Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy. Thưa Thầy con xin trình pháp. Trong bài giảng của Thầy có một số vấn đề con đã thực hành nhưng con thấy thật khó hiểu, ví dụ như Thầy dạy trở về trọn vẹn với cái sân, cái tham, cái bất an… Gần đây con thấy mình dần dần hiểu ra được nên con trình bày với Thầy. Khi bất an sinh lên hay tham, sân sinh lên rồi chỉ thấy mà chưa trở về cảm nhận nó với một nội tâm buông xả thực sự thì chưa thể thấy “à thì ra sân hoạt động như vậy, sân gây ra tình trạng ảo như vậy, nội tâm sẽ chuyển biến như vậy…”. Vấn đề ở chỗ khi tâm thực sự buông ra thì tánh biết cảm nhận cái tham, cái sân, cái bất an… không phải là hòa đồng với tham, sân, bất an, mà tánh biết không dính mắt, không đối kháng, không muốn biết biết đối tượng và trạng thái của đối tượng mà là thấy đối tượng đang vận hành chỉ vậy thôi. Ngoài ra con cũng phát hiện thêm về vấn đề khái niệm, con thấy khi thân đau mà cái đau trước đây con cảm nhận chưa thực sự rõ ràng. Con thấy có một khái niệm đau che lấp cái đau thật, mà đúng là cái đau thật thì không có tôi đau mà tình trạng nó chỉ là vậy thôi. Vấn đề cuối cùng con trình bày là con không biết có phải đó là ý của Thầy không nhưng con thấy nếu nghe pháp thoại mà hiểu rồi điều chỉnh lại nhận thức và hành vi thì đó là Thầy đang hướng dẫn chúng con tự khám phá ra nên giữ giới thế nào cho đúng mà không bị tác dụng phụ của giới chế định. Và cũng chính vì vậy mà tâm ngày càng ổn định do những nguyên nhân gây ra sự mất ổn định của tâm ngày càng bị phát hiện và xả bỏ. Sự ổn định của nội tâm giúp cho tánh biết phát huy ngày càng toàn diện hơn. Con cám ơn Thầy đã đọc. Con chúc Thầy luôn mạnh khoẻ và mau khỏi bệnh!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy! Kính thưa Thầy, đây là lần thứ 3 con thưa hỏi với Thầy trên mục hỏi đáp này ạ. Con thưa Thầy là con bén duyên với Phật pháp cũng được 4 năm nay rồi nhưng con hành theo pháp môn niệm Phật. Thầy con dạy phải niệm Phật miên mật đến khi đạt bất niệm tự niệm thì mới đảm bảo vãng sanh Tịnh Độ. Con cũng nghe theo và thực hành được một thời gian thì đúng là khi làm gì, nghe tiếng động gì thì cũng nghe ra “A Di Đà Phật”. Con đã trụ tâm mình vào câu niệm Phật như vậy một thời gian thì con có duyên găp vị sư phụ thứ hai, con đã trình pháp với sư phụ và sư phụ khuyên con nên buông câu niêm Phật ra và trở về chánh niệm, làm gì thì “Biết” mình đang làm việc đó. Sư phụ con bảo là sư phụ không tu theo phương pháp nào cả mà chỉ an trú vào Tánh Biết, thế rồi con chuyển hướng sang tu nương vào Tánh Biết của mình hành trì, cũng không mong cầu điều gì cả, sư phụ bảo Tánh biết của con là ông Phật của con đó. Rồi đến một hôm khi con ngồi xuống tịnh tâm giống như mọi ngày thấy tâm mình trống rỗng các niệm đến đi con đều thấy rất rõ, con thấy nó giống như một dòng suối cứ tuôn mãi mà không dính mắc một mảy may nào, thời gian đó liên tục mấy ngày liền, nó cứ diễn ra như vậy. Khi con thưa với sư phụ con thì sư phụ bảo con cứ thế mà hành trì. Rồi thời gian trôi đi, đến một ngày phiền não ập đến, bao nhiêu phiền phức của cuộc sống ập đến, con đã không thể nào an nhiên được nữa, bế tắc con lại gọi điện cho sư phụ con. Sư phụ bảo “PHIỀN NÃO TỨC BỒ ĐỀ”, đấy là công án cho con. Con mơ hồ cũng chẳng hiểu gì nhiều, chỉ biết đau khổ và muốn thoát khỏi trạng thái đó. Chán quá, con lang thang trên mạng mong tìm được một bài pháp nào đó cứu rỗi được tình trạng của mình. Thế rồi con đã gặp được trang web Trung Tâm Hộ Tông, con đã đặt câu hỏi và được Thầy trả lời. Con vui nhưng vẫn loay hoay trong cái vòng luẩn quẩn không thoát ra được, nhưng khi nghe pháp thoại của Thầy thì con lại thấy sáng dần ra. Con kiên trì nghe pháp, bài nào con nghe mà đúng với tâm trạng của con là con nghe đi nghe lại, thời gian này con cảm nhận là con đã lấy lại đươc thăng bằng cho cuộc sống rồi Thầy ạ. Khi vui con biết vui khi buồn con biết buồn, khi đau con cũng biết đau mà tất cả chỉ là tất cả, chẳng ảnh hưởng gì đến con cả. Cũng có khi nó đến một lần con chưa thấy nó, thì nó lại đến thêm lần nữa, con rõ hơn, không có thái độ phản ứng lại như trước nữa, khi nó đi qua con cảm thấy thú vị Thầy ạ (nó là phiền não, đau đầu, đau bụng…). Con cảm thấy cuộc sống thật thú vị để cho mình khám phá ra mỗi giây mỗi phút trôi qua. Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy. Thưa thầy con xin trình pháp. 1. Giới nói lên tình trạng của những sự trói buộc, giữ giới là buông ra những trói buộc. Giữ giới bằng nỗ lực của ý chí, lòng tin là đi từ tình trạng này sang tình trạng khác. Nhưng giới phải đi kèm với tuệ thì mới thấy ra được vấn đề và không còn chạy theo những dính mắc và đối kháng cho nên giới là một thuộc tính chứ không phải là những qui tắc. 2. Định là tình trạng tâm vô vi vô ngã nghĩa là nếu không có tâm nào làm cho bất định thì tâm sẽ là chính nó, mà chính nó thì luôn định chỉ có bản ngã lý trí sinh lên hay tập khí từ vô thức sinh lên mới che mờ tính chất định của tâm. Như vậy khi tâm bất định không phải là tâm bất định mà là bản ngã đang hoạt động theo sự mê mờ của bản ngã. 3. Tuệ luôn đi chung với định, nhờ có tuệ phát hiện ra các tình trạng tâm làm cho tâm bất định nên tâm sẽ trở về tự tánh định và nhờ tâm định nên tuệ mới ngày càng thấy rõ ra các vấn đề thuộc về thân tâm và trần cảnh. Tóm lại giới, định, tuệ là một không thể tách rời, không thể phân chia ra từng giai đoạn. Tâm điểm của vấn đề là buông xả, buông xả đúng mức là ngay tại đó buông ra tình trạng dính mắc hay đối kháng. Buông xả là một hoạt động vô vi vô ngã, buông xả là tình trạng tánh biết nhận ra bản ngã đang hoạt động. Buông xả không có cách thức buông xả, không có phương pháp buông xả. Buông xả mà không thêm bớt thì tâm liền tự ổn định và tánh biết liền thấy rõ tình trạng của thân tâm. Nhưng bản ngã luôn luôn thêm bớt tức là bản ngã luôn sinh lên để che mờ lại tình trạng sau buông xả cho nên tâm chưa thể trở về với gốc. Nếu buông xả mà hoàn toàn vô vi vô ngã thì những tâm sinh lên tánh biết đều thấy và tâm tự ổn định hoặc không có tâm nào sinh lên để che mờ nữa. Như vậy buông xả rồi mà vẫn chưa trở về là do buông xả chưa thực sự vô vi vô ngã. Mà hoạt động buông xả vẫn còn là hữu vi hữu ngã có thể thô hoặc vi tế cho nên bản ngã mới có cơ hội chen vào. Con chúc Thầy luôn mạnh khoẻ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Con xin trình pháp Thầy: hiện tại trong cuộc sống, khi tâm con khởi lên điều gì con đều nhận được ra, có thể là những chuyện trong quá khứ hay tương lai. Khi đó con liền trở về với thân thọ tâm pháp ở hiện tại thì tự nhiên những niệm kia dần dần hết đi. Con không biết như thế con đã làm đúng pháp chưa ạ, hay là con phải trở lại trọn vẹn với niệm khởi lên thì mới đúng? Con chưa hiểu khi một niệm khởi lên thì trở về trọn vẹn với niệm đó như thế nào là đúng ạ? Con chúc Thầy luôn mạnh khỏe ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Con nhận ra vấn đề của con cứ loay hoay là bởi vì trong cuộc sống con không có nhiều việc phải làm. Có việc phải làm đi nữa thì công việc của con cũng làm hầu như là một mình. Còn nếu con không muốn làm thì con cũng chẳng cần làm gì cả. Thế nên con cảm thấy mình không có sự thực chứng để giác ngộ. Vậy giờ tâm con khởi lên cần va chạm cuộc sống để thực chứng thì lại là tạo tác. Còn cứ để yên thì lại không thấy thực chứng để giác ngộ. Con cứ tinh tấn chánh niệm tỉnh giác trong hiện tại thì cứ yên yên vậy thôi thì lại có cảm giác hơi trì trệ thụ động. Kính mong Thầy chỉ dạy cho con về hoàn cảnh của con. Kính mong Thầy luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy. Con giờ không biết nói gì để đội ơn thầy về những lời Thầy chỉ dạy ạ. Những lời Thầy dạy con về “tùy nhu cầu mà hành động” hay “khi niệm khởi lên chỉ thấy sinh diệt” làm con như bừng tỉnh, như trút đi một gánh nặng mà con đeo trên người không biết bao lâu nay. Có cái rất lạ là những lời này con nghe không biết đến bao nhiêu lần qua các bài pháp thoại của Thầy nhưng khi con đặt câu hỏi, Thầy trả lời một cái là con thấy ra ngay. Con không kìm nén nổi cảm xúc để viết những lời đội ơn Thầy trong lúc này. Con sẽ ứng dụng những lời Thầy dạy trong cuộc sống. Một lần nữa con xin đội ơn Thầy. Con kính chúc Thầy luôn luôn mạnh khỏe ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kinh thưa Thầy! Trong thời gian gần đây con trải nghiệm moi sự đau khổ trên thân này. Hôm nay con nhận thấy rằng trong khi mình thật trọn vẹn trên cái khổ chính là niềm an lạc tuyệt vời, với điều kiện không nên khởi lên bất kì tâm nào để đối kháng hay loại bỏ gì cả chỉ tron vẹn thôi thì sẽ thấy ngay sự an lạc. Con thấy pháp thật ngộ nghĩnh quá Thầy nhỉ. Con xin cảm ơn Thầy đã chỉ dạy cho chúng con những bài pháp thật tuyệt vời.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con không biết với mọi người hạnh phúc là phải thế nào, nhưng với con hạnh phúc là có một người Thầy để mình được gọi hai tiếng Thầy ơi, đặt niềm tin trọn vẹn ở Thầy, và được Thầy tin tưởng. Nhiều khi trong con cuồn cuộn, gầm rú như những cơn sóng đang cuộn vào bờ Thầy ạ, khi ấy Thầy biết không con chỉ muốn có một người Thầy để chạy đến thật nhanh, òa vào bên Thầy và kể cho Thầy về những con chim đang bay giữa bầu trời rồi bị lạc đàn và những chú gà con đi kiếm ăn rồi bị lạc mẹ, nhưng với con đấy lại chỉ là suy nghĩ và im lặng Thầy ạ. Nhân vào mùa an cư kiết Hạ, con xin viết mấy câu thơ dâng lên Thầy ạ. Bửu Long lồng lộng Đất Trời Cây xanh chim hót thảnh thơi Đạo tình Ngước lên ngập ánh bình minh Cúi nhìn cỏ đá lung linh sương mờ. Con chúc Thầy một mùa an cư trọn vẹn và tròn đầy tình Đạo.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con xin trình bày pháp học của con để Thầy nhận xét chỉ dạy. Con đọc một số sách Thầy viết và nghe pháp thoại thì con thấy thường nhấn mạnh 4 nguyên lý nhưng đã nói lên tất cả sự thật trên đời này (Bao gồm Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo): 1- Tuỳ duyên thuận pháp, vô ngã vị tha. 2- Bốn cách thể hiện giới định tuệ trong tinh tấn chánh niệm tỉnh giác là: a) thận trọng, chú tâm, quan sát; b) trở về, trọn vẹn, tỉnh thức; c) trong lành, định tĩnh, sáng suốt; 4) rỗng rang, lặng lẽ, trong sáng. 3- “Khi xúc chạm việc đời, tâm không động không sầu, tự tại và vô nhiễm là phúc lành cao thượng”. 4- “Không bước tới không dừng lại Như Lai thoát khỏi bộc lưu” (trong những điều đó bao gồm Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo). Trong sách Thầy viết có một đoạn kể rằng Đức Phật trước khi thành đạo đã đắc các tầng thiền nhưng Ngài cảm thấy không giác ngộ giải thoát hoàn toàn nên Ngài vẫn tiếp tục đi tìm chánh pháp. Một đêm trăng tròn Ngài chợt nhớ lại thời ấu thơ được vua cha dẫn đi xem lễ Hạ Điền, lúc đó tâm hồn Ngài còn hồn nhiên trong sáng, thấy chỉ thấy, nghe chỉ nghe, biết chỉ biết… không một chút suy tư, vướng bận nào nên cũng không có gì đau khổ, Ngài liền sử dụng tâm ấy để quan sát các pháp đến đi và ngay trong đêm ấy Ngài đã giác ngộ giải thoát hoàn toàn. Đó chính là thiền tịch tịnh chiếu soi mà Đức Phật giác ngộ và Thầy cũng đã khai thị chỉ dạy cho chúng con, chỉ tánh biết hồn nhiên trong sáng tự thấy biết tất cả, không phụ thuộc hay dính mắc vào bất cứ phương pháp nào. Con đã đọc và suy ngẫm 4 điều ấy: câu tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha, con thấy rất kỳ diệu và nhiệm mầu, cũng như khi tâm hồn trở về như đứa trẻ thơ hồn nhiên trong sáng thì đạo mầu xuất hiện kỳ diệu. Lòng từ bi đại lượng của Đức Phật cũng như Thầy đã vì Phật tử, chúng sanh mà khai thị chỉ dạy tùy theo trình độ căn cơ của mỗi người. Con ngẫm nghĩ thấm thía lúc ấy nước mắt con tự chảy, con khóc vì thấy vui và hạnh phúc, may mắn duyên lành được gặp Thầy nghe Thầy giảng về chánh pháp. Mà Thầy không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, xuất thân hay địa vị, Thầy đều chỉ dạy như nhau. Trong 4 điều trên, con còn lờ mờ chưa thấu triệt được đoạn: “không bước tới không dừng lại Như Lai thoát khỏi bộc lưu”. Xin Thầy khai thị cho. Kính bạch Thầy chỉ dạy. Con thành kính tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời