Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: Vọng tưởng

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con đang trôi lăn nhanh dần đều rồi Thầy ơi. Cái tâm của con hiện nay chiếu toàn phim kinh dị và những thứ kỳ dị lạ lùng, con không có can đảm nhìn vào nó nữa. Mà nhìn ra ngoài thì con bị dính mắc đủ thể loại với bên ngoài. Con biết chắc là mình đang dính vô người này, vô cảnh kia, vô quá khứ, vô tương lai, vô ước mơ và dục vọng. Bởi vậy, vừa ‘dính’ con vừa ‘gỡ’, mà gỡ cũng chỉ gỡ cầm chừng thôi chứ không dám gỡ hết, vì nếu không ‘dính’ vào đâu thì con cũng sợ lắm. Con bị bệnh sợ. Con sợ mình sai mặc dù chuyện rõ ràng là con đã sai rồi, còn gì để mà sợ hãi và né tránh nữa. Nhưng con vẫn sợ. Sợ sự tham sân si ở người khác, sợ sự tham sân si ở chính mình. Nếu có lời khuyên nào cho con, xin Thầy giúp cho con. Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Sư Phụ, con đang thiền nằm rồi ngủ, giật mình thức dậy con mới nhớ khi hỏi Sư Phụ về vọng tưởng, con diễn tả thiếu sót. Đó là vọng tưởng nổi lên không phải là những lời nói thầm trong lòng như thuở xưa, mà là vọng tưởng không rõ ràng thành lời nói, không rõ ràng thành hình ảnh, nhưng con biết chắc đó là vọng tưởng. Tuy là vọng tưởng (không biết có phải gọi là vi tế không) mà con không bị u mê chìm đắm, con không bị trạng thái si, nhưng con hiểu đó là vọng tưởng sâu trong tiềm thức. Và con quên nói với Sư Phụ là con đã sống rất thoải mái ung dung trong đời sống này, con đã thấm vào máu mình câu Pháp vô cùng hoàn hảo của Sư Phụ từ lâu, vì vậy cơn sân hay bất mãn không thể nào làm chủ tâm con được nữa. Hơn 4 năm từ khi biết Sư Phụ tới giờ, tuy không khống chế cơn sân, nhưng nó vừa hình thành là con biết liền, nhìn thì nó biến mất trả lại sự rỗng không. Chúc Sư Phụ đi Thái Lan vui vẻ ạ. Kính.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con muốn thoát khỏi trạng thái đang là của con. Con nghĩ đó là sân hận, con thấy điều nầy là ảo, nhưng thôi thúc hành động thay đổi trạng thái mạnh quá Thầy ơi! Viết đến đây nước mắt con lại tuôn chảy, con thấy mình thật không xứng đáng với tấm lòng từ bi chỉ dạy của Thầy. Lúc nào con cũng muốn nương tựa lệ thuộc tin tưởng vào tình cảm của người khác, đó là tham ái quá si mê, con đã tưởng mình học được bài học cô đơn, nhận ra cái ảo để sống với cái thực nhưng con đã lầm. Bây giờ con đang là trạng thái khó chịu, mâu thuẫn sinh khởi làm con mệt mỏi chán nản nhưng vẫn còn muốn hành động và lại rơi vào mâu thuẫn. Thầy đã nói chỉ có thấy ra thôi, con đang thấy như vậy, mà nó loay hoay cứ muốn làm gì đó có thể là làm điều xấu. Bởi cái biết bây giờ là một bãn ngã bị tổn thương nặng nề. Thầy là niềm tin duy nhất giúp con, bao lần con yếu đuối, Thầy đã giúp con đứng lên, Thầy ơi! Thầy từ bi soi sáng cho con, giờ con không còn muốn “phải là”, “cho là” gì cả, mà làm sao nhẫn nại với trạng thái bây giờ, con đang ở trong phòng lùng bùng với cái đang là ảo. Con vẫn chưa nghe được pháp thuyết mà chỉ nghe thuyết pháp thôi. Con thành kính đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Con có người bạn học rất giỏi, nhưng đến năm 2 ĐH Kiến Trúc thì bị bệnh suy nhược thần kinh hơn 20 năm. Con có giúp bạn ấy bằng cách chở bạn ấy đến chùa học giáo lý Phật, rồi bạn ấy thờ Phật cúng lạy tại nhà, giờ bạn ấy bớt nhiều 10 phần bớt được 8. Nhưng mỗi lần bị loạn, bạn ấy nghe chửi văng vẳng bên tai toàn những lời thô tục. Lúc bạn ấy chưa bệnh, bạn ấy chỉ có chút tình cảm với 1 người học chung lớp, nhưng mỗi lần bị loạn là lại nghe người khác nói tên bạn trai đó với những lời ghen tuông độc địa. Hiện nay thỉnh thoảng bạn ấy mới bị như vậy nhưng mỗi khi bạn ấy nhắn tin cho ai mà thuộc về giới nam thì y như rằng bạn ấy bị nghe lời chửi bên tai. Xin Thầy chỉ dạy làm thế nào cho bạn ấy hết hẳn, chắc nghiệp lực của bạn ấy nặng lắm hả Thầy? Con có khuyên bạn ấy niệm Phật và làm phước nhiều vào như vậy mới mong hết bệnh được, phải không Thầy?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy cho con hỏi một việc ạ. Cách đây 4 năm con mới biết đến đạo Phật nhờ các bài giảng của các sư đăng tải trên mạng. Ngày đó con rất ngây ngô nên đã ảo tưởng về khả năng thành Phật nhanh chóng. Con đã đọc rất nhiều trường phái từ thiền, tịnh cho tới mật. Hậu quả là năm 2011 con bị phát bệnh tâm thần phân liệt. Phải đi bệnh viện tâm thần điều trị. Nay bệnh con đã ổn định (vì bệnh này chưa có thuốc điều trị tận gốc). Con vừa lập gia đình tháng vừa rồi. Mỗi ngày vẫn uống thuốc theo chỉ dẫn của bác sĩ. Con nhận thấy mình không tập thiền được nữa vì không có khả năng định tâm. Vậy ngoài thiền ra con có thể tu tập như thế nào ạ? Kính mong thầy chỉ dạy. Từ hồi bị bệnh đến giờ con vẫn đọc Đạo đức kinh và coi đó là kim chỉ nam cho mình. Con đọc như vậy có được không thầy? Mong thầy cho con lời khuyên về con đường tu tập ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Hôm nay con trải nghiệm nhìn thấy mình sống trong ảo tưởng nhiều quá. Con vẫn tiếp tục nhìn thấy nó như nó đang là và nhận biết đó là ảo tưởng. Như vậy có đúng không Thầy. Con không xen vào chỉ nhìn nó thôi. Mình đâu có diệt được cái ảo tưởng này được phải không thưa Thầy. Từ từ tánh biết sẽ thấy ra và điều chỉnh lại cho đúng phải không Thầy. Vì con trải nghiệm mỗi ngày pháp sanh lên mỗi khác không giống nhau. Con có cảm giác hình như các pháp sanh lên là để giúp con nhận thấy rõ từ từ ra sự thật thì phải. Con xin cám ơn Thầy

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư Ông, Trước tiên con xin đảnh lễ Người. Con có người bạn thân bị bệnh hoang tưởng, thường bị những tiếng nói chỉ trích, phê phán … phải uống thuốc thường xuyên mới ngủ đựơc. Con xin hỏi, bệnh của bạn có phải là bệnh nghiệp không? Nếu bạn thường ăn chay, niệm Phật, làm việc phước thiện có hoá giải được không ạ? Ba của bạn cũng bị hoang tưởng. Bạn cứ nghĩ là chắc bạn bị bỏ bùa, con gởi bài “Hoá giải bùa chú bằng lòng Từ Bi” cho bạn nghe có được không ạ? Vấn đề là bạn không chấp nhận đó là nghiệp. Hằng ngày công phu con hồi hướng cho bạn và cầu xin chư Phật gia hộ cho bạn mau lành bệnh. Xin Sư Ông cho con lời khuyên con nên làm gì để giúp bạn ạ? Con xin tri ân Sư Ông.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành tâm đảnh lễ Thầy. Thưa Thầy cho con hỏi. Khi vọng tâm tràn về quá nhiều và tâm con đã nhìn và bị cuốn hút theo nó. Khi chợt tỉnh thì vọng tâm cũng ngưng. Con hiểu lời Thầy dạy nhưng thật là khó khi cảm nhận như nó đang là. Đôi khi con cảm thấy đầu con nhức vì vọng tâm quá nhiều. Xin Thầy chia sẻ cho con trong tình huống này. Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, Hôm nay con có câu hỏi như thế này, mong được thầy chỉ bày giúp con. Những khi nghe tâm sự về chuyện gia đình của một người nào đó, con biết rằng hầu như vì nỗi sợ nên họ tăng trưởng những tưởng tượng về sự việc. Sự việc trong mắt họ luôn bế tắc, và khi ở cạnh nghe tâm sự như vậy nhiều lúc con thấy ngột ngạt, khó chịu và muốn bước ra khỏi trạng thái cảm xúc đó. Đôi khi nghe hai người to tiếng với nhau, con thấy bản ngã của mỗi bên đang giương móng vuốt cự nạnh nhau và sự việc chẳng đi đến đâu. Thỉnh thoảng con thấy sợ khi chứng kiến những cảnh tượng như thế. Vậy có phải là do tâm con yếu đuối nên con bị đồng hóa cảm xúc của mình với người khác, đúng không thưa thầy? Con mong được thầy chỉ bày. Con cám ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời