Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, đọc vướng mắc của một số bạn đồng tu, con xin gửi bài thơ như một lời chia sẻ của con đến các bạn. Ngụp lặn trong dòng đời chìm nổi Mới thấy ra chân lý muôn đời Bể dâu có là gì khi tâm thanh tịnh Như như tịch tịnh bến quay đầu Trả lại cuộc đời bao khổ vui huyễn hoá Pháp về với pháp, ta với ta. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Sư, Con chỉ xin chia sẻ phần nào với những anh chị đồng cảnh ngộ, với những tủi hờn, đau đớn, nhục nhã của một kiếp người, khi chưa nếm được hương vị Phật pháp từ vị Minh Sư đã nhìn ra sự thật. Tại sao khi tất cả hoàn cảnh đến với mình đều không sai một chút nào với những lời Sư giảng dạy, sự thật rất sống động, logic một cách hoàn mỹ đến độ rúng động trong từng tế bào an lạc… Chồng phản bội cũng là sự hoàn hảo, con chửi mắng, người thân, cha mẹ, anh chị em cùng chồng hảm hại cũng là sự hoàn hảo. “Sư dạy mọi thứ đến với mình đều có lợi” đó là sự thật mà phải can đảm để thấy. Sư dạy “Đó là những người thầy tốt nhất” đến với ta. Thứ nhất bản ngã sẽ bị đập vở tan tác, thứ hai chấp thủ gia đình của ta, chồng ta, con ta, người thân ta… là những luyến ái trói buộc siết chặt cũng không còn, lòng tham cũng đã lộ diện, biết đuợc họ đồng minh toan tính cùng nhau hãm hại mình, tâm sân và đố kị cũng đuợc phát hiện trọn vẹn v.v… Thì tất cả mọi thứ đến với mình đều muốn mình học ra bài học cho mình, nếu phản kháng lại thì vẫn chưa học xong và còn phải học thêm phản ứng tạo tác bất thiện của mình nữa. Nghịch duyên sẽ cho chúng ta nhiều lợi lạc, đừng hận thù và bỏ phí một kiếp người đau khổ vì nó, nó đang giúp thanh lọc chúng ta. Con xin ngàn lần đảnh lễ Sư vì trước khi nghe Pháp của Sư con tu tinh tấn bao nhiêu cũng chỉ là lấy đá đè cỏ, chuyện xảy ra 1 con sân hận đến 10, vì tưởng tượng và cảm xúc của con dày vò hành hạ. Nay con đã nhìn ra được nguyên lý qua lời Sư dạy (1 bài Pháp của Sư con có thể nghe 10 lần không chán) Con xin chia sẻ đến tất Cả những người cùng đau khổ giống con trước đây sớm được thân tâm an lạc, và sớm tìm ra chính mình. Con kính chúc Sư nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính chào Thầy! Con xin chia sẻ một chút tâm sự nặng lòng của con ạ, nói đúng hơn rằng lòng con đã hiểu những việc xảy ra nhưng sự lo lắng vẫn còn nơi con. Bữa giờ con không vào các tờ báo xem tin tức, nay vào xem thì thấy dịch bệnh vẫn còn tiếp diễn đặc biệt nghiêm trọng hơn ở các nước khác. Việt Nam bằng nỗ lực cũng như sự may mắn tạm thời kiểm soát được dịch nhưng đã có cộng nghiệp sống chung trên hành tinh này thì khó nói trước được việc gì. Bữa trước, trong một câu trả lời về vấn đề con người, môi trường, xã hội ngày nay trên trái đất ngày càng đi xuống thầy có trả lời: ”… Dù đi xuống hay đi lên thế nào cũng đều có lý do của nó. Không thể nhân đi xuống lại đi lên và ngược lại được.” Qua câu trả lời này con cũng hiểu muốn trái đất này trở nên tốt đẹp hơn gần như là điều không tưởng. Nhưng có lẽ đây chính là cơ hội cho những người tu tập hay không cần là người tu tập có thể thấy ra được bản chất vô thường của mọi thứ. Con có nhớ trong một bài giảng thầy có kể một câu chuyện trong kinh cho chúng con nghe, con chỉ nhớ lại theo trí nhớ của mình nên nếu sai mong thầy chỉnh sửa lại ạ: Lúc Đức Phật sắp nhập diệt ở Kushinagar thông báo đến mọi người biết. Ngài A Nan đã khóc và các vị tỳ khưu khác thì lần lượt về Kushinagar để thăm Đức Phật. Nhưng lại có riêng một vị không đến thăm mà lại đi vào rừng tinh tấn tu tập. Các vị tỳ khưu khác thấy vậy ngạc nhiên. Vị này nói rằng chính bởi vì Đức Phật sắp nhập diệt nên phải tinh tấn tu hành vì sợ rằng khi Đức Phật nhập diệt chánh pháp do ngài chỉ dạy sẽ không còn. Con thấy rằng câu chuyện trên có phần giống với con hiện tại. Chính bởi vì thấy ra được sự nguy cấp của những gì đang diễn ra hiện nay con biết rằng sinh mạng mình có thể kết thúc bất cứ lúc nào nhưng đặc biệt đó là qua Thầy chúng con bắt gặp được Chánh Pháp thực sự mà Đức Bổn Sư muốn nói đến, kiếp người khó mà gặp được. Con hiểu rằng bây giờ việc mình làm được đó là noi gương vị Tỳ khưu trong câu chuyện trên tinh tấn nhẫn nại sáng suốt biết mình tu tập trong mọi hoạt động đời sống hằng ngày. Chứ không cố gắng nỗ lực để thay đổi mọi thứ bên ngoài nữa, còn việc gì đến thì cứ để Pháp vận hành. Từ tận đáy lòng con xin thành kính tri ân và đảnh lễ Thầy! Bậc chân tu. “Nếu mai mốt còn vào ra sinh tử Bước thăng trầm đâu sá kể nguy nan Nếu giờ đây vẫy tay chào cuộc lữ Cát bụi này xin trả lại trần gian.” Thầy Viên Minh

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Sư! Con đã cảm nhận chân thật qua lời dạy của Sư “Mọi thứ đến với mình đều có lợi cho mình”. Con thấy có điều gì đó rất nhiệm mầu, mỗi khi con khởi niệm cúng dường, và sau khi cúng dường sẽ có những việc phiền não đến ngay theo, nhưng trong phiền não đó con được rất nhiều bài học, và cũng nhìn ra được, mà khi không phiền não con không thể nào thấy được. Xin Sư có thể cho con hiểu sự nhiệm mầu nầy. Con xin tri ân Sư!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy, Trong đời sống, có những lúc rảnh rỗi, con thấy cảm giác chán nổi lên, lăng xăng tìm cái này, cái kia mà phần lớn là vọng tưởng. Tâm vọng về quá khứ, tương lai, tầm cầu bên ngoài đủ kiểu rắc rối. Khi con làm một việc gì đó với sự chú tâm trọn vẹn thì những vọng tưởng và trạng thái lăng xăng kia hoàn toàn biến mất. Con cảm nhận ngay cả trong quét nhà, đổ rác cũng rất tuyệt vời, mà nào có cần đi đâu, kiếm tìm gì nữa. Ngay khi đó con thấy thật an lành, tự tại. Con xin trình lên Thầy, kính mong Thầy từ bi soi sáng. Niết-bàn Chẳng thể nào đi đến Nơi nao gọi Niết-bàn Chỉ ngay nơi thực tại Soi sáng chẳng mơ màng.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy. Hôm nay con chợt nhận biết một điều xin trình đến Thầy: Cách nay hơn 4 năm con gặp một cơn đau đại trực tràng dữ dội, lúc đó con chỉ mới nghe pháp của Ngài Ajahn Chan nên con đã trải nghiệm cơn đau. Con cũng biết phải giảm tối đa bản ngã để không phát sinh khổ khổ. Con đã nhẫn nại gần một tuần thì cơn bệnh khỏi. Đến năm 2016 thì con nghe pháp của Thầy. Lúc đó con đã trở về được tâm thanh tịnh trong sáng hầu như trong thấy chỉ thấy….trong biết chỉ biết. Tức là tướng biết đã trở về đồng với tánh biết mà con không hề biết điều quý giá này vì lúc đó con nghĩ mình là người mới biết Đạo nên cần nghe thật nhiều bài pháp của Thầy rồi hành thật nhiều thì mới mong thấy pháp nên trong mấy năm nghe rất nhiều bài pháp thoại của Thầy con cũng lĩnh hội được nhiều kiến giải về Đạo nhưng con lại không biết phát huy điểm mạnh của mình là không đặt tâm mình ở đạo đế, diệt đế để ứng ra trong các hoạt động mà để tâm lơi lỏng để tập đế, khổ đế xen vào rồi lại đi hành soi sáng lại. Nay thì con đã biết rồi căn bệnh của con, sinh nghiệp của con là thấy ra sự thật từ đạo đế, diệt đế chứ không phải từ tập đế, khổ đế nên công việc của con là cứ trở về với tâm thanh tịnh trong sáng thì tham, sân, si khó mà xen vào được vì con đã có niệm lực khá mạnh. Cũng nhờ Thầy giờ con đã hiểu ra, tuy kéo dài nhưng bù lại con lại biết được nhiều điều khác về chân đế, tục đế và con vững vàng, trưởng thành hơn trong nhận thức, tầm nhìn rộng hơn. Vậy là trong đời sống con có thể phát huy được phẩm chất ngưng bặt được cái ta ảo tưởng một cách tự nhiên vô vi, vô ngã để trở về với cơ chế tự hoạt động, tự ứng, tự nhận biết một cách tự nhiên của thân tâm. Như vậy là nhờ Thầy con đã biết, đã nhận được của báu nhưng suốt 4 năm con đã lơ là đi đường vòng nhưng nay thấm sâu được lời Thầy con đã lĩnh hội lại của báu một cách chắc chắn và biết ứng dụng nó một cách linh hoạt trong cuộc sống. Mong Thầy cho con lời nhận xét ạ. Con xin tri ân Thầy ạ. Con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con Trâm đây ạ, Thầy khỏe không ạ? Con có nghe Thầy đi Huế, mấy tuần rồi con lu bu học hành, thi cử cũng chưa đến Chùa được. Con thích không khí bình an ở Bửu Long và cả những khoảng khắc quý giá ngồi bên Thầy và các bạn Đạo, nghe Thầy giảng về Đạo, về đời. Con bắt đầu học khoa Tâm lý học, cũng sắp hết học kỳ rồi, nào là Phân Tâm học, Nhân văn – hiện sinh, nét nhân cách, tâm lý học hành vi…, rồi giờ chỉ ngồi nghe Lá thư thầy, rồi cảm nhận sự bình an, đủ đầy của chân lý dung dị Thầy chia sẻ. Thầy ơi, giờ thì chỉ sống và biết ơn thôi, Thầy nhỉ? Làm được điều gì có ích cho mình, cho người thì làm. Chiều hôm qua đi học, trên đường bước từng bước chân đến trường, con cảm nhận chân mình đang di chuyển, thật thần kỳ, biết ơn! Sáng nay ngồi trên xe đưa rước đi làm, nhìn những ngón tay mình, soi rọi qua ánh nắng, len vào xe, thấy tay thật đẹp, biết ơn, Biết ơn từng tế bào trong cơ thể, biết ơn từng nổi đau, từng giọt nước mắt, biết ơn cả những lúc yếu đuối lẫn những lúc mạnh mẽ của bản thân, biết ơn sự sống, trôi chảy trong cơ thể quý giá này… Vất vả! Đi làm cả ngày, chiều thì lặn lội vào quận 1 học, tối ngồi xe ôm về tới nhà đã ngấp nghé 10 giờ đêm, có hôm vào luôn phòng tư vấn đến khuya. Nhiều khi ngồi trên xe mà thấy mình siêu dễ sợ, Thầy ạ. Nhưng mà, có động lực gì đó thôi thúc con học và cảm nhận lại mình, và với mong ước nhỏ bé là sẽ góp phần nhỏ giúp cho ai đó cần, có những thứ cần phải làm, không phải cho cá nhân mình, mà cho người khác. Làm gì thì làm, giữ cho tâm trong sạch, thiện lương theo lời Thầy dạy là đã đủ rồi. Chẳng biết đi tới đâu, tương lai ai mà biết được phải không Thầy, nên giờ chỉ có sống và sống, sống cho trọn vẹn ngày hôm nay, cho trọn vẹn khoảnh khắc này cái đã. Nghiệp mệnh, nhân quả, tiềm thức, vô thức… chúng là chúng, chúng ảnh hưởng, tác động, chi phối mình ra sao, giờ con không biết và cũng chẳng muốn tìm tòi, lý giải chi nữa. Giờ con chỉ mong sống, sống trọn vẹn với sự sống này với trái tim hân hoan, biết ơn. Thầy từng nói: “Bây giờ thì Thầy chỉ sống tỉnh giác trước sự bất toàn của cuộc đời”, câu nói ngắn gọn đó, mà giờ nghe lại đã trào nước mắt! Khổ cũng là một sự giác ngộ, phải không Thầy! Con cám ơn Thầy, kiếp người này chắc điều ân phước nhất của con là được gặp Thầy, để học hỏi và sống với tinh thần vô ngã, vị tha mà Thầy truyền dạy. Đệ tử của Thầy sẽ cố gắng ạ. Con cầu mong Pháp gia hộ cho Thầy khỏe mạnh và thân tâm thường lạc. Kính Con

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào thầy! Con vừa chợt nhận ra một vài điều trong sự tu tập con xin chia sẻ. – Khi bị ai đó làm cho đau khổ (bị phản bội hay thất tình), nếu con khởi lên ý nghĩ sẽ phấn đấu trở thành một người tài giỏi để chứng minh người đó đã lựa chọn sai, hoặc quen một người nào khác hơn người kia, hay trả đũa bằng cách nay hay cách khác… những suy nghĩ này vừa khởi con liền lập tức cảm nhận sự tổn thương nặng nề. – Con cảm thấy khi con đang đau khổ nếu con quay về cảm nhận như thầy chỉ dạy nhưng có mong muốn cảm nhận để hết khổ thì con lại cảm thấy sự tổn thương đau khổ nhiều hơn. Nhưng khi con buông ra ý muốn cảm nhận để hết khổ và lúc này trong sự cảm nhận chỉ có Thấy như thầy chỉ dạy thì con cảm nhận được khổ đau bắt đầu dịu lại. Và từ câu trả lời ở trên, con thấy đây là cách duy nhất để giải thoát sự khổ đau trong chính mình. Nếu dùng cách này hay cách khác chỉ làm mình tổn thương thêm và kéo vào cả những người đáng lý không liên quan làm khổ đau họ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ Sư Ông, Hôm nay con có một câu hỏi như sau: Thường ngày quan sát, suy xét các hành vi trong đời sống, con thấy đúng là “ý dẫn đầu các pháp”. Con nhận thấy mỗi khi suy nghĩ diễn biến thành phân biệt nhị nguyên thì rắc rối bắt đầu xảy ra. Ví dụ: Khi con nghe một lời nói trái tai, nếu con không kịp thời quay về quan sát cơ thể và lắng nghe cảm xúc thì tiếp đến, con sẽ bị lời nói trái tai ấy chi phối, phân biệt nó là xấu – tốt, phản ứng lại bằng hành động, lời nói,… con cho rằng con đúng, người khác sai, v.v… Những diễn biến này trên con đem đến những hậu quả xấu, mang lại bất an, cuộc sống trở nên phức tạp, rắc rối. Con trộm nghĩ, trong thuyết Âm – Dương Trung Hoa có nói: Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi… sinh hằng hà sa số, có nghĩa là nếu việc gì đã sinh ra thái cực, thì coi như khó mà kiểm soát được nó nữa rồi. Chính vì vậy mà con thấy việc quay về quan sát hành vi trong đời sống thật vi diệu! Kính thưa Sư Ông, con suy nghĩ như vậy có đúng hướng và có lợi ích gì không? Con xin cảm ơn Sư Ông!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời