Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư Ông Năm mới con xin kính chúc Sư Ông, chư Tăng và các cô Tu Nữ nhiều sức khoẻ và an lạc ạ. Con có điều này muốn hỏi mong Sư Ông giải đáp giúp con Bản ngã có phải xuất phát từ nổi sợ không ạ? Vì con thấy bản thân hình như mình đưa cái ta ra rất là nhiều thứ, từ gia đình, công việc, mối quan hệ cho đến tôn giáo mà không biết bản ngã nằm ở đâu. Nhưng khi con nghe Krish nói “You have created God… Thought has created God and thought worships the image which thought has created. Which is to worship oneself and call it ‘God’. ‘The better part of you is God’ right?” Con nghe xong cảm thấy hình như mình đã phóng chiếu những nổi lo, bất an lên mọi thứ, cũng như những người xung quanh hay hình ảnh của Phật để tìm sự an toàn, tốt đẹp. Nhưng bản chất đó chỉ là những hình ảnh ảo tưởng thôi, vì ảo tưởng như vậy nên không thấy được sự thật cuộc sống. Không biết điều con thấy như vậy có đúng không ạ, mong Sư Ông chỉ dạy. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con có 2 điều muốn trình bày ạ: 1. Con xin giữ lại giới. 2. Hôm trước con có hỏi thầy về phương pháp để khỏi suy nghĩ lung tung. Rồi con áp dụng phương pháp niệm: sáng suốt định tĩnh trong lành, phục vụ vô ngã vị tha, con thấy có hiệu quả rất tốt. Cứ lúc nào con sắp nghĩ gì đấy không tốt thì con lại thay suy nghĩ đấy bằng 1 trong 2 câu trên. Tuy vậy có những lúc mệt mỏi con cảm thấy khó làm chủ bản thân mình hơn, suy nghĩ tiêu cực nhiều hơn. Hôm qua con có uống cafe, nó làm con căng thẳng gần như cả ngày, may mà con ngủ được 1 giấc thức dậy lại thấy tỉnh táo trở lại. Một lần nữa con học được bài học là không nên sử dụng chất kích thích.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính mến, đã lâu rồi con không viết thư cho Thầy, hôm nay mồng một tết Nhâm Dần đáng lý ra nếu ở gần thì con sẽ đến thăm Thầy. Thầy ạ, nay Thầy tuổi đã cao, tình trạng covid hoành hoành Thầy phải giữ gìn sức khỏe, ở chỗ con (huyện miền núi Quãng Nam) covid cũng bắt đầu tung hoành nơi đây. Thưa Thầy, sau khi con thi rớt công chức, con đã về mở cửa hàng kinh doanh mặt hàng kim khí, việc buôn bán nhàn nhã con nên con có điều kiện trở về chính mình hơn, học các bài học do pháp mang tới và hầu như ngày nào con cũng nghe pháp của Thầy, các bài pháp thật là trí tuệ và sâu sắc và thật may mắn thay cho những ai biết tới. Nghĩ tới đây, nếu ngày xưa mà đậu công chức chắc lại quay cuồng trong vọng tưởng đảo điên của bản ngã. Thưa Thầy, lâu nay con không viết thư cho thầy không phải thắc mắc con không còn mà con đã tự học được các bài học từ các thắc mắc đó, tâm cũng an yên hơn, lực chánh niệm cũng nhờ đó mà mạnh lên, các định kiến xã hội và quan niệm nhân gian từ đó cũng rơi rụng nhất là trong dịp lễ Tết phải tổ chức cúng bài nhiều. Con thật sự biết ơn Thầy đã khai thị cho con và mọi người, đầu năm con kính chúc Thầy và tăng đoàn mạnh khỏe và đạt nhiều thành tựu trong việc hoằng dương chánh pháp.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông, Theo như con hiểu qua lời dạy của Sư Ông thì yếu tố Trí tuệ đi trước yếu tố Tinh tấn, bởi vì nếu Tinh tấn mà không có Trí tuệ chỉ lối thì không biết bao giờ mới xong, như kiểu “dã tràng xe cát” vậy. Ngược lại sau khi đã thấy được thực tánh Pháp (Trí tuệ) thì cần phải có Ba-la-mật Tinh tấn để thu thúc thân tâm, phòng ngừa tập khí đã huân tập sâu dày qua thói quen và các quy ước xã hội lại trỗi lên chiếm hữu lấy các hành động thân, khẩu, ý ạ. Con thấy lời dạy này của Sư Ông quả thật rất hợp lý ngay trong cuộc sống hằng ngày, và trên thực tế dường như chỉ có vô minh mới “huân tập” chứ trí tuệ thì không có “huân tu” phải không ạ? Nguyện Sư Ông và mọi người thân tâm thường an lạc!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ, nơi xứ Nghệ con xin vọng bái đảnh lễ vấn an sức khoẻ Thầy ạ ! Kính thưa Thầy! Năm cũ đã qua năm mới đang tới. Con xin hướng đến Thầy lòng biết ơn vô bờ bến. Nhờ Thầy nay con sống thấy thật sự nhẹ nhàng. Trước đây con lăng xăng tạo tác vọng cầu (sự tinh tấn thái quá do động cơ của bản ngã) cái tu mà bây giờ khi nhìn lại con thấy thật buồn cười. Nhưng nhân duyên (pháp vận hành) con đã được gặp Thầy, nghe và thực hành pháp của Thầy dạy. Thấy tu thật sự quá đơn giản, không cần phải lăng xăng tìm kiếm tận đẩu đâu. Ngay đây nơi thân thọ tâm pháp, đi biết đang đi, đứng biết đang đứng… buồn biết đang buồn, vui biết đang vui, giận biết đang giận… thâm chí tham khởi lên thấy biết tham khởi lên. Xem ti vi thấy bị lôi cuốn đều biết… cứ thế còn lại pháp vận hành. Chẳng lo sau này yếu bệnh thì ai chăm, không lo gì ngoài thực tại ngay đây và bây giờ. Còn nếu lo lắng thì biết đang lo lắng thôi! Từ đó con cũng đã ít nhiều thoát dần ra khỏi những ảo tưởng. Thoát ra khỏi sự trói buộc của phong tục tập quán và quan niệm lạc hậu của nhiều đời để lại. Thoát ra được khỏi cái bệnh tu mù rồi Thầy ạ. Một lần nữa con xin tri ân Thầy và mọi nhân duyên đã đưa con đến gặp thầy. Năm mới con xin được đảnh lễ Thầy. Nguyện cầu hồng ân Tam Bảo gia hộ Thầy và tất cả quý Sư, quý cô tu nữ cùng tất cả mọi người trong đó luôn thân khoẻ tâm an . Con, Tâm An Bình

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Kính Bạch Thầy! Ngay giây phút này con thật biết ơn đến Thầy, nhờ những bài pháp giản dị mà chân thật của Thầy, mà con gỡ rối trong con bao nhiêu là vấn đề, con đã mắc kẹt không tìm biết hiểu như thế nào. Từ việc thờ cúng, việc ngồi thiền, việc tu tập, việc tương giao với tất cả mọi chuyện mọi vật. Con như được gỡ rối bao sợi dây ràng buộc trong thân tâm trong hình thức mà cái tôi bao lâu nay gây dựng. Con vỡ oà vì thấy mình đã nhìn mọi việc mọi chuyện một cách trong sáng hơn rất nhiều. Con luôn nhớ câu nói của Thầy trong pháp thoại khi có vị phật tử hỏi làm sao biết tu đúng hay sai? Thầy bảo ”còn đau khổ còn sai” câu nói như kim chỉ nam của con. Mỗi lần có chuyện con chỉ quan sát cảm xúc của mình, suy nghĩ của mình như thế nào lên việc đó, có những việc đơn giản con nhìn thấy nguyên nhân xuất phát lên cảm thọ đó ngay giây phút đó, thấy rồi con buông ra được luôn. Có những chuyện khó hơn thì con cũng chỉ nhận biết nó như vậy. Cảm ơn Thầy đã cho giúp con thấy ra chính mình rõ hơn, và tự do hơn rất nhiều. Con chúc Thầy năm mới nhiều sức khoẻ . con Từ Hải.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy ạ! Thưa thầy, con đã từng một lần cùng chồng và bố mẹ con đến gặp và được đảnh lễ thầy, không biết thầy còn nhớ không. Chồng con tuy còn nhiều chấp thủ nhưng đã biết chánh niệm, quán tâm và có tín tâm. Còn bố mẹ con cuộc sống khá nặng nề thầy ạ. Bố mẹ con đều nóng tính. Bố con chấp vào quan điểm của mình. Mẹ con thì nhịn nhiều hơn nhẫn, dùng lý trí để lấn át cảm xúc nên những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực bị đè nén. Bố mẹ con đều đang cảm thấy nhịn nhau. Mỗi khi về thăm bố mẹ, con thấy có gì đó nặng nề. Gia đình nhỏ của em con ở cùng bố mẹ, trong không khí ấy. Con rất thương bố mẹ và em. Thỉnh thoảng con rải tâm từ và hồi hước phước cho bố mẹ. Khi nhìn con, ánh mắt bố mẹ và em sáng bừng tình yêu và ấm áp. Con cảm nhận sự định tĩnh, trong lành và mọi người trở nên thiện lành, dịu mát hơn. Con nghĩ có lẽ do con có tu tập nên thấy vậy. Con chỉ tự biết mình đang thế nào, “làm lành, lánh ác”, đặc biệt chú trọng “giữ tâm ý trong sạch”, sống chân thành và thấy mọi thứ tự nhiên chuyển hoá. Mọi người xung quanh dịu dàng và tốt với con, dường như tâm trạng họ nhẹ nhàng hơn khi ở bên con. Phần lớn mọi người đều đau khổ bởi những chấp thủ mà họ không biết, con thương và mong mọi người được sống thanh thoát. Con chỉ là cư sĩ sơ cơ, non kém với nhiều tham sân si và những tập khí mà còn cảm nhận được phước báu như vậy. Với những người xuất gia tu tập tinh tấn thì phước báu cho gia đình, cho chúng sinh nhiều biết bao nhiêu. Con xin bày tỏ lòng biết ơn tới thầy và các bậc xuất gia. Đồng thời, con mong những người cư sĩ có niềm tin rằng sự tu tập của mình sẽ mang lợi ích cho những người xung quanh. Con đọc/nghe sách của thiền sư Buddhadasa, tổ Huệ Năng, thiền sư Bankei, con rất hoan hỉ khi nhận ra các bậc giác ngộ đều nói giống nhau, điều mà hàng ngày thầy nhắc chúng con một cách giản dị: hãy “thấy” bằng “tánh biết”. Con thật có phước lớn lao khi được thầy khai thị. Một lần nữa con xin kính đảnh lễ thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Đã từng có lần con thắc mắc trường hợp một người ác độc nhưng đủ thông minh và lãnh tĩnh để hưởng thụ sự sung sướng trên ác nghiệp thì như thế nào. Nhưng giờ con đã nghĩ thông. Hoá ra nhân quả, vay trả, luôn thường trực. Dục tạo thiện nghiệp cùng cực thì luôn sinh trong cõi trời, dục tạo ác nghiệp cùng cực thì sinh trong địa ngục, như gieo hạt này thì trổ trái này, gieo hạt kia thì trổ trái kia, có như vậy mới học ra được bài học giác ngộ giải thoát. Thực ra thiên đường cũng không hẳn là cõi tốt vì dễ sinh ra quá kiêu mạn dẫn đến chỉ tiêu nghiệp mà không tạo nghiệp, cho nên Trường Thọ Thiên là một trong Bát Nạn. Còn địa ngục thực ra cũng không phải là xấu vì không vào địa ngục thì không thể tiêu giảm nghiệp ác cùng cực đã tạo, cho nên kinh điển đại thừa mới dụ ngôn: Diêm La Vương cùng các Đại Quỷ Vương đều phát tâm hộ trì chính pháp, thông qua các hình phạt mà giúp cho những chúng sinh ngoan cố nhận ra được quy luật nhân quả và hồi đầu hướng thiện cầu đạo. Còn sự thông minh lãnh tĩnh để thụ hưởng sung sướng trên ác nghiệp rốt cuộc cũng chỉ là sự huyễn hoặc giả ảo tạm thời của ma, niềm vui sướng thành lập trên nền móng của sức tạo tác chủ quan cuối cùng sẽ ăn mòn chính kẻ tạo tác, không những không trả được ác nghiệp mà còn chồng chất thêm ác nghiệp, ly dù to đến đâu nhưng nước cứ rót mãi thì cũng ắt có ngày phải tràn, giống như người hít ma túy đang trong ở trong quả địa ngục mà cứ ngỡ đang ở trên thiên đường rốt cuộc vẫn phải quay về với thực tại địa ngục, vòng trốn chạy luẩn quẩn vẫn tiếp diễn mãi như vậy. Tuy nói là thông minh, lãnh tĩnh nhưng thực ra là tiến trình vô minh, phiền não.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính, Kể từ lá thư đầu, con có trình về việc được nghe Thầy giảng về Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo, cụ thể qua câu chuyện vi tiếu trái mít, và giấc mơ pháp con thấy Thầy sách tấn con. Có vài lần con muốn viết thư cảm tạ Thầy, song 1 phần con nghĩ Thầy bận nhiều Phật sự, nhiều người sẽ cần hơn con, và hơn hết, con cũng xấu hổ vì tự thấy mình nhiều sai xấu. Đôi lúc con cũng muốn hỏi thêm “làm thế nào” để trong thấy chỉ có thấy… Rồi con tự chiêm nghiệm mình nhiều hơn, nghe thêm Thầy giảng Pháp, con hiểu thêm chút ít về 02 chữ “trọn vẹn”. Ban đầu con vẫn có ý quí những kinh nghiệm đặc biệt. Như có người mắng nhiếc nặng nề mà con thấy nhẹ nhàng, an ổn như không có gì. Như cơn đau đốt sống cổ có lúc khiến con xụi tay, thức giấc giữa đêm, chợt nghe đoạn kinh về Tôn giả Vakkali, con trọn vẹn với cơn đau, tự dưng nhẹ nhàng thư thái. Và vài ví dụ khác nữa về danh dự, địa vị, tiền bạc, bị lừa ra toà, con cái cấp cứu… Có lúc con hiểu với người sơ cơ như con, thận trọng / chú tâm / quan sát thì nhận thức và hành vi của mình sẽ ít sai xấu, cho đến 1 lúc nào đó thì sẽ trong lành / định tĩnh / sáng suốt như quí sư ở chùa. Sau con nhận ra, rửa bát mà không có người rửa bát, thì cũng bừng sáng lên. Có vài lần con lại muốn viết thư tạ ơn Pháp, tạ ơn Thầy. Thưa Thầy, cuộc đời đúng là 1 trường học vĩ đại, và bài học mỗi lúc một thách thức hơn. Má con đã có bệnh tiểu đường / huyết áp / u xơ của phụ nữ, và trong đại dịch COVID này lại có những đau khổ quá sức chịu đựng: má khóc mà kể ba có quan hệ bất chính, đến vài lần,… Má nói, cả đời hy sinh cho chồng con, bệnh tật, bà nội mất chưa mãn tang cơm nước cúng kiến má làm, vậy mà… Con nghe trái tim của má nghe bóp nghẹn, và con cũng vậy. Lúc đó, con chợt nghĩ đến Thầy, Thầy ơi cứu má con với. Nhưng con không gọi hay gửi thư gì cả. Con biết lúc đó điều tốt nhất con có thể làm cho má, là lắng nghe thật trọn vẹn, có mặt hết lòng nghe má giãi bày. Thầy ơi, ân sủng của Pháp thật kì lạ. Hôm nay, má nói đã nghe Thầy giảng “hãy trọn vẹn với đau khổ”, đã có thể buông xả, và nói yêu chúng con. Con cảm ơn Thầy đã khai thị, đã lắng nỗi lòng của chúng con. 02 năm qua từ khi biết Pháp từ Thầy Nhất Hạnh và Thầy, mỗi ngày con đều lễ bái Tam bảo, và quán tưởng, đảnh lễ cả 02 Thầy. Ơn Thầy không nhỏ Ơn Pháp khôn lường Dạy con tỏ tường Trọn vẹn, chân thật. Con xin kính đảnh lễ lần thứ nhất, đảnh lễ lần thứ hai, đảnh lễ lần thứ ba. Con, Minh Châu

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời