Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, hôm nay trong buổi trà đạo Thầy có nói tới việc thấy giọt nước như chứa đựng cả vũ trụ. Nó làm con nhớ tới trải nghiệm trước đây của mình nên con xin được chia sẻ. Có mấy lần con nghe Thầy nhắc đến Eckhart Tolle và bà giáo sư gặp vấn đề não trái, con cũng có trải nghiệm tương tự họ. Lúc đó con không cảm thấy ta là “ta” nữa, cảm thấy trọn vẹn nhất, không còn khái niệm hay quan niệm về bất cứ gì trên đời, hoàn toàn rỗng lặng, chỉ biết mọi thứ như nó là thôi. Đó là sự hạnh phúc khi biết được vạn vật đều cùng chung nhịp đập, không khác gì nhau. Con trân quý và yêu thương tất cả, con không biết rằng đó là an lạc, nó tĩnh lặng nhưng không tịch tịnh. Đó là một trạng thái mất cân bằng, trọn vẹn nhưng chưa tỉnh thức, và điều tất yếu là nếu thiếu điều kiện cần thiết, nó sẽ bị phá vỡ. Khi con chìm đắm trong hạnh phúc từ những thứ giản đơn nhất, thì sóng dữ ập tới và phá vỡ tất cả như lâu đài cát. Dù “biểu hiện” của trạng thái đó có vẻ hoàn mỹ cỡ nào, nó cũng chứa đầy trói buộc và chưa rốt ráo vì còn vô minh. Con xin chia sẻ trải nghiệm này hy vọng nó có ích. Con xin cảm ơn Thầy về buổi trà đạo hôm nay ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy con xin trình pháp. Hôm qua con được nghe thầy giảng về tinh tấn – chánh niệm – tỉnh giác. Cùng với bản ngã không đi về đâu cả tại khách đường của chùa cùng với một số anh chị em phật tử. Nhờ nghe pháp thầy giảng con đã hoàn thiện hơn về vấn đề con đang vướng mắc. Con xin trình bày 4 vấn đề có liên hệ chặt chẻ với nhau đó là: Diệt bản ngã – Thấy rõ – Minh – Vô minh. Diệt sân, tham, si không phải là diệt trừ các tâm từ bản ngã sinh lên. Khi thân tâm tiếp xúc với đối cảnh bên trong hoặc bên ngoài thì diệt tham, sân, si không phải là tìm hiểu nguyên nhân đưa đến tham, sân, si bên trong hay bên ngoài bằng lý trí như tìm hiểu nguyên nhân, phân tích, đánh giá, lấy bỏ, cách thức giải quyết … đối tượng. Cho dù đối tượng ấy có sức thu hút mạnh mẻ như thế nào. Mà diệt tham, sân, si chính là thấy ra ngũ uẩn. Thấy ra ngũ uẩn là thấy ra tiến trình thân tâm tiếp xúc và phản ứng với đối tượng. Còn đối tượng như thế nào thì không phải là vấn đề. Thấy ra tiến trình này chỉ có thể là tánh biết thấy. Thấy rõ không phải là hiểu rõ vấn đề (nguyên nhân đưa đến phản ứng tham, sân, si do đối cảnh bên trong hoặc bên ngoài tác động đến). Mà thấy rõ là thấy rõ ra tiến trình khi thân tâm tiếp xúc và phản ứng với đối cảnh mà hoàn toàn không có lý trí chen vào nhận biết, ghi nhận hay đánh giá gì cả. Với con khi chánh niệm tỉnh giác là minh và khi không chánh niệm tỉnh giác là vô minh. Như vậy đời sống hết sức đơn giản. Tâm thường chánh niệm tỉnh giác (biết mình) khi có bản ngã khởi lên thì thấy bản ngã khởi lên. Khi không có bản ngã khởi lên thì biết mình, khi có việc phải làm thì làm nhưng vẫn biết mình tương đương với tâm ứng ra để làm chứ không có hoạt động trong tình trạng thất niệm. Tâm ứng ra để làm thể hiện dưới dạng: Chú tâm, thận trọng, quan sát. Thực ra chú tâm, thận trọng, quan sát chính là cái dụng của tánh biết thông qua lục căn. Khi cái dụng của tánh biết hoạt động thuần túy mà không có bản ngã chen vào chính là biết mình trong động. Thường biết mình thì thấy được bên trong lẫn bên ngoài mà không bị kẹt vào đâu. Thưa thầy con thấy nơi con tu là quá trình đi từ phức tạp đến đơn giản. Cuối cùng cũng chỉ còn lại là tánh biết “thấy”. Con cám ơn thầy đã khai thị và đọc trình pháp của con. Con chúc thầy luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy! Từ ngày Thầy trả lời email của con, con cảm thấy ra nhiều thứ, đó là mỗi điều đều là bài học cả, mỗi tình huống đều vận hành theo duyên nghiệp nào đó. Con luôn tin vào luật nhân quả, nên con luôn mong thay đổi bản thân và gieo nhân tốt mỗi ngày qua hành động, lời nói và còn ý chí (suy nghĩ) – nhiều lúc nó khởi lên tiêu cực, nghĩ không tốt thì con chỉ quan sát và kiểm soát để nó không biến thành lời nói hành động và con nghĩ đến nhân quả của cái con sẽ tạo ra. Mỗi khi con vướng mắc trong cuộc sống, nghe pháp Thầy giảng là con như hiểu được hơn về cuộc đời, như được an ủi, động viên và tưới tẩm cái chân thật của cuộc sống để mình trở về sống thật hơn, tốt hơn. Con rất thích đi tu nhưng mà sao con chưa thể đi được, nó như là hợp cách vậy Thầy. Mọi người tiếp xúc với con đều nói suy nghĩ và một số hành động của con sao giống thầy tu quá… Con là giáo viên, nên con dạy học và phát triển kinh doanh cũng trên nhân quả và luôn yêu thương không phân biệt học trò của mình… Con vì thích tu quá mà không lo công việc làm ăn mấy năm trời… giờ con mới bắt đầu lại công việc dạy học và kinh doanh thêm và công việc cũng đang phát triển tốt đẹp. Thầy ơi! Đôi lúc con nghĩ về Thầy con thật ngưỡng mộ và xúc động vô cùng. Dù bận nhiều công việc nhưng lúc nào cũng sẵn lòng trả lời cho những câu hỏi của chúng con, con hạnh phúc và tri ân Thầy rất nhiều. Con nghĩ tìm được một người Thầy “hoàn toàn phục vụ – phục vụ hoàn toàn” như Thầy là rất hiếm. Không phải một vị thầy tu nào có thể làm được như Thầy đâu… Họ viết sách, đi giảng thật nhiều, nhưng mà gửi email để trả lời như Thầy thì chắc không ai có thể có tâm rộng lớn để biết lắng nghe như Thầy đâu. Con rất hạnh phúc vì được nghe pháp và được Thầy trả lời mỗi khi con vướng mắc. Con chỉ chia sẻ đôi dòng trong con. Con cầu mong cho Thầy nhiều sức khỏe và bình an.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hôm nay con chỉ xin đê đầu cảm ơn Thầy rất nhiều trong 2 năm qua nhờ có Thầy chỉ dạy pháp hành cho con trước tiên là do nhân duyên con bị bệnh rối loạn thần kinh thực vật mà tìm đến Thầy, nhờ áp dụng nguyên lý mà Thầy đã dạy giờ đây bệnh con đã thuyên giảm rất nhiều mọi sự lo âu và căng thẳng cũng giảm đáng kể con có thể chạy xe lo cho gia đình và con cái để làm tròn bổn phận của người con người cha. Bên cạnh đó con đã dần dần khám phá ra được chính thân tâm mình và mỗi ngày con không ngừng quan sát thân tâm mình để điều chỉnh nhận thức sai lầm của mình, luôn thấy ra cái khổ và tìm ra nguyên nhân nào gây nên cho mình khổ và điều chỉnh lại cho bớt khổ, mỗi lần xuất hiện sự khổ là do con nhận thức sai rồi con tự mình điều chỉnh lại. Chính nhờ nhìn thấy cái khổ nên giờ đây mỗi lần thân bệnh thì con thấy tâm con đỡ khổ hơn nhiều so với trước đây. Bệnh chỉ là bệnh mà thôi. Con thấy pháp hành Thầy dạy rất thích hợp với con mỗi đêm nghe pháp thoại của Thầy tâm con rất nhẹ nhàng và thoải mái cộng thêm sự trải nghiệm thì con dần dần hiểu rõ hơn pháp Thầy dạy. Một lần nữa con xin cảm ơn Thầy đã dạy cho con những bài học rất quý giá trong cuộc sống này. Con sẽ tinh tấn hơn mỗi ngày 1 chút.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy con có vấn đề này nhờ thầy hướng dẫn cho con. Con đã 3 lần đưa ra quyết định trong những trường hợp khi con biết các tâm liên tục sinh lên là các tâm ảo, là phản ứng của bản ngã. Thái độ phản ứng này là hoạt động của bản ngã rất rõ ràng. Tuy nhiên các tâm này cứ phản ứng tự nhiên dù tánh biết thấy các hiện tượng sinh diệt như vậy nhưng do tánh biết chưa thể thấy như nó đang là nên con đã ra quyết định không tu nữa, không quan sát nữa, mọi chuyện tới đâu thì tới. Sau mỗi lần con đưa ra quyết định thì một lúc con mất thăng bằng nhưng sau đó con vẫn kiên trì với thái độ quyết định này. Con nhận thấy mỗi lần như vậy thái độ phản ứng của bản ngã sẽ nhanh chóng biến mất và tánh biết phát hiện ra các phản ứng của bản ngã ở mức vi tế hơn. Còn ở lần thứ 3 này tâm chỉ còn lại 1, tâm nào sinh lên trong tình trạng không tỉnh thức đều bị phát hiện ngay từ ban đầu. Con nhờ thầy chỉ rõ cho con về trường hợp này vì con nghe pháp thoại không thấy thầy nói đến. Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con rất vui vì lần đầu được hỏi và nhận câu trả lời từ Thầy, con rất cảm kích trước năng lực của Thầy. Kính thưa thầy sở dĩ con có thắc mắc rằng có nên phủ nhận sự cố gắng trong công phu không, là vì trong nhóm bạn đồng tu chúng con hiện tại có hai khuynh hướng, một nhóm không chấp nhận lối hướng dẫn của Thầy, họ cho rằng tu là phải như thế này như thế kia mới là tu, họ tu rất dữ dội và con nhìn khuôn mặt của họ cũng rất dữ dội. Nhóm thứ hai thì rất thích nghe Thầy giảng, con thấy họ sống rất thoải mái đến độ muốn ăn nhậu uống bia thì uống, họ thường nói không cần phải tu cứ sống tự nhiên muốn làm gì thì làm không sao hết. Kính bạch Thầy, khi con nương vào sự hướng dẫn của Thầy con quán chiếu về hai nhóm bạn này thì con thấy chẳng có đúng sai gì ở họ cả chỉ vì họ chưa hội được ý chỉ của Thầy mà thôi, vả lại cả hai khuynh hướng này đã từng và cũng đang xảy ra trong con, có khi thì gồng mình nín thở mà tu, có khi thì lăng xăng phóng dật, khi thi vui vẻ hưng phấn, lúc thì buồn rầu chán chán. Nhưng đặc biệt bây giờ là con thấy được mấy anh chàng này nên sự tu cũng đỡ nhọc nhằn hơn trước nhiều và đôi khi nó có cái vui vui hứng thú, tuy nhiên cái thấy chưa được sáng tỏ rõ ràng nên con biết mình cần phải thận trọng và cần xin thêm lời khuyên chỉ dẫn của Thầy. Con kính chúc Thầy luôn an vui và thật nhiều sức khỏe. Xin chân thành cảm tạ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, giờ đây con đang chiến đấu với chính mình. Như Đức Phật đã dạy, đúng là khi đối diện với chính mình mới thấy rõ rằng chiến thắng chính mình mới là chiến thắng vinh hiển và vĩ đại nhất. Con đã phải nhiều lần đấu tranh quyết liệt để chiến thắng cái tham lam của chính mình trong vị trí công việc hiện tại. Và trong những lần phân vân tranh đấu ấy, con lại được sự động viên của Thầy, Thầy nói rằng, “Thầy tán dương con vì con đã không theo số đông, lợi dụng sơ hở mà lấy lợi về cho mình”. Cũng chính lời động viên ấy của Thầy, con đã buông thật nhẹ nhàng, không phân vân nữa. Và Thầy ạ, giờ đây cũng thế, con cũng có những quyết định để chiến thắng chính mình, Thầy hãy động viên con đi ạ. Thầy biết không, mỗi ngày con đều tự nhủ không phải tranh đấu với ai hay với hoàn cảnh nào, mà chỉ là chiến đấu với bản thân, với sự tham lam, sân giận của chính mình. Nhưng chiến đấu với chính mình mới gian nan làm sao. Thầy đừng cười con nhé, nhưng con hay tự hứa với Đức Phật trong chính con, hôm nay mình sẽ tốt hơn hôm qua một chút, từng ngày một như thế. Vì đó là lời hứa với Đức Phật nên con không thể không giữ lời. Chà, vậy mà đôi khi cái ta trong con vẫn còn tính toán, và con lại quyết định theo cái ta với biết bao lý lẽ biện hộ xung quanh. Đúng là chữ “buông” nói thì dễ nhưng làm thì khó vô cùng. Chắc vì bản ngã con còn to lớn quá, tập khí vô minh dày đặc… Thầy dạy con quan sát để thấy ra thôi, thấy ra mình trong mọi lúc, nhưng khi đã quan sát kỹ thì đến giai đoạn điều chỉnh hành vi của chính mình, đây là lúc đấu tranh quyết liệt nhất để đưa ra quyết định phải làm như thế nào. Và trong mỗi trường hợp cụ thể thì chỉ có mình mới biết rõ nhất là nên làm thế nào hợp lý nhất thôi, chắng có một công thức nào để áp dụng chung được cả ạ. Thầy ơi, con đang buông bớt, không thể buông hết một lần được nhưng con sẽ buông từng ít một, mỗi ngày. Những lúc đối diện với chính mình trong những lúc lặng lẽ như thế này thì con lại viết cho Thầy vài dòng, để vững niềm tin. Con xin thành kính đãnh lễ Thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy, Con xin đuợc đảnh lễ Thầy. Con xin trình bày trải nghiệm nhỏ đêm qua ạ. Con luôn dễ xúc động: giận, buồn, sợ hãi, thương cảm, phấn khích. Sau một thời gian quan sát cảm xúc diễn ra bên trong và sự việc tiếp xúc bên ngoài, đêm qua như thường lệ đi làm về, con ăn cơm với gia đình và nằm nghỉ. Con xem một đoạn phim, có những cảnh hy sinh này nọ. Con bất chợt nhận ra cảm giác thương cảm chuẩn bị xuất hiện, con không chủ trương đoán trước hay rà soát tâm, con chỉ đơn thuần đang xem phim giải trí để đi ngủ, rất tự nhiên cảm nhận đuợc nó sắp đến, và nó như tự dừng ngay lại, rất nhanh trong tích tắc, và lúc đó thật sự lần đầu tiên con cảm nhận đuợc sự mát mẻ, im lặng, trong veo, con không diễn tả hết đuợc. Con vẫn đang nghe, thấy phim đang diễn ra, con vẫn hiểu, nhưng bên trong lại không có gì, hoàn toàn không có gì, tất cả chỉ diễn ra vài giây. Con chợt cười thật lớn, vì điều này quá mới lạ. Lạ lắm Thầy ơi! Con cám ơn Thầy đã xem chia sẻ này ạ. Con

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Con cảm ơn Thầy đọc câu hỏi của con. Con xin dùng ngôn ngữ để trình Pháp. Thời gian gần đây cái tâm con im re nhưng con thường hay khóc. Con quan sát thấy biết rõ tất cả, cái đầu rất tĩnh mà tâm cũng im re nhưng không hiểu sao khóc là khóc. Con đi ngang đám cưới cũng khóc, đi ngang đám ma cũng khóc, thấy người bịnh tật hay bán vé số cũng khóc, thấy cảnh gia đình đầm ấm cũng khóc, lúc khóc con cũng quan sát thấy biết rõ mình và cảnh bên ngoài nhưng không hiểu sao lại vậy? Cách đây không lâu con bị người tấn công nhưng do con bình tâm thấy biết rõ mọi việc nên chuyện xấu không xảy ra, người say như người bị bịnh mộng du, con nhẹ nhàng nhưng dứt khoát chuyển hướng cho người ta, tuy họ có sức mạnh nhưng con thấy sự bình tâm của mình có oai lực. Sau sự việc này con cũng khóc nhưng không biết vì sao khóc, hỏi những câu hỏi để tâm trả lời mà sao tâm cũng im re. Dạ thưa Thầy, con có đang bị khúc mắc gì trong tu tập ạ? Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời