Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: tùy duyên thuận pháp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính thưa thầy, con có cái thấy sau đây, xin thầy giảng thêm cho con hiểu ạ. Con thấy rất lạ là khi con gặp ai, đa số mọi người đều vui vẻ, vài câu chào hỏi, họ bắt đầu kể những trải nghiệm đau khổ ở họ rồi khóc! Đôi khi con tặng họ vài lời khen chân thành, họ cũng rớm nước mắt (đa số chỉ là sơ giao). Đi vào thang máy, rất nhiều lần, baby nằm trong xe đẩy cứ ngoáy đầu nhìn con cho đến khi khuất bóng. Trên xe giường nằm từ ĐL-SG, em bé nằm trên mình bố cũng ngoáy đầu nhìn xéo qua con rất lâu, cho đến khi buồn ngủ & thiếp đi. Ở lớp học NLP (lập trình ngôn ngữ tư duy), mấy sơ nhà thờ hay đến ôm con mỗi giờ giải lao. Sơ nói, “yêu em quá! Trông em như đứa trẻ vậy!” Nick zalo của con là A.N.H. – tâm ngây thơ, hồn nhiên như đứa trẻ. Con thường sống trong sự vô tâm như vậy! Con ngồi trong 1 tập thể, khi con phát biểu điều gì, mọi người đều hướng về con & luôn tán thán rằng họ thích nghe giọng nói và cách nói của con. Tâm con luôn an vui, hoan hỉ & con luôn nghe thầy giảng mỗi khi con có thời gian. Mà hầu như ngày nào con cũng có nhiều thời gian để được hưởng PHƯỚC LÀNH nghe CHÁNH PHÁP ạ. Con luôn nghe trong tâm an tịnh, mát mẻ như dòng nước cam lồ tự nhiên tưới mát tâm thức con. Thưa thầy, những gì đang như vậy, có phải là năng lực của người tu chánh pháp không ạ? Con ý thức rằng, càng buông, càng dễ thấy các pháp đến đi, tâm càng an yên, mát mẻ. Con đang trong trạng thái và thái độ an vui ạ! (Có vài ai đó nói: khi c xuất hiện, căn phòng này sáng lên. Hoặc em thấy c tỏa sáng…). Họ thích kết nối, làm bạn với con & thế là tùy duyên, dần dần con gửi bài pháp của thầy cho họ. Con xin thầy khai thị thêm cho con được rõ hơn về cái đang là ở con ạ. Con xin TRÂN TRỌNG BIẾT ƠN & CẢM ƠN thầy VIÊN MINH THẬT NHIỀU ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Xin thầy giải thích cho con rõ sự khác nhau giữa sống phan duyên và sống tùy duyên thuận pháp. Con cảm ơn thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, sau khi trình pháp với thầy xong, con làm việc lặt vặt trong nhà chợt con nhận ra, tỉnh giác trong mọi hành động để chuẩn xác không lầm còn hơn là mơ màng cầu xin Đấng thần linh nào phù hộ cho việc trôi chảy thì quá là chuyện viễn vông. Pháp hộ trì cho người thuận pháp, bây giờ con mới hiểu ra. Con xin cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy, Thưa thầy, những ngày qua con chiêm nghiệm ra những điều này, con xin phép được trình bày với thầy. Mong thầy chỉ giúp con nếu con có những nhận thức chưa đúng đắn. Cuộc sống mà con đang sống được tạo nên bởi sự tương giao giữa Thân, Tâm, Cảnh. Và con nhận thấy, cuộc sống là sự hoàn hảo nhưng không hoàn hảo theo cách con hay bất kỳ ai định nghĩa. Nó có các đặc tính: vô thường, khổ, vô ngã. Con tự hiểu nôm na là không có gì là mãi mãi, mọi sự đều đến đi theo quy luật vận hành tự nhiên, không theo ý muốn chủ quan của một ai cả. Cái Khổ hoàn hảo ở đây, con đang hiểu là khổ tự nhiên (của sinh lão bệnh tử), không phải khổ ảo phát sinh do tư kiến của bản thân. Vậy nên, sống tùy duyên thuận pháp để học ra những bài học, để xúc chạm nơi chính Thân Thọ Tâm Pháp mình ngày một rõ hơn 3 đặc tính đó của cuộc sống. Nếu đã thấy được rồi, thì thái độ của mình khi đối diện vấn đề sẽ theo hướng chủ động hơn. Cũng ví như khi đến một nơi mình đã thông thạo địa bàn, thì dù mình có mặt ở đó, hay không có mặt ở đó, nơi đó vẫn thế. Nhưng khi mình đến đó, tâm thái của mình chủ động hơn, bình thản hơn. Con suy nghĩ chủ quan như vậy. Mong thầy khai thị thêm giúp con ạ! Con kính đảnh lễ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, con phát hiện trong đời sống quanh con cứ lặp đi lặp lại như vầy, có một nỗi lo lắng về một việc gì đó cố tình xuất hiện, con đang nhìn như nó đang là thôi, con nhìn chưa tới cuối cùng thì một việc khác xuất hiện khiến cái lo kia giảm đi và có khi mất hẳn. Cái này như “lấy độc trị độc” mà con thấy không ổn. Mình phải học xong cho hết một bài học chứ không nên khỏa lấp như vậy. Cứ như vậy hoài sao con tiến bộ được đây. Con xin trình thầy. Xin tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch thầy, Khi bệnh xảy đến với thân, tâm chính là cơ hội để quán chiếu vô thường, bất toại nguyện, vô ngã nơi mình. Tuy nhiên khi đối diện với cơ hội đó, người ta có thể hướng tới việc sử dụng những cách thức, phương pháp, công nghệ, hiểu biết Đông Tây kim cổ nhất định để làm tốt đẹp, khỏe mạnh, cường tráng thân tâm lên nhằm trị bệnh. Liệu thiên hướng này có khi nào bị trá hình bởi bản ngã muốn không lão, không bệnh, không tử thưa thầy? Làm sao để nhận biết được giữa sự hồi phục diễn ra tự nhiên, tùy duyên thuận pháp và sự hồi phục dựa theo mong muốn của bản ngã thưa thầy? Con kính tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy con muốn hỏi là tùy duyên thuận pháp có phải là chấp nhận những gì mà mình đang có và sử dụng 1 cách hiệu quả nhất để mang đến giá trị tốt lành cho đời sống không? Ví dụ như từ trước đến giờ khi con thấy không hài lòng về điều gì thì cũng rời đi để tìm điều khác mà mình thấy tốt đẹp hơn như công việc, bạn bè hay bất cứ điều gì,…nhưng gần đây con cảm thấy bắt đầu mệt mỏi với sự tìm kiếm này nên con đành chấp nhận nhưng đồng thời sự ở lại này con đang thấy cũng có những vấn đề như sự tụt dốc của con về sự bình tĩnh nội tâm.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ kính thưa thầy! Trong Tuyển tập thư thầy số 1 câu trích: “Và hãy sẵn sàng đón nhận hạnh phúc hay khổ đau của cuộc đời như người đánh vợt tiếp nhận những quả banh bất ngờ của đối thủ”. Đã lâu trước đây con đã đọc qua nhưng chưa thẩm thấu được gì. Trải qua thời gian đến bây giờ nếm trải bao nhiêu thất bại, cay đắng con mới thẩm thấu được câu nói này. Nhất là trong đợt dịch bệnh này, nhờ vậy mọi mong cầu ảo tưởng đạt được về tương lại đã bỏ bớt đi trong con phần nào. Cảm giác như còn sống ngày nào biết ngày nấy và làm những việc đến với mình trong hiện tại, mọi mong cầu tương lai giờ này đều quá xa xỉ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, tâm con đói khát trí tuệ lâu ngày, nay nghe pháp thoại Thầy giảng, nó cứ muốn nghe mãi chẳng thiết tha gì đến chuyện khác. Hoàn cảnh của con là nên học lấy một cái nghề để không sống dựa vào người khác, nhưng mỗi cầm sách vở là con bị hôn trầm. Tâm con bảo rằng đây không phải là thứ nó muốn, nó chỉ muốn nghe pháp… nó vẫn loay hoay… nó chưa thông suốt tục đế. Thầy cho con hỏi: 1. Nghề nghiệp có phải là do Pháp vận hành? Mỗi lần con muốn đi làm là chướng duyên lại đến, như đau ốm, vướng bận gia đình. 2. Nghề nghiệp cũng là một trong những yếu tố cần và đủ để người đó học ra bài học của chính họ? 3. Con nên làm cái gì con giỏi, hay con cứ tùy duyên? Con xin tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời