Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ bạch sư. Được nghe sư giảng và con có thực hành theo. Có một số trải nghiệm, con xin phép được nêu ra. Mong rằng, nếu có ngã kiến, hay tự mãn trong sâu xa, con xin được phép sám hối ạ. Dạ thưa,. 1. Trong một lần rồi (lúc đang đi xe), một sự thấy trong sáng khởi sanh, lúc đó bặt hết các suy tư, suy nghĩ, chỉ là sự thấy với mắt trong sáng. Cũng thấy đó, nhưng mà sự thấy hoàn toàn khác, không phải sự thấy với suy tư, nghĩ tưởng, cũng không phải sự thấy của một đứa bé trẻ em ngây thơ. 2. Cũng một lần khác, một sự nghe trong sáng khởi sanh, lúc đó cũng bặt hết các suy tư, suy nghĩ, chỉ là sự nghe với tai rõ ràng, trong sáng. Sự nghe đó cũng như trên ạ. 3. Lần thứ 3 bị vấp té. Con thấy cơn đau từ từ xuất hiện, từ ngoài vào, rồi qua da, qua thịt, rồi tới xương, rồi tủy. Rồi cơn đau cũng mất, từ tủy mất, rồi từ xương mất, rồi từ thịt đi mất, rồi qua da, rồi hết. Cảm thọ đó giống như quay chậm một bộ phim. Dạ thưa sư là như vậy a. Giờ tâm niệm theo với lời dạy của sư là tất cả các Pháp đề vô ngã, không có gì là ta, của ta, tự ngã của ta ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ thầy ạ! Bấy lâu nay con thường xem các video bài thầy giảng và những câu hỏi đáp trong trang này để thấy ra những bài học cho mình. Nhờ vậy mà con cảm thấy mình bớt khổ và bế tắc trong cuộc sống. Con thấy mình may mắn hơn rất rất nhiều người. Những khó khăn và trở ngại con gặp phải là bài học để con trưởng thành và vững vàng hơn. Nhiều khi chỉ nghĩ tới hình ảnh của thầy cũng đủ khiến con cảm thấy vững chãi và bình an. Con cũng đang tập để không sống lệ thuộc vào thầy hay các bài giảng của thầy, để thấy ra chính mình và sống vững chãi dựa vào chính mình. Con còn nhiều bài học phải học để thấy ra lắm ạ, nhưng ít nhiều con đã vững chãi hơn. Con thành kính tri ân thầy ạ, còn nhiều lời muốn được bày tỏ mà con không biết nói sao. Con kính mong thầy luôn luôn mạnh khoẻ và trụ thế dài lâu!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin trình Pháp: Từ khi nghe Thầy nói về thấy Pháp như thực, tại đây và bây giờ một cách sáng suốt định tĩnh trong lành thì cũng gần ba năm nay con không còn ép minh ngồi thiền nữa. Có dịp nói chuyện với người khác về con đường tu tập của nhiều người thì con thấy là con may mắn khi thời gian từ 10 năm trước đây con có ngồi thiền mà không được gì cả vì theo con nếu mà trước đây mà con có được gì thì giờ chắc con còn kẹt vào thiền chỉ “chế định” này không dễ gì thoát, kể cả bị tẩu hỏa …Giờ thì con cứ nhìn thấy mọi việc như nó đang là sân thì thấy sân kg có ý sửa làm sao đừng sân, hoặc hết sân… và cũng hết băn khoăn là bao lâu thì minh mới thấy được Pháp. Tuy nhiên con có một thắc mắc là kiếp này con không dính mắc vào thiền chỉ “chế định” trong khi con biết rất nhiều người bị dính mắc vào thì có phải chăng các kiếp trước con cũng kg bị dính mắc nên kiếp này mới may mắn khg bị. Kính chúc Thầy sức khỏe. Xin hồi hướng những công đức bé nhỏ của con cho người Minh Sư đã khai thị giúp cho con nhận ra những nguyên lý cơ bản của Chánh Pháp để từ đó tự mình biết nên tu ra sao. Con Nguyên Châu

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa sư Hôm đợt vừa rồi con bị tai nạn giao thông. Bị gãy tay nên vào bệnh viện mổ. Mổ xong, khi hết thuốc tê (mổ bác sĩ tiêm thuốc tê, không làm gây mê), khi thuốc hết hiệu lực thì tay rất đau. Nhưng khi cơn đau đó khốc liệt, liền tự hỏi: “Nếu nghĩ cơn đau này là vô thường hay lý luận về giáo lý này nọ về cơn đau tức là chối bỏ thực tại. Hay thôi đủ rồi những lý luận, vậy tự hỏi xem trong cơn đau này có tôi hay không. Nếu chỉ riêng cơn đau này thôi, có gì khác nữa hiện diện nào ở đây mà làm trói buộc, khổ não kèm theo ngoài cơn đau này không?” Liền sau đó, vẫn sự đau đó, sự chân chánh, chân thật, không mơ hồ về Pháp được khởi lên. Vẫn đau, sau đó chìm vào giấc ngủ. Dạ bạch sư là như vậy ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành tâm đảnh lễ thầy, Con xin trình pháp với thầy, hôm qua cuối tuần con ngồi uống trà một mình trước hiên nhà gió rất mát mẻ và tâm hồn con như hòa cùng với cả thiên nhiên cùng cây cối và ánh nắng trước nhà rất hoan hỷ, bất chợt con nhận ra rằng mọi thứ trên đời này đều hòa cùng với nhau và nương tựa nhau chưa bao giờ tách rời mà nó đã sẵn có ở đó do duyên sinh mà hiện hữu. Đời sống này bản chất là chia sẻ thì mới tồn tại và phát huy được tính chất của đối tượng, nền kinh tế cũng hoạt động dựa trên bản chất sự chia sẻ có cái này để đi đổi lấy cái kia, tình yêu thương và từ bi trí tuệ cũng được phát huy từ sự chia sẻ một cách thoải mái, gẫn gũi, yêu thương vô điều kiện. Trong sự chia sẻ thuần khiết đó thì không có cái tốt và cái xấu, tốt và xấu chỉ xảy đến khi có ý đồ làm gì đó để mong nhận được cái gì đó. Nhưng cho dù là hướng tới điều gì thì cũng sẽ vấp phải cái gọi là khổ, khổ chịu hết nổi rồi lại quay về với sự yêu thương thuần khiết vô điều kiện. Con có một câu hỏi mong thầy giải đáp, Khi con nhận ra được những nguyên lý của đạo, gần đây nhân duyên lại đưa con gặp khá nhiều người đau khổ ở thân hoặc tâm. Có người tự nhiên đến nhà con ở nhờ, có người thì chuyển tới kế bên gần phòng con. Con sẵn sàng hỗ trợ và chỉ cho họ thấy cái thực và thế là được khoảng vài tuần họ tự động rời đi một cách kỳ lạ, thậm chí có trường hợp mà sao con chạy lên nhà người quen trên Daclak ở 2 hôm chỉ để gặp một trường hợp chị cùng cha khác mẹ để nói và hướng tâm hoan hỷ rồi quay về SG. Hình như đó cũng là một cách chia sẻ tự nhiên sẵn có của pháp mà hôm nay con uống trà đã nhận ra. Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con là một Phật tử ở xa cơ duyên con được nghe pháp thầy giảng. Ngày trước con thường hay cố gắng tu tập chỉ mong sao chứng nghiệm gì đó để tìm cầu giải thoát. Tuy nhiên khi nghe pháp của thầy và thực hành theo thì con nhận ra nhiều thứ thay đổi. Mới đầu con vẫn còn suy nghĩ mong muốn mình mau thực hành để mau chứng ngộ nên rất căng thẳng khó chịu và mệt mỏi nhưng khi nghe thầy dạy rằng: “Hãy buông xả thì sẽ thấy mọi thứ”. Và rồi con thực hành theo. Thú nhận là lúc đó con rất khó buông ra, con cảm nhận sự khó chịu, bản ngã vẫn luôn mong chứng đạt một trạng thái gì đó. Nhưng rồi con chấp nhận nó và cảm giác khó chịu cũng biến mất, thân tâm buông ra, thư giãn, trải nghiệm được cảm giác rất thoải mái, điềm tĩnh và có cái nhìn khách quan hơn, cái biết khi ấy như mở rộng ra, rõ ràng và thật đơn thuần. – Khi ấy con dần hiểu được rằng Tánh biết vốn luôn có sẵn, chỉ do khởi lên ý nghĩ phán xét, tìm tòi, phân biệt mà che lấp đi thôi. Mới đầu con thấy khó hiểu, lý trí luôn dấy động nhưng con vẫn cứ cảm nhận, chấp nhận những khó chịu ấy dần dà con thoải mái, nhẹ nhàng trở lại và cảm nhận mọi thứ xung quanh rất rõ ràng. Con nhận ra rằng dừng suy nghĩ, tìm tòi và buông thư thoải mái tự nhiên thì tâm trong sáng, biết mọi thứ rõ ràng không còn sự phân biệt. – Vd con đang ngồi thì chỉ biết đang ngồi, nghe chỉ nghe, hay đang ngồi viết câu hỏi đây thì biết đang ngồi viết. Rõ ràng hơn, khi con đi bộ, gặp một chiếc xe đang chạy về phía con, thường con sẽ cảm thấy sợ hãi mà vội nghĩ mau né tránh, nhưng lần này con bình tĩnh thì vẫn né tránh được tự nhiên. Con cảm nhận thật tuyệt vời, cảm thấy cuộc sống thật tốt, Pháp đã vốn hoàn hảo mình chỉ cần tự nhiên thôi sẽ nhận ra mọi thứ. Con viết khá dài nên mong sư hoan hỷ, lần đầu con cảm nhận nên không biết phải diễn ta ra sao. Mong sư xem và con có gì sai xin sư chỉ dạy bảo thêm ạ. Mô Phật

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con xin trình pháp. Có một lần, lúc đang khóc vì một mâu thuẫn, con quay lại trọn vẹn với cơn sân đó, con cảm nhận người con đang rung lên, cơn nghẹn nơi cổ, tim đập nhanh như thế nào, rồi cả cơ thể nóng lên,… con chỉ cảm nhận thuần như vậy thôi thì ngay lập tức con rơi vào trạng thái ngưng khóc ạ, dù vẫn nhìn rõ mọi thứ xung quanh căn phòng nơi con đang ngồi nhưng đau khổ trong con ngay lập tức biến mất, con có đôi chút ngỡ ngàng với trạng thái đó nhưng rõ ràng con biết rất rõ mọi thứ, tâm con lúc đó vắng lặng, thậm chí con như còn thấy bên trong tâm mình giống như một căn phòng hoàn toàn trống rỗng và có ánh sáng vàng (như ánh mặt trời hay đèn màu vàng rọi vào). Khoảnh khắc đó con không bị quá khứ hay tương lai chi phối mình, nhưng trạng thái đó chỉ diễn ra rất ngắn, khoảng mấy giây thôi ạ, sau đó thì lời nói và hình ảnh làm con khóc trước kia lại nhảy vào tâm trí con và con lại khóc tiếp. Nhưng cái khóc của lần sau, con biết nó đã khác từ khoảnh khắc đó ạ. Hôm chủ nhật vừa rồi con được nghe bài giảng của Thầy về tâm tĩnh lặng, con không biết khoảnh khắc đó có phải là trạng thái tâm Thầy nói đến không ạ? Con xin đảnh lễ Thầy, Con Thanh Ngọc.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông, Cho phép con được chia sẻ với bạn hỏi về đúng/sai, tốt/xấu, thiện/ác, tất cả các pháp là hoàn hảo hay không. Chỉ có thể qua thực chứng với trải nghiệm thực tại nơi tâm mới thấy ra, không thể qua ngôn từ và lời nói hay lý thuyết mà có thể thấy biết được thực tánh hoàn hảo của Pháp. Con xin chia sẻ cái thấy qua 1 hiện tượng rất bình thường mỗi ngày vào tháng này đó là những cơn mưa, hàng chiều đều có mưa, cơn mưa bản thân chúng chắc chắn không thể có tốt xấu đúng sai, chỉ có cái bản ngã mới cho là đúng sai, vui buồn mà thôi, khi ướt đẫm sau cơn mưa cuối một ngày làm việc thì không ai có thể vui, tâm có sân thì biết ngay đó là sân. Nhưng sáng hôm sau một buổi sáng mát rượi có ai còn phàn nàn về cơn mưa cuối chiều qua nữa đâu, tâm chỉ có hỷ lạc, ngay đó thấy tâm có hỷ lạc. Vậy cơn mưa đó bản chất của nó là đúng hay sai, tốt hay xấu không có thể nghĩ bàn. Chỉ có tâm mình biết được thực tại đó là Pháp hoàn hảo mà thôi. Pháp thật nhiệm màu. Con biết ơn sư Ông đã chỉ ra cho chúng con được con đường Pháp màu nhiệm này. Con TTG

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Sư Ông! Con có đọc câu hỏi của bạn hỏi về tham ăn nhiều và tham xem video giải trí thì con đúng là cũng có bị 2 điều này. Lúc đầu con ăn rất nhiều, xem cũng rất nhiều. Nhưng một thời gian sau con phát hiện là con bị mệt mỏi bởi 2 điều này. Sau đó con tự nhủ là từ nay sẽ ăn ít lại và không xem nữa, nhưng đó là con nghĩ vậy thôi chứ ăn vẫn cứ ăn, xem vẫn cứ xem, con rất khó chịu khi không từ bỏ được chúng. Tiếp theo con vẫn cứ ăn tiếp, lúc này trong khi ăn con cảm thấy rất ngon, ăn no rồi con vẫn ngồi lại ăn thêm. Ăn xong con thấy no quá khó chịu, buồn ngủ, phải đi ngủ liền. Nó cứ tiếp diễn như vậy, sau con lại thấy lúc ăn thì ngon nhưng vừa nghỉ ăn là hết lạc liền, rồi ngủ hoài, mọi thứ khác không làm được cuộc sống gặp thêm nhiều vấn đề nữa. Vậy là cái ăn của con tự nhiên giảm từ từ. Về xem thì con xem miết, cái nào cũng hay, ai ai cũng hay. Con còn nghĩ thêm xem rồi mình sẽ học hỏi được nhiều thứ nữa. Nhưng khi đối diện thực tế mới bị vỡ lẽ là mình không làm được như mình nghĩ. Con cũng không thể bỏ xem ngay được, con bây giờ phải đi xem xét lại nội dung xem. Loại ra những trò vặt không thực sự lợi ích, tìm kiếm nội dung phù hợp với chính mình (vì xem cái nào với con mà không gây tham muốn, mong để có được, là tạm ổn). Khi xem được video lợi lạc rồi thì khi xem lại những video trước kia tự nhiên thấy nhàm chán, không muốn xem. Trên đây là trải nghiệm cá nhân của con. Kính mong Sư Ông từ bi chỉ dạy thêm. Con thành tâm kính xin Sư Ông trụ thế dài lâu, vì khi có Sư Ông đã là một niềm an vui rất lớn cho chúng con rồi.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời