Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: Tứ Niệm Xứ

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính thưa thầy! Thầy cho con hỏi, nếu như khi quan sát cả thân thọ tâm pháp mà con thấy quan sát tâm dễ và dễ nhận biết thì con cứ quan sát tâm cho thuần thục, sau đó khi hiểu rõ tâm rồi con tiếp tục quan sát từng cái thì như vậy có đúng không thầy? Đó có gọi là chia cắt từng cái để tu không thầy? Khi con có ý như vậy sợ là con đã có mục đích thì nó sẽ như thế nào thầy? Vì cùng một lúc mà để nhận biết và quan sát hết thì khó mà thấy được, nhưng con nhận biết được tâm con rõ thì con cứ quan sát được không thầy? Mong thầy chỉ giúp con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy ạ. Thời gian qua con cũng có tu tập pháp thiền của thầy, thực ra nó không hẳn là giúp thân tâm con được thoải mái và an lạc hơn theo nghĩa vẫn được hiểu đâu. Đôi lúc thực hành pháp thiền con cảm thấy mình đang đi lên nhưng hóa ra lại là đang đi xuống, đôi lúc cảm tưởng như mình đang đâm đầu xuống không có lối ra nhưng hóa ra những lúc như vậy là con đang thấy ra vậy. Bây giờ con sống thì vẫn thấy có vui, có khổ tuy khổ nhiều hơn là những lúc vui vẻ thoáng qua, nhưng cái vui cái khổ đó giúp con thấy ra được nhiều điều mà vốn dĩ nó đã thế, chỉ là con không thấy ra nó, con biết con còn suy tưởng nhiều. Thầy cho con hỏi câu này, Tứ chánh cần được tu tập như thế nào ạ? Con thấy là không làm việc gì hại mình hại người mà năng làm việc lợi mình lợi người. Ở đây không hẳn là bắt buộc kiểu như đi làm từ thiện mà chỉ tinh tấn biết rõ mình qua thân, khẩu, ý. Con thấy tu tập Tứ chánh cần đôi lúc con cũng ngờ ngợ thấy đi đôi với Tứ Niệm Xứ hay cả pháp thiền của Thầy vậy. Tâm buông ra là liền cái thấy Cái thấy cái biết chẳng ai ngờ Vậy chi điều biết là ai hay Ai hay tâm buông mà thấy biết Cái biết sáng tỏ tự bao giờ. Con xin bày tỏ lòng thánh kính với thầy và nếu có duyên thì mong được gặp thầy ạ. Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con đọc kinh Tứ Niệm Xứ thấy có nhắc đi nhắc lại các cụm từ “quán thân trong thân” hay tương tự với thọ, tâm, pháp. Con thắc mắc chưa rõ ý nghĩa. Nó có khác với cách nói quán thân, thọ, tâm, pháp không? Kính mong Thầy chỉ dạy. Con xin đội ơn và kính chúc sức khỏe Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con Kính đảnh lễ Thầy, Kính thưa Thầy có phải khi định tâm được trọn vẹn, không 1 chút phóng tâm suy nghĩ gì khác, không có 1 ý muốn phản kháng, xử lý gì hết trên cái cảm giác đang đau đớn của thân thì hình như lúc đó không có mặt của cảm thọ ưu, ý con là sự khó chịu trong lòng hoàn toàn không có, mặc dù lúc đó cái cảm giác đau đớn vẫn rõ ràng đang hiện hữu, có phải vậy không thưa Thầy ?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Cảm ơn lời Thầy giảng cho câu hỏi của con. Như vậy khi tiếp xúc với trần, lúc nào cũng có thọ và tưởng, chỉ vì hiện tượng xảy ra quá nhanh nên con không thấy rõ về tưởng. Câu hỏi kế tiếp là thọ, vì con nghe một vị nói về cảm thọ như thế này nhưng con hoài nghi, vị ấy nói: cảm thọ “không buồn không vui” nghĩa là người ấy không biết rõ “vui hay buồn”. Thưa Thầy con chỉ muốn hiểu đúng. Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Năm mới con kính chúc Thầy và chư Tăng nhiều sức khoẻ, an lạc trong đạo mầu! Thưa Thầy con muốn xin Thầy lời khuyên ạ. Con 35 tuổi chưa lập gia đình, con thấy có vợ thì cũng có cái hạnh phúc, nhưng cũng có quá nhiều ràng buộc, tính cách con cũng không phù hợp với cuộc sống gia đình lắm: thích ở một mình, không ưa chốn ồn ào, cũng may con có biết chút ít đạo nên con cứ sống vậy tuỳ thuận hoàn cảnh. Nếu duyên nghiệp phải lấy vợ thì lấy, không thì cũng chẳng sao, con sẽ chăm sóc Bố Mẹ. Con cố tu để hiểu đạo và cho Ba Mẹ và mọi người cùng hiểu, rồi khi đủ duyên con muốn xin xuất gia hoặc sống một mình cũng tốt. Con có nói ra thì mọi người cũng không hiểu, vì nó khác với suy nghĩ bình thường của người đời. Bố Mẹ và và mọi người bảo nếu không lấy vợ thì con trở thành gánh nặng cho bố mẹ và mọi người, rồi sau này sẽ khổ lắm, không thể sống cứ thui thủi một mình. Con muốn chăm sóc ba mẹ giúp ba mẹ mà bây giờ con mới biết lại trở thành gánh nặng tâm lý cho bố mẹ đến thế… tâm trí mọi người bị quy định quá nhiều, con không biết làm thế nào cho trọn đạo làm con? Con có một vấn đề nữa xin Thầy chỉ bảo: khi một mình trầm tư thì con chánh niệm tỉnh giác tốt, thấy biết cũng phát sinh theo, nhưng khi xúc chạm việc đời, ở chốn đông người, nói chuyện liên quan đến mình thì con bị kiểu như vong thân tha hoá, đánh mất mình, nghĩ lung tung, nhưng khi một mình thì con lại trở về được với mình, vậy làm sao để con luôn trở về với mình khi xúc chạm việc đời? Con xin cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Sư. Con nhờ Sư chỉ cho con biêt chỗ khác nhau và giống nhau của thiền Tứ Niệm Xứ và thiền Vipassanā. Con cảm tạ Sư.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ. Thưa Sư Ông cho con được hỏi thêm, con từng là người tu theo pháp niệm Phật nhưng hiện tại con không phải là hành giả chuyên về niệm Phật, nhưng con có suy nghĩ niệm Phật nhất tâm bất loạn có phải giống như việc đắc định trong thiền chỉ (Samatha) không Sư Ông? Tuy hành giả có được tâm Định nhưng không có sinh Tuệ nên không thể dẫn đến nhận ra chân đế vô thường, khổ, vô ngã nên không thể chấm dứt sự tái sanh, vẫn còn trong tam giới vì định trong niệm Phật và định trong thiền chỉ Samatha khác với định trong thiền quán Vipassanā. Tại vì con thấy cách tu của thiền chỉ và niệm Phật giống như chúng ta lấy đá đè nén không cho cỏ phát triển nhưng đến khi chúng ta lấy tảng đá ra thì cỏ vẫn mọc và phát triển bình thường vì ta chưa có diệt tận gốc rễ. Hôm qua con hỏi nhìn vào Tự tánh có giống như việc tu Thiền quán hay không, Sư Ông nói phải đúng không ạ? Con đọc được Ngài Bodhidharma (Bồ-đề Đạt-ma) có nói rằng: “Nếu không nhìn vào tự tánh thì niệm Phật cũng chẳng ích gì” và một câu nữa của ai nói con không biết là “Tự tánh di-đà, duy tâm tịnh độ”, giống như một câu nói trong kinh Vakkali “Ai thấy pháp, người đó thấy Như lai, vì thấy pháp tức là thấy Như lai, thấy Như lai tức là thấy pháp” và con cũng nhớ rằng Đức Phật có nói: “pháp là thiết thực hiện tại, không có thời gian, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được người trí tự mình giác hiểu” (Kinh Tăng chi bộ). Vậy đọc vài câu này con có ý nghĩ rằng tu hành cái quan trọng nhất là cái thấy, mà muốn có cái thấy đúng đắn thì phải có Tuệ – Tuệ nhãn mà thiền chỉ và niệm Phật không thể dẫn đến việc phát sanh Tuệ nên cũng giống như Ngài Bồ-đề-đạt-ma nói: “Nếu không nhìn vào tự tánh thì niệm Phật cũng chẳng ích gì” nghĩa là nếu không tu thiền Tứ niệm xứ thì niệm Phật cũng chẳng ích gì vì Tự tánh là thân, thọ, tâm pháp trong câu Tự tánh di-đà nên niệm A-di-đà là phải hành Tứ niệm xứ mới đúng như lời Ngài Bồ-đề-đạt-ma nói như vậy mới có Tuệ. Cho nên con nhận ra như sau: – Thiền Tông (Phật giáo Phát triển) lấy sự thấy Tự tánh để làm nhân hạnh tu tập, sau đó có kết quả là giác ngộ thành Phật. – Thiền Phật giáo nguyên thủy cũng lấy Tứ niệm xứ (Tự tánh) làm nhân hạnh tu tập và quả là sự giác ngộ như bên Thiền tông. Mà con có đọc được một bài dịch là Thiền tông cũng có thể một nhánh của Phật giáo nguyên thủy. – Pháp niệm Phật nếu muốn tu đúng có nhân để giác ngộ và giải thoát thì cũng phải nhìn vào Tự tánh (Tứ niệm xứ) giống như Ngài Đề-đề-đạt-ma nói. Như Sư Ông từng nói Giác ngộ là yếu tố quyết định cho sự Giải thoát mà thường người ta chỉ muốn giải thoát chứ ít ai nghĩ đến giác ngộ. Nếu chỉ tin và cầu xin một đấng nào đó để được cứu rỗi để giải thoát thì đó là điều không thể vì không có đủ tín, tấn, niệm, định, tuệ trong pháp tu của họ. Cả 3 Thiền tông, niệm Phật của Tịnh độ và Phật giáo nguyên thủy tu đúng chánh pháp Phật dạy thì điều phải có Tứ niệm xứ trong đó. Con nghĩ đó là đúng. Vì Đức Phật dạy lấy Giới làm thầy và không nương tựa một điều gì khác ngoài việc hành Tứ niệm xứ đó là chúng ta tự thắp đuốc lên mà đi. Ban đầu con chỉ muốn hỏi Sư Ông nhất tâm bất loạn trong niệm Phật có giống như đắc định trong thiền chỉ hay không, nhưng tự nhiên con có hý luận suông ra nhiều quá. Nghĩ lại không biết nên gởi cho Sư Ông hay không nữa. Con sợ nhận được câu trả lời “Tự con chiêm nghiệm mà đưa ra lời giải đáp cho mình nhé”! Đúng là những điều trên đây phần nhiều là do con luận ra chứ hành thì thực sự chưa bao nhiêu, có tự mình chiêm nghiệm mới biết đúng hay sai. Con viết ra là do thắc mắc thôi, mong Sư Ông hoan hỷ. Chúc Sư Ông vui và khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT Kính thưa Sư Ông cho con xin hỏi Tự tánh là gì? Con chưa biết. Nhìn vào Tự tánh là như thế nào? Có phải giống như là Thiền Tứ niệm xứ nhìn vào tự tánh là quan sát thân, thọ, tâm, pháp không? Tự tánh cũng vô ngã phải không Sư Ông? Con cảm ơn Sư Ông.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời