Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy, con rất biết ơn vì kiếp sống này được nghe thầy giảng đạo. Con đã tìm hiểu cuộc sống tâm linh được 1 thời gian gần 1 năm, con rất thích cách giảng đơn giản, dễ hiểu và chân thật của thầy. Con ko dám nói con đã không còn cái tôi cá nhân nữa, nhưng càng ngày con càng ý thức được những suy nghĩ trong đầu mình và theo dõi chúng để thấy sự sinh diệt, vô thường. Con cũng không còn đồng hoá mình với suy nghĩ, cái tôi nhiều khi tham sân si. Con vẫn thường xuyên thất niệm nhưng khi nào chợt nhớ ra con lại để ý theo dõi tâm của mình. Con là mẹ và cô giáo của các em nhỏ, con thường nhắc nhở mình tinh tấn, chánh niệm khi dạy học hay dạy con vì con hiểu hiện diện là điều tuyệt vời nhất mình có thể giành cho người khác, và vì như thế tâm con cũng trở nên kiên nhẫn, yêu thương, bắt kịp cái tâm khi có suy nghĩ tiêu cực xảy ra. Con xin hỏi thầy con có đi đúng đường ko? Tuy con mong 1 ngày được thấy pháp nhưng con cũng nhìn ra cái tâm mong cầu của mình để ko bị nó điều chỉnh, nên lúc nào nhớ ra là con liền để ý tâm để chánh niệm. Con chúc thầy sức khoẻ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con vô cùng xúc động và biết ơn Thầy và quý Chư Tăng đã bớt chút thời gian quý báu của mình để đến gia đình con an vị Phật, mặc dù ở chùa đang có công việc lớn rất bận rộn. Điều mà con hằng mong ước đã thành hiện thực. Thật là diễm phúc lớn cho gia đình con. Pháp thật là mầu nhiệm, thưa Thầy! Con đã trải nghiệm và chiêm nghiệm trong cuộc sống qua các câu kệ của Thầy: “Đời không là ảo mộng Mà trường học tuyệt vời Giữa thăng trầm đau khổ Giác ngộ liền thảnh thơi.” Kính thưa Thầy! sống ở trên đời không để đạt được điều gì, mà là học ra những bài học ngay trong cuộc sống hiện tại của chính mình trong nỗi khổ niềm đau và sống trọn vẹn trong từng phút giây trong cuộc sống, động – tịnh đều thấy rõ để giác ngộ. Khi con thấy ra điều này, con vô cùng xúc động và biết ơn thầy rất nhiều. Con thành kính cảm tạ ơn Phật, Pháp, Tăng. Con kính chúc Thầy và Quý chư Tăng, quý Ni thân tâm thường an lạc, luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào thầy, chợt mấy năm con không vào đây, hôm nay lên Youtube lại thấy thầy, nghe bài pháp thoại để lại nhắc mình lời thầy khuyên, con có bài thơ con cóc vui vui muốn tặng thầy ạ: Chợt lúc nào đó ta là kẻ sân Chợt lúc nào đó ta là kẻ vọng Chợt lúc nào đó ta là bậc tu Rồi chợt lúc nào đó thấy ta ở đó!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con xin đảnh lễ thầy ạ. Thưa thầy, con mong thầy nói về “hạnh ở một mình” ạ. Con thấy bây giờ có nhiều người hiểu hạnh ở một mình theo ý nghĩa là, đang ở trong các mối quan hệ thì cố gắng thoát ra khỏi nó, đang ở trong đám đông thì cố gắng thoát ra khỏi nó, phải cố gắng sống một mình để tránh thị phi, để được an tịnh. Con cảm thấy hiểu theo nghĩa ấy có phần gây ra sự miễn cưỡng, để rồi tự ép bản thân để đạt được một “trạng thái an tịnh” hơn là để giác ngộ. Con thì hiểu “hạnh ở một mình” đơn giản thế này, khi một người không còn dính mắc, thích thú trong các mối quan hệ và đám đông vì đã chân chánh biến tri, người đó không tìm cầu vào những sự việc đó nữa, người đó tự nhiên ở một mình. Và hạnh ở một mình đối với người đó là tự nhiên như vậy, bình thường như vậy, chứ không phải “hạnh ở một mình” là một nỗ lực đạt được gì cả. Thưa thầy, cái con hiểu là như vậy. Có gì mong thầy chia sẻ về hạnh ở một mình này ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy! Cho con được chia sẻ vài điều về một bạn cảm thấy đơn độc trong tư duy của chính mình. Bạn sẽ cảm thấy đơn độc như vậy vì bạn không cùng tư duy, suy nghĩ như đại đa số mọi người. Mình cũng từng có suy nghĩ đó, mình cảm thấy cô độc, nhưng không theo nghĩa tiêu cực mà mình chấp nhận sự cô độc đó vì nó chính là mình, bản thân mình không cần hay không thể gượng ép mình được. Sống gần những người mà hướng đi của họ khác mình, mình ít khi thắc mắc, nghe qua rồi cười thôi. Mỗi người mỗi cảnh, mình không bị họ tác động vì bên ngoài là phụ, là sự hỗ trợ của pháp; quan trọng là bên trong mình khởi lên gì khi thấy hay nghe những việc đó. Nhưng thật kỳ lạ, khi mình đặt trọng tâm vào bên trong chính mình. Mọi người xung quanh thường nói chuyện tâm sự với mình nhiều hơn, nhiều khi mình trở thành người nghe bất đắc dĩ, những lúc như vậy mình tự cười nhưng lại nhìn ra được họ đang khởi tâm gì. Qua những lần như vậy, mình nhận ra thì ra khi trọn vẹn quay về với chính mình thì mọi người, mọi sự vô ngại. Mình như tấm gương soi thấy được tâm ý của mọi người. Rồi nhân duyên được gặp Thầy, rồi nghe pháp có đoạn thầy nói: “chân lý là cánh cửa hẹp, chỉ có một người vào” “thầy và các bạn đạo bên con, nhưng con phải đi một mình”, mình nhớ ý là vậy có thể không đúng nguyên văn, mình mới hiểu ra tại sao mình cũng đã từng có suy nghĩ cảm thấy cô độc nhưng một cách vui vẻ, nói cho vui là “thấy mình không thuộc về thế giới này”, nên khi đọc qua thư bạn mình thấy có sự đồng cảm. Con kính đảnh lễ tạ ơn Thầy! Chúc bạn sống vui vẻ là chính mình trên con đường trải nghiệm sinh nghiệp.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Hôm nay con thấy ra đầy đủ sự Bình đẳng và Hoàn hảo của các Pháp. Chúng bình đẳng vì chúng có nhân duyên của chúng và hoàn hảo vì mọi thứ chúng tất phải vậy. Và câu ‘Tự chẻ đầu chính nó’ vì khi tìm kiếm, tư duy về đối tượng nào đó mà không biết ‘Đối tượng’ được hình thành chính bởi người quan sát, dụng cụ quan sát… nên khi tìm hiểu về ’Đối tượng’ gì đó cũng chính là tìm hiểu đối tượng mà ta hình thành nên ‘Đối tượng’ đó, như trong Duy thức nói đó là kiến phần, chứng phần, tự chứng phần. Mọi hoàn cảnh mình thấy đều nhân duyên của mình, là nhân đã gieo và khi có thái độ trong sáng ta thấy mọi thứ trong đó do mình, vì mình và hoàn hảo trong tự thân của pháp. Mọi thứ đều có sẵn tùy duyên thì nó hiện, thiếu duyên thì nó ẩn tàng như khu vườn mùa xuân thì cây này, mùa hè thì cây kia… vạn sự tùy duyên. Cuộc sống được soi sáng thật ngọt ngào cho dù vị đó có đắng hay cay như thế nào thưa Thầy. Nghìn lần con cúi đầu cám ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính mong Ân Sư luôn mạnh khoẻ. Ngàn đời con mãi nhớ công ơn Người. Con xin trình lên Thầy mấy dòng cảm nghĩ ạ. Thiên đường không ngự trên mây Thiên đường luôn mãi Ở đây, Bây giờ Chỉ vì ta cứ hững hờ Cứ luôn mong ngóng đợi chờ phương xa Ngờ đâu Thực Tại Đang Là Cảnh-Tâm như thị thoát ra Niết-bàn.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy! Thầy ơi, khi con được nghe là thầy đã đọc rất nhiều sách, dạy học, còn tự học nữa, con nhìn lại mình thấy mình sao lười biếng như vậy, kinh chỉ đọc được 2 cuốn trọn bộ là Vô lượng thọ và Vô lượng nghĩa kinh, giới luật con cũng không bao giờ bận tâm, chỉ sống chân thành, không gượng gạo với chính mình, tôn trọng tất cả mọi người thôi. Nhưng mỗi người có một cách ngộ đạo mà như thầy nói tuỳ sinh nghiệp mỗi người. Như con nghĩ thầy chắc đã phải có một sự đam mê tìm hiểu về giáo lý, về sự giác ngộ, về những lời nói hay tư tưởng của những người mà được mệnh danh là thánh hiền xem họ đã nói gì? Như con động lực để con đi tìm đạo là một sự tò mò cực kỳ lớn về chính mình vì những nhân duyên kỳ lạ con được gặp, và đúng là “hãy để mọi việc tuỳ kỳ tự nhiên”, như giọt nước cứ tích tụ rồi đến khi tràn, nhân duyên về những giấc mơ, hay qua mắt trong 10 năm đã làm cho con từ sự sợ sệt chuyển qua đồng cảm, yêu thương. Con dễ dàng mở lòng, nhìn mọi người bằng ánh mắt cảm thông hơn. Bản thân con là người ích kỷ, lười biếng và bướng bỉnh. Nếu hoàn cảnh không ép buộc con sẽ sống một cách khó ưa như vậy, nhưng không pháp thật tuyệt vời giáng cho nhà con một biến cố 2 năm để con biết về tình thân, tình mẫu tử. Lúc đó, con bị đơ luôn, cười không nổi. Lúc đó con chợt nhận ra cái huyễn hoá trong danh dự, tiền bạc, con nhận ra so với 2 cái đó thì sức khỏe quan trọng hơn rất nhiều. Rồi sau đó lại cho con thấy người âm bằng mắt trần khi con và mẹ đang xem ti vi nữa làm cho con biết: à thì ra thế giới vô hình là có thật, nhân sinh quan con được mở rộng, khi đó con 15 tuổi, pháp đã kiên nhẫn 10 năm trời cho con tương giao như vậy. Nên sau này khi đối diện trong bất kỳ hoàn cảnh nào con cũng sẽ luôn lựa chọn thân và tâm của mình, sống không gượng gạo với chính mình nhưng chân thành với người khác. Dạ, trước lúc con gặp thầy là con đã quyết định buông ước vọng thành Phật xuống, vì nghĩ khó lắm chắc phải trải qua rất nhiều đời, nhiều kiếp, mình sẽ sống bình thường, vô tư như câu hát “xin sống vô tư cho ngày tiếp theo”. Nên khi nghe thầy nói pháp vô sinh, và quy y Tam bảo nơi tự tánh, con đã cảm nhận từng bước đi, cảm nhận mình với xung quanh là một thể không cần nhìn thấy cũng có thể cảm nhận được, sau này nghe thầy nói con biết là Tánh biết, cũng thuận theo nhân duyên và sống chân thành, không gượng gạo với chính mình khi đó, không lâu sau rồi con cũng “kiến tánh” Sau này nghe pháp thoại của thầy con thấy mình đã vô tình đi đúng hướng mà thầy đang hướng dẫn mọi người. Quay về chân thành với chính mình cảm nhận thân, tâm đang là ngay khi đó, nếu có ý muốn nào khởi lên con hay quan sát động cơ phía sau nó, và con chỉ đi làm một việc gì đó khi động cơ phía sau không còn nữa dù là thiện hay ác vẫn còn rơi vào nhị nguyên đối đãi. Khi con làm một việc chỉ vì con thật sự muốn làm không có ý đồ về tô vẽ bản ngã, vì thật sự đó chỉ là 1 sự tưởng là, cho là trong cái mênh mông của trời đất mà thôi. Nhưng trong con khi thực hiện có một sự kiên định, quyết đoán, độc lập mà con cảm nhận được nơi mình, nó như khi con thấy pháp lực vô hình nhưng mạnh mẽ, uyển chuyển. Đó là tâm lực hay tâm vũ trụ mà thầy nói được phát huy nơi một cá thể đã trở về thực tánh? Con thấy nó còn vượt hơn cả sự sáng suốt, định tĩnh, trong lành mà con thường trở về nữa. Con viết dài, thầy và các bạn đọc hoan hỷ. Con thành kính tri ân thầy đã dạy dỗ, dìu dắt con! Con kính đảnh lễ tạ ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính trình thầy, Cha vẫn chờ, ngày đàn con về tổ Biển chân như, chẳng dính chút bụi trần Chút quà đó, xin trao con trọn vẹn Gia tài cha, muôn đời chẳng hư hao.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời