Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con chào thầy. Con có điều muốn chia sẻ ạ. Sau khi nghe một clip về các loại suy nghĩ do thầy giảng post trên YouTube, con mới quan sát lại các hoạt động đơn giản hàng ngày. Con nhận thấy có những hoạt động mình tưởng mình chủ động nhưng toàn là làm theo suy nghĩ nếu không quan sát tinh tế, ví dụ như sáng dậy đánh răng, đi hướng nào, ăn gì… Con mới nhận ra những cái vô thức trong mình, biết bao nhiêu thứ dần dần xuất hiện, từ lớn đến nhỏ, dù con cũng không cố ý chú tâm nhìn ra. Con mắc cười ghê, mình giống như một con rối bị giật dây trước giờ mà không thấy (hình ảnh con rối ai đó cũng ví rồi mà con ko nhớ nguồn) Lần trước đến chùa Bửu Long, con ngồi ở ghế đá ngắm cây bồ đề, lá rung rinh trong nắng trong gió. Con thấy cảnh ấy thật đẹp và sống động. Sự sống ngay đây, bây giờ, chỉ cần nhận biết trải nghiệm đơn giản mà bao năm qua con đi tìm ý nghĩa, suy tư rồi mắc kẹt thật lâu. Con cám ơn thầy đã luôn kiên nhẫn lắng nghe và chỉ cho chúng con thấy lại cái thực.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy, con kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe, an lạc! Nay con pha ly trà thanh nhiệt như mọi ngày, chợt nghĩ đến điều này khiến con mỉm cười, con xin được chia sẻ cùng Thầy và mọi người ạ. Con nhận ra pha một ly trà cũng như sống và học đạo vậy, cùng một công thức trà, táo, chanh, mật ong… ai nắm rõ khẩu vị của mình và hiểu rõ tính chất của từng nguyên liệu mình có để gia giảm thành phần sao cho hợp lý và ra một ly trà hoàn hảo theo ý mình. Ấy là tùy duyên thuận pháp. Tự pha và nhấm nháp ly trà của mình đến một ngày sẽ pha được ly trà hoàn hảo cho mình thay vì bàn luận rất nhiều về cách pha trà, nguyên cứu tỉ mỉ các tách trà nhiều người khác hoặc chọn một tách mình cho là hoàn hảo nhất để copy, phê phán ly này dở ly kia mới ngon thì cũng như chúng ta nghiên cứu rất nhiều kinh điển, giáo lý, trường phái và bị dính mắc vào đó mà không thực sự sống trọn vẹn với đời sống của mình rõ biết từng gia vị của đời mình. Pháp dạy ta hằng ngày Ta mãi say ảo mộng Đâu hay Thầy ngay đây Một tách trà trên tay. Con kính ân Thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin trình Sư Ông bài thơ tóm tắt 10 năm đi tìm đạo của con. Xin Sư Ông xem qua và khai thị thêm cho con. Con đường tìm Đạo Khi cha mất tôi bỗng nhiên lạc bước Suy ngẫm hoài cha đã hoá về đâu Chợt nhân duyên nghe bài Pháp nhiệm mầu Lý nhân quả ôi sao mà vi diệu Tâm bừng tĩnh người nôn nao tìm kiếm Đạo Pháp đây nhưng sao quá mông lung Nào là ta bể khổ kiếp nghìn trùng Tam Pháp ấn ai mà nào tránh được Cũng trí thức tôi chìm trong lý luận Hết Thầy này nghe chán đến Thầy kia Cố lật tung tìm kiếm ở kinh thư Những kiến thức làm dày thêm bản ngã Nào là thiền chỉ quán bước trước tiên Rồi thứ đến dùng thân tâm quán chiếu Khi thân thọ ghi điều ta cảm nhận Pháp vận hành sẽ biết cái lối ra Nhưng than ôi càng tu càng thấy rối Cảm giác như bị lạc giữa rừng già Càng nỗ lực thì cứ bí đường ra Cứ lẩn quẩn trong trận đồ đạo Pháp Thầy thì bảo thiền thì phải nhắm mắt Mở he hé cách đó khoảng vài gang Còn Thầy kia bảo phải gác chân trần Trái trên phải thì mới là Thiền đúng Tôi cứ thế mà chuyên cần tu tập Nhưng trong Tâm cảm giác thật không yên Bởi tham sân vi tế quá khôn lường Cứ như thế càng ngày càng bức bí Rồi nhiều khi sa đà vào lý luận A-phi-tham ảo diệu rất khôn lường Quán thân thọ nhưng trong người căng thẳng Cứ mải xoay trong định tuệ trận đồ Rồi một hôm có lẽ đủ nhân duyên Tôi nghe được những lời vàng khai thị Từ Sư Ông thật giản dị Viên Minh Mà từ đó làm đời con thay đổi Ôn không dạy Pháp tu nào cụ thể Ôn chỉ ra những nguyên lý đơn sơ Mà Thế Tôn thấy nó từ xa xưa Rồi tự mình sáng tạo mà tu tập Quay vào trong để nương tựa chính mình Sẽ thấy Pháp như hiện tiền thực tại Việc xảy ra vốn nó là hoàn hảo Cứ thuận duyên lòng tự khắc an yên Cớ việc gì mà cứ bắt tự nhiên Nên như vậy phải nên là như thế Thì khác chi thọc gậy Pháp vần xoay Trong khi đó ta nguyện quy y Pháp Tu là lúc nhận ra được chân lý Rồi tự minh điều chỉnh lại hành vi Là buông xả những bất thiện nghĩ suy Đặng bỏ buông những hành động chưa đúng Cứ như thế tôi thảnh thơi tu tập Thấy tức ai thì cứ việc tức thôi Pháp đã xoay là Pháp đẹp nhất đời Lòng bình thản mà tùy duyên hành sự Cứ như vậy mà lòng tôi lại thanh thản An yên hơn trên đường đạo duyên trần Không cầu mong có chứng đắc được không Việc còn lại có Pháp lo là hoàn hảo Nghĩ diễm phúc trong thời kỳ mạt Pháp Có nhân duyên gặp được bậc hiền Sư Quẳng gánh lo với Đời đạo đôi co Tu như giỡn mà lòng yên đến lạ Kể ra đây xin một lạy cám ơn Người Thầy tổ tôi hằng ngày yêu mến Cùng sẻ chia với các bạn đồng tu Ai còn rối như tôi từ dạo nọ. Sài gòn – Mùa Vu Lan Phật Lịch 2566

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, những ngày này con thấy mình thật khác. Con có lúc nghe pháp thầy, có lúc con dừng lại, có lúc con đọc mục hỏi đáp, rồi cũng có khoảng thời gian con dừng lại chiêm nghiệm lâu lâu. Con nhận ra cùng một bài pháp đấy nhưng trước đây con nghe khác, bây giờ con nghe thấy khác, lời thầy vẫn giản dị mà sao nó chính xác vô cùng thầy ơi. Cuộc sống bây giờ của con vẫn vậy, ban ngày tất bật với công việc tối về tất bật với con cái, trước đây con thấy nó bế tắc mệt mỏi lắm mà giờ đây mỗi khi thoáng thấy mệt thì nó như tiếng chuông nhắc con đây chính là lúc con nên nhìn lại mình, và con dừng lại cảm nhận, cảm nhận đôi tay mình cảm thấy gió mát, đôi mắt mình nhìn thấy cả khoảng trời bao la rộng lớn và à mình đang bước đi, mọi thứ bỗng dưng nhẹ bẫng, thân mình nhẹ bẫng, không còn mệt mỏi, không còn gì ngoài hiện thực đang hiện hữu đúng như nó đang là. Con cảm thấy biết ơn sự mệt mỏi khi nó đến, nó đã nhắc con đừng bị cuốn theo vọng tưởng, nó nhắc con thả lỏng mà cảm nhận. Cuộc sống và công việc con vẫn thế nhưng con thấy con đã khác, giữa những bộn bề con vẫn cảm nhận được sự tĩnh lặng ở trong mình. Nó kỳ diệu lắm thầy ơi! Lòng con tràn ngập sự biết ơn thầy, biết ơn Pháp. Con cảm ơn thầy và thành tâm chúc thầy nhiều sức khoẻ ạ!!!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Dạ thưa Thầy, con thấy rằng nếu một vấn đề nào đó mình còn tự ti, sợ hãi, phân vân, phiền não… thì có nghĩa là mình chưa học xong bài học đó. Dấu hiệu của học xong bài học là trước cảnh duyên đó mình tự tại, ko quan trọng kết quả thế nào (nhưng ko phải bất cần). Con hiểu như vậy có đúng ko ạ? Con cảm ơn quý Thầy đã lắng nghe và giải đáp ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Sau khi trải chiệm và chiêm nghiệm, con nhận ra thái độ bình an khi chọn thái độ trong cuộc sống: là không chỉ trích với bất cứ điều gì, với bất cứ ai hay diễn giải ngược về bản thân để học ra bài học. Kể cả với những người hại mình thì con không chỉ trích gì, mà diễn giải là tôi thiếu kinh nghiệm sống nào đó nên để người khác hại. Học ra bài học hoan hỉ bỏ qua. Không bao giờ phán xét, nếu nhận xét, đánh giá dựa trên sự thật và thời gian thì được nhưng không phán xét đúng sai tốt xấu dán nhãn dựa trên bản ngã hay cảm xúc cá nhân. Điều cuối cùng là luôn thấu hiểu, đồng cảm từ đó phát sinh tình thương với tất cả mọi người, kể cả những người hại mình hay gây tổn thương cho mình sâu sắc. Thực sự là một quá trình rất dài, nhưng hiện tại khi con sống như vậy, con cảm thấy vững vàng về tâm lý trong cuộc sống và có sự bình an thưa Thầy. Con cảm ơn Thầy đã đọc!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông, Con thấy vừa rồi có vị đặt câu hỏi rằng người tu tập có cần phải hiểu biết kinh tế, xã hội hay không? Con xin trình bày đôi chút suy nghĩ về vấn đề này. Thực tế con thấy nhiều người rất cố chấp về các lãnh vực đó (chẳng hạn như Ràng buộc hay Tự do, Truyền thống hay Hiện đại, Trách nhiệm hay Quyền lợi….) đưa đến sự phân cực trong gia đình, cộng đồng cũng như xã hội. Con đã từng tiếp xúc có những người nghĩ ra những viễn cảnh rất cao siêu, ưa thích chống phá, hủy diệt hết cái này đến cái kia dưới những nhãn mác hấp dẫn cho người trẻ, nhưng chính họ còn chưa tự do khỏi cái bản tính nổi loạn vị kỷ, ưa xu nịnh của họ, thì làm sao họ đem đến tự do cao xa cho người khác được? Lời của những bậc cao nhân như Nietzsche hay Krishnamurti thì lập tức bị họ diễn giải theo kiểu chủ trương sự vô ơn và biết thân mình. Hoặc có người khi chưa làm thì phán xét rất hay nhưng đến khi chính họ làm có khi càng tệ hơn nữa. Vậy cho nên theo con thấy rằng người tu tập nên hiểu biết về kinh tế, xã hội, như là một phần của các quy luật vận hành tự nhiên, nhưng điều này đòi hỏi sự tìm hiểu, chiêm nghiệm thật độc lập, khách quan và tự tin, chứ nếu không sẽ dễ bị lôi kéo theo các mưu đồ chủ quan và thậm chí là động cơ lợi ích tài chính của người khác ạ. Mong Sư Ông trường thọ, pháp thể khinh an ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Mô Phật! Dạ thưa Thầy! Nhiều lúc con nghĩ cũng may tất cả chỉ là sản phẩm của ảo tưởng Thầy nhỉ? Nếu ko cũng thật kinh hoàng! Chỉ cần thoát khỏi ảo tưởng sẽ ko còn vấn đề gì nữa. Kính ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Duy Thức Học Hôm nay con nghiệm ra Duy Thức học cũng rất hay, cái hay là các bậc tiền bối trên Sự Thật đã dùng những khái niệm rất đơn giản để diễn giải. Con thấy cái đang hiện hữu chính do Tâm thức tự động phân biệt, đánh giá, lưu trữ tạo ra không gian và thời gian để duy trì cuộc sống này. Đó cũng chính là thế giới tự nhiên quanh ta. Cái thế giới tự nhiên nhân quả này có tính duyên khởi, vô thường, vô ngã. Qua mỗi chúng sinh là một hiện hữu khác nhau. Khi buông luôn cái Thức phân biệt này, trong thấy chỉ thấy, chỉ nó như là, không còn cái ta, cái khác, không còn duyên khởi, không còn vô thường,… cái này chính là Tánh không trong sáng rỗng lặng, là Đạo vô vi không lời. Sống Đạo là trở về với Tính Giác, Tính Phật sẵn có chính là nhập dòng Pháp. Khi tỉnh giác thân tâm là một thì mọi hoạt động đều nhẹ nhàng, đoan trang, dễ dàng nhận biết tâm tham, sân, si khi nó sinh khởi và nhiều lúc rất khinh an, vắng lặng ngay cả chỗ đông người. Luôn tỉnh giác trên thân tâm mình khi xúc chạm đó là cách con trở về với Tánh biết nơi mình. Chúc Sư luôn khoẻ mạnh.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời