Câu hỏi:
Thưa thầy Tối nay pháp lại đến thử thách con thầy ạ, con đã cảm thấy thật bất an, rồi con nhớ lại lời thầy dặn rằng “hãy quay trở lại mà thấy”. Thế là con quay vào để nhìn thì con đã giảm dần sự bất an, thế nhưng con thấy nó vẫn lẩn khuất ở đấy, chực chờ khi có sự việc xảy đến lại trỗi dậy… Những lúc pháp đến thế này, con luôn nghĩ đến thầy, nhớ lời thầy, muốn kể lể tâm sự gì đó với thầy như một đứa cháu kể khổ với ông bà mình. Thế nhưng tính kể thì lại thấy cái tâm trạng bất ổn lúc nãy nó đi đâu rồi, không biết sẽ kể như thế nào, kể từ đâu nữa, nên nhiều lúc viết một vài câu rồi lại xoá đi… Thực tập mỗi ngày thấy và biết pháp đến đi, cảm xúc trồi trụt, thế nhưng sao con thấy mình vẫn bị tác động thầy ạ. Và con nghĩ có lẽ thầy sẽ nói “bị tác động thì ngay đó hãy biết bị tác động”. Vâng, và con cũng đã thực tập như thế. Nhưng rồi, một ngày khác lại bị tác động nữa thầy ạ. Khoảng cách giữa “Thấy” và “Ngộ” quả thật rất xa vời thầy nhỉ.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời