Câu hỏi:
Con kính bạch Thầy. Con đã trở về được dòng pháp. Giờ đây con hoàn toàn tin lời Phật dạy và những lời chỉ dạy cốt lõi của Thầy. Từ thời trẻ con đã có bản tính muốn tự lực tối đa trong tư duy và hành động. Người nhà có đủ điều kiện tạo dựng cho con thuận lợi nhất trong sự nghiệp và vật chất nhưng con từ chối rồi một mình vào Nam mưu sinh bằng nhiều nghề. Với tấm bằng cử nhân rồi con cũng xin được việc. Nhưng thật lạ, khi được ở trong điều kiện thuận lợi và đang có chiều hướng thăng tiến thì con lại cảm thấy tiềm ẩn nhiều khổ đau trong đó nên đến 40 tuổi con lại ra thương trường bươn chải với 2 bàn tay trắng trong khi con có GĐ và 2 con nhỏ. Dù hoàn cảnh thế nào con luôn tâm niệm phải sống thiện lương, sẵn sàng chấp nhận thiệt thòi và giúp người tối đa và rồi con cũng được người khác giúp đỡ nên con cũng đủ sống. Điều khát khao lớn nhất của con là tăng trưởng hiểu biết nên thường xuyên đọc nhiều sách tư tưởng đông tây và thường xuyên chiêm nghiệm cuộc sống đa dạng mà con trải nghiệm. Dù con đọc sánh của Lão – Trang chẳng hiểu gì mấy nhưng con cảm nhận rất thích lối sống vô vi của Lão Tử. Đến năm 45 tuổi con đọc nhiều sách về Phật pháp dù con không hiểu nhiều nhưng con thấy rất thích hợp với con. Rồi một biến cố lớn đến với con là con bị cơn đau viêm đại trực tràng đến 3 lần, mỗi lần đau từ 3 -7 ngày. Lúc này con đã hiểu phần nào pháp hành trải nghiệm khổ thọ của Ngài Ajhan Cha nên con không uống thuốc giảm đau mà muốn đối diện trực tiếp, chân thật nhất đối với cơn đau. Khi vượt qua những lần đau như đến tận cùng trên con nghĩ con như đã trải qua cảnh địa ngục vậy. Dù bệnh không hết, con không uống thuốc và 3 năm nay con hiểu được nó và nó không còn đau dữ dội như trước nữa. Con như chuyển sang một bước ngoặt khác, nội tâm vững vàng trước những khổ đau khác của cuộc sống. Nhưng rồi phước báu cực lớn đối với con đó là khi biết đến Thầy cũng khoảng 3 năm nay. Những lời Thầy giảng đã cuốn hút con. Những bài pháp của Thầy đã giúp con từ từ thấy ra ngày một rõ ràng hơn. Rồi một ngày đẹp trời cách nay hơn 2 tháng chỉ trong vòng mấy phút con đã về được dòng pháp. Đây là dấu mốc quan trọng giúp con dần nhận rõ ra đường đi, lối về. Giờ đây khi làm việc, giao tiếp con vẫn dùng ý thức bình thường nhưng không bị cuốn vào nó. Còn khi ở một mình con dễ dàng trở về trạng thái thân tâm tự chánh niệm tỉnh giác phi thời gian, hoàn toàn thoát khỏi trói buộc, khổ đau. Những điều cốt lõi Thầy giảng trước đây con hiểu lờ mờ thì giờ con biết rõ ràng hơn. Những điều quý giá mà con thẩm thấu được xung quanh con không ai quan tâm và họ cũng không hiểu nên con cũng chỉ biết viết để Thầy cùng với các Đạo Hữu đồng tâm lực thêm với con để con bước thêm những bước vững vàng hơn trên con đường giải thoát mà Thầy đã từ bi dày công chỉ bày cho chúng con. Con vô cùng biết ơn Thầy, không gặp được Thầy thì không biết đến kiếp nào con mới nhận ra được “của báu” quý giá của mình. Mỗi người có một duyên nghiệp riêng để về được với dòng pháp nên con viết hơi dài mạnh dạn nêu ra duyên nghiệp của con đến được với pháp một cách chân thật, bình thường, không hề có nỗ lực gì cao siêu cả. Thực tâm con tin chắc đã và sẽ nhiều người được như con và hơn con giúp cho cuộc sống này được tốt đẹp hơn đúng như tâm nguyện suốt đời cứu khổ cho con người và muôn loài của Thầy, Thầy nhỉ. Trước khi dừng viết con xin đảnh lễ Thầy từ xa và xin cảm ơn các Đạo Hữu trang nhà đã đọc.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời