Câu hỏi:
Con chào thầy ạ! Thưa thầy cũng khoảng thời gian khá dài rồi con không có câu hỏi nào hỏi thầy, hôm nay con xin hỏi là: Tại sao ngày xưa con rất ham tu thiền định, đến nỗi ai gặp con cũng muốn nói về thiền cho họ nghe, hay là trong quá trình tu những năm đầu con đều chăm chỉ ngồi thiền và gọi điện cho các thầy để hỏi. Nhưng dần dần con không có dính mắc vào thiền định nữa (tức là con ít hỏi và nói về thiền hơn) đến bây giờ thì con cũng chẳng ngồi thiền hàng ngày nữa. vậy tu có nhất thiết phải ngồi không ạ, và thưa thầy khi đã hiểu được từ chánh niệm và tánh biết vậy làm cách nào có thể đứng được trong đó? Hiện tại khi con đụng chuyện, một là con nhớ được thì liền trở về thực tại, hai là con bị lôi kéo theo vọng tưởng hay ngoại cảnh mất, con cứ nhập nhằng như thế. Và thỉnh thoảng con ngồi thì tư tưởng của con lên rất ít, có khi chẳng thấy đâu, có khi hiện lên rồi tự lặn đi. Hoặc khi con nghe nhạc, con chỉ có biết đến nhạc ngoài ra chẳng có tư tưởng khởi hiện. Thưa thầy tánh biết có phải là thấy tâm mình hiện lên các tướng tâm, hoặc thấy không có gì hiện lên, chỉ có sự tĩnh lặng trong sáng, hoặc có khi quên luôn cái biết. Con hay đi làm lúc nào trong đầu cũng quan sát vào bên trong, lúc mình nói chuyện hay suy nghĩ thì cũng thấy 1 trạng thái yên tĩnh trong sáng đang quan sát. Vậy thưa thầy những biểu hiện con diễn tả như vậy thì con đang ở đâu ạ. Con xin cảm ơn thầy nhiều, mong thầy giải đáp cho con.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời