Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Sau một thời gian nghe pháp và thực hành con có hiểu biết như sau. Tất cả các hành động của con từ NÓI NĂNG, ĐI, ĐỨNG, NẰM, NGỒI đều có sự tác ý dù con có nhận ra nó hay không (có lúc con nhận ra có lúc không). Và con cũng nhận ra là Sự tác Ý này cũng không phải là con, mà do duyên sinh hay do nhân quả v.v… gì đó. Cho nên con chẳng ở trong Thân mà cũng chẳng ở trong Tâm, công việc của con bây giờ chỉ là thường sáng suốt biết mình thôi, nếu không thì các suy nghĩ hay hành động dù có tốt đẹp, hay xấu vẫn do Vô Minh chi phối. Và con thật sự nhẹ nhàng. Mong Thầy từ bi chỉ dạy cho con thêm. Con kính tri ân Thầy. Nguyên mong Thầy được nhiều sức khỏe để chúng con được nương nhờ.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, Con xin trình bày trải nghiệm của con qua việc tìm đọc tử vi. Con đang trong thời gian dần nhận ra bản chất sự thật của tình yêu và hạnh phúc thực sự trong cuộc đời. Tuy nhiên vì còn tham ái nên còn tìm đọc tử vi của mình để hiểu rõ, xác nhận lại cuộc đời mình và mong ngóng về một tương lai tốt đẹp. Trong quá trình đọc, con nhận ra ý muốn loại bỏ những đau khổ và chấp giữ những điều tốt trong, tự nhiên, một cảm giác đọc rất bình thản xuất hiện. Tử vi vẫn đúng một cách tương đối nhưng đau khổ hay hạnh phúc cũng đều là bài học thật sự. Con thấy rõ mình đã làm sai gì và đã sống khác đi ra sao như thế nào trong suốt thời gian qua. Lần đầu tiên trong đời con, đọc tử vi mà chẳng còn lo sợ tương lai hay oán trách quá khứ nữa. Con lại còn phát hiện ra những mộng mị con còn thêu dệt trên những điều con hướng tâm đọc. Đúng là không có gì giỏi hơn việc sống ảo tưởng với đầy đủ tham sân si cuộn lại. Rồi sau đó mọi thứ ra mất, cảm giác bình lặng xuất hiện mà con cũng chẳng biết mô tả ra sao. Con vẫn còn đi đúng hướng phải không thầy? Con bắt đầu nghe pháp thoại của thầy nhiều hơn. Con cũng đang dần quay về với con được. Thật sự thời gian qua con thấy rõ học bài học pháp mang lại và buông bỏ đi nhiều ảo tưởng của chính mình thêu dệt. Cảm giác cô đơn và mong tìm điểm tựa cũng giảm dần đi. Con vùng vẫy và còn nhiều ý muốn bỏ khổ tìm lạc lắm thầy. May mắn rằng con vẫn đủ khả năng để thấy biết mọi thứ rõ ràng. Con vẫn tiếp tục học bài học của con. Tạ ơn thầy thật nhiều đã chỉ lối cho chúng đệ tử, tiếp thêm can đảm cho chúng con để sống “Tự do là ung dung trong ràng buộc. Hạnh Phúc là tự tại giữa khổ đau” trong một cuộc đời bể dâu này. Con Tuệ Liễu Hạnh

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Trong 1 lần trình Pháp trước, con còn lăn lăn về sự “triệt để” của sự buông bỏ cái Ta. Thầy có động viên con và Thầy nói về cái “Mật Hạnh” của bản ngã. Thầy dạy, bản ngã như là một giả thiết khoa học mà từ đó các nhà khoa học tìm ra những định luật. Đến nay hơn 1 tháng, hàng ngày trong cuộc sống con vẫn thực hành những Nguyên lý Thiền mà Thầy khai ngộ, và chiêm nghiệm thêm về cái Ta, cái Ngã, sự Vô Minh. Đúng là buông ngay, buông hoàn toàn cái Ta là giải thoát rốt ráo, là mọi sự hoàn thành, nhưng không thể. Vì chính cái “ý muốn” buông bỏ cái Ta cũng đã khởi lên 1 cái Ta khác rồi rồi. Cái Ta nó chỉ tự biến mất khi nó đủ điều kiện – đó là khi Thấy Ra thực tại như nó đang là, là Chánh Kiến, là Tuệ Tri, là trọn vẹn với thực tại… Trong ngôn từ có hàng trăm cách diễn đạt tình trạng nhận diện được sự thật này, nếu bám vào cuộc chơi ngôn từ mà không có thực hành, không sống Đạo thì sẽ hiểu lầm hết – như ánh sáng xuất hiện thì bóng tối tự biến đi, như mây trôi thì mặt trăng hiển lộ. Cái mầu nhiệm của “công dụng” cái Ta, của cái “Muốn” là chính nó đã dẫn mình tới giải thoát. Ngày xưa con cứ thắc mắc tại sao trong vô thỉ, cái Tâm nó vốn rỗng lặng, trong sáng, vốn tự hoàn hảo, vốn tự chiếu soi,… vậy mà nó khởi lên vô minh làm chi rồi bị ngăn che, rồi trôi lăn trong luân hồi sinh tử. Nhưng nay con đã hiểu, ánh sáng tự nó không biết nó sáng cho đến khi bóng tối xuất hiện, đó là cái mầu nhiệm của bóng tối. Cái Minh vốn thường hằng nhưng nó cần có cái “Vô Minh” để cái Minh hiển lộ, để mình biết có một cái Minh đang tồn tại. Pháp thật nhiệm mầu, thật tráng lệ, huy hoàng, để rồi khi con cảm nhận được Pháp con cảm động như muốn ngộp thở. Con mới hiểu tại sao Thầy lặp đi lặp lại sự hoàn hảo của Pháp, Thầy luôn dạy phải tôn trọng sự vận hành của Pháp. Con trôi lăn đến kiếp này, mắc bao nhiêu sai lầm trong học Đạo, nghiên cứu kinh sách, để rồi gặp Thầy, nghe Thầy, đọc Thầy, từng chữ, từng chữ,… con không cần suy nghĩ, chỉ nghe thôi mà “thấm mà dung nạp ngay lời ấy, như là Thầy giảng riêng cho con vậy”. Cho đến cả cái cách diễn đạt miền Trung của Thầy con cũng thấy quen thuộc, cũng như con biết chắc Thầy cũng đã trải qua những khổ đau, sai lầm,… để Thầy có những cái Thấy như vậy, và Đức Phật Gotama cũng vậy. Vì nếu không trải qua làm sao Thầy nói được như vậy? Mỗi bài Pháp của thầy con nghe không cần tư duy, nghe đi nghe lại vẫn không chán và mỗi lần nghe thêm là thêm một lần tươi mới trong khám phá, mặc dù ngôn từ giản dị. Những khổ đau, những dằn vặt, những thao thức tìm hiểu Đạo của con khi nghe thầy giảng như một mảnh đất đã sẵn sàng và đã có hạt giống nhưng chỉ thiếu nước. Và Pháp đã vận hành để những giọt nước pháp thoại đến đúng thời điểm. Những điều kì diệu như trên là Pháp vận hành phải không Thầy? Như vậy, nhiệm vụ của con quá đơn giản sao? Bỏ hết các gánh nặng xuống, ngay bây giờ, trở về, trọn vẹn, tỉnh thức cảm nhận thực tại. Tùy duyên để hành động cho Thuận Pháp. Con không cần băn khoăn làm như thế này có đúng hay sai, chỉ cần Làm mà đừng để cái Ta nó xen vô, thì làm gì cũng đúng (không cần ray rứt về kết quả). Khi làm mà chỉ làm thôi thì mọi sự trên đời này đã hoàn thành rồi, Pháp đã bố trí cho con một cái công trình quá vĩ đại rồi, tại sao con lại muốn cái công trình nào nữa? Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy. Cho con gọi Thầy là Ân Sư nha Thầy! Con – Nguyễn Triết ————– CON ĐÍNH KÈM DƯỚI ĐÂY LÀ CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI CŨ Câu hỏi: Kính gửi Thầy, Con 40 tuổi, trước khi biết Pháp của Thầy, từ năm 15 tuổi con đã tha thiết muốn tìm hiểu và thực hành Phật Pháp nên con nghiên cứu lý thuyết Phật học rất nhiều, con tìm hiểu tất cả các Tông phái. Con cũng là người đọc rất nhiều các thể loại khác nên khá tự cao về kiến thức của mình. Đọc kinh sách Đại thừa con “nạp” vô không nổi những thông tin về Phật như vừa sinh ra đã đi 7 bước, Phật sinh ra từ nách của Hoàng hậu,… con nghĩ Phật vốn đã vĩ đại không cần các chi tiết đó Phật vẫn vĩ đại. Rồi các lời hù dọa trong kinh như: trì 1 câu kinh này phước đức vô lượng, phỉ báng kinh này thì tội vô lượng,… nó làm cho khó tin kinh sách Đại thừa. Rồi con tìm về Nguyên Thủy để tìm được chính xác hơn lời dạy của Phật, nhưng trong những kinh điển Nguyên thủy cũng chứa đựng đầy các thuyết hoang đường làm con hoang mang nữa. Nào là vừa cúng dường 1 vị A-la-hán xong đất hóa thành vàng ròng,… Con đi tham dự những khóa Thiền 10 ngày cũng không đi tới đâu. Sau những trăn trở, tìm kiếm, sai lầm trong Đạo hàng chục năm, kiến thức sâu dày lên nhưng ngã mạn ngày càng lớn, dậm chân tại chỗ trong việc Tu cộng với những tham vọng trong đời dọc ngang tìm kiếm công danh sự nghiệp lên bờ xuống ruộng. Con trải qua quá nhiều khó khăn, thảm nhục, thất bại, cay đắng lẫn thành công ngọt ngào. Pháp đã dẫn con đến gặp Thầy, tìm được qua những bài pháp thoại, những bài Hỏi đáp, Thư thầy trò, sách của Thầy, con uống từng chữ, ngày nào cũng phải “nạp” vô người lời Thầy, trong lúc làm việc máy tính, lái xe,… Con vỡ ra từng mảng từng mảng, rồi khoảng 5-6 tháng nay con ứng dụng những cái Thấy đó trong cuộc sống hàng ngày, con thấy mình mới thật là tu, mới thật là đối diện với cái Tâm, mới đang học bài học Giác Ngộ, con thấy có tiến bộ. Con xin trình bày việc Tu của riêng con để Thầy cho thêm lời khuyên nếu con hiểu sai ạ. 1. Mọi Gánh nặng của cuộc sống, mọi đau khổ, mọi phức tạp, mọi ganh ghét, sân hận,… đều có thể kết thúc ngay lập tức nếu đặt nó xuống ngay bây giờ. Chỉ cần không gắn nó vô là Ta, là của Ta, không có cái gì của ta hết, mọi thứ chỉ là Thân Thọ Tâm Pháp, các diễn biến là Pháp đang vận hành. 2. Con trở về là trở về ngay tại đây, ngay tại bây giờ, không cần nỗ lực “làm cuộc cách mạng cuộc đời” mà lấy ngay hoàn cảnh thực tại để trở về. Con hiện điều hành 3 dự án kinh doanh, có cái thuận lợi, có cái khó khăn, nó không chỉ của riêng con mà ảnh hưởng tới nhiều người. Những người liên quan đến các dự án của con là do Duyên, họ cùng con liên quan để học bài học Giác Ngộ. Con cứ lấy ngay thực tại của con hiện giờ và tiếp tục Tùy Duyên cùng nó để học bài học của Pháp vận hành, để thấy ra cái Tâm, cái Thân,… của mình trong mỗi hoạt động điều hành để từ đó Tu bài tu Thận trọng, Chú tâm, Quan sát; Trở về, Trọn vẹn, Tỉnh thức,… 3. Những khó khăn, những xao động trong việc kinh doanh càng làm cho con thấy rõ mình, thấy rõ người, thấy rõ Pháp. 4. Thiên kinh vạn quyển của Phật nói, lưu lại, thực ra chỉ để nói lên sự thật ngay tại bây giờ của con thôi, hiểu được nó rồi con không cần đọc kinh nữa. Nếu có thì cũng chỉ để kiểm chứng lại sự Giác Ngộ của mình thôi. Bài Kinh Đại Niệm xứ là đủ. Bài kinh cần tụng hàng ngày là cứ XEM DIỄN BIẾN THÂN THỌ TÂM PHÁP,… VỚI TƯ CÁCH MỘT KHÁN GIẢ XEM PHIM. Với trình độ của công nghệ thông tin hiện nay, sự lưu trữ kinh điển đã có Điện Toán đám mây lưu trữ và có quyền truy xuất bất cứ lúc nào. Học kinh nhiều sẽ lãng phí thời gian va chạm để giác ngộ, như ngài Anan vậy! Lời của Phật mà đem ra bàn là hiểu lầm, lời của Thầy cũng vậy, nếu ai ác ý cắt ra để bôi xấu Thầy là sẽ diễn đạt lung tung; nếu con mà chưa Thấy, chưa thấm, chưa nhận ra thì cũng sẽ hiểu lầm lời Thầy nghiêm trọng. 5. Đạo của Phật nói quá đơn giản, thấy ra, Vô Ngã một cái là gánh nặng buông xuống ngay, mọi việc như hoàn thành, nó dễ đến mức làm con kinh ngạc và sợ hãi. Nhưng vận dụng hàng ngày thì nó không dễ như lúc Thấy. Cứ chấp việc đó là Ta, của Ta một cái là, (do phóng dật, do thấy đã an lạc rồi,…) dù là chuyện rất nhỏ, ngay lập tức trùng trùng duyên khởi nổi lên, dẫn theo hàng loạt việc khác, phiền não khác. Điều này làm cho con càng hiểu rõ hơn khái niệm Uẩn của thầy dạy (khác với Uẩn mà con học được từ trước). Uẩn nó chỉ khởi lên từ khi cái Ta gắn vào. 6. Đôi lúc con hoang mang, mặc dù con cảm nhận được rằng những cái Thấy của Thầy đang chia sẻ cho con nó mới đúng là cái Phật muốn chia sẻ. Nhưng nó triệt để quá, nó quyết liệt quá mặc dù ngôn từ Thầy rất nhẹ nhàng. Nó là thép, là gươm, là bom nguyên tử: Buông hết, bỏ hết, học hết, chấp nhận hết, tận cùng thảm nhục cũng nhận luôn, tận cùng đớn đau cũng học,… nó làm cái Ta, của Ta trong con nó sợ hãi, cái Ta cố giữ lại cái gì đó mà con mơ hồ không hiểu, rồi nó làm con chậm tiến bộ. Nguyên lý có sẵn, bỏ hết bỏ ngay chấp nhận hết, chấp nhận ngay cho tới tận mảy may thì là xong mọi sự, nhưng cái Ta vẫn muốn giữ cái gì đó. Rồi con tự hỏi, không biết Thầy dạy như vậy nhưng Thầy dám bỏ hết không? Thầy đã bỏ đã buông chưa? Tận cùng cái ngã sâu thẳm Thầy có buông được không? Con xin lỗi vì đã có những suy nghĩ bất kính như vậy và thắc mắc. Con hiểu lời Thầy và thấu nhưng còn thế thì những người không có Duyên làm sao nạp nổi lời Thầy! Con còn muốn hỏi nữa, nói nữa, chia sẻ nữa, có lẽ cả quyển sách cũng chưa nói hết được những cái chiêm nghiệm về cái Thấy của con từ khi tiếp nhận Pháp của Thầy. Nhưng cũng có thể nói một câu cũng xong. Xin Thầy tha lỗi vì cái sự lủng củng của con trong tư duy và ngôn từ. Con xin cảm ơn Thầy đã khai ngộ cho con, cho con được thoát ra, tự do, khoáng đạt, nhẹ bẫng,… (dù chỉ là trong những lúc tinh tấn). Con xin cầu chúc Thầy sức khỏe để tiếp tục miệt mài chia sẻ Pháp cho những người có Duyên. Xem Câu Trả Lời » Trả lời: Thật hy hữu con đã thấy khá rõ những điều thầy nói và diễn đạt thấy biết của con rất mạch lạc. Có điều con chưa thấy “mật hạnh” của bản ngã. Đúng là chỉ cần buông cái “Ta” và “của Ta” là ngay đó giải thoát, nhưng mặt khác bản ngã ví như những giả thiết giúp các nhà khoa học tìm ra những định luật. Giả thiết không thật nhưng nhờ đó tìm ra định luật lại là thật. Cái ngã cũng vậy, nó không thật, nó vọng tưởng tìm tòi để tự thoả mãn tính cách muốn biết, muốn được sai lầm của nó, nhưng chính nhờ cái sai của nó đã giúp giác ngộ cái đúng sự thật, và khi toàn bộ sự thật đã được hiển bày thì cái ngã tự biến mất chứ không phải vội vàng buông bản ngã để mong được giải thoát. Đó chính là bí mật kỳ diệu của Pháp.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Con muốn chia sẻ một trải nghiệm mới đây của con. Con có một người bạn và mỗi lần gặp nhau là chúng con lại tranh luận về vấn đề tâm linh, quy luật vũ trụ, cuộc sống con người. Bản thân con đã tự trải nghiệm trên chính mình được một vài vấn đề nên con nói ra rằng đằng sau bề mặt cuộc sống đang diễn ra này thì vẫn có những quy luật tồn tại mà mình không vượt qua được chỉ là thuận theo. Con người đang đi sai hướng. Phát triển đến nỗi tàn phá hết mọi thứ, bệnh tật, bất nhân ngày càng nhiều, sắp tới vài chục năm tình trạng sẽ càng tệ hơn. Ngoài ra con còn chia sẻ về những chiều không gian mà chúng sanh khác tái sanh nhưng không phải ở dạng hình như con người hay động vật,…nhiều vấn đề khác nữa. Do bản thân con không phải là người tài giỏi về mặt ngôn ngữ hay suy luận nên có những vấn đề con hiểu nhưng không có cách nào phản biện hay diễn đạt được. Vì vậy luôn lép vế. Nhưng bạn con là một người cực kỳ lý trí theo hướng tìm tòi khám phá về mặt khoa học logic và đặc biệt là óc phản biện dựa trên cơ sở của những dẫn chứng khoa học rất đáng nể, nên bạn con đã nói hãy chứng minh cho bạn ấy xem. – Bạn tin vào việc con người sẽ ngày càng phát triển về mặt công nghệ. – Tìm kiếm ra hành tinh khác và đưa con người tới đó sống nếu tài nguyên trên trái đất này cạn kiệt – Khi tài nguyên dầu khí cạn kiệt những thứ xài xăng dầu như bây giờ vất ra một bên để thời gian tiêu huỷ và con người phát triển theo hướng mới hơn. – Con người sẽ luôn luôn là đấu tranh, tìm tòi, khám phá nên không có gì là giới hạn, không gì là con người không thể làm được. Phải là chưa làm được chứ không phải là không làm được. – Sinh lão bệnh tử chắc gì đã là quy luật. Đoạn này tranh luận một hồi con đã chỉ ra được nên bạn con chấp nhận sinh lão bệnh. Nhưng bạn không chấp nhận là có tử. bạn VD: Vua chúa ngày xưa chỉ sống được 40,50 tuổi mà bây giờ con người sống tới TB 70 tuổi, nên chắc gì tương lai khoa học không giúp con người không bị chết. – Kêu con làm sao chứng minh được là có linh hồn hay cõi giới khác – Nguồn gốc con người luôn luôn sự tiến hoá lên, những người kiếp này sinh ra bị dị tật, tật nguyền bẩm sinh là do bộ gen di truyền của họ chứ không phải là do thuyết luân hồi gì cả. Một hồi con mới nhận ra rằng từ khi bắt đầu tranh luận con đã sai, làm sao có thể nói ra những góc nhìn này với những người lý trí nhận thức mà họ tin rằng khoa học logic mới là tuyệt đối. Nên con mới nói: Bạn không thấy rằng xã hội ngày ngày những sự bạo lực, bất nhân ngày càng nhiều hay sao. Hạn hán, tài nguyên nước bị ô nhiễm,… Có những sự thực chỉ chính mình trải nghiệm để thấy ra, khoa học lý trí có giới hạn của chính nó, tất cả những điều con nói chỉ là chia sẻ góc nhìn, không lý do gì mà con cần chứng minh cho bạn tin, Chính bạn phải là tự mình trải nghiệm, bởi vì sinh lão bệnh tử đã nằm trong dòng sự sống của bạn rồi, bạn muốn nó tới để mình trải nghiệm cũng không được. Nên cứ sống làm tiếp những gì bạn muốn, rồi cuộc đời, cuộc sống, con người sẽ chỉ ra cho bạn thấy. Dù vậy vẫn có vài điều có thấy có lợi ích mà mình rút ra được: – Không nên nói ra những điều liên quan tới tâm linh hay thiền, hay những vấn đề phải dùng đến ngôn ngữ tôn giáo,…đến mọi người mà chỉ nên chia sẻ đến người cần tìm hiểu thực sự để mà họ tự giúp đời sống của họ chứ không phải đến người thích sự chứng minh, thích logic khoa học. – Con thấy ra bên trong mình vẫn có bản ngã bị tổn thương khi ý kiến tranh luận không theo ý mình, thấy ra được những giới hạn của bản thân mình. Vẫn còn sự háo thắng trong cuộc tranh luận. – Khi cuộc tranh luận kết thúc con nghĩ con sai vì đi tranh luận, nhưng con nhận ra điều này cũng đang nằm trong quá trình tiến hoá trong sự điều chỉnh nhận thức và hành vi của mình. Sai trên bề mặt sự việc, nhưng đúng với tiến trình vận hành của Pháp như thầy đã chỉ dạy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

https://m.cafef.vn/nam-duoi-muc-nuoc-bien-va-dang-chim-dan-nhung-quoc-gia-nay-van-song-khoe-va-con-kiem-tien-tu-lu-lut-20200714172017799.chn Con xin phép sư ông được chia sẻ bài viết này. Nội dung nói về người Hà Lan đối diện với biến đổi khí hậu, thay vì ở các nước khác người ta sẽ chọn phương án xây đập xây đê ngày càng cao lên để ngăn nước tràn vào thì Hà Lan lại chọn “thuận theo Mẹ thiên nhiên, để cho nước chảy vào bất cứ nơi nào có thể, sống chung với nước chứ không phải cố gắng chống lại sức nước. Những ao hồ, công viên, quảng trường và thậm chí là những bãi đỗ ô tô có thể dễ dàng trở thành những nơi trữ nước khổng lồ khi có lũ. Không ít người tin rằng nước biển dâng chỉ là tin vịt được phát tán bởi giới khoa học và báo chí, hay chúng ta có thể đối phó lại đơn giản bằng cách xây dựng tầng tầng lớp lớp rào chắn. Nhưng người Hà Lan cho rằng sự thực là đến cuối cùng thì không có cách nào để chống lại thiên nhiên.” Mấy trăm năm trước người Hà Lan cũng đi theo chiến lược xây đập và đê để chặn đứng những con sông và kênh rạch, nhưng suy nghĩ của họ đã thay đổi sau khi những cơn lũ buộc hàng trăm nghìn người phải di tản trong suốt những năm 1990. Theo Harold van Waveren, cố vấn cao cấp của chính phủ Hà Lan, những trận lũ “là lời cảnh tỉnh kêu gọi chúng tôi phải trả lại lãnh thổ cho các con sông”. “Chúng tôi không thể cứ xây những bức tường chắn ngày càng cao mà phải cho những con sông nhiều không gian hơn để chảy. Công tác bảo hộ trước biến đổi khí hậu chỉ có sức mạnh tương đương với điểm yếu nhất trong sợi dây xích, mà sợi dây của chúng tôi không chỉ bao gồm những con đập khổng lồ mà đó là quy hoạch đồng bộ, xử lý khủng hoảng, giáo dục, các ứng dụng online và không gian công cộng.” Như sư ông thường dạy bản thân Pháp đã vốn hoàn hảo, chúng sinh vì vô minh nên mãi theo đuổi phương tiện hay các pháp đối trị mà không biết sự thật ở chính tại đây và bây giờ mà những ai còn bụi nhiều trong mắt mãi đi tìm qua lý trí và khái niệm của họ để rồi kẹt trong dính mắc của bản ngã tạo ra. Con thành kính tri ân sư ông với tâm từ rộng lớn của mình mà khai thị biết bao năm qua không chỉ ở ngoài bằng các buổi trà đạo, các khóa giảng hàng năm mà còn là kho Phật học rộng lớn trên trang trungtamhotong, là những câu trả lời trên mục hỏi đáp mà sư ông trả lời gần như đều đặn hằng ngày mà mỗi câu trả lời là mỗi bài pháp để tất cả mọi người tự thắp đuốc mà đi trên bước đường tâm linh của chính mình.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cúi đầu đảnh lễ Thầy Con vừa nghe băng ghi lại buổi Trà đạo của Thầy sáng nay, cảm hứng lại đến, con xin tặng thơ Thầy: Tướng biến hoá vô cùng Với muôn hình vạn trạng Thấy có lại hoá không Luân hồi, luân chuyển mãi Một sát-na chợt lại Tướng bỗng thấy an bình Tướng quay đầu nhìn lại Tướng bỗng mất luôn mình Tánh hiện ra sáng rõ Thấy pháp giới lặng thinh. Tánh thấy mình, tất cả Tất cả, Tánh anh minh Thường-đoạn mênh mông vậy Tánh-tướng, chấp vào đâu? Ứng ra trực diện tùy duyên cầu Pháp đến pháp đi, thôi thây kệ! Con kính chúc Thầy và các đạo hữu sức khỏe và An Vui! Con: Toàn

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Có một chiều con nhận ra qua quá trình cảm nhận mình đó là hễ mà trong tâm chứa những khó chịu, bực bội, ức chế, sân hận thì tuyệt đối lúc đó không thể nào có sự cảm thông, thương yêu được.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính thưa thầy! Những lúc buồn, hay cô đơn, hay cần người chia sẻ con thấy ra rằng trước đây trên bề mặt thô con tìm kiếm các chương trình giải trí để mà xem nhưng giờ con cảm thấy nó thật vô bổ. Nhưng rồi vẫn mong muốn có người hiểu mình, cảm thông, chia sẻ lắng nghe những câu chuyện của bản thân mặc dù sau đó vẫn chẳng giải quyết được những khổ đau trong bản thân, đến khi biết cảm nhận lắng nghe lại chính mình con nhận ra tìm người để chia sẻ để lắng nghe không còn quan trọng, con cảm giác như mình đang lờ mờ nhận ra điều mà thầy hay nói đến “cô đơn độc lập”. – Còn một điều mà con thấy ra nữa, hễ mỗi khi con khổ đau mà có ý muốn tìm ai chia sẻ thì con cảm thấy bên trong mình đang yếu đuối đi rất nhiều. Từ điều này con đã hiểu ra một việc là bản ngã nào càng khát vọng cố gắng tìm kiếm quyền lực, quyền uy, sự dựa dẫm hay sự an toàn tuyệt đối bằng này hay cách khác thì thực chất tận sâu bên trong là sự sợ hãi,sự tổn thương, bất an càng lớn. Con xin cám ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy hôm nay đọc bài của một vị đồng tu, con rất xúc động và nhìn thấy hình ảnh mình trong đó. Đã rất nhiều khi con tự hỏi: mình đã làm gì mà phải chịu nhiều khổ đau từ những người thân như vậy? Chỉ đến khi được gặp Thầy, được nghe Thầy chỉ dạy, con mới thấu hiểu đúng là sự nhiệm mầu của Pháp! Mọi Pháp đến để dạy ta bài học giác ngộ, Pháp đến dồn dập để đánh cho “bản ngã của ta vỡ tan tác”, không có gì để “chấp thủ và tham ái”, không nương tựa ai khác, chỉ nương tựa chính mình. Thầy đã chỉ đường rồi, việc của con là “tự đốt đuốc lên mà đi”. Đến giờ đây con biết ơn tất cả, biết ơn hết thảy những cay đắng cuộc đời và tiếp tục sống bình thường, tiếp nhận mọi sự đến đi nhẹ nhàng. “Tâm không làm muôn việc Công đức trả về không Sống nhờ ơn không tạng Chết từ thủa lọt lòng”. (Thơ Thầy Viên Minh) Bản ngã chết ngay khi vừa sinh để trở về “bất sinh, bất diệt”. Con vô cùng biết ơn Thầy, Thầy đã chỉ cho chúng con thoát ra khỏi vô minh, ảo tưởng. Con Đức Lạc

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời