Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: vô ngã

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con cảm ơn thầy rất nhiều. Xét lại nơi tâm mình, tánh giác vốn tự tròn sáng, khởi tâm tìm ngộ thảy là mê lầm, buông bỏ vọng duyên tánh tự hiển bày, hàng ngày hàng giờ sống trọn trong ấy lại chẳng chịu nhận, khởi lên vọng niệm tìm cầu giác ngộ, thật đáng thương… Nay con xin hỏi thêm thầy một câu. Tâm con khi gặp cảnh duyên hoặc thuận hoặc nghịch hay khởi lên những vọng như sau, ví dụ, khi gặp duyên sân, tâm khởi lên ý nghĩ chúng sanh cùng mình đồng một tánh giác, vì tự mê mờ nên chẳng nhận biết nên mới lầm lạc, ta chẳng vì duyên cớ ấy gánh khổ vào mình. Hoặc khi gặp cảnh vui, tâm lại khởi nghĩ, các pháp vô thường vui đó buồn đó có gì bền chặt chẳng nên bám víu… (những ý nghĩ này tự khởi chẳng phải tâm con muốn khởi lên để đối phó với cảnh duyên). Mong thầy từ bi chỉ rõ cho con, với những ý nghĩ đó con cảm thấy cũng có ích lợi nhưng nó hay ngăn chận những niệm khởi trước nó mặc dù khi ấy vẫn biết rõ ràng. Con xin cám ơn thầy. Chúc thầy mạnh khỏe thân tâm trường lạc!

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, qua lời giảng của thầy con biết vạn pháp vô thường biến dịch, kể cả không có cái tôi. Như vậy con thật tình không hiểu Cái Gì trải nghiệm được sự vô thường biến dịch? Kính mong thầy giảng cho con và các bạn tu hành khác. Chân thành biết ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Cách đây hơn 3 năm con có duyên được biết đến bộ sách của Trưởng Lão Thích Thông Lạc, sau đó con tìm đọc bộ kinh Nikaya do Hòa thượng Thích Minh Châu dịch và tìm được trang web của Thầy. Kể từ khi ấy con luôn luôn cố gắng giữ gìn 5 giới và tự mình nghiên cứu, tìm hiểu, tu tập theo các điều đã được đọc và nghe. Con tự thấy mình giảm được tham, sân, si hơn so với bản tính trước đây của con. Tuy nhiên về pháp hành thì con thấy mình chưa được chăm chỉ và đều đặn. Con chủ yếu chánh niệm, tỉnh giác trong các hoạt động thường ngày của mình mà thôi. Chỉ có 02 lần con ngồi kiết già tọa thiền, lần 1 khi con chú tâm vào hơi thở một lúc thì con thấy mình như không có nữa, chỉ thấy có hơi thở, mọi thứ xung quanh tối đen và cứ rộng dần ra, con cảm thấy sợ hãi thì trở lại thấy mình. Lần 2 (sau lần 1 khá lâu do con e ngại cảm giác đã gặp trước) khi trú tâm vào hơi thở, con cũng thấy giống như lần 1 nhưng con không sợ như trước nữa. Con không thấy thân mình đâu nữa, chỉ còn có hơi thở nhưng lần này con thấy tim con đập rất mạnh (giống như hồi hộp). Con cứ quan sát như vậy một lúc thì thấy hơi thở nhẹ nhàng hơn, các ý nghĩ trong đầu con chỉ thoảng qua rồi lại về hơi thở. Con ngồi như vậy khoảng nửa tiếng (con cũng không biết chính xác) thì chân con thấy khó chịu, con quan sát sự khó chịu đó thì nó lại hết, một chút nó lại đến nhưng khó chịu hơn. Con quan sát như vậy một lúc nữa thì con xả thiền. Con kính mong thầy từ bi chỉ dạy thêm cho con để con biết tu tập theo đúng Chánh Pháp. Con xin cảm tạ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, trước đây khi chưa gặp Chánh Pháp thì bản ngã của con tu là chính. Bản ngã ăn chay, tụng kinh, niệm Phật, luôn nghĩ tới những việc tốt, làm những việc tốt, từ bi bác ái, yêu thương, nhường nhịn, tha thứ v.v… Một thời gian sau kết quả rất rõ ràng là đặc tính Tham, Sân, Si của bản ngã giảm hẳn, khi có vấn đề không như mong muốn xảy ra, bản ngã vốn được luyện tập nên xử sự rất ổn (do giảm Tham, Sân, Si). Khi con có duyên gặp được Chánh Pháp và sự dạy bảo của Thầy con bắt đầu sống tỉnh thức với tánh biết và ở đó có tất cả, từ bi bác ái, yêu thương, nhường nhịn, tha thứ vv… mà không cần phải cố gắng luyện tập. Khi có vấn đề không như mong muốn xảy ra, nếu con tỉnh thức thì tuyệt vời, mọi thứ được giải quyết ổn thỏa (vì tánh biết không có Tham, Sân, Si). Nhưng vấn đề ở đây là nếu con mất tỉnh thức, bản ngã xen vào nên xử sự rất nguy hiểm (do Tham, Sân, Si quá lớn). Kính thưa Thầy, để luôn luôn tỉnh thức là điều quá khó khăn với con không phải một sớm một chiều có thể làm được, con phải làm sao thưa Thầy?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy. Từ ngày con được duyên may làm đệ tử của thầy, con đã có cách nhìn và thái độ ứng xử khác trước rất nhiều, nhưng sau vài lần trình pháp và được thầy chỉ cho thấy rằng con còn dùng lí giải, con đã điều chỉnh lại bằng cách không đào sâu vào bất cứ vấn đề nào, chỉ nhìn thoáng qua và nhận biết hiện trạng của nó vậy thôi. Có lẽ vì không quen nên con thường có cảm giác mù mờ, không rõ ràng, nhưng đồng thời con cũng cảm nhận rằng có 1 sự thật luôn nằm sau những gì con “cho là”. Con đã thấy cái mà thầy thường nhắc đến “pháp đến đi lặng thầm”, sau mỗi sự việc xảy ra, đầu tiên thì tưởng rằng nó là sự xui xẻo, nhưng nếu lắng tâm quan sát thì con liền nhận ngay phía sau là 1 bài học thật hay. Thưa thầy, hai hôm nay con bị đau răng, thân con đau nhưng tâm con không đau, chỉ là con bỗng dưng sợ chết, con thấy thân mình bắt đầu hoại, diệt, và bắt đầu lo sợ, khi con sống ngay giây phút hiện tại thì nỗi lo sợ có giảm bớt, nhưng con lại nghĩ “đây cũng là 1 bài học hay đây” nhưng con chưa tìm ra cách nào để học bài học này, bài học “sợ chết” hơi lớn so với con, mong thầy chỉ dạy thêm cho con. Con xin cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, thực tế hiện tại có rất nhiều người vì không có duyên nên không gặp được chánh pháp, hoàn toàn tu tập bằng bản ngã. Nếu một bản ngã xấu được tu tập và trở thành một bản ngã tốt thì kết quả tu tập sẽ như thế nào ạ?

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, hôm nay con đọc thấy hai câu trong bài kệ số 778, Kinh Hang Động Tám Kệ, Kinh Tập, Tiểu Bộ Kinh – HT. Thích Minh Châu dịch như sau: “Cái gì tự ngã trách Cái ấy không có làm” Xin thầy chỉ dạy cho con ạ. Con không hiểu ạ. Thành kính đảnh lễ thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy! Con vẫn không rõ lắm về Ngã. Nếu con cho Ngũ uẩn này là Ngã thì đúng không? Kính Thầy giải đáp giúp con. Con thành kính đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Con xin được đảnh lễ thầy, kính chúc thầy có nhiều sức khỏe và bình an. Thưa thầy, khi con ngồi quan sát tâm mình, thấy nó phóng đi lung tung thì con nên tiếp tục quan sát nó hay là trở về với chánh niệm ngay lập tức? Con đã thử quan sát cái tâm phóng dật đấy vài lần và khi con quan sát nó thì bị nó lôi đi lúc nào không hay. Còn khi con chống lại nó, bắt cái tâm trở lại hiện tại thì lại cảm thấy có gì đó khó chịu giống như cái “muốn” khởi lên. Xin thầy từ bi chỉ dạy giúp con. Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời