Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: xuất gia & tại gia

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, con có một vướng mắc chưa sáng tỏ kính xin thầy dạy con. Chồng con lúc nào tư tưởng cũng nặng nề khổ đau, như con đã trình bày. Con luôn nhớ lời thầy “cái ta mới khó chịu” vì vậy con không khổ. Nay con muốn ra đi vì không muốn chứng kiến anh ấy nặng nề như vậy. Con có 2 đứa con, đứa lớn lấy chồng rồi, đứa nhỏ 14 tuổi, nó rất ngoan và học giỏi vì vậy con thấy yên tâm hơn. Lúc trước con đã có ý bao giờ đứa nhỏ được 18 tuổi con sẽ đi tu nhưng giờ này con không muốn đợi nữa. Tu gọi là tu vậy thôi, con chỉ cần tới 1 ngôi chùa nào đó ngày ngày xin quét dọn để xin cơm ăn. Tận đáy lòng con muốn buông hết ra, con vẫn biết là con mà đi thì anh ấy sẽ day rứt lương tâm và khổ đau hơn bây giờ. Nhưng nếu con không đi thì mãi mãi anh ấy không thấy ra là mình đang nhẫn tâm với người thân của mình. Mà nếu con cứ ở như vậy có phải con vô minh không ạ? Thời gian mà con chưa trình pháp với thầy con cứ tưởng con tu giỏi lắm, mỗi lần được thầy chỉnh sửa dạy bảo con mới thấy rằng mình không giỏi như mình đã tưởng tượng. Nay con đã trình bày kính mong thầy dạy thêm cho con. Con thành kính tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cúi đầu đảnh lễ Sư. Lâu nay con thường xuyên nghe pháp thoại và vào mục hỏi đáp Phật Pháp trên trang web trungtamhotong.org như một món ăn tinh thần không thể thiếu cho cuộc sống hằng ngày. Hôm nay con xin chia sẻ câu hỏi của bạn đạo hữu gửi ngày 06-01-2015 cũng giống như tâm trạng con từng thắc mắc trước đây: “Đời vốn ngắn mà bài toán sinh tử quá khó khăn. Trên con đường này, trong thời đại mà mọi người đang sống, không biết có ai đi đến đích hay không?” Con nhớ có một câu hỏi của tôn giả Subhadda, vị Tỳ khưu cuối cùng được Phật nhận vào tăng đoàn trước khi ngài viên tịch. Câu hỏi của tôn giả Subhadda nội dung là đang thắc mắc và nghi hoặc về pháp hành nào đưa đến giác ngộ thoát khỏi đau khổ. Phật trả lời như sau: “Này Subhadda, trong Pháp nào không có Bát Thánh đạo, thời ở đây không có đệ nhất Sa-môn, ở đây cũng không có đệ nhị Sa-môn, cũng không có đệ tam Sa-môn, cũng không có đệ tứ Sa-môn. Này Subhadda trong Pháp nào có Bát Thánh đạo, thời ở đây có đệ nhất Sa-môn, cũng có đệ nhị Sa-môn, cũng có đệ tam Sa-môn, ở đấy cũng có đệ tứ Sa-môn. Này Subhadda, chính trong pháp luật này có Bát Thánh Ðạo, thời này Subhadda, ở đây có đệ nhất Sa-môn, ở đây cũng có đệ nhị Sa-môn, cũng có đệ tam Sa-môn, cũng có đệ tứ Sa-môn. Những hệ thống ngoại đạo khác đều không có những Sa-môn. Này Subhadda, nếu những vị Tỳ-khưu này sống chơn chánh, thời đời này không vắng những vị A-la-hán.” (Mahaparinibbana Sutta – Đại kinh Bát-niết-bàn). Nếu có gì thiếu sót xin Sư bổ túc thêm cho con. Con kính chúc sức khỏe đến Sư.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào Trung Tâm Hộ Tông. Kính bạch quý đại đức tăng ni, con muốn hỏi là 1 người trong đời có thể có bao nhiêu lần được xuất gia gieo duyên. Xin cảm ơn ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Pháp danh của con là Chánh Nguyện. Con năm nay 25 tuổi, con vừa mới tốt nghiệp đại học Y khoa. Khi con học đại học năm 3, con đã có ý định xuất gia. Con muốn xuất gia không phải vì con chán đời mà con nhận thấy được sự vô thường của cuộc đời, nhưng nghĩ đến cha mẹ sợ cha mẹ buồn lòng nên con phải tiếp tục con đường học vấn. Đến năm nay khi con vừa tốt nghiệp và đang ôn cao học tại TPHCM. Cái ý muốn được xuất gia lại trổi dậy, đặc biệt khi con biết đến sự tu tập nhìn được sự chân thật và pháp thiền nguyên thủy. Con chủ yếu tìm hiểu đạo Phật qua sách vở, con cũng ít đi chùa và hành thiền lắm nên con không biết ý định muốn xuất gia của con có đủ duyên hay chưa? Nếu được sự chấp nhận của gia đình, con cần những điều kiện nào để được xuất gia? Kính mong Thầy khai sáng cho con ạ. Con xin cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch sư ông. Trong con đang có sự mâu thuẫn nội tâm. Con được sinh trưởng trong gia đình Phật giáo thuần tuý, luôn được tiếp xúc với quý sư, chính bản thân con xưa nay cũng áp dụng lời Đức Phật dạy vào cuộc sống khi đối xử với mọi người với súc vật, cây cỏ… nên bên cạnh những điều mà bạn bè con cho rằng đó là đẹp, là mới sống, là phải khẳng định bản thân mình, v.v.. thì con chỉ thấy đó là sự quay cuồng của nghiệp và tạo nghiệp. Dần dần trong con có cảm giác nhàm chán cuộc đời này. Nhưng nhiều người nói con rằng, “con mới 27, con chưa thật sự biết đời là gì thì làm sao con có thể gọi là chán?” Mình nhìn mình cũng thấy mà, cần gì phải bước vào phải không sư ông? Con đã hai lần vào chùa với ý định chuẩn bị xin xuất gia thì lại bị kéo về. Lần về thứ hai này là vì con đã đậu vào vị trí xin việc mà ai cũng mong muốn (lúc đi thi vì làm yên lòng gia đình thôi, con chỉ làm hết khả năng con thôi, con không có ý mong phải đậu, ai dè nó đậu thiệt). Mọi người nói con may mắn, nhưng con lại không thấy háo hức như những người khác, cũng không thấy tự hào bản thân mình giỏi thế này thế nọ, giờ con thấy con như sắp “lập nghiệp”… Người thân con lại nói rằng con không có duyên tu chùa, con không thể tu nơi không có khổ đau, vì nơi đây có bùn thì con mới trồng hoa sen của con được. Nhiều lúc con rất muốn dứt mà đi, nhưng dường như có cái gì đó kéo con lại. Con không thể hiểu được… Và việc mong muốn xuất gia có phải là một cái Tham không sư ông? Vì con thấy trong đó có sự mong muốn. Con đang rất khó xử thưa sư ông. Cầu xin sư ông cho con lời khuyên sách tấn con với! Con xin cảm ơn sư ông nhiều lắm!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Hòa Thượng. Con vô cùng vinh hạnh và vui mừng khi được Ngài cho con gọi Ngài bang Thầy, mà từ lâu con hằng ao ước. Thầy biết không, may mắn thay con biết được Đạo Phật từ rất sớm vào lúc con chỉ mới khoãng 12 hoặc 13 tuổi. Lúc còn rất nhỏ, khi có dung cụ gì: bút chì, nhánh cây hoặc viên phấn con hay vẽ hình tượng Phật nhưng theo mô hình vẽ Phật Nguyên Thủy. Lúc đó con hay theo các bạn vào làm công quả ở Chùa. Một ngày kia khi dang ở chùa công quả, vào một buổi chiều trời mưa tầm tã, không biết làm gì con bắt chước ngồi thiền (thực ra không ai chỉ dạy cho con cả) nhưng lạ lùng thay con có cảm giác hỷ lạc vô cùng. Từ đó trong tâm con ước ao được đi tu, nhưng Cha Mẹ con không cho, duy chỉ có Bà Ngoại con là ưng thuận và rồi con quyết chí xuất gia, lúc ấy ngay cả bộ đồ tu sĩ con cũng không có, chỉ được Bà Ngoại con cho con một áo nâu mà Bà để dành dưỡng già. Thế là con được làm Tu sĩ lúc đó con được 14 tuổi. Người Thầy đầu tiên của con lúc đó là một Tu sĩ nhưng Ngài lại có phần âm theo dựa, Ngài không biết chữ. Sau một năm con được thọ giới Sa di, lúc đó con xem quyễn Qui Sơn Cảnh sách quyết học và thực hành theo các oai nghi trong đó, nhưng Ngài không ưng ý lắm, tính cách của Ngài lúc đó thất thường hay đánh, chửi huynh đệ các con. Khi hay tin đó, Mẫu Thân con khuyên con nên xin đi nơi khác tu. Cũng từ đó con bắt đầu chuyến hành trình tìm Thầy học Đạo, con lên núi Trà Sư vùng Châu Đốc, Biên hòa rồi Saigòn, nhưng có lẽ duyên Sư đồ chưa đến, lòng con rất muốn tu. Khi ấy con có nhờ người Chú xin vào Phật học viện Huệ Nghiêm nhưng không được. Suốt gần mười năm trong cuộc đời Tu sĩ con không tìm được người Thầy hướng dẫn việc tu học, lúc đó con chỉ biết nương tựa những hiểu biết của mình để tự tu thôi. Đến năm 1977 con mới hoàn tục và sau đó hai năm con lập gia đình, kỳ lạ thay những năm sống trong cuộc sống gia duyên ràng buộc, con vẫn không bỏ ý niệm tu. Lại tham cứu sách vở, tìm hướng thực hành, tự mày mò tìm đường hướng thượng. May mắn khi nầy con được cuộc sống cũng không khó khăn, nên có điều kiện nghiên cứu, thực hành cũng với Kinh sách, những bài Pháp thoại của các Hoa Thượng trên băng, đĩa, tự nhiên con lại ngộ ra rất nhiều điều. Đôi khi con nghĩ nếu khi xưa có sự hiểu biết như thế nầy thì con không hoàn tục. Tuy nhiên như thế thực ra con như người chưa có căn bản trong Pháp hành. Nay Thầy chấp nhận con là đệ tử có lẽ Thầy sẽ rất mệt mỏi vì con đấy, nhưng kính mong Thầy đừng bỏ con. Đôi lời con xin tâm sự với Thầy, nếu dài dòng, lưộm thưộm mong Thầy hoan hỷ cho con. Kính chúc Thầy thân tâm luôn an lạc.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy cho con hỏi, trước khi xuất gia thì phải có thời gian thực tập xuất gia, thời gian này là bao lâu thưa thầy? Con chưa biết mình có phù hợp với môi trường xuất gia hay tại gia, thì con có thể xin vào ở trong chùa 1 thời gian để trải nghiệm và hiểu về môi trường trong chùa để biết mình có phù hợp không ạ? Và xuất gia với cái tâm như thế nào mới là đúng, mà không phải là trốn tránh đời?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy. Lâu nay con được nghe Thầy giảng Pháp và hiện giờ con đang thực hành theo cách dạy của Thầy. Con cảm nhận có nhiều thay đổi trong tâm thức và cuộc sống giữa đời thường bỗng nhẹ nhàng cởi mở hơn. Con xin phép được hỏi, nếu như sự tu tập chỉ đơn giản là vậy thì sao phải cần xuất gia? Trong các Kinh Nikaya, đức Phật vẫn ngợi khen đời sống ẩn dật trong rừng, nhà vắng, cội cây và các vị đã giải thoát vẫn ở nơi thanh vắng không ra tiếp xúc với đời như các Bồ tát bên giáo lý Bắc Tông? Kính mong Thầy từ bi giảng dạy cho con. Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe. Với lòng tôn kính. Con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con muốn biết con đường đi tới giải thoát nhất thiết phải xuất gia hay không? Vì con đang là cư sĩ tại gia, con đang cố gắng tu tập dù cũng có khi vướng bận gia đình. Con rất phân vân không biết sẽ phải tu tập thế nào để có thể đạt đến giải thoát. Kính xin Thầy hoan hỷ chỉ dẫn cho con. Con xin đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời