Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trình pháp & chiêm nghiệm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy! Đầu năm con xin cúi đầu đảnh lễ thầy, và chúc thầy có nhiều sức khỏe, để dẫn dắt chúng con trên con đường học đạo. Thưa thầy con từ lâu đã có duyên với trang “web” và trước đây con luôn lắng nghe những lời thầy chỉ dậy cho các đạo hữu Thông qua trang này. Nhưng thời gian gần một năm con không còn vào đây hàng ngày và tâm con cũng không còn giữ được tỉnh giác như thời gian con vào đây hàng ngày, nhưng con hiểu cách dạy của thầy và luôn luôn kính trọng thầy như một minh sư đã soi đường chỉ lối cho con cách tu tâm theo con đường mà Đức Phật tâm huyết đã truyền lại cho chúng sinh. Nhưng con hiểu theo cách của con không biết có đúng không nữa, mong thầy từ bi chỉ dạy cho con những phần con đã đi sai đường. Con tin sau khi mất linh hồn sẽ đầu thai ngay tức khắc theo nghiệp dẫn, nên việc thờ cúng cha mẹ, ông bà chỉ là ngày để con cháu tưởng nhớ và biết nguồn cội. Con tin vững chắc vào luật nhân quả, nên không cầu xin, mong đợi sự ban ơn cứu chuộc, vì vậy con chấp nhận tất cả nghiệp xấu hay tốt khi nó trổ ra, con nhận lãnh và hiểu là đã đến lúc. Và có đôi lúc con thấy nhân xấu đã gieo trước đó sẽ nhận lãnh quả ngay trong kiếp hiện tại không phải chờ sau khi chết. Con đã từ bỏ các hủ tục mà từ trước nay con đã làm như cầu xin, coi ngày trước những sự việc trọng đại như cưới hỏi, ma chay, khai trương và sự bói toán vận mạng. Nhờ vậy tâm con thanh thản hơn đôi chút không còn lo sợ hão huyền trước những sự việc chưa xảy ra, chỉ do mình tưởng ra thôi. Tâm con dạo này bị buông lung, nên hay bị nó dẫn dắt đi thật xa, như hay nhớ về quá khứ rồi sân hận nổi lên làm người bị khó chịu, khi con nhận ra thì mọi việc trở lại bình thường, con hiểu rằng con đang bị thất niệm phải không thầy? Dạ thư cũng khá dài rồi, đầu năm con lại làm phiền đôi mắt của thầy, mong thầy thứ lỗi cho con vì con chỉ mong thầy chỉ dạy cái sai trên con đường tu học.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, nhiều khi con chủ động quay về chính mình thường xuyên sáng suốt sẽ nhiều hơn, tâm giống như mặt kiếng qua bụi trần phải lau sạch thường xuyên vì con hay quên quá. Sau này có lúc con không quay về gì cả mà tâm tự sáng tỏ tự nhận ra luôn và việc nhận ra cũng sáng suốt nữa như tỉnh ra hay giống như thầy nói tự “như ý tác lý” vậy. Đó có phải là “kiến tánh” không Thầy, nhưng con chỉ thỉnh thoảng mới “thấy” thôi. Có ai lúc nào cũng kiến tánh mọi lúc mọi nơi không, con cũng nôn nóng muốn mình tỉnh giác như vậy? Hôm nay con đã trọn vẹn trong nghe chỉ nghe, phân biệt rõ ràng các âm thanh từ đâu đến, nhưng lại lo mai mình lại không đươc như vậy nữa. Với lại con không đồng ý việc gieo thêm khổ đau để tôi luyện 1 ai đó, cuộc đời đã nhiều đau khổ, chỉ người nào tu học mới biết lắng nghe quan sát nỗi đau của mình. Gieo thêm khổ đau cho người tu học để mà tôi luyện thì con nghĩ cũng là 1 hành động ác cũng bị quả báo chứ đừng nói chi người thường đúng không Thầy? Cảm ơn thầy đã đọc và trả lời.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, đây là mẫu chuyện con viết dựa trên những gì con đã đọc. Còn câu hỏi thì con vẫn cảm thấy chưa nên hỏi, con giống như đứa trẻ tò mò đang thử nghiệm những cách thức của mình dựa trên những lời chỉ dẫn mà con đã được nghe, khi nào bí lắm thì con mới hỏi Thầy thôi. Cuộc sống trong mắt con giờ thật kì diệu, thật khó diễn tả sự kì diệu này, giống như Thầy nói nhân quả là để học ra bài học, thì những thế lực ác, tiêu cực giống như một động lực đẩy con về phía ánh sáng vậy. Nói đến đây con lại nghĩ về câu: “Mọi con sông đều đổ về biển lớn”. Câu chuyện: Chủ nhà nói với đầy tớ của mình: “Này ngươi, các con ta đã ra khỏi nhà và quên mất lời nhắn nhủ của ta, cho dù ta có gọi, con ta cũng không trở về, giờ đây, ngươi đi mà nói với chúng, gõ cửa thì cửa sẽ mở, ta không còn hơi sức gọi chúng trở về. Với đứa ham thích những thú vui bên ngoài, sống buông lung phóng dật, ngươi hãy trở thành cái ác, trở thành sự tiêu cực, để chắc chắn khi nó trở về, nó phải quỳ mọp bên chân ta và hiểu ra những gì mà nó đã làm. chỉ một mình ngươi là đủ như một bầy cừu chỉ cần một người chăn cừu. Với đứa có tâm tự giác kia, hãy tùy tình hình mà hỗ trợ nó, lúc thì đưa nó tới một hiền nhân, lúc thì hãy là sự tiêu cực để nó không kẹt vào những gì mà nó đã tưởng, cho nó nhìn thấy sự thật. hãy gọi toàn bộ gia nhân trong nhà âm thầm mà đi theo như ông hoàng đi đâu cũng có tùy tùng hộ vệ đi theo.”

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy quý kính, con biết Thầy đang rất bận rộn trong những ngày đầu năm, nhưng vì con nôn quá muốn kể cho Thầy nghe chuyện này. Thưa Thầy, gần đây vâng theo lời Thầy dạy, con đi đây đó để giúp những nơi khác, mỗi lần có người đến đề nghị nhờ con giúp những việc tương đối khó làm, tự nhiên con thấy là việc nên làm, rồi con cứ toàn tâm, toàn ý làm việc được nhờ, trong tâm hoàn toàn không tính toán, cũng chẳng so đo cũng không mong cầu bất cứ thành quả nào, vậy mà trong suốt quá trình để hoàn thành công việc, mỗi khi có vấn đề cần giải quyết, tự nhiên con biết phải làm sao, cuối cùng kết quả thật là bất ngờ và mang được lợi lạc đến cho nhiều người. Điều làm con xiết bao cảm động là nhờ những việc đi làm dùm như vậy giúp con thấu hiểu được tận tường lời dạy mà Thầy đã trả lời cho một bạn trên trang web nhà cách đây khá lâu: “Pháp vẫn thường hộ trì Người biết tùy thuận Pháp Chân tánh chẳng hoài nghi Sống vị tha, vô ngã.” Con thành kính đảnh lễ Thầy, Con Minh Tâm

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Hoan hỷ cho con được hỏi 1 câu nhưng con lại không dùng từ gì trong chuyên môn. Con diễn tả cho Thầy là, khi con buông xả, con thấy tâm con tự nhiên tuột tuột xuống rồi con thấy thân hơi mệt, sau đó con biết rồi con điều chỉnh cho tâm từ từ khởi lên từ từ rồi con thấy thân khỏe khỏe lại, rồi con không biết đó là gì. Nguyên nhân tại sao như vậy con không hiểu. Mong Thầy chỉ dạy cho con. Hay là pháp như thế nào con chỉ thấy như vậy thôi? Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con thấy pháp như thế này không biết như thế nào, kính bạch Thầy nhận xét chỉ dạy. Dù tu học như thế nào đi chăng nữa, thuộc Tam Tạng kinh điển, học vị Tiến Sỹ Phật học hay không, đắc thần thông hay không đắc cuối cùng chung quy của một đời tu học hay toàn bộ vũ trụ cũng chỉ là 3 nguyên lý lớn nhưng đã bao hàm đầy đủ hết. Còn những vấn đề khác chỉ là sự biến hóa thêm cho phù hợp mà thôi. 1. Niềm tin (đức tin), tiềm thức, định luật vạn vật hấp dẫn và tánh biết 2. Vô cực, thái cực, lưỡng nghi, ngũ hành, bát quái kỳ môn độn giáp. (dịch lý = 64 quẻ dịch mà Thầy có lần nói cũng là 121 tiến trình tâm) 3. Phật Pháp Tăng cũng là sáng suốt, định tĩnh, trong lành. (Trí tuệ và từ bi) cũng là Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo trong cái vô thường khổ vô ngã. Nhưng trong 3 nguyên lý đó đã đầy đủ, tròn đầy, viên mãn gom lại thành một cuối cùng đó chính là: cái TÂM của chúng ta đã tạo nên vô cùng vô tận và tánh biết tự thấy biết tất cả. Khi mà TÂM trở về hồn nhiên trong sáng, lặng lẽ rỗng rang như đứa trẻ thơ, trong thấy chỉ thấy, trong nghe chỉ nghe, trong biết chỉ biết, kinh nghiệm chỉ là kinh nghiệm… lúc đó cũng là đầy đủ thiền định tuệ thì đó chính là Phật, bậc A La Hán giác ngộ giải thoát (Niết bàn) dù thuộc Tam Tạng kinh điển hay không thì chân lý chung quy cũng chỉ có bao nhiêu đó thôi. Giống như khi nấu một nồi canh bao gồm rất nhiều nguyên liệu, thực phẩm gia vị khác nhau, tùy theo khẩu vị và sở thích của mỗi người để tạo nên một nồi canh ngon, đa dạng, từng vùng miền và sở thích mỗi người. Nhưng cuối cùng nước là gốc rễ để taọ nên một nồi canh dù ngon hay dỡ, nếu không có nước thì dù bao nhiêu nguyên liệu ngon hay dở cho vào thì cũng không tạo nên một nồi canh được. Kính bạch Thầy nhận xét chỉ dạy cho con được mở mang trí tuệ và thông suốt ạ. Con thành kính đảnh lễ và cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Thầy, Con xin trình pháp. Thưa Thầy đúng là khi bản ngã chìm xuống thì tánh biết nhận ra mọi hoạt động của thân và tâm trong đời sống hằng ngày là hoạt động tự nhiên. Tánh biết nhận ra tướng biết cũng đồng thời là nhận ra cái ta chỉ là ảo tưởng. Chính cái ta ảo tưởng cướp công pháp, ăn trộm pháp và cản trở pháp nên không thấy thân tâm đang vận hành mà cứ nhận là ta đang ăn, ta đang suy nghĩ, ta đang làm việc … Sự giác ngộ chính là hoạt động tự nhiên của tánh biết vì tánh biết biết pháp và hòa đồng với pháp nên cái ta ảo tưởng không đánh lừa được. Bản chất của cái ta ảo tưởng là ảo nên không qua mặt được tánh biết vì vậy mà nó phải rút lui. Vì bản chất của tánh biết biết pháp và hòa đồng với pháp nên tánh biết sẽ giúp tướng biết tự điều chỉnh lại trong sự tương giao với đời sống. Con nhớ đến bài kệ của Thầy có đoạn: “buông hết một phen đừng luyến tiếc”. Thì ra đó là cánh mở cửa để đi vào đạo. Con thành kính tri ân những lời dạy bảo của Thầy. Con xin chào Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy, Con là Tâm An Tịnh ạ, con chân thành tri ân Thầy đã dành thời gian tham vấn cho con chiều qua. Mỗi lần được Thầy gỡ rối là con nhẹ nhàng hơn nhiều ạ. Tuy nhiên do con không hiểu nhiều danh từ chuyên môn Phật học và còn mệt do đi đường xa, nên nhiều khi cách con trình bày chưa được rõ ràng rành mạch, mong Thầy từ bi hoan hỷ giúp con ạ. Con xin được tóm lại những gì con hiểu như sau: Thiền là luôn biết mình, từ thân tâm và cảnh, thấy rõ mình thì sẽ tự điều chỉnh lại nhận thức và hành vi cho phù hợp chứ không phải là chìm đắm trong một trạng thái nhẹ nhàng nào. Và con xin trình pháp Thầy nghe hoàn cảnh con làm bài thơ: “Trăng thanh, tiếng dế không ngoài tánh Gió lay cành trúc hiện toàn chân” Là lúc con đang tập thể dục, vô tình trong trạng thái vắng lặng mà nhìn qua khu đất trống có tiếng dế, có trăng tròn mà thấy là trong mình có cái hằng nghe và thấy. Tánh bên trong của con không ngoài những pháp bên ngoài ạ. Dạ đó là những gì con thấy và hiểu ạ, dù cách con trình bày còn lủng củng nhưng con vẫn mạnh dạn trình thầy xem để thầy từ bi điều chỉnh giúp con. Con thành kính đảnh lễ Thầy và kính chúc Thầy luôn thật nhiều sức khoẻ để tụi con có nơi nương về mỗi khi có vướng mắc trên con đường học Phật ạ. Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính, Con Tâm An Tịnh.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Khi con quan sát thân tâm một thời gian con thấy cái tâm con có 2 trạng thái. Con cũng ko biết nó là gì con chỉ có thể mô tả. Một là tâm lúc đó hơi uể oải như thể là hơi buông tâm quá đà. Lúc trước khi đi ngủ để tâm như vậy rất dễ ngủ nhưng ban ngày có việc mà để tâm như vậy rất dễ sinh lười nhác, buồn chán. Một trạng thái nữa là tâm nó tỉnh táo, nhìn nghe pháp đến đi rất rõ ràng cùng lúc mà không cần cố gắng nỗ lực gì cả. Con muốn hỏi thầy là giờ con có thể tự mình thay đổi qua lại giữa 2 trạng thái tâm này bất cứ khi nào con muốn thì như vậy có Tự Nhiên chưa ạ. Và con tu như vậy có chỗ nào sai hướng mong thầy khai thị. Con cảm ơn thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời