Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trong thấy chỉ có thấy

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con cũng không có thắc mắc gì cả nhưng con cũng mong muốn được Thầy hoan hỷ chỉ dạy thêm cho con về sống tuỳ duyên thuận Pháp. Hàng ngày con vẫn thường hay biết thân tâm nhưng cũng rất nhiều lần con cũng quên mất. Từ ngày phát hiện ra bản ngã đến nay, con không còn chạy theo ảo tưởng nữa mà con lại thấy tâm con có nhiều sân hận, độ kỵ, nhiều cái xấu xa… ẩn ngầm. Càng ngày con càng thấy nhiều điều bất toại nguyện trong tâm ngay khi khởi lên một vọng tưởng. Ngẫm nghĩ lại con cũng thấy do Ta tạo ra nhưng con chỉ thấy thôi và sống trọn vẹn với nó chứ con vẫn chưa buông xuống được, nó vẫn con rất dai dẳng. Con chỉ có cách thay đổi thái độ thì từ từ cũng sẽ chuyển hoá được nhiều sân hận. Con rút ra bài học cho mình là không cần tu gì nữa mà chỉ hay biết thân tâm và thấy tất cả những tập khí xấu xa và chuyển hoá nó. Con kính mong Thầy hoan hỷ chỉ dạy thêm cho con. Kính mong Thầy thân tâm thường an lạc.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con thấy mình còn những dính mắc, ảo vọng. Đi làm thì không sao, nhưng tối về, lúc rảnh rỗi thì những vọng niệm này nổi lên. Vì thế, lúc rảnh, nó đến thì con vừa biết thọ và tâm, con vừa lấy nó làm đề mục để quán pháp nhân-duyên-quả. Con thấy quán pháp rất hợp vì giúp con thông suốt vấn đề. Tuy nhiên, hình như giống Thầy có lần dạy, quán pháp khó nên nhiều lúc bí, con lại rơi vào buồn ngủ. Con bèn đi nằm, buông lỏng thì thấy yên tịnh, rỗng rang và ngủ ngon. Nhưng hôm sau, những dính mắc, ảo vọng do chưa được thông nên lại tái hiện tiếp. Vậy con có nên ngồi tập thiền đối trị một thời gian (sự thở) để tăng sức chú tâm, tỉnh táo, rồi dần dần sẽ có sức dẻo dai để quán pháp hơn không Thầy? Nếu không thì con nên làm thế nào? Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con xin Thầy chỉ dạy vì trong cuộc sống hàng ngày con cảm thấy còn băn khoăn và vướng mắc nhiều, đặc biệt về chánh tư duy. Con cảm thấy mình thực ngu ngốc yếu đuối và lười biếng… Nhiều thói hư tật xấu rất đơn giản nhưng vẫn chưa từ bỏ được. Con hiểu đó là nguyên nhân gây cho con nỗi sợ hãi, hèn nhát, tự ti hay thiếu tự tin trong sâu thẳm và nó là lực cản trên con đường giác ngộ giải thoát. Khi con hiểu và chấp nhận rằng, “trong thấy chỉ có thấy, nghe chỉ có nghe…”, luôn quan sát thân thọ tâm pháp, chỉ lắng nghe không đánh giá phán xét, thái độ thì từ bi nhân hậu quân bình vô ngã vị tha… khi đó, kiến thức cần cho cuộc sống công việc (tính toán, khoa học, y học…) sẽ tự tìm đến, tự ngộ, tự hiểu trong tiến trình hoạt động thấy, nghe, nhìn… có đúng vậy không Thầy? Và cũng khi đó, ý nghĩ, hành động, lời nói sẽ tự khởi và đó là hoàn hảo không nên xem xét đánh giá lại và hối tiếc hay băn khoăn cắn rứt phải vậy không Thầy? Như vậy trong đời sống, công việc hàng ngày điều quan trọng luôn quan sát lắng nghe và có thái độ tâm quân bình từ bi, còn lại để pháp lo phải vậy không ạ? Con nghĩ mình đang trong tiến trình học xả ly, ly tham nhưng tiến triển còn rất chậm Thầy ạ. Kính mong Thầy chỉ dạy và kính chúc Thầy mạnh khoẻ, tràn đầy ánh sáng trí tuệ.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy gần đây con trình pháp hơi nhiều, con sợ con phiền thầy. Hôm nay con xin trình pháp với thầy và con sẽ hạn chế lại để không quá phiền thầy. Đề tài mà con trình pháp hôm nay với thầy ngụ ý có phần muốn chia sẻ trải nghiệm của con với vợ của con. Nếu con sai thì đã có thầy chỉ ra cái sai, còn nếu đúng thì cũng hữu ích cho vợ con. Thưa thầy đề tài mà con trình bày là cách đối trị tâm sân. Vì những cách này không phải do con nghĩ ra rồi hệ thống lại mà là trải nghiệm tu tập của con. 1. Tự kiềm chế mình khi sân khởi lên để không gây ra hậu quả xấu. Hạn chế: Tự đè nén được trong một số hoàn cảnh nhưng rồi sân sẽ khởi ra ở một hoàn cảnh khác hay ích nhất cũng mang thù hận trong lòng. 2. Đặt mình vào hoàn cảnh người khác để biết cảm thông Hạn chế: Không phải trường hợp nào cũng có thể cảm thông và cũng có những trường hợp không đáng phải cảm thông. 3. Tự động viên mình đó là những bài học mà pháp mang đến. Hạn chế: Tự động viên tức là chưa thấy ra sự thực, cho nên thay vì thấy pháp rõ ràng thì khuynh hướng là chịu đựng những đắng cay cuộc đời. 4. Rải tâm từ Hạn chế: Tâm từ như nước mát, giúp mình và giúp người nhưng chưa thể thấy ra bản chất tâm sân. 5. Quan sát tâm sân sinh diệt Hạn chế: Vì chưa thông suốt được lời dạy của Thầy cho nên con hiểu và hành theo ý con, con đã kinh nghiệm hóa cách thức thấy sân như một phản xạ khi sân khởi lên (mặt dù con đã thấy ra được nguyên nhân của sân là do con nhận thức đánh giá sai lầm vấn đề). Cho nên sân thì cứ khởi, con thì cứ quan sát kết quả là sân thì vẫn còn, còn con thì lại bày ra cho mình một kinh nghiệm vô ích. 6. Không có hoàn thiện bản thân, không có tu, không có quan sát tâm sân gì cả, tất cả chỉ là những khái niệm, kinh nghiệm do con cho là, phải là, sẽ là mà thôi. Nhận ra mình đang lập trình cuộc sống, nhận ra mình đang lập trình cách tu. Khi sân khởi lên, tâm không thêm, không bớt, không đánh giá, xem xét, không gì cả. Trong thấy chỉ có thấy (con mượn câu “trong thấy chỉ có thấy” trong các bài giảng của thầy chứ con còn lâu mới sự lý dung thông được). Quan sát sân hay quan sát pháp chỉ là một. Con cảm ơn thầy đã bỏ thời gian đọc trình pháp của con. Con thành kính cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, thầy hay dạy rằng luôn phải sống trọn vẹn trong thực tại đang là, ngay tại đây và bây giờ, luôn luôn chánh niệm tỉnh giác. Trong trường hợp con áp dụng vào sự thở lúc ngồi thiền thì con làm như sau: 1. Lấy sự thở làm trọng tâm, để tâm rỗng rang buông xả, tri nhận sự thở vào, ra, dài, ngắn, thô, tế. Một lúc sau, thân tâm vắng lặng, chỉ còn tâm tri nhận với sự thở, mọi cảm giác ở trên thân vẫn ghi nhận rõ nhưng những tiếng động nhỏ xung quanh dường như con không để ý đến (như tiếng đồng hồ kêu, tiếng giun dế kêu… đại khái những tiếng động luôn có, không mang tính nhất thời phát sinh lên), như vậy, tâm có xu hướng định hay không? 2. Nói về sự “Ghi nhận” và “Tri nhận”, trong thư trước, thầy có dạy con rằng: Ghi nhận là sự cố ý hướng tâm vào thở, tri nhận là hướng tâm vào sự thở một cách tự nhiên. Tuy nhiên ranh giới giữa ghi nhận và tri nhận đôi lúc còn mong manh con chưa nhận ra được. Có phải rằng “Ghi nhận” là sự nỗ lực của tâm để theo dõi hơi thở hoặc đặt tâm ở một điểm cố định (chóp mũi) để bám sát hơi thở (Tứ) còn “Tri nhận” là để tâm rỗng rang, không nỗ lực, không đặt ở đâu cả nhưng vẫn theo ngắm nhìn sự thở đó một cách khách quan, để tánh biết của tâm tự làm việc còn tâm cứ rỗng lặng, định tĩnh. 3. Lúc pháp đến đi (như tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, mùi hương… những tiếng động nhất thời phát sinh rồi diệt) thì “hiện tại đang là” ở đây là Sự thở hay là Pháp đến đi? Trong trường hợp này, con thường ghi nhận cả 2 cùng lúc, cả hai đều “hiện tại đang là” hay sao? 4. Thầy dạy rõ thêm cho con về “cảm giác toàn thân”, “an tịnh toàn thân”. Ở đây, con thường để tâm đến cả sự thở và cảm giác toàn thân, an tịnh toàn thân cùng lúc. 5. Cho con hỏi thêm, trong năm nay, thầy có tổ chức khóa thiền nào không? Trên đây là những điều con còn băn khoăn, vướng mắc, kính mong thầy chỉ bày tường tận, con xin chúc thầy sức khỏe, an lành.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con đã suy nghĩ về những điều thầy chia sẻ. Vậy là chỉ thấy thôi, không làm gì mà vẫn đạt đạo phải không thầy? Thấy và thấu hiểu, chấp nhận sự có mặt của tất cả các pháp là cách đưa đến thảnh thơi ạ? Con cũng thấy vậy, chấp nhận nó, thấu hiểu nó, không tác động gì đến nó, coi nó xảy ra như lẽ tất nhiên, mình sẽ nhàn vì “không phải làm gì”. Nhưng con có một băn khoăn, mai này chết có còn luân hồi không ạ, hay là mình vẫn mặc kệ nó, coi nó như một lẽ tất nhiên. Mong thầy đừng trách con nhé, con biết con đang hỏi ngu ngơ lắm ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, sau một đêm ngủ dậy con đã hiểu thế này: để tiêu diệt được bản ngã thì trong thấy chỉ có thấy, trong nghe chỉ có nghe…mà không có các khái niệm cho là, phải là. Như vậy đúng không thưa Thầy ? Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy ạ! Trong cuộc sống con có một vài thắc mắc mong thầy giải nghi cho con. Con thường nghe pháp thoại của thầy và con không biết có phải mình đã rơi vào sinh, hữu, tác thành và đang hy vong hướng đến 1 mục đích ảo tưởng của bản ngã nào đó ở tương lai hay không, nhưng hiện tại thì con thấy mệt mỏi vì phải cố gắng để thực hiện mục đích. Như là phải đi học thêm nhiều thứ nữa trong khi con đang có công việc làm đủ tiền để nuôi bản thân rồi. Nhưng con không đồng ý với hiện tại đó, con nghĩ nó không đúng chuyên nghành của con, phải tìm công việc nào đó tốt hơn. Con không biết là con nên tiếp tục mục đích đó hay dừng lại và bằng lòng với hiện tại, cứ để cho pháp tự vận hành? Mong thầy cho con lời khuyên, con cám ơn thầy nhiều ạ. Con chúc thầy sức khỏe!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy, Con ngạc nhiên là thầy có thể trả lời nhanh và cụ thể cho từng câu hỏi. Con biết ơn thầy rất nhiều. Kính thầy cho con hỏi 2 câu như sau: 1. Các phát minh, sáng chế, thành tựu khoa học… của loài người cũng là do sự vận hành của Pháp mà có được hay do những đóng góp của các nhà khoa học hay do cái gì ạ? 2. Khi tiếp xúc chạm việc đời, chỉ cần tâm không động không sầu, trong thấy chỉ có thấy… thì mình có thể hiểu được những con người thâm thuý mưu mô, sự việc nhiều tầng lớp hoặc tính “trừu tượng” được không ạ? Kính thầy. Con

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời