Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con xin trình bày đôi chút suy nghĩ dựa trên lời dạy của Thầy và một số nhà đạo học khác, cùng với trải nghiệm cá nhân. Theo như con hiểu thì con người mình khổ do ép mình theo khuôn mẫu vốn chịu ảnh hưởng của các nguồn thông tin, phim ảnh, quảng cáo, sách vở, người xung quanh,… Những khuôn mẫu ấy tạo ra những ảo tưởng về hiện tại và tương lai (“tôi phải là”, “tôi nên là”,…) vốn không phải là “nghiệp mệnh” tự nhiên của mình. Cho nên để đoạn trừ khổ đau thì cần phải nhận diện những vọng tưởng của bản ngã, không để chúng chi phối và nhờ đó ta có thể sống hài hoà với Pháp và qua sự quan sát, chiêm nghiệm thì thấy ra những “bài học” của Pháp dành cho mình. Có lẽ cái mà 1 số tôn giáo gọi là “định mệnh” chính là những “bài học” này. Bởi vì định mệnh của mỗi người vốn riêng biệt. Và bài học của Pháp đối với mỗi người cũng vậy. Chỉ qua đó mỗi người mới thật sự hiểu ra chính mình, chứ không phải qua các nguồn thông tin phổ biến như phim ảnh, trào lưu, quảng cáo và kể cả đạo sư, kinh điển. Nếu con nói sai xin Thầy lượng thứ ạ! Con cám ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hồi nhỏ, con hay nghe mọi người xung quanh hay nói khi trời mưa buồn quá! Cho tới lớn con vẫn không hiểu nổi nó buồn ở chỗ nào! Con thấy hoàn toàn ngược lại. Hồi học đại học con thường xuyên bị căng thẳng, những lúc đó nếu trời mưa, mà mưa càng to, giông bão càng lớn, tâm con lại càng trở nên quân bình, nghe tiếng mưa con thấy rất là an thần. Nhìn lá cây tiếp xúc với giọt mưa con thấy nó tĩnh lặng. Trong cơn mưa, không ai hết, nhưng con lại thấy nhộn nhịp và tinh khiết!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính trình Thầy, Con xin chia sẻ cái hiểu của con với bạn đã đặt câu hỏi về sự nhẫn nại & thông qua đây con cũng mong Thầy sẽ chỉ dạy về cái thấy này của con. Thưa Thầy theo con, sẽ chia thành 2 trường hợp để ứng xử về những tình huống mà mình gặp phải: TH1: Khi gặp phải những tình huống nguy hiểm đến thân mạng thì mình phải tìm cách né tránh vì Đức Phật cũng dạy phải né tránh sự nguy hiểm hay trong Kinh Hạnh Phúc cũng có câu ”Không gần gũi kẻ ác”. Hay nhiều khi bản thân họ vốn dĩ không phải ác nhưng là người không chế ngự được cơn sân hận tức thời thì trong thời khắc đó mình nên né tránh là bảo vệ được cho cả 2 bên. TH2: Thực hành sự nhẫn nại trong các mối quan hệ hàng ngày, điều này dường như bất kỳ ai cũng gặp phải. Đây là trải nghiệm của bản thân con: Trước đây, trong cách cư xử con sẽ luôn phân định rõ ĐÚNG & SAI. Nếu con sai con sẽ sẵn sàng chịu trách nhiệm và xin lỗi nhưng ngược lại nếu người sai con cũng muốn rằng họ phải cư xử như vậy (Giờ con nhận diện được đây cũng là bản ngã muốn người khác làm giống như mình) nhưng thực tế là con gặp phải trường hợp họ không bao giờ nhận lỗi, ngược lại còn đôi co, đổ thừa lại mình luôn, phản ứng của con lúc đó là vô cùng tức giận vì sự phi lý và bị nhấn chìm trong cơn sân đó để chứng minh cho bằng được điều mình đúng. Nhưng giờ đây sau gần 1 năm học từ nơi Thầy con nhận ra là: – Càng phản kháng mình càng yếu ớt vì hao tổn năng lượng và bị cuốn vào trong sự tiêu cực của người thay vào đó sự nhẫn nại mới thực sự là sức mạnh của nội lực. Vì như Thầy đã dạy: những nghịch duyên đến với mình là để mình học về sự nhẫn nại và cũng là cơ hội để mình nhìn ra mình (cái ngã) để thay đổi nhận thức nên phải cảm ơn với những bất thuận duyên đó! – Khi đã nhận ra được như trên con tiến thêm 1 bước nữa là hòa ái, cảm thông cho họ thì mới cảm nhận được câu mà xưa nay đã nghe mà lúc đó con chưa cảm nhận được thậm chí còn cho là vô lý là “Không thể thay đổi người khác trừ phi mình thay đổi trước”. Sự thay đổi đó là sự nhẫn nại & bao dung hơn của bản thân mình! Nhờ thực hành những điều Thầy dạy mà con đã dần thay đổi và cảm nhận cuộc sống được an vui hơn xưa rất nhiều. Mong rằng nhiều người hữu duyên cũng sẽ được Thầy khai thị để sống 1 cuộc đời thật ý nghĩa! Con vô cùng tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy ạ! Hôm nay con xem video trên Facebook về lễ thọ giới tì khưu của các sư, lòng con dâng lên xúc động. Con viết bài thơ về cảm nhận của con những ngày gần đây kính trình thầy ạ. MÊNH MÔNG Ta chẳng thấy ta, chỉ thấy không Bàng bạc đâu đây giữa vô cùng Có cơn gió nhẹ cây xào xạc Thoang thoảng an yên ở trong lòng Ta chẳng thấy hoa, chỉ thấy hoa Thấy mây, thấy nắng chỉ như là Chẳng mây chẳng nắng trong tứ đại Không ánh hoàng hôn buổi chiều tà Rụng rồi từ ngữ hai lần rụng Trả hoa, trả nắng, trả ngàn mây Trả ta về lại nơi nguyên thủy Không vướng mảy may chút đọa đày Xin trả ta về lại hư không Để ta tịch tịnh giữa muôn trùng Bàn tay năm ngón măng xoè rộng Cát bụi thân này giữa mênh mông. Nếu con được đến Chùa thầy quét lá cũng là hạnh phúc. Nghĩ vậy nên con hay ra quét ngõ, trong lòng cũng thấy vui. Con cảm ơn thầy đã khai thị, con mong thầy chỉ dạy cho con ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy, Con nghe pháp thầy, con thấy rõ sự thật của cuộc sống, nó không bao giờ như ý mình được. Giờ con sống nhẹ nhàng tùy duyên chứ không ép mình chạy theo nỗ lực mong cầu như trước nữa. Nhưng vợ con nói, giờ anh thay đổi quá nhiều, không còn nỗ lực bươn chải vươn lên, không còn tham vọng mãnh liệt như trước nữa. Cuộc sống sao khá giả, phát triển hơn được, sao mà có được cuộc sống đầy đủ thoải mái. Con có nói mà vợ không hiểu được điều như con đang thấy. Con không biết làm sao bây giờ thầy ạ? Con sống tùy duyên buông xuống, không bon chen, không ép mình chạy theo tham vọng, mong cầu mãnh liệt như trước có phải là con hèn nhát, chạy trốn không dám đương đầu nỗ lực vươn lên để có cuộc sống tốt hơn không thầy? Kính mong thầy chỉ bảo thêm cho con. Con thành kính tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, hôm nay con đã học thêm được về thế nào là vị tha. Bỏ đi cái khó chịu của bản ngã khi có đối tượng tác động tới mình gây cho mình sự khó chịu đó trong lúc mình đang an nhàn hay cả mình đang mệt mỏi, bệnh tật. Nếu theo quan niệm “trừ gian diệt ác” như trong phim mà con bị “nhiễm” khi xem lúc còn nhỏ tới lớn thì quả thật thế giới này mãi mãi là bãi chiến trường trong con và cái từ bi trong con sẽ bị che lấp mãi. Con xin cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Nhân có đạo hữu hỏi về việc “thọ giới bát quan trai ở chùa thì dễ hơn là ở nhà” con thấy điều đó cũng có phần đúng. Nhưng Thầy cũng đã dạy nhiều cho chúng con về một “Đạo Phật của những người đang thoát xác Đức tin để đi vào con đường Trí tuệ” qua lối sống tỉnh thức, nhờ đó chúng con có thể thể nhập vào giới tánh hiền thiện trong lành với bất cứ không gian nào. Nay con xin được trình pháp liên quan đến bát giới trong những năm tu tập vừa qua. Con là một cư sĩ hành theo pháp Thầy đã khai thị, kiên trì và nhẫn nại quay trở về soi sáng thân tâm trong tỉnh thức. Sự thấy biết đã giúp con dần dần tự điều chỉnh nhận thức và hành vi mà không cần phải phát nguyện gì thêm. Và việc xả ly những gì không phải là bản chất chân thật của mình cũng đến một cách nhẹ nhàng và tất yếu. Hạnh tri túc, tri ân… trong tự tánh cũng hiển lộ giúp con xả ly dễ dàng hơn. Con tự nhận ra bữa ăn chiều tối thật sự không cần thiết cho tuổi tác U50 cùng cường độ lao động của mình nên nhiều năm nay đã bỏ bớt cho phù hợp. Thân tâm con nhẹ nhàng hơn lại có thêm thời gian để nghe pháp, đọc sách. Nhờ ăn uống có chú tâm con cũng ít bị vọng tưởng, khen chê, bình phẩm nên ăn gì cũng được và lúc ăn có khởi sinh lòng tri ân vạn pháp và thấy ngũ uẩn sinh diệt trong việc ăn uống khá rõ ạ. Nhưng con vẫn chú trọng đến việc chuẩn bị bữa ăn tuy đơn giản nhưng đầy đủ chất cho cơ thể và duy trì cân nặng hợp lý để tránh bệnh tật. Và vì là cư sĩ còn được chủ động trong việc chọn thực phẩm nên chúng con thường không chọn thịt động vật. Lòng yêu quí, tri ân, tôn trọng thiên nhiên, môi trường và muôn loài vạn vật tự nhiên khởi phát bên trong đưa chúng con đến với sự lựa chọn này chứ không phải là những sự suy tính, kết luận, phân biệt của lý trí. Nhưng khi hữu duyên được dự một khoá tu gieo duyên con vẫn thọ dụng rất an vui và hoan hỷ tất cả vật thực của thí chủ cúng dường. Nhờ quay về thận trọng quan sát nên con có nhận ra tính vô nghĩa, gây dính mắc của các loại phim ảnh và âm nhạc giải trí của đời thường mà đa số mọi người trong xã hội hiện nay vẫn xem, nghe và đắm chìm trong đó, nên con cũng tự nhiên buông bỏ dễ dàng. Gia đình con thường theo dõi để nắm tình hình thời sự, kinh tế, chính trị, xã hội… trong nước và quốc tế khá đầy đủ. Nhưng khi quan sát kỹ con nhận ra đây cũng là một loại sở tri sở đắc của lý trí bản ngã, là một sự dính mắc không hữu ích cho tâm, nên con cũng đã buông gần hết những thông tin không thiết yếu. Đại đa số mọi người, nhất là nữ giới, xem trọng hình thức, sắc tướng của bản thân hoặc lấy đó làm một trong những thước đo giá trị tha nhân. Nhưng khi kiên định quay về để thấy thì định kiến trên không còn chi phối con được nữa ạ. Con vẫn giữ một hình thức sạch sẽ, gọn gàng, tươm tất nhưng không cần phải đẹp đẽ, sáng sủa, ưa nhìn. Những năm qua con không thể còn sử dụng mỹ phẩm hoặc dùng các cách trau chuốt vẻ đẹp thông thường của của nữ giới. Dù dung sắc con bị “xuống cấp” theo như mọi người nhận xét, nhưng tâm con vẫn nhẹ nhàng không thấy vướng mắc gì. Trang phục cũng vậy, khi lý trí chỉ muốn mua và mặc một số áo quần có màu sắc, kiểu dáng đơn giản sao cho “phù hợp với người tu tập” nhưng con quan sát nhận ra đó cũng chỉ là ý muốn của bản ngã vi tế đang vẽ vời, lấy bỏ và con thấy “thanh đạm không rộn ràng” là mặc cho hết những gì hiện đang có sẵn trong tủ còn khá nhiều đồ. Người thân thấy con dễ mặc nên thường gởi cho con những đồ không còn xứng ý của họ vì vậy cũng 6,7 năm qua con không cần mua sắm thêm. Cũng nhờ kiên định quay về sống tỉnh thức mà nhiều sự tự tin trong con đã đến và nhiều nỗi sợ hãi (sợ ma, sợ chết, sợ mất mát…) đã không còn. Và tuy thể lực vốn yếu kém bẩm sinh nhưng con đã không còn phải uống một viên thuốc kháng sinh nào để trị bệnh thời tiết trong gần 10 năm qua. Con sẽ trình những pháp này trong những dịp khác thuận tiện ạ. Dù bản ngã vi tế và tập khí sâu dày ngủ ngầm vẫn còn chồng chất ở bên trong nhưng phần lớn cuộc sống bên ngoài của con đã được an vui, thanh thản. Con luôn khắc ghi trong tâm lòng từ bi vô lượng của Thầy đã không ngừng nghỉ hướng dẫn, lắng nghe và chỉ dạy cho chúng con. Con cũng tri ân rất nhiều các đạo hữu đã chia sẻ những bài học và sự thấy biết trong pháp giới vô tận của quý vị lên đây để con có cơ hội học hỏi thêm. Con xin thành kính đảnh lễ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy, con không thể nào diễn tả được, thật vi diệu khi con được biết đoạn kệ này của Đức Thế Tôn: Quá Khứ không truy tìm Tương lai không ước vọng Quá khứ đã đoạn tận Tương lai lại chưa đến Chỉ có pháp hiện tại Tuệ quán chính là đây Không động, không luân chuyển Biết vậy nên tu tập Hôm nay nhiệt tâm làm Ai biết chết ngày mai? Không ai điều đình được Với đội quân thần chết Trú như vậy nhiệt tâm Đêm ngày không mệt mỏi Xứng gọi nhứt dạ hiền Bậc an tịnh trầm lặng. Vậy mà bấy lâu nay con luôn đi tìm sự giải thoát đâu xa xôi trong tương lai nó đã có ngay trong thực tại, bởi cái ảo tưởng của bản ngã mà che lấp đi, con thấy thật buồn cười con, con xin thành kính đảnh lễ Thầy! Cũng cảm ơn những khó khăn trong cuộc sống. Thật lành thay!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hiện Hữu Trong Trẻo Mênh Mang Không ở bên Ngoài, cũng chẳng ở bên Trong Bao trùm vạn vật Không biên giới, không phương hướng Cái nhìn thênh thang vô tận Đó là Chân Tâm Hệt như không gian của bầu trời Không có trung tâm, không có ngoại vi Không có gì làm căn cứ. Con gửi kính thầy và quý đạo hữu có duyên hoan hỷ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời