Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư Ông, Con thấy ở dưới đây có một vị đạo hữu hỏi Sư Ông về lòng biết ơn. Xin Sư Ông cho phép con chia sẻ với vị đạo hữu ấy đôi điều. Lòng biết ơn quả thật rất có lợi ích cho việc cải thiện sức mạnh tâm trí, song mô tả của anh/chị ấy cho thấy cách mà anh/chị thực tập lòng biết ơn còn bị can thiệp bởi ý muốn chủ quan của bản ngã: bản ngã khi đó đòi ta phải luôn “suy nghĩ tích cực”, tưởng tượng cuộc sống luôn tươi đẹp và trù phú (“giấc mơ màu hồng”) và tránh “suy nghĩ tiêu cực” vì sợ rằng suy nghĩ ấy sẽ tạo nên tần số tâm tiêu cực đưa tới thất bại, mất mát, khổ đau. Đúng là việc suy nghĩ tiêu cực nặng mùi tà kiến, sân hận, đổ lỗi,… vốn rất độc hại, nhưng việc ép mình phải tưởng tượng “tích cực” lại đưa đến một hậu quả khác: chối bỏ “phần tối/cực âm/mặt trái” không thể thiếu của thực tại, cũng như đồng tiền có hai mặt không thể tách rời vậy. Người “tích cực” kiểu này sẽ rất mong manh, dễ vỡ khi chạm mặt phải thực tế biến hóa khó lường của cuộc sống (con đã nhiều lần bị vậy – và vẫn đang điều chỉnh dần). Cho nên theo thiển ý của con, để biết ơn theo đúng chánh kiến, anh/chị ấy nên để tâm thanh thản, trong sáng, hồn nhiên mà âm thầm cảm ơn những điều kiện tự nhiên, những mối quan hệ, tiện nghi… mà mình đang có, và cả những trải nghiệm bế tắc, thất bại và đắng cay vì đã để lại những bài học lớn cho việc tu tập trí tuệ của mình. Theo cách đó, anh/ chị ấy sẽ có được thái độ vô ngã, bình thản chấp nhận mọi chuyện; anh/chị ấy có thể đọc thêm bộ Tuyển tập thư thầy của Sư Ông đây cũng như cuốn Tuyết giữa mùa hè của Thiền sư Sayadaw Jotika để cảm nhận rõ hơn về cách nghĩ vô ngã này. Mong Chư Tăng, Chư Tu Nữ chùa Bửu Long và các vị hỏi đáp trong đây được trọn thành Phật đạo!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Ông Phật bị vỡ Sáng nay, trong lúc hấp ta hấp tấp con đã làm vỡ ông Phật. Bức tượng ấy là chị con mua cho con, gói ghém gửi từ Saigon ra Hanoi. Ông Phật bé bằng bàn tay thôi, nhưng giúp con biết: ở đó có Phật, trong căn phòng ấy, có Phật; trong cái ngổn ngang cuộc sống ấy, có Phật. Ấy vậy mà hôm nay, vì một phút thất niệm vội vàng, con đã làm ông ngã. Phật vỡ tan, mảnh vụn vương khắp sàn. Tim con như dừng lại một nhịp Thầy ạ. Nhưng chợt, Phật vỡ ra, gom lại trong con một điều gì đó diệu kỳ lắm mà con không để đặt tên được, một dải suy nghĩ dần hiện ra mà con ý thức được rất rõ. Phật ở đâu? Trong bức tượng ấy hay trong lòng con? hay chẳng ở đâu cả? Con nương tựa vào Phật hay nương tựa vào bức tượng ấy hay con chẳng cần dính mắc vào đâu cả? Rồi mọi thứ trầm xuống, lòng con lắng lại hơn, trong suốt hơn. Con khẽ mỉm cười. Phật vỡ ra nhưng lại thắp lên trong lòng con một nụ cười Thầy ạ. Tri ân Thầy

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, trong quá trình trải nghiệm cuộc sống, con ngộ ra rằng chính: Tham – Sân – Si cũng là giới – Định – Tuệ, đây là một hành trình rất thú vị mà con vừa nhìn lại trong thân, tâm con. Trước đây, khi chưa nghe lời khai thị của thầy, con có ác cảm với tham, sân, si. Nhưng sau khi bỏ đi cái định kiến đó, mà thận trọng nhìn lại tất cả, con đều thấy nó có tác dụng của nó mà mình không nhận ra, do mình áp đặt nó nên phớt lờ nó đi. Khi cái sân nổi lên, con nhận thấy nó, con có hành vi đáp trả, hành vi đó từ tâm, thân dẫn đến ngu si, nhưng, khi con nhìn lại, thấy rõ nó như vậy, thì chính cái hành vi của tâm sân đó giờ nó không có sân, mà nó không loạn động, tịch tĩnh lại hết như là định, và cái hành vi kia cũng từ si mê mà thành sáng tỏ, sáng tỏ và hoàn toàn có tác dụng khác không như con nghĩ, tự nhiên nó hòa lẫn các xung đột chống trái, nó đưa đến một cái nhìn trung lập và gần với sự thật về việc đối kháng đó hơn. Thưa thầy, trải nghiệm của con như vậy có đúng không ạ, thầy hoan hỉ cho con xin lời khai thị ạ. Con xin tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam mô a Di Đà Phật Con kính đảnh lễ thầy. Lời đầu tiên con xin thành kính tri ân thầy. Sau một thời gian nghe pháp của thầy con thấy ra được nhiều lợi lạc. Con biết đến đạo Phật cách đây khoảng 10 năm nhưng giờ nhìn lại con thấy mình vẫn chưa thực sự thấy ra học Phật là thế nào, vẫn hướng ngoại tìm cầu. Con thường xem nặng việc tụng Kinh niệm Phật, ăn chay, nhưng bây giờ con thấy những việc đó mới chỉ là hình thức còn quan trọng là phải thấy ra được thân tâm mình khi tiếp xúc với cảnh ngay trong cuộc sống hàng ngày. Cách đây vài tháng, một biến cố lớn xảy đến với gia đình con đó là chồng con và mẹ chồng con cùng một lúc đều bệnh nặng, mặc dù trước giờ chồng con là người rất khỏe mạnh. Con lúc đó không thể không lo âu, sợ sệt, con khóc rất nhiều. Nhưng con nhớ đến lời thầy “hoàn cảnh không thể thay đổi được mà là thay đổi thái độ, nhận thức và hành vi của mình”. Con nghĩ việc gì đến với mình thì chắc chắn nó phải đến, rồi con đối diện với nó như nó đang là. Giờ đây nhìn lại, con tự nhủ rằng sao mình lại có thể vững vàng vượt qua được nó. Giờ đây bệnh tình của chồng con và mẹ chồng con đã tạm thời ổn định. Trong con lúc này cảm thấy biết ơn cuộc đời, biết ơn cả những nghịch cảnh, cả những người mang đến khổ đau cho con nữa vì nhờ đó mà con thấy rõ chính mình hơn. Một lần nữa con xin thành kính tri ân thầy. Qua tìm hiểu trên trang web, con có được số tk của chùa, con xin dâng đến thầy cùng các chư tăng trong chùa một chút tịnh tài nhỏ, con xin thầy hoan hỉ nhận cho con ạ. Con kính chúc thầy thân tâm thường lạc, trụ thế lậu dài để chỉ bảo chúng con trên con đường học đạo ạ. Con chào thầy

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Thầy dạy con là Đạo Phật không chủ trương thoát khỏi cảnh giới này để đến cảnh giới khác, mà là chỉ thoát khỏi vô minh ái dục tạo ra sanh tử luân hồi trong chính mỗi người. Dạ như vậy là kiếp trước hay kiếp sau không quan trọng bằng việc thấy ra thật tánh của các pháp như nó đang là, bởi vì Thầy có dạy con là thường rõ biết thân thọ tâm pháp đang diễn biến ra sao từ đó mới có thể điều chỉnh nhận thức và hành vi đưa đến giác ngộ giải thoát. Còn nếu như để cái ta ảo tưởng tìm cầu bên ngoài sẽ tạo ra tham sân si sanh tử luân hồi. Có đúng không ạ? Con Chơn Tịnh.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con không biết phải nói sao nữa. Sao con tu mà càng ngày càng lạ: Đọc kinh chiêm nghiệm thì thích, nghe ê a kéo dài quá là con bỏ đi. Nghe về luận, khái niệm, phân tích v.v… không có hứng thú. Vi diệu pháp, Thắng pháp v.v.. con cũng không tìm hiểu nữa. Thậm chí cả kinh Phật, con cũng chỉ xem với tâm để tham khảo. Có hôm con nấu ăn ngon, con để ra bàn rồi hồi hướng cảm ơn, cúng dường đến Phật và chư thiên rồi mới ăn. Người trong nhà can ngăn, nói con làm vậy là sai, mang tội. Khi con không nghe giảng luận thì nói con tự cao tự đại. Tâm trong con rất hờ hững và lười giải thích. Thiên hạ nói chuyện thời sự con cũng muốn bỏ đi. Chán ngấy những thứ hơn thua, cạnh tranh dù là chút ít. Đây cũng là trải nghiệm lần đầu con có những trạng thái tâm như vậy trong thời gian gần đây. Nhiều người góp ý con quá, nên con sợ sai, lên đây xin Thầy chỉ dạy con thêm. Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Sư Ông! Sư Ông có khoẻ không ạ? Hôm nay con có một thắc mắc muốn trình bày với Sư Ông. Con đến với Phật Pháp gần như một “trang giấy trắng” bởi trước đó con không tìm hiểu nhiều giáo lý cũng như đọc kinh sách (con chỉ biết duy nhất kinh Địa Tạng vì con đang mang thai nên có người chỉ con nên chép kinh này để sinh được bình an). Con chỉ thường nghe giảng Pháp qua youtube và vào mục hỏi đáp của trungtamhotong hàng ngày để đọc Sư Ông trả lời mọi người. Khi nào gặp những thuật ngữ khó hiểu thì con note lại và từ đó tiếp tục tra cứu tìm hiểu thêm để mở rộng hiểu biết về Phật Pháp của mình. Từ khi biết đến Sư Ông con rất hoan hỉ, tâm con vững vàng hơn. Nhờ Sư Ông con đã không còn nhìn Phật giáo như một người có cảm tình nhưng chỉ đứng bên ngoài chiêm ngưỡng, mà đã thực sự thực tập từng chút một những điều Sư Ông chỉ dạy để ứng dụng vào đời sống của mình hàng ngày. Nhưng hôm nay con có tham gia một nhóm thực hành Vippasana và Tứ Niệm Xứ trên FB, thì ở đó có một số ý kiến cho rằng Pháp Thầy Viên Minh dạy quá cao, nên không được chia sẻ vào nhóm (vì sợ những người sơ cơ hiểu sai lời Thầy sẽ thực hành sai lầm, không coi trọng việc ngồi thiền). Chỉ những người căn cơ cao, trình độ cao, thực hành trên 10 năm mới nên nghe Thầy. Điều này làm con băn khoăn bởi con thấy lời Sư Ông dạy rất dễ hiểu, giản dị, sát với thực tế cuộc sống. Con thấy câu trả lời của Sư Ông luôn đi thẳng vào vấn đề và không hề có bóng gió hay ẩn ý, có thể ứng dụng ngay. Con không tin rằng chỉ có hành thiền là con đường duy nhất để thấy ra sự thật. Bởi người thấy ra sự thật đâu chỉ có mình trong Phật Giáo mà còn có thể thuộc về tất cả các tôn giáo còn lại hoặc thậm chí là không theo bất kỳ tôn giáo nào. Con cũng mạn phép cho rằng kinh sách không quá quan trọng, thậm chí đôi khi nó còn là sợi dây trói buộc thêm người ta nếu quá chấp vào ý tứ ngữ nghĩa. Con tin vào sự ngộ ra qua trải nghiệm thực tế trong đời sống sinh động của con người. Bởi chỉ có chứng thực rồi thì cái thấy ra đó mới thực sự là của mình mà thôi. Vậy liệu những điều con nhận thấy này có phải do bản ngã tinh vi của con đang ảo tưởng không thưa Sư Ông? Bởi vì con chỉ là một người sơ cơ hoàn toàn chưa có nền tảng tu tập. Con xin lỗi Sư Ông vì đã viết hơi dài và lủng củng bởi có những điều con thấy mình hiểu nhưng lại chưa thể trình bày được rõ ràng. Con kính chúc Sư Ông nhiều sức khoẻ và mong rằng tất cả mọi người đều được bình an giữa đại dịch. Con xin cảm ơn Sư Ông đã dành thời giờ đọc câu hỏi của con!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, từ lúc con nghe pháp của thầy và thực tập theo, con như được giải thoát hết những gánh nặng trước đây, vấn đề kinh kệ không còn quá nặng nề nữa, chữ nghĩa cũng thôi bớt, lại càng không mong cầu phước đức, công đức gì cả, gia đình thì con cũng tự nhiên thấy rõ ràng những nhân duyên cần hoàn thành mà không mảy may luyến tiếc, công việc thì không còn tìm cầu và mong mỏi, lối sống thì lấy sự bình thản và tự nhiên thôi, nhu cầu vật chất giảm hẳn, ăn uống cũng tùy lúc nhưng có gì ăn nấy chả muốn ngon, lạ nữa. Bạn bè thì tùy duyên mà gặp, chả cần phải kết thân cho những thú vui dục lạc, mọi việc cứ thế mà tiếp diễn. Con xin chân thành cảm ơn và tri ân lời dạy của thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Kính bạch thầy: Nghịch cảnh không đối kháng Thuận duyên cũng an nhiên Thuận nghịch đều vi diệu Tự tại hỏi chi thiền. Khi buông bỏ bản ngã, cái ta ảo tưởng xuống. Với tâm rỗng lặng trong sáng thì dù là nhân quả, nghiệp báo tốt xấu gì thì vẫn là niết-bàn, vạn pháp có mặt ngay tại đây và bây giờ đều trở nên hoàn hảo, không cần phải tìm kiếm thêm bất cứ điều gì nữa. “Tự do là ung dung trong ràng buộc”! Quả thật những lời của thầy giảng dạy tuy rất ngắn gọn và đơn giản nhưng lại là cốt lõi, tinh tuý và thật sự vi diệu của đạo Phật. Để thực sự thấy ra sự thật như vậy cần phải thực hành và trải nghiệm từ trong đời sống và sinh hoạt của chính mình, những điều tốt hay xấu xảy đến với mình đều là bài học giúp cho mình giác ngộ! Con xin thành kính tri ân công Đức của thầy và xin hồi hướng công đức cho tất cả chúng sanh đều tròn thành Phật đạo. Xin kính chúc thầy pháp thể khinh an, thân tâm thường lạc, Phật đạo viên thành. Và hàng để tử chúng con sẽ luôn được tắm với những cơn mưa pháp ngọt dịu của thầy! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời