Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: Tứ vô lượng tâm từ bi hỷ xả

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, xin Thầy cho con biết tình thương của Đức Phật khác với tình thương của chúng sanh ở điểm nào?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy Phước Huệ song tu con hiểu như thế này có đúng không ạ: Tu Phước là bản ngã tu Tu Huệ là tánh biết tu Kính xin giúp con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ sư ông, con có câu này muốn hỏi sư ông ạ. Vừa qua, con bắt đầu thận trọng, chú tâm và quan sát mọi thứ xung quanh để nhận biết mọi thứ như nó vốn là, không để tâm mình bám lên đó, từ đó gây ra bao ảo vọng, đau khổ. Hiện giờ, cái con không hiểu là vậy tứ vô lượng tâm (là từ, bi, hỷ, xả) của người tu là từ đâu đến, đó có phải là những vọng động sinh để rồi ra ảo vọng không? Nếu những tâm này làm ta khởi sanh hành động hướng đến đối tượng đó thì có phải mình kết thêm nhân không? Trở lại chuyện đời thường, khi mình thấy người khác đau khổ, sung sướng, sân hận, lầm lạc thì người tu phải quán chiếu (hành trình tâm) và hành động (tạo tác ra ngoài) như thế nào ạ? Thưa sư ông, mỗi lần phát tâm từ, bi, hỷ, xả con thấy rất an lạc, nhưng băn khoăn không biết liên kết các tâm này với việc tu tập “kiến tánh”, nên có câu hỏi như vậy. Kính mong được sư ông cho con một giải thích, con cảm ơn sư ông.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy, Kính thưa thầy, con biết mọi sự mọi vật đều do duyên hợp hay tan mà tạo nên. Nếu vậy, cái chủ thể biết suy nghĩ của con, đang luân hồi không biết bao nhiêu đời kiếp, cũng đã từng do duyên mà hợp lại và nếu hết duyên sẽ tan ra. Như vậy, vì sao Đức Phật lại có lòng từ bi rộng lớn đến mọi chúng sinh như vậy? Phật đã dạy nếu nhìn mọi chuyện bằng con mắt vô thường vô ngã thì ta sẽ thấy mọi chuyện rất tự nhiên như nó đang là, vậy tại sao Đức Phật vẫn thương xót đến những chúng sinh hữu tình ạ? Con kính xin Thầy chỉ dạy cho con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ sư ông. Con đã tu tập theo pháp môn sư ông chỉ dạy trên trang web khoảng 5 tháng. Con rất vui vì tu tập không cần phải tìm nơi cảnh thanh vắng, phải lên non, phải rời khỏi gia đình, vợ con, hoàn cảnh đang sống, phải thay đổi, phải đi đến đâu… mà ở mỗi lúc mỗi nơi đều là cơ hội để được giác ngộ. Như lời sư ông nói, pháp chính là vị thầy lớn nhất và vừa vặn nhất cho từng hành giả. Pháp là quả do chính nhân mà mỗi người đã gieo. Con vẫn tu tập, vẫn luôn quan sát cái gì xảy ra trước mắt, vẫn luôn quan sát tâm trạng của chính con. Con kính xin sư ông giúp cho con những gì con chưa thông tỏ: 1- Con vẫn luôn cố gắng sống với cái đang là, nhưng thực sự thì con hay quên để tâm luôn bị cuốn theo ngoại cảnh, cuốn theo những tư tưởng, suy nghĩ… trong con. Kính xin sư ông hướng dẫn cho con làm sao để lúc nào cũng được kiên cố, chú tâm trong hiện tại? 2- Người xưa nói biển lặng thì minh châu mới hiện. Trong đạo con nghĩ câu này giống như: Tâm an thì Phật tánh mới hiển lộ. Nhưng nếu cứ để những lao xao trong lòng (buồn, vui, giận, ghét, tính toán, so đo, phân biệt, nghĩ quá khứ tương lai…) rồi một mặt vẫn biết mình đang vui, đang buồn, đang giận… thì cho đến lúc nào tâm mới được an, minh châu mới được hiển lộ đây? (vì vọng tâm như sóng, như bọt, giống như có nước thì mãi mãi vẫn có sóng có bọt, biết lúc nào dừng lại, lúc nào có được bầu trời không mây?) 3- Giữa rừng kinh sách, giữa quá nhiều đạo sư thì hành giả (vẫn còn mê mờ) biết làm sao để chọn cho mình một bậc minh sư, chọn cho mình một con đường chánh? Chuyện đạo như đi trên một con đường để đến đích. Đích của đạo là giác ngộ, giải thoát. Đức Phật Thích Ca là người đã đi trên đường đó và đã đến nơi. Ngài đã đủ tư cách để truyền đạo. Trong đời này có ai đã đến nơi đức Phật đã đến mà con thấy có quá nhiều giảng sư về đạo Phật. Trong số đó ai đã giác ngộ giải thoát khổ đau, sinh tử luân hồi? Không lẽ ai cũng giác ngộ giải thoát? 4- Con vốn không thích ăn thịt, cá. Nhưng khi con ăn chay khoảng 10 ngày thì con có trạng thái mỏi mệt, mất sức, sụt cân dù con biết chọn thức ăn cho đủ dinh dưỡng. Vẫn biết rằng trong thế giới này, động tay động chân là có nhiều vi sinh vật bị tổn hại, khi bệnh dùng kháng sinh thì có nhiều vi trùng bị chết. Nhưng nếu con ăn mặn (dù là con hạn chế tối đa ăn thịt, con chỉ chọn cá, tép nhỏ) thì con luôn có một điều gì không ổn là phải gây sự đau khổ, đớn đau cho con vật để nuôi mạng sống của mình. Kính xin sư ông giúp con. 5- Kính thưa sư ông, con rất thương người. Con hay giúp người nghèo. Con hay hướng dẫn người không biết lẽ thật… Nhưng khi thấy những người mà mình giúp đỡ trở nên giàu có, thông minh, nhất là khi thấy họ vừa giàu, vừa thông minh lại thêm một chút tự hào thì trong tâm con lại có ý không thích. Con phải làm sao? Đây là những thắc mắc con chưa rõ. Kính xin sư ông chỉ dạy. Con chân thành đảnh lễ sư ông.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin phép được hỏi về cách để tập tâm bi. Theo con hiểu karuna có hai phần. Phần 1 là thấy nỗi đau khổ của chúng sinh khác như nỗi đau khổ của chính mình. Phần 2 là làm cái gì cho bớt nỗi khổ đau đó. Con thấy con rất kém về cả hai phương diện này. Xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con cách tu tập để cho khi con gặp cảnh này, con không bỏ lỡ môt dịp tạo phước báu. Con thành kính nhớ ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, Con tri ân thầy đã chỉ dạy cho con hiểu về đạo pháp hơn. Từng ngày, từng giờ con luôn nhắc nhở mình sống trọn vẹn với những gì đang có trong thực tại, con cảm thấy tâm nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Con còn một thắc mắc chưa hiểu rõ, mong thầy hoan hỉ chỉ dạy cho con như thế nào là Yêu thương và như thế nào là Luyến ái? Điều gì tạo nên sự gắn kết bền vững giữa hai người ạ?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Điều con muốn hỏi hôm trước khi nói có bồ đề tâm là có tâm từ bi rộng lớn nhưng thiếu trí tuệ hiểu biết. Mỗi khi trải lòng từ bi như vậy có đúng hay không? Con xin Thầy chỉ dạy. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, khi con duy trì một cảm thọ dễ chịu như con nghĩ về cha, mẹ, thầy tổ hay những người con thương và thương con, cảm thọ đó rất dễ chịu, hạnh phúc giống như khi mình đang yêu thì có gì sai trái không ạ? Có phải là ái không ạ? Con kính tri ân Thầy và kính chúc Thầy luôn được khỏe ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời