Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy, Con tình cờ tiếp cận giáo pháp của Thầy trong khoảng thời gian gần một năm. Con có download các bài giảng của Thầy để nghe trong lúc lái xe đi làm trên con đường dài freeway 405 đi về Los Angeles mỗi ngày hơn 3 tiếng đồng hồ. Đây là con đường cao tốc có nhiều nạn kẹt xe và tai nạn mỗi ngày. Những bài giảng trên website Trung Tâm Hộ Tông đã là những bài học hữu ích khi con lái xe. Sau một thời gian thay vì bị nhiều stress và khủng hoảng như trước đây khi lái xe, con đã bình thản, thoải mái và tĩnh lặng trước dòng xe như thác lũ lên xuống mỗi ngày. Khi lái xe con đã ứng dụng lời dạy của Thầy, thay vì đến nơi yên tĩnh, nhắm mắt, theo dõi hơi thở, hoặc đến chùa tụng kinh niệm Phật, trì chú, con đã thực hành như sau: Thận trọng: khi sang lane, ra exit, tránh xe chạy ẩu… Chú tâm: chạy đúng hướng, nhìn bảng hướng dẫn chỉ đường… Quan sát: tốc độ, cảnh sát, quang cảnh hai bên đường… Và nhất là “trở về thực tại đang là” mà không suy nghĩ chuyện vẩn vơ… để tránh tông vào xe khác. Đây là những bài học thiền trong đời sống hằng ngày đã thay đổi thái độ và hành động của con rất nhiều. Thời gian khi lái xe đi làm mỗi ngày đã trở thành thời gian hành thiền của con, có rất nhiều kết quả tốt. Con cám ơn Thầy như đã có mặt với con mỗi ngày ở tại đây và bây giờ. Cuối năm, con kính chúc Thầy trong năm 2016 có được nhiều sức khoẻ để tiếp tục qua Mỹ thăm chúng con…

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Sáng sớm nay con đọc được lời dạy quý báu của Thầy về những cảm nhận của con kể ngày hôm qua. Con rất vui chỉ biết hướng về đảnh lễ Thầy từ xa. Những lời dạy bảo quý giá đó là hành trang quý báu cho con trên bước đường tu học. Thầy đã bỏ ra thời gian của mình để dìu dắt chúng con đến với Chánh Pháp. Với chúng con, Thầy mãi mãi là vị Thầy khả kính nhất! Con xin đa tạ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Kính bạch Sư! Sư cho phép con trình bày với sư một vài phần thực hành của con sau khi liễu tri các bài pháp của sư dạy về hành thiền Vipassana. Mong sư chỉ dạy góp ý thêm cho con trong việc thực hành này ạ. Bình thường trong ngày con chỉ có hai thời khoá ngồi thiền vào 4h30am và 6h30pm và trong thời gian khoản 45 phút trở lại, thời gian còn lại trong ngày thì sinh hoạt làm việc bình thường. Như trong bài dạy thiền Vipassana của thầy giảng theo con hiểu thì dù trong lúc ngồi thiền hay làm bất cứ việc gì cũng quan sát nơi thân, thọ, tâm, pháp và những gì đến thì chỉ thấy biết đúng như chúng đang là. Con ứng dụng trong lúc ngồi thiền lẫn lúc con đang làm việc. Việc quan sát để thấy được “thân, thọ, tâm, pháp đúng như đang là” thì con thật sự chỉ thấy được rất ít. Khi xúc chạm trong sinh hoạt cuộc sống hàng ngày thì mỗi lúc có những việc đến làm cho con sân thì lúc đó con có quan sát được nơi thân mình đang diễn ra như thế nào, nhưng khi tâm đang phân tích, chỉ trích của bản ngã thì con bị chúng lôi đi và không thấy được như chúng đang là, thông thường sau khi sự việc xảy ra xong thì con mới có sự nhìn lại tâm mình. Trong khi con làm việc con thường ứng dụng cho mình hạn chế trao đổi nói chuyện phiếm với người này người kia khi không cần thiết và không có sự mong cầu làm cho công việc này thật tốt, làm cho thật nhanh, chỉ làm việc một cách cẩn thận chu đáo thì thường công việc hoàn thành rất tốt và ngay ở thân tâm của con cũng không mệt mỏi và căng thẳng. Trong khi con ngồi thiền thì con thường không bắt đầu bằng đề mục gì cả, con chỉ ngồi xuống cho thân thư thả thoải mái, nhắm mắt lại và cứ để tự nhiên cái gì đến thì con thấy cái đó. Thường thì con có cảm giác nơi thân trước và sau đó là tưởng của con làm việc, con bắt đầu nhớ lại chuyện đã qua, có lúc con thấy được và nó lại bắt đầu câu chuyện hay sự toan tính cho việc sắp tới. Khi con chánh niệm thì thấy được và một câu chuyện khác được diễn tiếp. Nhưng cũng có lúc con bị chạy theo câu chuyện đó một lúc làm con miệt mài theo nó và rồi con chánh niệm lại và thấy được nó thì nó xoay qua chuyện nọ, cứ thế suốt trong lúc hành thiền. Cũng có một khoảnh khắc nhỏ con thấy tâm mình rất lặng lẽ và yên tịnh và thân con lúc đó rất mát mẻ, một cảm giác như là hỷ lạc nhưng khoảnh khắc đó rất nhỏ cũng chỉ vài giây thôi và tưởng của con làm việc tiếp. Trong lúc ngồi thiền không chỉ con thấy tâm mình hoạt động mà cũng có lúc thấy được thân mình nó đang như thế nào, có lúc nó tự đung đưa hoặc có lúc con thấy lưng mình bị rùn xuống và con tác ý đưa lưng thẳng lên một cách có chánh niệm. Hay nghe tê, đau ở nơi chân và con quan sát sự đau, tê đó rồi nó lại mất đi và con tiếp tục quán sát thấy được cái gì mà nó trội lên nơi thân, tâm mình,… và lúc cơn đau và tê đó đến lại con lại quán sát nó, cứ thế con tiếp tục đến lúc con thấy nên dừng việc ngồi thiền lại và sự tác ý đó con từ từ xả thiền. con xin trình bày đến đây, con mong sư chỉ dạy thêm cho con ạ. Con kính chúc Sư sức khoẻ và an vui ạ! Con kính chào! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con cảm ơn Thầy nhiều ạ. Qua câu hỏi được Thầy trả lời chỉ dẫn con sáng ra rất nhiều ạ. Con thấy mình thật may mắn khi biết được Phật pháp, biết Thầy và trang web. Con ở Hà Nội nên chưa có dịp được gặp để đảnh lễ Thầy, con xin được nương nhờ vào Tam Bảo, nương nhờ Thầy để tu học ạ. Con xin kể Thầy nghe con có 3 lần cảm nhận rất đặc biệt: 1. Một lần có người làm phiền đứa em con, trong tâm con lúc đó chỉ nghĩ người kia xấu xa… tâm con rất bực bội. Sau một lúc tự nhiên con nghĩ việc đó mình có điều khiển được đâu, con thấy rất rõ bản ngã của mình tạo ra cái ý muốn phải thế này thế kia. Lúc đó tự nhiên con thấy tâm trạng khác hẳn. Không một chút chống đối nào nữa, mọi việc trở nên vắng bặt. Rất bình an dễ chịu. 2. Lần khác con đang đi bộ lúc chiều tối, lúc đó con không nhớ đang nghĩ chuyện gì nhưng tự nhiên con nhìn xe cộ chạy trên đường mà sao nó lặng lẽ cảm giác lúc đó cũng gần như lần trước nhưng lâu hơn, mọi thứ bên ngoài rất ồn ào nhưng con thấy nó vắng lặng thế, một cảm giác rất bình an lại đến. 3. Cách đây mấy hôm, con đọc sách Thầy đến một câu có nội dung: Tâm vận hành theo quy luật tâm, thời tiết vận hành theo quy luật khí tiết. Thưa Thầy lúc đó cảm giác của con thật khác lạ, con không biết diễn tả thế nào, mọi thứ trở nên vắng lặng, nhìn mọi người đang làm việc con gần như thấy từ vô ngã quá đúng. Con chỉ biết nói vậy vì cảm giác nó rất khác biệt. Con không thể quên những lần đó, nó rất đặc biệt với con. Đúng là cái thấy nó khác cái hiểu lý trí thế nào. Không biết con kể thế này có gì phạm lỗi không mong Thầy bỏ qua cho sự hiểu biết nông cạn của con. Con xin thành kính đảnh lễ tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, tối nay vô tình con nhìn vào cây hoa Nguyệt Quế, tự nhiên trong đầu con không hề khởi sanh lên ý niệm gì cả, nó như thế nào con thấy như vậy không có ý niệm hay định nghĩa đó là gì hết, sau đó con nhìn xuống đường con thấy đôi nam nữ đang đi nhưng tự nhiên con thấy hai hình dáng đang đi mà không có sự phân biệt Nam hay Nữ gì cả, như vậy có phải là con nhìn trung thực như lời Thầy đã dạy không, tuy điều này chỉ khởi sanh lên rất ngắn nhưng con nhận thức được. Con không biết con thấy như vậy có đúng không. Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Kính bạch Sư! Sau khi con nghe các bài pháp của sư và trải qua một thời gian chiêm nghiệm thì con có sự liễu ngộ như sau, con sẽ trình bày và mong sư ghi nhận, góp ý giảng giải thêm cho con. Con vô cùng tri ân sư! Trong cuộc sống của con người chúng ta cũng như sự vận hành của trời đất thì không vượt ra khỏi quy luật Vô thường (sinh – trụ – hoại – diệt) và Vô ngã. Sự vận hành này còn gọi là sự tương giao, là một nét đẹp cũng là sự hoàn hảo của tất cả vạn vật và con người. Ví dụ như: Khí hậu trên quả đất này có bốn mùa (xuân-hạ-thu-đông) trong năm, mỗi một mùa nó đều có lợi ích riêng của nó giúp cho các sinh vật trên trái đất này vận hành một cách hoàn mỹ. Còn con người chúng ta thì có người cao, người thấp, người thông minh, người thiểu trí, người có trình độ làm những công việc trí óc sáng tạo, người làm những công việc chân tay thông qua kinh nghiệm, v.v… thì đó là nét đẹp tuyệt vời của con người trên thế gian này. Khi có sinh ra người nông dân thì có sinh ra anh kỹ sư, khi có sinh ra người đàn ông thì có sinh ra người phụ nữ rồi trẻ em, v.v… tạo nên vẻ đẹp cho thế gian này. Còn bên trong của con người chúng ta chính là tâm tánh, sự vô thường và vô ngã của tâm cũng luôn vận hành, đó chính là sự dính mắc của bản ngã nên có vui có buồn, có đau khổ, có lúc thiện, có lúc bất thiện, có lúc rất siêng năng nhưng cũng có lúc thật là lười biếng, v.v… Theo cái hướng chung của mọi người thì thường đề cao những cái gì cho là đẹp, cho là tốt, cho là thiện, v.v… Nhưng tất cả thiện-bất thiện, đẹp-xấu, vui-buồn, hạnh phúc-đau khổ… chỉ là một khái niệm hay một quy ước chung của con người đặt ra. Cái đẹp thật sự bên trong, cái hạnh phúc thật sự mà ai ai cũng hằng mong mỏi chính là sự tĩnh lặng để nhìn thấy tất cả đang diễn ra, cái khoảnh khác đó chính là nét đẹp để ngắm nhìn bức tranh của các pháp đang diễn ra và khoảnh khắc đó chính là hạnh phúc mà chúng ta đang tìm. Con xin trình bày như thế mong sư góp ý và dạy thêm cho con. Con chúc sư ngày Giáng Sinh an lành!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, tối nay vô tình con nhìn lên bầu trời tự nhiên tâm con bất chợt thanh tịnh một cách lạ thường, đúng là: “khi tâm thanh tịnh nhìn các pháp đều thanh tịnh”. Con thấy ngôi sao chỉ là ngôi sao, trăng chỉ là trăng. Con cảm nhận được thân tâm con vô cùng hoan hỉ. Mặc dù pháp chỉ khởi sanh lên một chút cho con thấy, nhưng con rất hoan hỉ và cảm nhận được lời Thầy nói. Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con vừa mới trải qua một bài học nữa là: có người bạn mới quen, chị ta thấy con Phật tử tưởng con dễ tin người, nên chị ta tìm mọi cách để dụ dỗ con mua hàng, nhưng khi người đó nói ngon nói ngọt thì con quan sát con thấy tâm con bình thường và không có phản ứng thích món đó, sau đó con thấy ra người này có vấn đề và chị ta biết con phát hiện ra chị ta, nên chị ấy bỏ chạy luôn. Chứ lúc đó mà Tâm tham con nổi lên thì bị dính liền Thầy ạ. Đúng là Tu cũng có lợi ích liền đó Thầy. Con cảm ơn Thầy chỉ dạy nhé.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Thầy cho con hỏi thêm một câu ạ. Bình thường thì tâm sáng suốt, định tĩnh, trong lành. Nhưng khi việc đến, cái bản ngã trong con ứng ra liền, con thấy nó tham lam, toàn những suy nghĩ muốn giành quyền lợi cho mình trước, đã là tham rồi mà cái ý thức còn đưa ra lý do này, lý do nọ để biện minh. Chúng giống như tổ chức phiên tòa trong tâm con Thầy ạ. Bên thì tạo tác, bên thì biện minh, rối ren làm sao. Rồi con bật cười cho chính mình. Sao cái tâm mình rắc rối thế. Con mà bảo chúng im thì lúc khác chúng cũng trồi lên thôi, nên những lúc như vậy con chỉ ngồi nhìn chúng làm gì, tự nói với mình rằng, xíu tụi nó mệt, tụi nó cũng đi mất. Đúng là khi quan sát kỹ lại thì chúng cũng mất tiêu. Nhưng đúng là để tỉnh thức nhận biết chúng trong mọi tình huống thật không dễ chút nào. Thầy ơi, sao chúng trong người mình mà lại như những kẻ xa lạ đang trú ngụ tạm, lúc khởi lên, lúc mất, chẳng có gì chắc chắn cả, Thầy nhỉ? Có những tình huống cần quyết định gấp, không kịp quan sát kỹ, con bị cuốn theo và tạo tác luôn, dù nhận ra hành động của mình đang chạy theo tâm tham. Thầy ơi, trong những tình huống như thế con được Thầy dạy là cứ quan sát rõ, là chứng nhân cho chính mình, nhưng có pháp đối trị gì để mình bớt đi đến hành động, tạo tác theo cái tâm phóng dật đó không ạ? Xin Thầy hoan hỉ chỉ dạy con ạ. Kính!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời