Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy, nhân dịp cuối năm con xin trình pháp tóm lược lại đời sống tu tập của con trong thời gian qua. Sống tùy duyên thuận pháp là sống đúng với vận hành của pháp. Nguyên nhân đưa đến phiền não khổ đau là do không sống đúng với vận hành của pháp. Sống đúng với vận hành của pháp tất nhiên mỗi người phải không là gì cả. Vì khi còn là gì cả thì vẫn còn đối kháng, vẫn còn lựa chọn lấy bỏ theo tư ý của bản ngã. Sống đúng với vận hành của pháp thì phải thấy các pháp bình đẳng. Thành bại, được mất sở dĩ không bình đẳng là do bản ngã lựa chọn cái này, loại bỏ cái kia. Cái bản chất của mọi vấn đề đều giống nhau nó là như nó là. Khởi một tâm phân biệt thì không còn thấy pháp như nó đang là. Pháp như nó đang là mà nhận biết qua khái niệm thì liền luân hồi sinh tử. Trở về trọn vẹn trong sáng với thực tại là con đường duy nhất để có thể bước ra khỏi luân hồi sinh tử, để khi xúc chạm việc đời tâm không động không sầu. Trở về với thực tại là bước ra khỏi quá khứ, tương lai và bên ngoài. Quá khứ, tương lai hay bên ngoài cũng chỉ tâm bên trong, cái duyên bên ngoài đâu phải là vấn đề. Tâm bên trong chính là thái độ phản ứng của bản ngã sinh lên khi ứng tiếp với hoàn cảnh bên ngoài hay quá khứ hay tương lai. Tập khí cũng là tâm nhưng là tâm quả được hình thành từ thái độ tâm của bản ngã trong quá khứ. Tánh biết thấy được cả thái độ lẫn tập khí nhờ vậy mà thường biết mình. Cái kho vô thức (bản ngã) cần có môi trường để nó phản ứng để nó lộ diện và nhờ đó mà tánh biết phát huy đi đến chỗ rỗng lặng, trong sáng. Đời sống và bản ngã giúp phát huy tánh biết, khi bản ngã không còn thì đời sống vẫn còn nên đời sống là thực chứ không phải ảo. Tánh biết sống với đời sống là thái độ sống tùy duyên thuận pháp. Người giác ngộ và người không giác ngộ chỉ khác nhau ở chỗ một bên là sống với cái thực, một bên là sống với ảo tưởng của chính mình, còn đời sống thì vẫn vậy. Sống với cái thực, cảm nhận những sự vi tế của pháp gọi là sự tương giao. Sống với những nhận thức sai lầm và hành vi sai lầm thì gọi là mối quan hệ. Một bên là trí tuệ sáng suốt, định tĩnh, trong lành, an lạc thuận pháp. Một bên là vô minh tạo tác phiền não khổ đau luân hồi sinh tử. Thưa Thầy mỗi ngày con đang sống là những trải nghiệm để sáng tỏ những điều con vừa trình bày. Con được biết là Thầy vừa mới về chùa, con chúc Thầy thật mạnh khỏe như mọi ngày. Con thành kính tri ân những lời dạy bảo của Thầy. Con xin chào Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con hoàn toàn thấu triệt rồi. Thầy nhìn Giới-Định-Tuệ như là các Pháp tương ưng, và tập trung vào Phận sự và Thành tựu của nó. Mọi thứ lập tức trở nên sáng tỏ rõ ràng. Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Con có một tâm sự luôn trăn trở trong lòng con. Cách đây 6 năm, em trai con bị suy thận mãn tính nên phải lọc máu nhân tạo. Từ đó thể giới trong con như sụp đổ và đầy nỗi sợ hãi về bệnh tật, sự mất mát. Con bị trầm cảm suốt thời gian sau đó, mỗi khi nghĩ đến việc không thể chữa lành được em trai con thì trong lòng con rất đau đớn và tuyệt vọng. Con sống co mình lại và không muốn tham gia vào nhiều hoạt động hay vui chơi vì mỗi khi nghĩ mình đang vui vẻ trong khi em mình đang đau đớn vì bệnh tật thì con lại không cho phép mình được vui. Nhưng quyết định đó khiến tâm trạng con nhiều suy nghĩ tiêu cực, buồn bã, lâu dần trở nên stress lại vì không cho phép mình được vui vẻ trong khi công việc thì luôn căng thẳng. Do con bị stress lâu nên thần kinh bị rối loạn nhiều, hiện tại con đang ngồi thiền và tập suy nghĩ tích cực hơn. Nhưng mỗi lần con đang cảm giác vui vẻ và hạnh phúc vì một điều gì đó, chợt nghĩ đến em mình đang gầy gò, tiều tụy vì bệnh tật thì tâm trạng con lại bị chùng xuống. Con mong thấy thông suốt để con có một cách suy nghĩ mang lại bình an trong thân tâm mình. Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, Con cảm ơn Sư đã dành thời gian để trả lời cho con. Con là người gửi Sư câu hỏi sau khi thấy được “cái đó” thì làm gì nữa ạ? Dạ đúng như Sư đã dạy, tâm mình vốn tự định, tự tịnh, khởi ý “làm gì nữa” là mây mù che mặt trăng lại rồi ạ. Con thầm nhận tâm qua câu của Sơ Tổ Trúc Lâm “Buông xuống, buông xuống, cái buông chẳng được, chính là kẻ ấy”. Những cái ngoài ta như gia đình, con cháu, bạn bè, công danh, tiền bạc, nhà cửa, đến cái tâm hay suy nghĩ hơn thua, đến một lúc đều bỏ mình mà đi hết. Chỉ còn duy nhất tánh thấy này, tánh nghe này, là mặt trăng một tâm trung thành với ta mãi, nó chính là mình, sống như vậy là sống thiền, sống theo tâm bình thường là đạo ạ. Con chân thành tri ân và đảnh lễ Sư ạ. Kính, Con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào thầy ạ, Thầy ơi, con muốn bắt đầu học thiền nhưng chưa biết bắt đầu như thế nào. Thầy chỉ giùm con tên sách để con đọc trước rồi hành sau ạ. Con kể chuyện con tí thầy nha. Dạo này, con thấy cuộc sống có nhiều thú vị lắm thầy, con thấy mình ham muốn nhiều rồi thì mình vướng mắc, thế rồi buông đi thì nhẹ vô cùng. Tính con hồi trước giờ bợp chợp, ít để ý xung quanh nên đi hay vấp té. Giờ con đọc sách và nghe pháp thầy dạy, chỉ cần chú tâm quan sát là được. Con đi xe tay ga, do thói quen thắng trước thôi nên hay té lắm. Té riết rồi sợ đi xe, thế nhưng con học theo cách thầy dạy cứ chú tâm mà đi thì con chạy xe con cảm thấy vững tay lái lắm. Còn nhiều thứ nữa mà con thấy hay lắm. Cuộc sống trước kia của con nhiều đau khổ, mà cũng nhờ vậy mà con tìm đến đạo lý nhà Phật. Có duyên thật, vì con nghĩ giả sử con mà sướng chắc con không tìm đến Phật đâu. Con thấy ham muốn càng nhiều càng khổ nhiều mà thôi. Con kính chúc thầy sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính chào Thầy. Con mới bắt đầu nghe pháp và thực hành theo sự hướng dẫn của Thầy, thực tập chánh niệm, tỉnh giác và thận trọng, chú tâm, quan sát, thật sự con biết ơn Thầy nhiều lắm, vì trước giờ con hành thiền, đi nhiều nơi, nhưng con vẫn cảm thấy rối rắm khi rời trường thiền trở về cuộc sống, được một thời gian thì con lại bị hoàn cảnh cuốn đi trong những muộn phiền. Cho đến khi con nghe những bài pháp của Thầy, tâm con như bùng vỡ, con nhận ra lâu nay con hành thiền để tích lũy gom góp những trạng thái hỷ lạc, chẳng khác gì những tham muốn ở đời, và bây giờ con đang thực tập buông xuống Thầy ạ, con vui lắm vì không phải sợ lạc đường nữa rồi. Con cũng muốn hỏi Thầy là nếu con muốn vào chùa của Thầy ở để công quả một thời gian có được không ạ, con vừa mới nghỉ việc để đi học đạo một thời gian và bây giờ may mắn thay con đã gặp được Thầy. Con cảm ơn và thành tâm đảnh lễ Thầy, chúc Thầy thật nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Trong thời gian qua khi hữu sự con thường thận trọng chú tâm quan sát một cách tự nhiên. Cho tới hôm qua con mới thấy rằng hình như con thận trọng chú tâm quan sát hơi quá nên con cảm nhận những người xung quanh mình hơi căng thẳng bởi có thể con cũng hơi căng thẳng quá mức cần thiết. Hôm qua khi hữu sự tình cờ con cũng buông hết thái độ ra, tự nhiên có cảm giác mát mẻ, thoải mái dễ chịu và vẫn nhận biết mình và xung quanh như mọi khi. Biểu hiện như trên mong Thầy chỉ dạy con thêm ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy có lần thầy trả lời thư con thầy nói: mục đích mà thầy đi giảng khắp nơi là để mọi người biết trở về quan sát lại chính mình. Trong các bài pháp thoại thầy cũng không đề cập gì đến các lợi ích hữu vi hữu ngã của quá trình tu tập. Con nhận thấy khi chúng con biết trở về với thực tại thì coi như xong, hành trình khám phá sự thật kế tiếp không cần phải thêm bớt gì cả, không cần thêm kiến thức kinh điển, không cần thêm sự trợ lực bên ngoài. Ngược lại rơi rụng hết thì càng tốt. Thầy thường dạy chúng con giá trị của cuộc đời là giúp chúng con học ra bài học giác ngộ. Con trải nghiệm cuộc sống thật nhiều, chưa bao giờ lùi bước trước những khó khăn, nghịch cảnh để trải nghiệm khám phá ra sự thật này. Thì ra vấn đề không phải là hoàn thiện cuộc sống tốt đẹp bằng sự nổ lực của ý chí, không phải hoàn thiện cái bản ngã thành ra tốt hơn. Mà vấn đề là ở chỗ nhận ra mọi nỗ lực của bản ngã đều đi vào ngõ cụt, nổ lực một hồi rồi mới thấy ra mình đang trong luân hồi sinh tử. Nhưng kỳ lạ là phải luân hồi sinh tử thì mới thấy ra sự thật là mình đang luân hồi và nhận ra tánh biết nơi chính mình đã đầy đủ những phẩm chất tốt đẹp. Khi đã biết trở về với thực tại thì tánh biết bắt đầu phát huy trí tuệ để soi chiếu lại mọi thứ bên trong lẫn bên ngoài. Bản ngã như một phần mền bị lỗi, nhận thông tin sai, xử lý sai và cho ra kết quả sai, rồi lưu trử lại để một lúc nào đó lại sinh lên. Bản ngã hữu thức thì hoạt động theo quán tính của nó (ngũ uẩn). Bãn ngã vô thức thì tùy lúc mà sinh lên (lậu hoặc) che mờ tánh biết. Đến lúc này con nhận ra bản ngã có một giá trị đặc biệt là giúp tánh biết phát huy trí tuệ. Tánh biết tùy lúc sẽ tự ứng ra các mức độ khác nhau để soi chiếu bản chất hoạt động của bản ngã và có những lúc tánh biết phát huy ra một trí tuệ thật đặc biệt. Những cái biết của tưởng tri và thức tri là những cái biết bên ngoài, hạn hẹp, cục bộ và thường sai lầm với sự thật. Cái biết của tánh biết thì không thông qua giáo dục, cái biết phi ngôn ngữ, kiến thức, là cái biết đưa đến giác ngộ giải thoát. Khi trải nghiệm và thấy ra rồi sống với một nội tâm mới mẻ con mới có thể hiểu được rõ ràng hơn sự thật mà thầy đã dạy. Con thấy còn quá nhiều lắm những điều mới mẻ nhưng không phải là những thắc mắc phải tìm hiểu, mà cứ thuận pháp mà thấy ra những sự thật thật vi diệu của pháp. Cuối cùng của mọi vấn đề là trở về trọn vẹn trong sáng với thực tại, không cần thêm bớt gì nữa. Con xin cảm ơn thầy và mong thầy luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ Thưa Thầy, Hôm nay con vào phần Hỏi đáp, thấy có một câu hỏi của một bạn và phần trả lời của Thầy về lựa chọn trong cuộc sống. Vì trước đây con cũng có thắc mắc này và được Thầy giải đáp về tham ưu, thủ xả và thái độ nhị nguyên nên con xin được chia xẻ thêm về việc này. Trong thời gian gần đây, con có cơ may học được bài học về lựa chọn và con nhận thấy rằng mọi việc trong cuộc sống đều có cách vận hành riêng của nó, không quan tâm đến đó là chuyện của ai, hay là ai thích ai ghét. Vì vậy, khi minh thích hay ghét, chọn hay không chọn chỉ là do chính mình mà thôi, rồi tự mình đặt vào tình huống khó khăn khi chuyện mình thích, mình chọn thì không đến, còn chuyện đến thì lại là chuyện mình không thích, không chọn. Khi con nghiệm ra điều này, con nhìn thấy mình đã bớt than phiền cuộc sống, bớt trách cứ chính mình và mọi người khi gặp chuyện không như ý mình. Những lúc đó, con vẫn thấy buồn, thấy lo nhưng đã biết ít nhiều tự điều chỉnh mình và hiểu thêm về cuộc sống, về mọi người. Xin Thầy chỉ bảo thêm cho con. Con kính chào Thầy và chúc Thầy luôn mạnh khỏe. Phương Thảo

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời