Câu hỏi:
Kính thưa Thầy, Con đang trôi lăn nhanh dần đều rồi Thầy ơi. Cái tâm của con hiện nay chiếu toàn phim kinh dị và những thứ kỳ dị lạ lùng, con không có can đảm nhìn vào nó nữa. Mà nhìn ra ngoài thì con bị dính mắc đủ thể loại với bên ngoài. Con biết chắc là mình đang dính vô người này, vô cảnh kia, vô quá khứ, vô tương lai, vô ước mơ và dục vọng. Bởi vậy, vừa ‘dính’ con vừa ‘gỡ’, mà gỡ cũng chỉ gỡ cầm chừng thôi chứ không dám gỡ hết, vì nếu không ‘dính’ vào đâu thì con cũng sợ lắm. Con bị bệnh sợ. Con sợ mình sai mặc dù chuyện rõ ràng là con đã sai rồi, còn gì để mà sợ hãi và né tránh nữa. Nhưng con vẫn sợ. Sợ sự tham sân si ở người khác, sợ sự tham sân si ở chính mình. Nếu có lời khuyên nào cho con, xin Thầy giúp cho con. Con xin cám ơn Thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời