Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy con xin trình pháp: 1. Bây giờ đang đêm, con thấy ra mấy điều nên muốn viết thư cho Thầy. Con dậy đi uống nước, trong lúc đó con nghĩ “uống nhanh rồi viết thư” ngay liền đó con nhận ra mình không trọn vẹn với thực tại đang uống nước mà lo đi đuổi theo kế hoạch viết thư. Giờ đang viết thư thì không quay lại việc uống nước được nữa. 2. Thời gian qua con luôn bất mãn với những gì xảy ra trong cuộc sống của mình, con cứ hỏi tại sao thế này mà không (được) thế kia. Con biết mình kì vọng nên thất vọng, con cố xem có thấy ra sự thật gì không thì càng cố càng sai. Hôm nay con nhận ra rằng, nếu cuộc sống diễn ra như ý con muốn, dù chỉ 1 việc gì đó thôi, thì hoặc con sẽ tự mãn, hoặc con sẽ tiếp tục muốn và đuổi theo những ảo cảnh khác, hoặc cả mấy cái đó cộng lại và thêm nữa… Con sẽ chẳng bao giờ ngừng đuổi theo và chẳng bao giờ thấy ra sự thật. Thực tại này, dù có giống như con hình dung bao nhiêu phần đi nữa, thì là để sống trọn vẹn trong nó như nó đang là chứ không phải để con đánh giá vậy là tốt hay là xấu, là đúng hay là sai, là mình đã đạt được hay chưa đạt được. Và nếu con trọn vẹn với thực tại (nên) thấy ra sự thật thì vẫn là pháp tự vận hành chứ không phải do mình con nỗ lực mà nên. 3. Con nhìn ra ngoài thấy người này người kia đang làm chuyện gì đó mà con ưa thích, con liền cho là họ hay mình dở. Nay con nhận ra hai điều. Thứ nhất, chuyện đó không có hay dở đúng sai, họ làm thì họ làm, con không làm thì con không làm, đều trong sự vận hành của pháp. Thứ hai, chuyện đó xảy ra không phải là ai đang đạt được điều gì (hơn ai) mà là mỗi người có thấy được sự thật hay không. À còn một điều nữa: trước hết, cái con thấy là hay ho đó chỉ là một mặt con thấy thôi, không phải toàn bộ thực tại mà người đó trải nghiệm; còn bản thân con thấy những điều đó thì hẵng rõ biết điều mình thấy thôi, nếu phóng tác ra lại thêm ảo cảnh. Cuối cùng, con viết ra như này để tự mình làm rõ hơn, nhờ Thầy chỉ dùm con nếu có gì chưa đúng pháp. Nếu có đúng thì con hiểu rằng đó là những cái thấy biết của con lúc này, không phải là thành tích để con ôm theo, khi con đọc được hồi âm của Thầy, nếu có, thì thực tại đã khác, chính con đã khác rồi, không hơn không kém. Con cảm ơn Thầy đã giúp con soi xét và lắng nghe con!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính! Con xin bày tỏ lòng tri ân thầy vì thầy đã tới và ở đây. Con lặn lội bao lâu trong Đạo Đời, Đời Đạo. Hầu tìm cho ra thế nào là một lối sống Trung dung. 3 năm trước con có được 1 người bạn cho xem hình ảnh thầy. Lúc đó con ghi nhận và lắng sâu nhưng con đang dở những bài đang cần học cho trọn nên con chưa nghe thầy giảng. Rồi đủ ngày đủ tháng, như hoa trái tới kỳ đậu quả. Con cảm thấy thầy sẽ gỡ được nút thắt cuối cùng của con. Và chỉ trong hai ngày vừa qua con bắt đầu tập trung nghe thầy. Con cứ nghe mãi. Thấy tất cả những lời thầy nói đều đúng và dễ hiểu với con. Nhưng con cứ tự nhủ, vẫn còn thiếu một chút gì đó nữa. Mình cần một sự bừng Ngộ, một lời nói nặng tựa ngàn cân. Rồi con cứ nghe mãi… cả ngày cả đêm cả thức cả ngủ… cho đến hôm nay là cuối ngày thứ 2, khi con nghe được 8 chữ ấy thì con sung sướng quá. Thế là con đã được trọn vẹn trong bài học của mình rồi. 8 chữ trong câu nói tuyệt vời đó là: “Không Trụ Chân đế, Không Lìa Tục đế.” Con như trút bỏ được bao nhiêu mâu thuẫn vướng mắc trong lòng. con cảm thấy câu nói ấy như chiếc bản lề êm ái để cánh cửa Đời với Bức Tường Đạo được gắn bó sít sao, uyển chuyển, nhập thế – xuất thế trở nên rõ ràng trong con quá đỗi. Với niềm vui này con xin Tri Ân Thầy – Tri Ân khắp tất cả Pháp giới.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy, con xin trình pháp ạ. Trong sự vận hành của Pháp không có đúng sai mà là sự tất yếu. Mỗi người từ khi là thai nhi đủ phước được sinh ra làm người đến khi chết đi luôn bị chi phối bởi định luật sinh tồn và vận hành theo nghiệp lực có sẵn, hướng tâm là đường dẫn, thái độ phản ứng trong đời tạo nên số phận của người đó. Trên phương diện tục đế có thể là tương đối, nhưng trong vận hành của Pháp thì luôn là tuyệt đối. Có khoảng thời gian gia đình con gặp khá nhiều chuyện “không may mắn” diễn ra liên tiếp từ vấn đề này tới vấn đề khác, tuy nhiên nhờ thường ngày cả hai vợ chồng đều nghiêm túc sống đạo, thực hành sống chánh niệm tỉnh giác nên mọi sự diễn ra hết chu kỳ của nó rồi thôi. Thái độ sống chánh niệm tỉnh giác cũng chính là chuyển nghiệp. Chuyển nghiệp không phải là chuyển từ “nghiệp xấu qua nghiệp tốt” như thường nghĩ mà nó nằm trong chuỗi vận hành của pháp, nghiệp được chuyển trong chính từng khoảnh khắc Thời – Vị – Tính khi đủ nhân, đủ duyên, đủ điều kiện sẽ đưa đến vấn đề hay sự kiện cụ thể. Mọi sự diễn ra ở đời cũng vận hành như vậy biến đổi liên tục đủ nhân duyên, đủ điều kiện sẽ đưa đến một thực kiện và nó không kết thúc hay mất đi mà tiếp tục chuyển đổi trong dòng chảy của Pháp. Con hiểu rõ hơn về ví dụ trái mít mà Thầy nêu, nghe thì bình thường nhưng có trải nghiệm mới thấy nó thật tuyệt vời. Với người ít bụi trong mắt chỉ cần nhận ra một điều Thầy khai thị thôi đã đủ làm hành trang sống đạo rồi. Thưa Thầy! Thành – bại, được – mất, hơn – thua, vui – khổ ở đời chính là chất liệu quý giá giúp cho mỗi người học ra bài học giác ngộ chính mình, nhận ra bản chất của đời sống. Nhưng do sai lầm trong nhận thức dẫn đến thái độ chọn lựa lấy bỏ, muốn được không muốn mất, muốn thành không muốn bại… đưa đến đời sống trầm luân. Mọi sự diễn ra trong đời đều đi theo mạch dẫn của riêng nó không có đúng sai, tốt xấu, thiện ác, chỉ còn lại thái độ phản ứng nơi chính mình là trầm tĩnh, sáng suốt, hay bị cuốn trôi và trầm luân trong luân hồi sinh tử. Con nhận thấy một điều diễn ra rất rõ nơi mình là khi thân tâm tiếp xúc với cảnh chủng tử bên trong tương ứng khởi lên chánh niệm tỉnh giác có mặt tiến trình tương tác không tạo nên nhân bất thiện mới chồng lên cái cũ, biểu hiện rõ nhất là không bị lực đẩy và lực kéo chi phối. Nhờ vậy tập khí lưu trữ bên trong cũng dần được đoạn giảm. Mỗi người sinh ra trong đời đều có vấn đề của riêng mình, nhờ ân đức Thầy khai thị mà đời sống trở nên thật ý nghĩa, nhờ nhận ra nên điều gì đến với mình cũng đều là ân huệ giúp con đối diện, giúp con trải nghiệm. Con người sống trên đời mọi thứ mình đang được hưởng từ cái ăn, cái mặc, đến hơi thở mình đang thở cũng là Pháp ban cho. Pháp rất từ bi nhưng cũng rất nghiêm khắc. Sự giáo dục của Pháp ứng trên mỗi chúng sinh là miên mật. Đời sống con còn vụng về nhưng con nhận ra vấn đề nơi con, và với con đường duy nhất là sống chánh niệm tỉnh giác mọi sự còn lại Pháp tự sẽ an bài. Thưa Thầy: Lành thay! Với kiếp phù du Giúp cho khai ngộ thiên thu muôn đời Trở về tự tánh sáng ngời An nhiên đi hết cuộc đời trầm luân. Con xin Thầy chứng minh cho con. Con xin nguyện đời đời kiếp kiếp thực hành sống chánh niệm tỉnh giác đi theo gót chân Phật, đi theo con đường Thầy khai thị. Con xin đê đầu đảnh lễ và kính tri ân Thầy rất nhiều ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạn con xin chia sẻ bài thơ: Đúng hướng Mất hút ra bên ngoài Quên mất mình đang đây Chạy xa khỏi cái thực Đồng hóa phiền não ngay Vì xa rời bản chất Thanh tịnh trong chính mình Nên căng thẳng bất an Làm thân tâm sinh bệnh Khổ không thể tránh khỏi Khi sống ngược tự nhiên Chân lý là cái thực Đang ở nơi chính mình Trở về mới đúng hướng Mới Giác ngộ dễ dàng Quan sát thấy biết mình Thân tâm được an yên Tinh thức luôn sáng suốt Sống thuận luật tự nhiên Ngay thực tại thiêng liêng Hân hoan niềm phúc lạc

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Kính bạch thầy, Con xin chia sẻ trải nghiệm tu tập từ khi con có duyên nghe một bài Pháp của chùa Huyền Không rồi biết đến những bài giảng của thầy Viên Minh. Trong suốt quá trình nghe Pháp thì cảm nhận mọi thứ thầy nói rất đúng và đều là sự thật, nhưng để áp dụng vào đời sống tu tập thì con luôn đặt ra câu hỏi cho mình liệu thực sự mình hiểu đúng và hành đúng chưa? Hay là mình chỉ muốn trở thành người tốt và hiền lành thôi? Thật sự mình học ra ra bài học của Pháp đưa đến chưa? Lúc nghe Pháp thì tâm rỗng lặng trong sáng, nhưng khi xúc chạm việc đời cơm áo gạo tiền bạn bè gia đình những chuyện không may đến với mình thì con vẫn không bình tĩnh thấy biết một cách trong sáng để tùy duyên thuận Pháp được. Con luôn nhắc nhở bản thân sống chánh niệm nhưng độ trọn vẹn rất thấp, lúc có lúc không, có khi chú ý làm mọi việc quá mức cũng gây cho con tình trạng mệt mỏi. Trải qua bao nhiêu chuyện thắng thua thành bại thương ghét đố kỵ đến với con, con nhận ra, thật sự mọi thứ đến với mình đều đúng như nó đang là, như thầy nói “con cứ lo sống đúng Pháp, việc của con để Pháp lo”, đến bây giờ con mới hiểu. Việc mình là thấy ra ngay tại đây và bây giờ khi làm bất cứ việc gì, như thầy nói trong đi chỉ đi trong nghe chỉ nghe trong thấy chỉ thấy… không có một ý nào phải làm như này thì tốt hơn, làm như này sẽ bị chê, mà nó tự ứng hành động một cách rỗng lặng mọi thứ đến đi nhẹ nhàng không có ý cố gắng để đạt được gì. Đúng như thầy chia sẻ, có những người nghe Pháp Thầy liền thấy ra luôn, có một số trải nghiệm rồi mới thấy ra. Dạ kính Thầy, trên đây là lời trình Pháp, con chia sẻ có điều nào chưa đúng kính mong quý thầy chỉ bảo ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin chia sẻ bài thơ: Điều bí ẩn Không thường quan sát mình Là gốc rễ của khổ Nhiều thứ tâm dính mắc Đương nhiên là ưu phiền Đừng hỏi sao hay khổ Khi hay quên mất mình Mất điềm tĩnh an nhiên Khổ chất chồng thêm khổ Trong cái vòng lẩn quẩn Chợt nhớ về biết mình Ngay đó hết buồn phiền Đó là điều bí ẩn Tối thượng trong vũ trụ Thường quan sát chính mình Quan sát chính là thiền Thiền trong từng khoảnh khắc Ngay đời sống hàng ngày Thiền này mới tự nhiên Tâm rỗng rang trong sáng Sống tự tại an nhiên Nhớ thường quan sát mình Không có ai trong đó Để trói buộc khổ đau

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, có một vị nói về hoàn cảnh con trai trầm cảm, con xin có gợi ý sau: Biết cháu trầm cảm là do từng đi bác sĩ chuẩn đoán hay đã kiểm tra sàng lọc rồi? Tuổi thơ của cháu đã từng có vấn đề gì không? Hiện giờ không nên can thiệp ngay, khi trẻ có biểu hiện trên tuyệt đối không nên ép trẻ làm gì mà cần từ tốn trò chuyện để thấy ra vấn đề của trẻ. Trẻ có thực sự tin tưởng bố mẹ để tâm sự không? Càng ép trẻ làm theo ý mình càng làm tệ sự việc đi. Thậm chí do phụ huynh không khéo, sẽ làm tăng nguy cơ tự tử ở trẻ. Và con vừa can thiệp xong một trẻ 14 tuổi có hành vi tự tử, cũng may là giờ đã đỡ hơn, nhưng do không biết mà can thiệp sớm, nên giờ tinh thần bé yếu hẳn. Càng khó học tập hơn. Con sẵn sàng tư vấn giúp không chi phí gì cả cho gia đình họ vì con có khả năng nhận định các nguy cơ tâm lý thường gặp, sau đó tùy tình hình trẻ mà nói với phụ huynh đi thăm khám chuyên sâu. Họ có thể liên lạc qua mail của con [email protected] hoặc sdt 0868935077 để tiện hỏi thăm nếu họ muốn. Con cảm ơn thầy! Kính thưa Thầy, Nhãn thông cao nhất là khi thấy ra Sự Thật và Pháp như vậy Nhĩ thông cao nhất là nghe Sự Thật và Pháp như vậy Thần thông cao nhất là hành xử không có bản ngã, chỉ có tánh biết, trí tuệ soi sáng, không tạo thêm nghiệp. Khi thiền, hỷ lạc trong thiền con cảm nhận nó như bong bóng, cần phải có dây cột, níu lại mới còn, không thì bay. Thật là ràng buộc. Thật là phiền phức. Khi với đời sống, khi nào thả lỏng, sống với 3 thần thông phía trên, tu theo Bát Chánh đạo, thì con thấy thông suốt hoàn toàn, không có trở ngại. Tuy có lúc quên, lúc nhớ. Nhưng nhớ lời Thầy, thất niệm biết thất niệm. Con đỡ áp lực nhiều. Nhờ Thầy mà con có được ngày hôm nay! Chúng con luôn nhớ ân của Thầy! Như một con đường sáng trong đêm, cuộc đời của Thầy là kim chỉ nam cho chúng con quay về với Chánh Pháp. Mọi việc đúng pháp mà chúng con đã làm xin cúng dường Thầy, hằng mong Thầy thường an lành!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin chia sẻ bài thơ: Một mình Nhận biết một mình là cái đẹp Tinh lặng trong phúc lạc mênh mông Trải nghiệm sự huy hoàng cuộc sống Tự do khỏi khổ não lo âu Biết bản thể mình là bất bất tử Một mình không hề thấy cô đơn

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chúc sức khỏe thầy và chư tăng thường an lạc. Thời gian trôi qua, lặng lẽ quan sát, âm thầm nhận biết, ghi nhớ. Mỗi người sinh ra đều mang trong mình một nghiệp mệnh riêng thầy nhỉ. Từ nơi đó để học ra bài học của riêng mình. Mỗi người như một tác phẩm nghệ thuật, đắt giá nhất mà không một bức tranh biếm họa nào có thể phác tạc ra được. Chỉ bản thân, tự học, tự nhận, từ tìm hiểu, tự giải quyết, tự thành công hay là thất bại. Một cái tâm với cái kho vô thức luôn sẵn sàng tiếp nhận, giữ chặt bên trong. Từ kiếp này, sang kiếp khác, nó vẫn có sẵn, nó vẫn ở bên trong, nó chưa từng là cái không có. Nhưng cũng có thể là rỗng rang. Đấy là một quá trình dài, luân chuyển trong dòng chảy luân hồi. Đến với một hình tướng mới, nó lại mang theo cả biệt nghiệp và cộng nghiệp. Từ đó một cá thể mới lại được hình thành. Và cứ thế, cứ thế vòng luân hồi tái sanh chảy dài từ góc này sang góc khác. Để rồi dần dần qua dòng chảy ấy, ta học, rồi hiểu. Bằng chính phương tiện là nhìn nó như thật. Quan sát nó như chính nó đang là.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời