra tấn, con thấy con như con rối, loay hoay chuẩn bị kỹ lưỡng (uống thuốc, chăn gối, điều kiện…) để ngủ, nhưng khi ngủ thì hết lý do này tới lý do khác làm con không ngủ được. Rồi các suy nghĩ tiêu cực, cơn sân hận về việc mất ngủ cứ ào tới miên man, con bị quá tải và chìm nghỉm trong đó. Đầu đau và căng, cả người mệt mỏi do suy nhược mất ngủ lâu năm (nay các bộ phận nội tạng khác bên trong con đã bị ảnh hưởng theo), suy nghĩ tiêu cực thì miên man cả đêm. Con đã thử niệm Phật hay hít thở mỗi lúc như thế để định bớt, nhưng oán khí cứ như cơn bão, đến liên tục trong đêm không ngơi nghỉ. Chỉ đến sáng ra, con mới được cơn tra tấn mỗi đêm thả ra, trở về làm người bình thường dù vẫn rất mệt mỏi và yếu ớt. Con đã chữa trị ở nhiều nơi, thử nhiều cách. Con không chữa Tây y mà theo Đông y, vì có đôi lần con uống thuốc Tây chữa mất ngủ, thấy đầu còn mệt hơn. Vấn đề này ảnh hưởng tới cuộc sống của con rất nhiều. Con không có sức khỏe để đi làm thuê cho người ta, mà cuộc sống phần lớn cứ chìm trong oán khí và loay hoay vì mất ngủ, chờ đợi điều này qua đi, chờ đợi cơ thể khỏe lại. Nhiều năm qua, có những lúc con tiêu cực tới mức, nghĩ rằng bị “tra tấn” như thế này thì cái chết là quá dễ dàng cho con. Con xin được thầy chỉ dẫn, hoặc động viên con trong giai đoạn ạ. Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy, Khi nghe Pháp và tự mình chiêm nghiệm, con thấy nhiều tư tưởng, ý niệm là ảo; cũng có cái thực. Nhưng tại sao nhiều khi con thấy nó là ảo mà con vẫn tạo tác, mà cái thật (vô ngã vị tha hoặc một nhu cầu nào đó) con lại ko làm. Con mong thầy giải đáp ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Thầy cho con hỏi. Có người được nhiều may mắn thì mọi người hoan hỷ, chúc mừng; còn có người lại bị người khác ganh tị. Vậy thì có phải người bị ganh tị đã gieo nhân trước đó là ganh tị nên giờ phải nhận quả phải không ạ? Con thành kính tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Sư Ông! Bỗng nhiên con phát hiện bấy lâu nay con sống với tâm bất thiện rất nhiều. Con phát hiện đó là tâm sân và tâm ganh tỵ. Nó dường như thành tính cách luôn rồi Sư Ông ạ. Nó làm cho thân con cũng sinh bệnh rất nhiều, bấy lâu nay sống với nó nó hại mình mà mình không biết Sư Ông ạ. Con kính mong Sư Ông chỉ cho con phương pháp để thực tập chuyển hóa ạ! Con thành kính biết ơn Sư Ông. Con kính chúc Sư Ông dồi dào sức khỏe, thân tâm an lạc ạ!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, tài liệu tham khảo giá trị nhất của người tìm đạo có phải tam tạng Pali và những vị thầy uy tín nhất là những bậc thông thạo kinh điển, thành tựu pháp hành hợp với kinh điển không ạ? Vì con nghĩ nếu mỗi người cứ chia sẻ theo kinh nghiệm cá nhân mà không gì chung để đối chiếu và thống nhất thì giáo pháp sẽ bị hiểu sai và dần dần người học đạo sẽ rời xa khỏi cái gốc, giáo pháp càng bị chia chẻ và càng khó cho mọi người tìm được một hướng tu tập đúng đắn.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy, Ông nội con đã lớn tuổi, bị bệnh về thần kinh, dù có chuyền thuốc nhưng vẫn đau đầu, co giật, tinh thần kém minh mẫn, con mong thầy dành chút thời gian quý báu rải tâm từ, hướng niệm lành đến ông để ông nhanh lành bệnh, tinh thần được vui vẻ như trước. Ông con là Nguyễn Văn Chính, sinh năm 1932, hiện đang ở Quảng Trị ạ. Con thành kính tri ân thầy.

Xem câu trả lời