Câu hỏi:
Con xin thành kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy, con đã có vài lần đặt câu hỏi nhưng đây là lần đầu tiên con xin trình pháp. Và nghe có vẻ tức cười, đó là pháp rửa bát ạ. Con thường xuyên rửa bát từ khá lâu rồi, trước khi biết đến Đạo Phật nữa. Quá trình đó con thấy tâm mình nổi lên đủ các thứ sân hận, xấu hổ, hoặc phân vân. Có những lúc còn như nổi điên lên vì đã rửa bát rồi mà còn bị vợ la rầy về việc gây ồn ào quá ảnh hưởng đến ngủ trưa của mẹ con; hoặc khi con đi tiếp khách không ăn cơm ở nhà mà vẫn chưa ai rửa bát. Hồi trước chưa hiểu được đạo lý nên con thường tự kìm nén, chửi thề hoặc tỏ thái độ. Vậy nhưng con vẫn tiếp tục làm vì thấy đó là trách nhiệm, là sự cần thiết phải giúp đỡ chia sẻ với vợ con vì vợ cũng đi làm ngoài xã hội mà về nhà còn bao nhiêu việc. Ngoài rửa bát con cũng hỗ trợ các công việc khác như làm phụ bếp, lau nhà, giặt đồ, chăm con,…v.v. Con thấy mình dần nhẫn nại hơn với những công việc mà thường người ta cho là những việc của đàn bà. Dần dần cùng với việc được nghe những bài giảng của Thầy, con thấy việc rửa bát là một niềm vui, con không thấy sự chống đối của tâm, không thấy xấu hổ kể cả khi bạn bè, hàng xóm đến lúc con đang rửa bát. Điều đặc biệt là trong lúc rửa bát con thấy cơ hội tuyệt vời để thực hành tứ niệm xứ, biết từng động tác của bàn tay, ngón tay; nghe tiếng bát đĩa va chạm với nhau, tiếng nước chảy; thấy mùi của thức ăn, của dầu rửa bát… Thực sự bây giờ mỗi lần rửa bát hay làm các việc nhà thường ngày con thấy nó bình dị mà trong sáng, còn hạnh phúc hơn việc ký được hợp đồng vì khi ký được hợp đồng thì con thấy cũng vui nhưng lo lắng lại hay đi kèm. Con xin cảm ơn Thầy, cảm ơn pháp rửa bát ạ. Con xin chúc Thầy nhiều sức khoẻ!
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời